-Lâu lắm rồi mới gặp nhỉ? NGười nổi tiếng! _Trang vỗ vai 1 đứa con trai
-Cậu đến đây có chuyện gì? _cậu ta có vẻ ko vui khi Trang đến
-Sao lại tỏ thái độ thế nhỉ, người nổi tiếng, bạn bè đến thăm nhau mà
“con nhỏ độc ác, ko biết lại định bắt mình làm gì đây, sao mình lại gặp đúng cô ta cơ chứ”
-Đúng! Hôm nay tôi đến đây có chuyện nhờ cậu _Trang nói
-Tôi ko muốn làm nữa đâu! _Cậu ta từ chối
-Ko làm sao? Vậy cái quá khứ “đẹp đẽ” đấy, nếu mọi người được biết thì sao nhỉ? _Trang cười, nụ cười đểu giả
“Hừ, cái quá khứ tồi tệ đó là với cô đó, con n hỏ độc ác, ko hiểu tại sao lúc đó mình lại quen nó chứ” _cậu ta nghĩ
“ha ha định thoát khỏi ta sao? Ko dễ như thế đâu, tôi còn ám cậu cả đời, haha” _Còn trang cười đắc í
-Thế rốt cuộc cậu muốn tôi làm gì?
-…..
2 người nói chuyện với nhau 1 lúc lâu.
Còn Vũ, lúc này cậu vẫn đang đi tìm tên khốn đó
-Thằng chó ૮ɦếƭ, ko biết trốn đi đằng nào rồi, tao mà tìm thấy thì tao Gi*t mày cho xem
Bốp…bốp…binh…binh _lại có tiếng đánh nhau bên đường, hôm nay Vũ hên, gặp bao nhiêu, nhưng cậu chẳng thèm để ý…cho đến khi nhìn thấy cái dáng điệu quen quen…tên tóc cắt cao, khuôn mặt chữ điền…chẳng phải tên phục vụ mà…cậu đang tìm sao?
Vũ dừng lại, nhìn vào đám hỗn loạn đó, tên kia đang bị đánh, máu mồm, máu mũi, máu ở chân tay thi nhau chảy ra…nhìn hắn bê bết, đang lê trên đường cầu xin tha mạng
-Ra đây! _Vũ nhìn vào tên đó và ra lệnh
Tất cả các ánh nhìn đều hướng thẳng vào cậu
-Tao bảo mày lết ra đây, thằng khốn kia! _cậu đang cáu
Lúc đó, Trường cũng đang ở đó, tên đàn em của Trường hỏi
-Anh, bây giờ phải làm thế nào ạ, tên Vũ kia đến rồi
-Cứ tiếp tục đánh đi, nhưng đừng có động vào tên kia (nhìn Vũ), trừ khi…hắn ra tay trước
-Dạ
Nói xong Trường để lại ũ đàn em giải quyết còn mình thì đi chỗ khác
Vũ nói như vậy nhưng hắn ko đi ra lại còn vẫn bị mấy tên kia đánh. Cậu càng tức giận hơn
-Khôn hồn thì biến đi để tao giải quyết thằng này _Vũ đi tới và quát bọn kia. BỌn chúng trần trừ ko đi, Vũ nổi điên, nhảy lên đập cho bọn chúng 1 trận
-Cút ra phía sau để tao đánh _vũ nói với thằng phản bội kia, hắn biết điều lùi về phía sau
Vì Vũ đánh trước nên tụi nó cũng xông vào để đánh, dù có nể Vũ đi mấy thì chúng cũng đánh, ko thể làm mất danh tiếng của ác quỷ được.
Đánh 1 lúc lâu thì bọn này mới gục ngã, bởi chúng cũng là 1 số trụ cột của bang ác quỷ, nhưng Vũ ko hề để ý đến việc này
Tên phản bội đứng đằng sau lưng Vũ, suy nghĩ “૮ɦếƭ rồi, đằng nào cũng ૮ɦếƭ, vào tay hắn thế này còn ૮ɦếƭ thảm hơn, hay là mình…”
Phập…._con dao đầy máu…
Vũ quay lại…mắt mở to, đầy căm phẫn, nhìn hắn
Mọi người cũng dừng trận đánh, ko ai ngu đâu khi cậu bị thương mà còn cố tấn công
Bàn tay của hắn run run…nhìn Vũ
Máu túa ra…nhiều quá…đôi mắt của Vũ cũng đỏ dần lên, mỗi khi tức giận lên tới mức cực điểm thì đều như vậy cả, nhưng mai sau sẽ có 1 người làm giảm được cái mức độ nguy hiểm này…
Tên kia, hắn dám đâm 1 nhát dao sau lưng cậu. bọn kia thấy vậy cũng rút lui
-Mày…..dám…đâm tao! _Vũ cố gắng gằn giọng nói, khi vết thương đang rỉ máu
-Em…em…_tên đó sợ sệt
-Thằng chó ૮ɦếƭ này! _Vũ quay hẳn người, cố đạp 1 phát vào bụng hắn, hắn ngã lăn ra, cú đạp mạnh cùng với những vết thương ban nãy của hắn, quả này ko gãy sương sống mới lạ
-Hôm nay thì mày ૮ɦếƭ rồi! _Vũ nhảy lên người hắn, đấm vào mặt hắn, những cú đấm trời giáng, khiến hắn đau đến ૮ɦếƭ. Hắn thực sự ko ngờ rằng, bị đâm rồi mà Vũ vẫn còn khỏe như thế, hắn đã sai lầm khi ᴆụng vào cậu. và hậu quả, tất nhiên,phải ૮ɦếƭ. ..
Sau khi đánh cho hắn ko cò rên được nữa, vũ đi cong lưng, rất may, vết thương khá sâu nhưng đâm trúng bên sườn phải của cậu. Cậu gọi cho bọn đàn em
-Đến dọn dẹp chỗ…cho anh!
Rồi lên xe phóng về nhà. Cậu đang rất đau, cố gắng lắm mới lại xe về được nhà. Nhưng khi về đến cổng thì ko tài nào đi được nữa, vết thương ra máu nhiều, nó buốt, nó tê, nó là vô cùng đau đớn. cậu ngã phịch xuống đường….
Mãi cho đến khi nó ra, khi nó nhìn thấy thân thể của 1 con người đang ra máu rất nhiều.
-Vũ! _gọng nó lo lắng, nhìn các vết thương trên người cậu nó cũng hiểu ra phần nào. Mà vừa nãy Key còn gọi cho nó hỏi Vũ đã về chưa. Nó biết mình đã sai rồi.Nó nhanh chóng đưa Vũ đến bệnh viện rồi trông nom cậu.
Sáng hôm sau
Dù mệt, dù mỏi, dù chẳng có chút sức lực nào, cũng như chẳng có chút cảm hứng nào, nó vẫn đến trường, nó vẫn học. Nó ko thích mọi người soi mọi nọ kia, như cả Vũ cả nó nghỉ thì thế nào…
-Sao nhìn cậu phờ phạc thế hả Vy? _Trang ân cần hỏi
-UK tại tối qua làm việc quá sức ấy mà
-Để mình xin cho cậu xuống phòng y tế nhá
-Thôi ko cần đầu_nó nằm bẹp xuống bàn như con nhái ૮ɦếƭ
-Nè, tránh ra, tránh ra………._tiếng hét the thé, khỏi nói cũng biết là của Quỳnh –Vy Vy Vy…_Quỳnh chạy vào lớp nó, gọi tên nó thật to, nó ngước mắt nhìn lên, cười…
-Bộ mày tưởng tao điếc hay sao mà to mồm thế hử?
-KO thể chịu được cái con nhỏ này nữa rồi, Vy, tui đến để mong bà đòi lại công bằng cho tôi đây _VAnh tỏ ra trẻ con, đòi này đòi kia
-Thế rốt cuộc có chuyện gì?
Cả lớp nhìn bọn nó, nhưng chẳng ai buồn nói gì, vì đây là chuyện thương xảy ra rồi. Bao nhiêu nhỏ “khâm phục” nó bởi toàn chơi với các đại thiếu gia,đại tiểu thư được, lắm đứa còn hỏi han bí quyết
-Vy ơi _Quỳnh mở con mắt hình trái tim nhìn nó –Anh …anh Kai sẽ đến…đến trường mình đấy
-Sao?…….._tất cả mọi con mắt dồn hết về Quỳnh. Kai, cái tên chẳng mấy xa lạ với giới trẻ. Đó là thần tượng, thần tượng của bao nhiêu cô gái (trong đó có nàng quỳnh nhà ta, hâm mộ 1 các cuồng nhiệt luôn). Chuyện cậu đến trường nó học là cả 1 niềm vui to lớn…
-Đấy, cậu xem đi, nhỏ này dám bảo tên Kai Kai cái gì đó, đẹp trai hơn tui, tui sang hỏi bà đây
-HÌ, biết rồi, VAnh là ẹp zai nhất, được chưa_nó cười rồi nói
-Ko phải, anh Kai đẹp hơn_Quỳnh phản đối
-Thôi đi, tui là hoàng tử của cái trường này, còn ai đẹp hơn tui nữa, còn về gia thế nữa nhá…
….
2 người cứ cãi nhau cho đến khi bị nó lôi xuống căng tin
-Con xin2 bố mẹ, im dùm con cái, bố mẹ ko thấy mọi người nhìn nãy giờ hay sao
-Hừ …_cả 2 vẫn hằm hè
Trong khi nó phân sử cho 2 đứa bạn thì ko để ý tới nụ cười của Trang, nhỏ cười nãy giờ, nụ cười của quỷ, lại sắp có chuyện sảy ra mà(tui biết mà)
Trog căng tin, hôm nay đông vật vã, ai ai cũng nói về thần tượng Kai, ai ai cũng háo hứ trờ đợi.
Nó kéo 2 người bạn xuống, cả Trang cũng đi cùng, bây giờ 2 người cũng thân thân. Hôm nay nó nhiệt tình phục vụ 2 người bạn đang war, nó đi lấy đồ ăn
“thánh họ, trong căng tin làm gì có nắng mà phải đội mũ chứ, đúng là hâm tỉ độ ,lại còn chơi cả khẩu trang, áo sơ mi, hừ…”_nó nhìn thấy 1 người trong vô số người ở căng tin, mà nó ấn tượng nhất
Bốp…-nó ᴆụng phải người đó
-Tên ૮ɦếƭ tiệt, đi đứng thế hả? Ko có mắt hả? ăn mặc như hâm ý _nó nói 1 tràng