Nhan Như Y xuất hiện như một người lạ tình cờ bước ngang qua mặt anh. Anh không muốn cũng không thể vì cuộc gặp gỡ tình cờ này bỏ đi nhiều suy tính.
Anh chỉ sẽ lấy Sở Tinh Nhiễm, cũng chỉ có thể cưới cô!
" Bạn bè bình thường, không phải đâu? Làm sao cậu cùng một nhân viên phục vụ kết giao bạn bè? " Trịnh Húc Thành thật không tin tưởng tiếp tục chất vấn.
" Đương nhiên bởi vì một ít chuyện, chẳng lẽ cậu muốn tớ kể rõ ràng rành mạch chuyện kết bạn tầm thường ấy à? Nói cho cậu biết, những chuyện này tớ thật cũng quên mất rồi! " Hoắc Doãn Văn nhỏ giọng ứng phó.
" Vậy coi như là bạn bè bình thường đi, dù cô ấy bị phiền toái, cậu cần thiết tự mình đưa cô về nhà sao? Tìm tài xế đưa cô ấy trở về là được? " Trịnh Húc Thành bắt được mấu chốt.
Hoắc Doãn Văn bị bạn tốt chất vấn đến á khẩu không trả lời được, anh bưng lên một ly rượu trắng, chuyển đề tài : " Uống rượu, 100% đi! "
Nói xong, dằn mạnh ly rượu trên mặt bàn, mang theo tâm tình buồn bực, ngửa đầu dốc toàn bộ rượu vào miệng——
***
Quản gì những chuyện râu ria ấy, sau này sẽ không có cơ hội gặp mặt cô nữa!
Có vẻ Hoắc Doãn Văn đã nói đúng, thoáng một cái thời gian trôi qua hai tháng, từ Cuồng Sa xuân đầy trời, tiến vào nóng bức đầu hè!
Nhan Như Y cũng thành thục hơn sau khi khi đi làm được hơn 50 ngày. Cô không còn vẻ ngây thơ của người mới học nghề, mà trở thành nhân viên văn phòng đoan trang, trí thức rồi!
Với chiếc áo chiffon hồng nhạt, kết hợp với quần màu trắng, và đôi giày thấp màu trắng, Như Y nhẹ nhàng khoan khoái vừa quyến rũ! Kiểm tra lại đầu tóc một lần nữa, Như Y cầm túi đi ra khỏi phòng.
Sắc trời hơi mù, khiến bầu trời vốn xinh đẹp chợt có chút phiền muộn!
Nhan Như Y đi ra khỏi cửa chính, quẹo trái đi hơn 50m, tới cửa hàng bán điểm tâm ——
"Ông chủ, một ly sữa đậu nành, hai khối bánh xốp!" Nhan Như Y thành thạo kêu món, sau đó đưa cho ông chủ ba đồng.
Bây giờ mặc dù cô phải tiết kiệm, nhưng cô lại thích ngủ nướng, không có cách nào dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng. Cho nên, đành phải đi mua điểm tâm. Cũng may, cửa hàng này sạch sẽ lại tiện nghi, món cô gọi rất nhanh được mang ra.
Mùi vị quá thơm ngon, Nhan Như Y không nhịn được lập tức, đâm ống hút vào bắt đầu uống sữa đậu nành.
Mặc dù đứng ăn ngay ở lối đi bộ, hơi khó nhìn ——
Hắc hắc ——
Chỉ là, rời nhà đi làm cũng có điểm tốt, chính là đi đầy đường không va phải ngươi quen biết, cũng không có biết bất cứ ai. Dù sao cũng không người nào biết cô là con cái nhà ai, cô có làm gì cũng không ảnh hưởng!
Cô mới vừa ăn xong, xe buýt cũng vừa lúc dừng lại!
Cô vội vàng chen lên xe!
Vào công ty, quẹt thẻ, rồi về bàn làm việc của mình, cầm khăn lau lau mặt bàn, một ngày làm việc bắt đầu ——
" Cô đem phần tài liệu viết lại, chú ý cách mô tả cho tốt, đây là khu biệt thự hạng sang Tam Á " Quản lý cầm một sấp tài liệu, đưa cho Như Y : " Tổng cộng 12 tờ, trước khi tan việc giao cho tôi, không có vấn đề chứ?"
" Không có vấn đề gì " Nhan Như Y cầm lấy tài liệu, tràn đầy tự tin gật đầu!
Quản lý hài lòng gật đầu một cái. " Làm rất tốt, chờ thời điểm tuyển nhân viên chính thức, tôi sẽ đề xuất cho cô ! "
"Cám ơn quản lý!" Nhan Như Y cảm tạ, trong lòng như mở hội.
"Un¬cle, mới vừa rồi em được quản lý khen ngợi, hơn nữa còn nói sẽ tận lực giúp em đề xuất tuyển vào nhân viên chính thức nữa ——" Nhan Như Y len lén mở QQ, “báo cáo” tình huống cho Un¬cle!
Từ ngày tiếp nhận giúp đỡ của Un¬cle đến giờ, cô bắt đầu có thói quen này. Giống như nhiều sinh viên nhận sự trợ giúp, Nhan Như Y chỉ sợ mình biểu hiện chưa đủ tốt, phụ tấm lòng tốt của người ta!
Cho nên cô hi vọng báo cho Un¬cle biết thành tích, khiến Uncle sẽ cảm thấy ‘cô gái này ’ làm rất tốt, không phí công tài trợ cho cô đi học!
Bây giờ 8g50 sáng, ở Mĩ, Un¬cle lúc này chắc đã tan làm, về nhà nghỉ ngơi rồi!
Nhan Như Y cũng không mong đợi Un¬cle sẽ online, nên chuyển QQ sang tình trạng ẩn, bắt đầu dịch tài liệu. Bởi vì hiện tại, nhiều người nước ngoài làm việc tại Trung Quốc đều muốn mua nhà, nên những chung cư hạng sang hay khu biệt thự, đều cần sổ tay quảng cáo bằng tiếng Anh. Những tài liệu này đòi hỏi trình độ biên dịch rất cao, không chỉ dịch ý, mà còn phải ngữ pháp đúng, ý tứ chính xác, trọng yếu nhất câu chữ nhất định phải tuyệt đẹp!
Đọc kỹ đoạn mô tả nhà bằng tiếng Trung, cô bắt đầu cân nhắc và viết ra giấy. Bây giờ mặc dù đều dùng máy tính để làm việc, cô vẫn thích viết ra ngoài những dòng chữ tiếng Anh xinh đẹp của mình! Khi từng câu từng câu hiện lên trên giấy, cô cảm giác có chút thành tựu.
Lúc này, mấy nữ đồng nghiệp vừa chỉnh trang trong toilet xong, chưa vội làm việc, bắt đầu tám chuyện!
"Này, mọi người nghe chưa? Thư ký riêng của Phó Tổng giám đốc của Tổng Công Ty vừa nghỉ đẻ rồi, hiện tại Phó Tổng không có thư ký trợ giúp kiêm phiên dịch!" Một cô nàng đỏm dáng không biết từ nơi nào nghe được tin tức, vội vàng mang ra bàn luận.
"Vậy sao? Vậy có khả năng từ bộ phận chúng ta chọn ra người đảm nhiệm tạm thời không?" Một nữ nhân viên khác lập tức dò hỏi."Bộ phận của chúng ta phiên dịch là giỏi nhất!"
"Có lẽ Tổng Công Ty lần nữa tuyển mộ người mới, nói cũng không chừng!" Lại cô nàng khác nói."Công ty lớn như vậy, muốn tuyển dụng một phiên dịch cao cấp tuyệt đối không thành vấn đề!"
Trong tổng công ty Đại Đô Thị này, cái gì cũng có thể thiếu hụt, nhưng không thiếu hụt người có trình độ học vấn cao!
"Cô nói đúng. Nhưng, tôi cảm thấy vẫn có thể từ bộ phận phiên dịch của chi nhánh chúng ta tìm người. Dù sao chúng ta cũng có kinh nghiệm làm việc, không phải tay mơ nha. Đại Công Ty, lại không thích thuê nhân viên khác!" Người khởi xướng tin tức này, cẩn thận phân tích!
Cuộc nói chuyện của ba nhân viên nữ càng lúc càng tràn đầy khí thế ngất trời!
Nhan Như Y bây giờ còn đang trong thời gian thử việc, không có quyền lợi cùng các nhân viên chính thức bàn tán.
Cho nên cô hiểu rõ vị trí lúc này của mình, ngoan ngoãn ngồi dịch tài liệu và nhập vào máy tính!
Dù sao, Tổng Công Ty chọn người ở chi nhánh hay tuyển dụng người mới, cũng không liên quan đến cô. Cô chỉ cần chỗ làm an ổn là đã “A di đà Phật” rồi...!
Chợt, một luồng khí nóng đột nhiên từ bụng dưới của cô chảy ra, mãnh liệt, cơ thể cô cứng lại không dám lộn xộn. Cô chậm rãi đứng lên, đi vào toilet.
Lúc này, trong phòng làm việc cuộc thảo luận vừa lúc thăng cấp.
Sau tin tức Tổng Công Ty thiếu cô thư ký riêng, các cô lại tiếp tục khoe khoang: "Các cô biết hiện tại Phó Tổng của Tổng Công Ty là ai không?"
"Người nào à? Không phải là Đại Thiếu Gia Hoắc Doãn Vũ sao?"
"Đúng nha!" Hai nhân viên khác xen vào!
"Sai sai sai ——" Cô nàng mặt thần bí, công bố : "Nói cho mọi người biết, hiện tại Hằng Viễn Phó Tổng Tài là Hoắc Doãn Văn á!"
Trong phòng làm việc nhất thời rối tinh rối nùi, hai cô gái khác hình như là fan cuồng nhiệt của Hoắc Doãn Văn, vì Nhị thiếu gia trở thành Phó tổng giám đốc của tập đoàn Hằng Viễn, mà hưng phấn loạn lên!
"Khụ khụ khụ ——" Nữ quản lý hơn bốn mươi tuổi đi vào, sắc mặt đen tối vô cùng."Thế nào, công việc đã làm xong rồi? Hiện tại rất nhàn nhã phải không?"
Ba cô gái vội vàng cúi đầu, ngoan ngoãn về chỗ ngồi của mình lên, làm bộ cầm viết lên, giả bộ đọc tài liệu, viết chữ vẽ tranh đấy!
"Nói cho các cô biết trong phòng làm việc nghiêm khắc cấm bàn luận sau lưng người khác, đặc biệt là lãnh đạo cao cấp. Nếu các cô tiếp tục nhiều chuyện, ngay lập tức các loại tiền thưởng sẽ không được nhận một xu!”
Quản lý cực kỳ nghiêm túc, gương mặt không chút tình cảm thông báo nguyên tắc làm việc.
Nói xong, không khí làm việc trong phòng trở nên tĩnh càng tĩnh, quản lý hài lòng, quay lưng đi thẳng.
Đợi đến Nhan Như Y từ phòng vệ sinh trở lại, bên trong phòng làm việc mọi sự đã im ắng rồi!
Và cô dĩ nhiên bỏ lỡ cơ hội biết được nhất cử nhất động của Hoắc Doãn Văn ——
********************* Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh *******************
Hôm nay là thứ sáu, vì tương lai hai ngày có thể nghỉ ngơi cho khỏe, không muốn khổ sở đem công việc về nhà àm, Nhan Như Y liều mạng dịch điên cuồng suốt cả ngày. Không chỉ đem 12 tờ tài liệu dịch chính xác từng ý từng chữ giao cho quản lý, cô cũng giải quyết toàn bộ phần việc còn lại của mình.
Giờ tan sở vừa đến, cô nhẹ nhàng khoác giỏ ra khỏi công ty!
Chỉ là vừa ra tới cửa chính công ty, một chiếc xe hơi màu đen đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt cô, bước chân của cô không tự chủ đột nhiên chậm lại!
Lòng của cô đột nhiên cuồng loạn, sắc mặt cũng tự nhiên biến sắc.
Màu đen, kiểu mới nhất Mercedes!
Sẽ là Hoắc Doãn Văn sao?
Cô không kiềm hãm được, dán mắt vào chiếc xe, thả bước chậm, làm bộ như lơ đãng liếc bảng số ở đuôi xe —
Liên tiếp ‘66666’ giống như mang theo quả bom nổ tung, lần nữa đập vào mắt của nàng.
Hoắc Doãn Văn ở chỗ này?
Anh đang ở xung quanh đây sao?
Cuối cùng nhớ lại lời anh nói bên tai cô: “Bình thường công tác của anh rất bận, không có thời gian tiếp xúc với em nữa. Anh nghĩ chúng ta về sau cũng không có cơ hội gặp mặt lại rồi!”
Một trận gió lạnh thổi qua, tâm tình kích động của cô lắng xuống, sóng lòng từ từ tĩnh tâm lại!
Cô tự giễu cười lạnh, thật là muốn đánh cho mình một cái vì ngu ngốc, người ta đã nói đến thế sao lại không chịu tỉnh táo? Ngươi, đã yêu trộm đơn phương, còn muốn trở thành trò cười cho người khác?
Cô khôi phục lại bình thường, vén tóc ra sau vai, cất bước rời đi!
Lúc này, Tổng quản lý của bất động sản Ngự Cảnh cùng Phó tổng quản lý, cùng một người đàn ông từ phía sau đi tới, tốc độ của bọn họ rất nhanh!
"Lần này nhất định phải lựa chọn đơn vị thi công cho tốt, chuyện lúc trước tôi không muốn xảy ra nữa!" Hoắc Doãn Văn liếc qua Tổng quản lý!
Tổng quản lý vội vàng gật đầu, cam kết."Hoắc tổng, anh yên tâm, tôi nhất định nghiêm khắc ——"
Cô nghe thấy thanh âm của anh, anh quả nhiên ở chỗ này!
Chẳng lẽ tập đoàn Hằng Viễn cùng Ngự Cảnh có liên quan?
Nghi vấn chỉ là quanh quẩn ở trong lòng, cô không có quay đầu, tiếp tục đi về phía trước đi!
Chỉ là từ sâu trong đáy lòng, cô yếu đuối khát khao ——
Anh có thể thấy cô?
Có lẽ, anh đã sớm quên mất mình?
"Nhan tiểu thư, thật là trùng hợp, cô đi làm ở đây sao?" Chợt, một giọng nói ở bên tai của cô vang lên!