Từ Bỏ Sự Ngu Ngốc Và Bắt Đầu Sự Mạnh Mẽ.Hai tháng sau,cơ thể tôi dần dần bình phục và được bác sĩ đến để tháo bột.Vậy là ước mơ trả thù của tôi sắp được thực hiện rồi.Chị Lina bắt đầu chương trình giáo huấn của chị.Thế là tôi sẽ thay đổi tất cả.Đầu tiên chị bắt tôi phải cắt một mái tóc tầng ngang vai cho thật oai và cũng bắt tôi bỏ cái cặp mắt kính quê mùa ấy đi.Tiếp theo là mua vài bộ đồ thể thao để học cho thoải mái.Xong hết tất cả chị bắt đầu bài học đầu tiên:
- Mày là 1 đứa yếu đuối nên không dễ dàng gì mà từ bỏ cái tính ấy được.Nên đầu tiên hết,trong đầu mày phải suy nghĩ là \\\\\\\\\\\\"Tôi không phải là con ngốc,Tôi mún mạnh mẽ và tôi mún trả thù\\\\\\\\\\\\"Có như thế thì mới mong làm được.Mày nhớ nha!?
- Vâng,em sẽ nhớ.
Thế là bài học đầu tiên có lẽ tôi sẽ làm được.Đó là bài học lí trí rất hay.Và thế là ngày mai ngày mốt,tôi đều được học các môn học khác nhau.Có lúc là hít sà đơn cũng có lúc là hít đất đến mệt cả người.Ngày nào cũng phải ăn thật nhìu cho có năng lượng,chị Lina còn mời luôn một đầu bếp chuyên về phần thức ăn vừa cung cấp năng lượng mà vừa tốt cho sức khỏe.Những môn võ của chị thật khó,khiến tôi hoa cả mắt.Có nhìu lúc tôi mệt đến mất không thể đứng lên được nhưng tôi vẫn cố gắng hết mình.Vì\\\\\\\\\\\\"Tôi không phải là con ngốc.Tôi mún mạnh mẽ và mún trả thù\\\\\\\\\\\\".Đúng vậy,tôi sẽ không lập lại kí ức đó nữa.Và mấy tháng sau,ngày của kết quả học tập của tôi.Chị Lina dẫn tôi ra 1 khu xóm rất phức tạp.Ở đó toàn là những thứ đầu đường xóm chợ,đứa nào cũng mang dáng vẻ chị hai anh hai cả.Sau đó chị Lina nói:
- Đứa nào tên Leina ở đây?(Leina là đứa trùm băng đảng đánh Lona trong phần 1)
Một con nhỏ hung hăng bước ra và thoáng nhìn tôi đã biết đó là Leina
- Là tao đây,tới kiếm chuyện hả hai con kia?-Leina không hề nhận ra tôi là Lona ngày nào vừa nói xong Leina đã xong vào ra đòn trước.Tôi và chị Lina đỡ được,tôi nhớ lại chiu thức mà chị đã dạy xông vào đánh mạnh vào phần cổ của Leina.Con nhỏ đau đớn ngã xuống,tôi tiếp tục lên gối vào mặt Leina.Con nhỏ chảy máu mũi vội vàng xin tha.Chị Lina dặn tôi:
- Không được buông tha cho đứa nào cả,Đừng để tâm hồn bị dao động.
Đúng.Tôi đã làm theo lợi chị vẫn cứ tiếp tục quýnh con đấy.Nếu ngày xưa mày đừng ăn Hi*p tao thì mày không có kết cuộc này.Nếu mày không làm gì tao thì ngày hôm nay sẽ không có.Nhưng Leina vẫn cố hết sức cầu xin:
- Xin chị ... đừng ... quýnh em nữa ... .chị ... ơi ... hic..hic
Chính câu nói đó đã làm tôi phải nói ra cảm xúc của mình:
- Tao sẽ không tha cho mày,vì chính cái ngày đó tao cũng cầu xin mày mà,tại sao mày vẫn nhẫn tâm đạp tao,vẫn ung dung tát tao ,tại sao mày không nghĩ đến,lúc đó tao cũng cầu xin mày mà,Leina.
Lúc đó,Leina ngước khuôn mặt đầy máu nhìn tôi,với một nét bỡ ngỡ,ngây thơ:
- Ngươi ... ngươi là ... Lona???!
- Đúng chính là tao,Lona là tao,từ bây giờ tụi bây sẽ nhận lấy những gì tụi bây đã làm cho tao.Tao sẽ Ϧóþ nát chà đạp từng đứa.Tao không là con ngốc Lona ngày xưa nữa đâu.