Tôi Ghét Thần Tượng - Chương 23

Tác giả: Mysweetlovelyday

Thu lắp bắp van xin cô của mình.
_Cháu cầu xin cô đấy, xin cô đừng làm như thế này. Cô mà không cho chúng cháu thời gian để thu xếp mọi chuyện thì bố mẹ cháu sẽ đánh cho chúng cháu một trận bán sống bán ૮ɦếƭ mất…!!
Cô Lý cốc cho Thu một cái nữa vào đầu. Cô bực mình gắt.
_Cháu còn muốn kéo dài đến bao giờ nữa. Lẽ nào cháu vẫn còn cảm thấy chưa đủ hay sao. Chuyện này nên kết thúc sớm để hai đứa đỡ phải mệt mỏi vì phải đóng vai thay người kia….!!
Thu trầm ngâm nói.
_Chắc là Cô không hiểu cháu rồi. Đầu tiên cháu cũng muốn chuyển về đây học cùng trường với Thanh nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại cháu thấy là nếu mình mà làm như thế thì chỉ là một kẻ hèn nhát và bỏ trốn mà thôi. Cháu muốn Thanh thay cháu vì không có đứa nào phù hợp hơn nó cả….!!
Cô Lý không hiểu ý của Thu nên hỏi lại.
_Cháu nói thế là sao, cô không hiểu cháu đang nói gì vì một con bé ngoan ngoãn và học giỏi như cháu mà cũng không thể chịu đựng được ở bên ấy thì một con bé nghịch ngợm và quậy phá như con nhỏ Thanh làm sao mà chống nổi….!!
Thu mỉm cười con nhỏ tự tin nói.
_Thế mà cháu lại nghĩ nó có thể chịu đựng được và nó có thể thay đổi được vận mệnh của cháu ở bên ấy đấy. Biết đâu nhờ nó mà ngôi trường đó khá hơn thì sao….!!
Cô Lý nhìn vào đôi mắt trong veo và đầy tự tin khi nói về quyết định trao đổi thân phận với đứa em gái song sinh, cô cũng hơi yên dạ phần nào.
Thu trấn an cô của mình.
_Cô yên tâm đi vì hai chị em cháu ngày nào cũng chat và gửi email cho nhau. Cháu đã bảo nó là nếu không thể nào chịu đựng nổi lúc đó cháu sẽ bỏ cuộc và chuyển về đây học ngay lập tức….!!
_Nói gì thì nói cô vẫn không yên tâm về quyết định này của cháu lắm. Thôi cháu nghe lời của cô mà gọi nó về ngay đi….!!
Thu nắm chặt lấy bàn tay của cô mình rồi nói bằng một giọng thật cứng rắn. Cô nàng bảo.
_Cô có thể cho cháu thời gian là một tháng được hay không vì cháu chưa thấy Thanh có dấu hiệu bị bắt nạt hay bị ức Hi*p quá đáng. Tối hôm qua con nhỏ có nói cho cháu biết là mấy con bé mà hay bắt nạt cháu đã nhận nó làm bạn và một trong số đó đã nhận nó làm chị gái. Cháu thấy mọi chuyện đã bắt đầu tốt đẹp lên nên cháu cần thêm thời gian để quan sát tiếp…!!
Cô Lý vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ hỏi Thu.
_Cháu nói thật chứ làm sao chỉ qua có mấy ngày mà con bé Thanh lại thay đổi được cục diện một cách nhanh chóng như thế….??
Thu mỉm cười thật tươi bảo cô Lý.
_Cháu làm sao có thể bịa ra được một chuyện như thế chứ, nếu cô không tin thì tối nay cô có thể nói chuyện trực tiếp với Thanh cơ mà….!!
Cô Lý bây giờ mới thở phào nhẹ nhõm, cô trêu Thu.
_Xem ra con bé Thanh có duyên với cái trường đó hơn cháu. Cháu đã quen với ngôi trường của Thanh chưa…??
Thu hạnh phúc nói.
_Các bạn trong lớp của Thanh đứa nào cũng tốt bụng và nghịch ngợm, chúng nó đối xử với cháu rất tốt. Cháu không ngờ là con nhỏ Thanh lại may mắn khi có được những người bạn đáng yêu như thế, chỉ học cùng chúng nó có mấy buổi nhưng cháu đã coi chúng nó là bạn của mình từ bao giờ rồi. Thầy cô cũng rất giỏi và nhiệt tình, hình như họ không được quý Thanh cho lắm vì cái tính hay quậy phá và nói chuyện trong lớp của nó....!!
Cô Lý nheo nheo mắt nhìn Thu. Cô thấy con nhỏ thật sự hạnh phúc với kiểu đổi thân phận này, cô cũng mong hai đứa có thể tìm được ình một hạnh phúc riêng và tận hưởng quãng đời học sinh của mình một cách bình yên.
_Cháu không sợ bạn bè trong lớp của Thanh phát hiện cháu không phải là Thanh và cháu có quá nhiều điểm khác biệt à…??
Thu khẽ mỉm cười, con nhỏ bối rối nắm lấy chéo áo của mình. Thu trân tình nói.
_Lúc đầu cháu cũng ngượng ngập và ngại ngùng lắm nhưng dần dần cháu cũng sẽ quen với môi trường sống mới thôi….!!
Cô Lý đặt bàn tay của mình lên bàn tay trái của Thu, cô động viên con nhỏ.
_Cháu phải cố gắng lên vì chính cháu là người bày ra cái trò này, cháu không được phép bỏ cuộc sớm. Cháu mà nói câu này trước Thanh thì cháu không bao giờ ngóc đầu lên được đâu….!!
Thu mừng vui rối rít, con nhỏ gấp gáp hỏi cô Lý.
_Nói như thế có nghĩa là cô đồng ý cho cháu được ở lại đây và tiếp tục vai trò của Thanh….!!
Cô Lý ngán ngẩm bảo Thu.
_Cô có thể nói không khi thấy cháu quyết tâm như thế này hay sao, nhưng kể từ hôm nay, cháu phải thông báo tình hình của Thanh cho cô biết và khi nào hai chị em nói chuyện với nhau thì phải cho cô tham gia cùng….!!
Thu vội nói ngay.
_Cháu cám ơn cô nhiều, cháu hứa là khi nào Thanh điện thoại về hay là gửi email cũng như chat với cháu, cháu sẽ thông báo ngay cho cô biết….!!
Thu tha thiết cầu xin cô Lý.
_Cô cũng làm ơn đừng nói chuyện này cho bố mẹ của cháu biết. Cháu không muốn họ lo lắng cho cháu….!!
Cô Lý bực mình bảo Thu.
_Lúc nào mà cháu chẳng có lý do để nói này nói nọ. Thôi được rồi cô hứa sẽ giữ im lặng trong thời một thời gian nhất định nếu cô mà phát hiện Thanh hay cháu có bất cứ điều gì dấu giếm thì giao kèo này coi như là bị hủy bỏ, lúc đó cô sẽ có quyền làm bất cứ thứ gì mà cô muốn, cháu có đồng ý với những gì mà cô nói hay không…??
Thu cảm động rơi nước mắt, con nhỏ sụt xịt bảo cô.
_Cháu cảm ơn cô nhiều lắm, cháu hứa sẽ làm theo những gì mà cô bảo…!!
Cô Lý giục Thu.
_Cháu còn không mau đi đánh răng và rửa mặt đi. Cô thấy cháu sắp muộn học đến nơi rồi kìa…!!
Thu giật mình nhìn đồng hồ, con nhỏ tá hỏa vì từ khi đi học cho đến này con nhỏ luôn là một học sinh gương mẫu nên chuyện đi học muộn chỉ đếm trên đầu ngón tay. Cô chị không bù cho cô em, trong khi Thu nhất nhất tuân thủ nội quy của nhà trường thì Thanh lại khác, con nhỏ tối ngày đi học muộn và hay quậy phá nên luôn bị mắng và bị phạt đi lao động dọn vệ sinh. Mặc dù đó là những hình phạt chẳng nhẹ nhàng gì nhưng con nhỏ lại vui vẻ với điều đó.
Thu chạy vội vào phòng vệ sinh, đây là lần đầu tiên Thu làm mọi chuyện một cách cẩu thả và không ăn cơm sáng để đi học.
Thu cong cả ௱ôЛƓ lên để đạp xe, mồ hôi tuôn ra đầy người, Thu ngán ngẩm nhưng vẫn cố gắng đạp xe cho nhanh. Thu chỉ mong thời gian trôi chầm chậm cho con nhỏ nhờ nếu không đây sẽ là lần đi học muộn đầu tiên ở ngôi trường mới.
Thu lao xe nhanh quá nên con nhỏ đâm sầm vào một anh chàng học lớp trên. Anh ta vằn mắt lên quát Thu.
_Con nhỏ kia, cô đi đứng như thế hả, còn không mau xin lỗi người ta đi…!!
Thu lồm cồm bò dậy, quần áo của Thu bị dính bê bết đấy. Chiếc cặp sách yêu quý bay sang một bên và cũng dính không ít đất, nhưng có lẽ tội nghiệp nhất vẫn là cái anh chàng kia.Anh ta bị dính một vết bùn thật dài vào chiếc quần trắng tinh.
Anh ta túm ngay lấy tay của Thu rồi vằn mắt lên hét.
_Hôm nay cô mà không giải quyết chuyện này cho tôi là tôi không để yên cho cô đâu….!!
Thanh chạy thật nhanh vào cổng của khách sạn, trước khi đi cô nàng quay lại bảo Long.
_Anh không cần phải chờ tôi đâu, vì tôi còn nhiều việc phải làm nên anh đi về trước đi….!!!
Long tắt máy xe, anh chàng cười nhạt bảo Thanh.
_Cô không nên vội vàng như thế vì tôi sẽ đi vào cùng với cô….!!
Thanh ngạc nhiên hỏi Long.
_Anh vào đây làm gì. Đừng nói với tôi là anh có việc ở trong này….!!
Long đã bước hẳn xuống xe, anh chàng đi trước và không nói thêm với Thanh một lời nào nữa. Thanh thấy lạ, cô nàng đang phân vân là không biết có nên đi cùng tên này vào khách sạn hay không. Vì một cô gái đi cùng một chàng trai vào khách sạn thì không hay lắm. Thanh sợ bị người ta hiểu lầm, nhưng nếu không vào thì làm sao lấy được thẻ sinh viên.
Thanh nghĩ.
_Thôi thì mình cứ tảng lớ là không quen biết hắn cho xong. Vì ở đây đông người như thế, ai người ta lại rảnh rỗi đi để ý đến mình làm gì…!!
Thanh xốc lại cái va ly trên vai rồi nối gót theo sau Long đi vào khách sạn. Hôm nay là đầu tuần nên có rất nhiều người đến đây. Thanh lẩm bẩm.
_Tại sao họ không về nhà của mình mà ở. Tại sao họ cứ phải sống ở đây là thế nào, bọn này đúng là những người điên….!!
Long đã đi vào tiền sảnh từ lúc nào rồi mà không thấy con nhỏ Thanh đâu. Anh chàng bực mình, hai tay khoanh lại, mắt nhìn qua tấm cửa kính.
Thanh còn đang đứng vẩn vơ ở bên ngoài, cô nàng đang mải ngắm mấy bông hoa và cái đài phun nước ở cổng của khách sạn. Thanh mê mải nhìn những tia nước bắn lên rồi lại hạ xuống. Thanh thích chí quá liền chạy ngay lại rồi dơ tay của mình ra để hấng những giọt nước trong veo và mát lạnh.
Long thấy mình càng chờ Thanh thì cô nàng càng mất hút. Long hết cả kiên nhẫn, anh chàng mở cửa rồi bước ra ngoài. Đôi mắt nhìn xung quanh. Long phải khó khăn lắm mới nhìn thấy Thanh đang đứng cạnh vòi nước.
Cô nàng bị nước bắn vào người nên chiếc áo khoác bên ngoài đã gần như bị ướt hết nhưng trên môi của cô nàng đang nở một nụ cười rất tươi, Thanh đang hạnh phúc và vui đùa với những giọt nước của mình còn Long thì đang bốc hỏa vì tức.
Long bước từng bước lại chỗ Thanh đang đứng, trong những bước chân của anh chàng như muốn đập tung từng nền si măng lên.
Long muốn mắng cho Thanh vài câu lắm, vì từ xưa tới nay anh chàng không quen bị người khác bắt phải chờ đợi, thế mà nay vì một con nhóc anh chàng phải chờ đợi nó gần mười lăm phút. Long cứ tưởng Thanh bận làm gì không ngờ con nhỏ bận nghịch và vày nước như một đứa trẻ.
Thanh đâu hay mình đã vào tầm ngắm của ông khách nước ngoài, họ say sưa chụp ảnh Thanh, trong khi cô nàng vô tư tạo dáng một cách vô thức.
Họ rất hài lòng với người mẫu của mình nên trên môi của họ nở một nụ cười hài lòng. Long nhìn họ, anh chàng tự nhiên cũng muốn lưu lại một cái gì đó ình. Long mở điện thoại trên màn hình vẫn lưu hình ảnh của một cô gái đứng ở bên bờ hồ khi nào. Long tự hỏi là mình có nên thêm một hình nữa của Thanh hay không.
Anh chàng mỉm cười rồi chọn ình một kiểu mà anh chàng ưng ý nhất rồi khẽ nhấn nút một cái, hình ảnh của Thanh đã được lưu trong máy của Long.
Thanh nghịch nước chán, bây giờ trông cô nàng như một con chuột bị ướt lông. Áo khoác, tóc và cái cặp của cô nàng đã gần như bị ướt hết. Long thấy tức cười quá, anh chàng trêu Thanh.
_Thế nào hả cô nhóc kia, cô đã nghịch ngợm đủ chán chưa. Cô có muốn lấy lại tấm thẻ sinh viên của mình hay là muốn tôi ném cô vào cái bể nước đó luôn….??
Thanh quay lại, cô nàng giật mình hỏi Long.
_Sao anh vẫn còn đứng đó, tôi tưởng là anh về rồi chứ…??
Long khoanh tay lại, một chân để lên thành bể, mắt nhìn mấy vòi nước đang phun lên. Long cảm thấy như mình trẻ lại mấy tuổi khi nhìn thấy sự vô tư và trong sáng của Thanh. Đã từ lâu rồi Long tự ép mình phải trưởng thành lên, anh chàng không còn nở được một nụ cười trên môi nhưng kể từ khi Thanh đến mọi thứ đang dần thay đổi.
Thanh ngán ngẩm quá, cô nàng đang vui thú tự nhiên nhìn thấy khuôn mặt trầm tư và xa xầm của Long, Thanh bước đi luôn. Thanh nghĩ.
_Sau khi mình lấy được tấm thẻ sinh viên kia, mình sẽ tự đón xe về chỗ mình đang ở luôn, nếu phải nhìn thấy hắn thêm một lần nữa thì mình sẽ buồn thêm mà thôi….!!
Long đứng lặng ngắm xung quanh nên đâu hay là Thanh đã rời từ khi nào rồi, đến khi quay lại, anh chàng không thấy Thanh đâu cả. Long nhăn trán lại vì tức. Anh chàng lẩm bẩm.
_Con nhỏ này cứ như là ma quỷ, lúc mình cần tìm nó thì nó biến mất, đến khi tìm được rồi thì nó lại lủi đi luôn, đúng là điên cả đầu với nó….!!
Thanh bước lại quầy tiếp tân. Cô nàng tươi cười bảo chị nhân viên.
_Chị làm ơn cho em xin lại tấm thẻ sinh viên của mình….!!
Chị nhân viên ngẩng mặt lên nhìn Thanh. Chị cũng mỉm cười chào lại.
_Thế nào hả em gái, chữ kí của ca sĩ Hoàng Quân đâu…??
Thanh định trêu chị là mình vẫn chưa xin được, nhưng con nhỏ không muốn làm cho người khác phải thất vọng nên cô nàng liền mở cặp của mình ra, rồi lôi ra một tờ giấy khổ A4. Thanh đưa cho chị, cô nàng nheo mắt bảo.
_Em giữ đúng lời hứa của mình đấy nhé. Em hy vọng là chị thích….!!
Chị kia sung sướng cầm tờ giấy trên tay, môi mỉm cười thật tươi, ánh mắt long lanh. Nhìn chị lúc này giống như là bắt được vàng. Thanh phì cười trêu chị.
_Chị hãy từ từ mà ngắm, em không biết là chị hâm mộ anh chàng ca sĩ này như thế nào nhưng nhìn chị thì em biết là anh ta là số một trong lòng chị rồi….!!
Chị nhân viên cảm ơn Thanh rối rít. Chị đẩy tấm thẻ sinh viên về phía của Thanh. Cô nàng cầm lấy tấm thẻ, thanh đút nó vào cặp sách của mình. Cô nàng lễ phép chào.
_Chào chị nhé, em hy vọng là chị em mình còn có duyên gặp lại nhau….!!
Chị kia cũng hài lòng bảo Thanh.
_Ừ, chị cũng hy vọng thế. Vì chị còn muốn em xin thêm cho chị chữ ký của ca sĩ Hoàng Quân nữa kia mà….!!
Thanh giả vờ than thở.
_Chị muốn gặp lại em vì như thế thôi à, nếu thế thì chị đang lợi dụng em đó. Em sợ mà không dám gặp lại chị thì sao….!!
Chị nhân viên nheo mắt đáp lại lời của Thanh.
_Biết thế nào được, vì chỉ có em mới giúp được chị thôi….!!
Thanh mỉm cười không đáp, con nhỏ vẫy tay chào rồi bước ra cửa. Long đứng sau Thanh từ lúc nào rồi, anh chàng nghe cuộc đối đáp của hai người. Mặc dù Long không hiều đầu đuôi câu chuyện là thế nào, nhưng Long cũng loáng thoáng hiều được vấn đề.
Long truy vấn Thanh.
_Cô có thể cho tôi biết nguyên nhân vì sao mà cô lại làm như thế này được không…??
Thanh kinh ngạc vì đây là lần đầu tiên Long ăn nói lịch sự với Thanh như vậy. Thanh từ tốn trả lời.
_Anh muốn biết sự thật thì đi mà hỏi em gái của anh, còn tôi không có gì để nói với anh cả….!!
Long trừng mắt nhìn Thanh, anh chàng đe dọa.
_Cô mà không nói cho biết bây giờ mà để tôi phải đi hỏi Kim thì tôi sẽ phạt cô làm thêm giờ, thế nào cô có nói hay không…??
Thanh bực cả mình vì tên này suốt ngày bắt nạt con nhỏ. Thanh lẩm bẩm.
_Nếu anh có sức thì đi mà làm, còn tôi phải chuồn đây….!!
Miệng nói chân chạy, Thanh phóng như bay ra khỏi cổng của khách sạn. Long ngơ ngẩn đứng nhìn theo, anh chàng lắc đầu vì con nhỏ Thanh chạy nhanh quá.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc