Tôi Muốn Gặp Lại Anh - Chương 04

Tác giả: Muối

- Tôi… tôi… không thích nói chuyện với anh!- nó thấy khó chịu khi nói ra câu đó! Hình như nó có hơi quá!
- Cô… ghét tôi đến thế sao???- Long nhìn nó buồn buồn.
- Tôi… không biết!... Tôi khát quá! Anh đứng đây đợi tôi một lát… tôi đi mua nước.
- uhm…
Nó chạy thẳng một mạch không để ý nên ᴆụng phải hai gã lu manh:
- Này em! Đi đâu mà vội thế???
-……- nó không trả lời mà đi tiếp.
- Đụng anh xong rồi muốn đi là đi à?- tên đó chặng đường nó lại.
- Em biết điều chút đi! Bọn anh tha cho!- tên kia hùa theo.
- TRÁNH RA!!!- nó **** thẳng vào mắt hai tên đó rồi bỏ đi.
- Em cũng mạnh miệng gớm nhỉ?
- Nhìn cũng xinh mà sao khó chịu thế???- tên đó đưa bàn tay bẩn thỉu của mình lên vuốt má nó.
- BỎ TAY RA!!!- nó giơ chân đá vào bụng tên đó rồi nhanh chân chạy. Lúc này thì chỉ có chuồng là thượng sách. Nó phóng như bay về con đường phía trước.
- Đứng lại đó! Con nhỏ kia!- Hai tên đó rượt theo nó.
- Tôi không có ngu mà đứng lại đâu!!! Đồ bệnh hoạn! Đồ biến thái! Đồ thần kinh âm binh!!!- nó vừa chạy vừa quay đầu lại mắng cho hai tên đó một trận.
Long đợi mãi mà không thấy nó quay lại, chắc là nó bỏ về trước rồi!!! Long đang định đi thì thấy từ xa có hai tên con trai đang đuổi theo một con bé mà nhìn con bé ấy rất quen! Phải rồi! Là nó! Nó đang làm cái trò gì thế???
Nó cũng đuối sức lắm rồi. Nó dừng lại nhìn quanh, nó đang ở một con hẻm vắng, Nó thấy hai tên đó càng lúc càng lại gần nó hơn, làm sao bây giờ??? Nó bị dồn đến chân tường rồi!
- Này nhók! Rượu mời không uống thích uống rượu phạt à?- tên đó nâng cằm nó lên còn tên kia giữ hai tay nó lại.
- ………- nó không nói gì đá vào chân tên kia một phát rõ đau.
- Mày… mày…giỏi lắm! Mày ૮ɦếƭ với tao.
Nó không biết tên đó đang định làm gì… hình như là nó sắp bị ăn một tát. Nó nhắm mắt lại… nhưng sao không đau? lạ nhỉ?
Nó vội mở mắt ra… cảnh tượng trước mắt nó là một chàng trai đang vật lộn với hai tên lu manh.
- Long! Coi chừng phía sau!!!- nó hét lên khi thấy một tên đang định đánh lén Long từ đằng sau.
Nó vội vàng nhặt đại cái cây bên đường rồi vào cuộc đánh cho hai tên đó nhừ tử.
- Cho mày ૮ɦếƭ!!!- Long phủi phủi tay khi đã hoàn thành nhiệm vụ cao cả của mình.
- Cô không sao chứ???- Long nhìn nó cười tươi rói.
Nó nhìn hai tên lu manh lúc nãy đang nằm dài dưới đất thì hí ha hí hửng:
- Không sao! Còn anh có sao không!
- Đi thôi! Để lát hai thằng tâm thần đó kéo đồng bọn tới thì khổ!!!- Long nắm tay nó chạy như bay.
- Phù!... Tới nhà rồi!!!- nó thở hồng hộc.
- Cô vô nhà đi!!!... Khuya rồi!- Long cũng thở phù phù nhìn nó
- Cám ơn anh!
- Không có gì! Tôi về nhé!!!- nói rồi Long quay đi.
- Long!
- ……………- Long không nói gì quay đầu lại nhìn nó.
- Cám ơn!
- Không có gì!
- Vào nhà một lát rồi về!!!
- Tôi…
- Sẵn đợi thằng Duy luôn!!!- nó nói mà mặt đỏ lên hết không biết là do mới chạy xong hay là do… có vấn đề gì khác nữa!
Nó kéo tay Long vào nhà, đẩy Long ngồi xuống ghế rồi chạy vào trong đem ra hai ly nước cam.
- Anh uống nước đi!
- Ừ…mà cô là gì của thằng Duy thế???
- Em!
- Em???
- Ừ! Em họ! Không được hả?
- Không!... tôi chỉ thấy lạ lạ thôi.
- Lạ???
- Thì tại lúc đầu cô nói với tôi cô là bạn gái nó…
- Có sao???- nó làm ra vẻ ngây thơ không biết gì!
- Cô đừng nói là không có nha!!?- Long lấy tay cốc đầu nó.
- Đau! Anh khùng hả?- nó chồm người lên đánh lại Long cho bằng được.
- Cô làm gì mạnh tay thế??? Long ôm tay xoa xoa.
- Tôi là thế đấy!!!
- Lúc nào cô cũng dữ dằn thế à? Phải chi hiền lành một xíu như lúc nãy thì tốt biết mấy!- Long nhìn nó lắc đầu.
- Không! Tại sao tôi phải hiền lành cho anh ăn Hi*p à???- nó thấy mỏi mắt quá nên tháo mắt kính ra.
- Thôi tôi không cãi với cô nữa!!!…- Long có chút giật mình khi nó tháo mắt kính ra vì nhìn nó lúc này có nét gì đó rất giống Duy.- Nhìn kĩ thì tôi thấy cô giống em sinh đôi của thằng Duy hơn là em họ đấy!!!
- Người nhà tôi ai cũng nói thế đấy!!! Nhưng rất tiếc tôi không phải em gái sinh đôi của Duy!
- Oh! Cô cũng xem bóng đá nữa hả?- Long khẽ đưa mắt nhìn quanh nhà thì dừng lại trước một tấm poster.
- Sao anh biết???Tôi thích nhất là KaKa của Brazil!!! Anh ý rất đẹp trai!- nó hí hửng khi có ai đó ᴆụng tới sở thích của nó.
- Còn tôi thì thích Torres của Tây Ban Nha!
- Tôi không thích Tây Ban Nha lắm.
…………
Nó và Long ngồi nói chuyện say sưa về bóng đá mà không để ý gì tới trời trăng mây gió. Duy về từ lúc nào mà nó cũng không biết. Duy có vẻ đắc ý khi thấy kế hoạch của mình đã thành công bước đầu.
- Về rồi hả??? Đi chơi với nàng vui vẻ chứ ?!?- Nó lên tiếng trong khi Duy rón rén bước vào nhà.
- À…ừ…vui!- Duy nhìn nó và Long cười hòa.
- Bỏ bạn bè đi chơi riêng với Hân mà không vui sao được?!- Long nhìn Duy giận dỗi nhưng thực ra thì thầm cám ơn Duy rất nhiều.
- Khai mau! Lúc nãy mày với Hân đi đâu?- Nó làm mặt nghiêm.
- Tao… tao với Hân có đi đâu đâu!- Duy chối phắt định trốn lên lầu nhưng không kịp rồi!
- Mày định đi đâu đó! Đang nói chuyện mà!- Nó nháy mắt với Long ra hiệu.
- Trời ơi! Haha… tụi bây…làm ơn tha cho tao đi mà…haha…- Duy lăn lộn trên sàn nhà van xin nó không ngừng. Còn nó với Long vẫn không ngừng tay chọc lét Duy.
- Mày không nói thì đừng hòng tao tha!
- Được rồi! Tao nói…Tao nói!…tao với Hân sau khi rời khỏi đó thì… đi…vòng vòng thôi!!!- Duy vừa nói vừa thở.
- Thôi tha cho nó đi!- Long lên tiếng.
- Chơi đánh bài hok?- Nó nảy ra ý kiến rồi chạy lên phòng lấy xuống một bộ bài đủ màu sắc.
- Tao chơi nữa! … phù…!!!- Duy nằm dưới sàn vừa thở vừa nói.
Mắt đứa nào đứa nấy cũng mờ dần. Cả ba chơi xong rồi lăn ra ngủ. Cũng gần 1h rồi mà đèn nhà nó vẫn sáng trưng.
………………………………………………
Những tia nắng buổi sáng len lỏi qua khung cửa sổ chiếu vào mắt Long làm hắn thức giấc. Nhưng có thứ gì đó nặng nặng đang đè lên người Long, thì ra là lúc tối nó ngủ nó gác chân lên bụng Long. Long nhẹ nhàng lấy chân nó ra rồi phóng nhanh vào WC. Lúc Long đi ra thì Duy vẫn còn ngủ còn nó thì biến đâu mất rồi. Có lẽ lúc Long vừa đi thì nó cũng tỉnh.
- Duy dậy đi! Tao về trước nha!
- Uhm… tao buồn ngủ quá! Để tao ngủ xíu nữa đi!- Duy nói giọng ngái ngủ múa chân múa tay lung tung.
- Mày không dậy trễ học rán chịu!!! Tao về đây!- Long đứng dậy đá Duy một cái mạnh rồi về.
- Ááá! Cái thằng này!- Duy lồm cồm bò dậy rồi đi vào phòng vệ sinh.
20’ sau.
Nó uể oải bước vào lớp
- Minh! Tối qua Minh làm gì sao Thiên gọi điện thoại cho Minh mà không được vậy?- Thiên vừa thấy nó vào lớp đã sốt sắng rồi.
- Khò! Khò!- vừa đặt cặp xuống là nó ngủ luôn! Tiết đầu là tiết Anh cũng không sao nó có điểm miệng rồi nên cũng yên tâm ngủ.
“ Minh sao thế nhỉ? Thiếu ngủ sao? Tối qua làm gì mà không ngủ nhỉ? Mình lúc nào cũng không có cơ hội nói với Minh, mặc dù ngồi chung một bàn nhưng sao lúc nào cũng chậm một bước hết. Heizzzzzzz!!!” Thiên thở dài rồi nằm gục lên bàn.
Ra chơi
- Minh xuống căn tin với Thiên nhé!
- Ừ!- nó đang định đứng lên thì thấy Duy, hân, Long đang đứng trước cửa lớp nó.
- Pul! Đi xuống căn tin!- Duy nói với nó như một thói quen hằng ngày.
- Tao…- nó quay sang nhìn Thiên, nó không biết nên đi với ai cho phải!
- Rủ bạn mày đi chung luôn đi!- Hân đưa ra một đề nghị vô cùng sáng suốt.
5 đứa nó kéo nhau xuống căn tin với ánh nhìn ngưỡng mộ có ghen tỵ có của tất cả học sinh trong trường.
- Nhỏ đó là gì mà thấy nó lúc nào cũng đi chung với bọn anh Duy vậy?- NS1
- Mày nói nhỏ nào? Nhỏ đi bên trái hay bên phải?- NS2
- Hai đứa luôn! Lần này còn đi chung với Thiên A7 nữa chứ!- NS1
- Sao bọn nó cứ lựa boy đẹp mà sáp vào vậy không biết?- NS2
- Mấy bà nhiều chuyện quá!!! Tui thấy hai nhỏ xinh lắm! Ba tên kia mới là xấu đó.- NS3
- Ông thì thấy gái là sáng mắt!- NS1,NS2
……………………………
Ở căn tin
- Thiên không sao chứ?- nó nhìn Thiên lo lắng.
- Không…không sao!- Thiên cười gượng
- Hay là Thiên ngại! Không sao đâu… tụi mình cũng quen nhau hết rồi mà!- Hân nhìn Thiên cười khẽ.
- Chào…tôi là Duy!!!- Duy nhìn sang Thiên bắt chuyện.
- Còn mình là Hân bạn thân của Minh có lẽ Thiên cũng biết rồi!!!- Hân nở một nụ cười thật tươi.
- Còn đây là Long- Duy thấy Long không có ý định giới thiệu nên chen vào nói giúp.
- Uhm… mình ngồi cùng bàn với Minh… chắc các bạn cũng biết hết rồi nhỉ???- Thiên hít một hơi thật sâu.
Nó thật sự thấy bối rối… đáng lẽ ra người bối rối phải là Thiên nhưng nó lại cảm thấy khó chịu khi tất cả phải ngồi chung như thế này… còn Long nữa! Sao nãy giờ chẳng thấy hắn nói tiếng nào hết!!!
- Long mày sao vậy? bị bệnh hả hay sao mà hôm nay chẳng nói tiếng nào hết vậy? Hay uống lộn thuốc???- Duy chịu không nổi sự im lặng khác thường của Long đành lên tiếng hỏi thăm bệnh tình của thằng bạn mình.
- Không sao!… Tao vào lớp trước đây!!!- Nói rồi Long đứng dậy đi thẳng về lớp mà không hề ngoái đầu lại dù chỉ một lần.
Nhìn dáng vẻ ấy cao cao gầy gầy ấy từ xa toát lên một nét gì đó…lạnh lùng…khó nói…không giống với Long thường ngày… hay cãi cọ với nó!
- Nó sao thế nhỉ?- Duy ngơ ngác nhìn mọi người.
- Không biết nữa!- Hân nhìn sang nó- Mày cãi nhau với nó hả Minh?
- Đâu có! Tao có biết gì đâu!- nó cũng ngơ ngác không biết gì nhưng chẳng hiểu sao cái cảm giác khó chịu đang len lõi trong nó. Nó nghĩ là sẽ không bao giờ có cái lần thứ hai mà cả 5 đứa đi cùng nhau như thế này nữa.
……………………………
Sau cái ngày hôm đó nó rất ít khi gặp Long, những lúc đi cùng Duy và Hân đều vắng mặt Long… không thể hiểu nổi… không lẽ Long đang tránh mặt nó… nó nghĩ vậy nhưng không có lý do gì để Long phải tránh mặt nó cả! Nhưng tại sao nó phải nghĩ đến chuyện đó làm gì. Long muốn làm gì thì mặc xác hắn liên quan gì tới nó đâu… nó sờ trán suy nghĩ rồi ngủ thi*p đi lúc nào không hay.
Còn về Thiên vẫn luôn muốn tìm hiểu nó nhưng có lẽ Thiên không hề biết rằng… trước đây Thiên chỉ muốn tìm hiểu xem con người thật của nó có lạnh lùng thế không? Nhưng bây giờ thì việc tìm hiểu nó không còn đơn thuần với cái lý do như thế nữa… Thiên muốn được ở bên cạnh nó nhiều hơn… nhìn thấy nó vui Thiên cũng rất vui…Những khi không gặp được nó… Thiên lại nhớ nó không thể tả… cuối cùng thì… Thiên đã thích nó mất rồi!!!
Gần đến Noel rồi… dạo này nó đang bận học bài để không phải bị điểm thấp trong kì thi sắp tới nên ít đi chơi hơn. Lên lớp thì nó quyết tâm nghe giảng nên cơ hội để Thiên bắt chuyện với nó hầu như là không có. Duy ở chung nhà với nó mà cũng chẳng có cơ hội nào để nói chuyện ra trò với nó ngoài những câu thông thường trong bữa ăn thôi.
……………
- Minh ơi! 3 ngày nữa là Noel rồi! mày có hẹn với ai chưa?
- Chưa!
- Vậy tối thứ 7 7h ở nhà mày… tao nói với Duy rồi đó!- Hân cười vui vẻ rồi đi thẳng về lớp.
- Ừh!- nó thở dài ngán ngẫm.
……………
- Minh ơi!
- Gì nữa???- nó khó chịu nhìn Thiên, có lẽ Thiên chọn không đúng lúc để nói với nó rồi!
- Ngày mai là… Giáng Sinh rồi…tối mai Minh có hẹn với ai chưa?- Thiên nhìn nó ngại ngùng một lúc rồi cũng nói ra được cái suy nghĩ trong đầu.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc