Trần Lam PhongTôi thu hết can đảm bước vào lớp, may quá là tiết Toán của cô Hà cô vốn dễ tính lại rất quý tôi (học sinh cưng mà lị) nhìn thấy tôi lò dò bước vào cô chỉ khẽ nhíu mày hỏi:
- Kìa Nhiên sao h em mới đến lớp, có biết h học bắt đầu được gần 30\' rồi ko?
Tôi lê tấm thân thảm hại đến gần chỗ cô giáo ngước khuôn mặt thảm thương nhìn cô:
- Em xin lỗi cô, em gặp phải tai nạn bất ngờ nên đến hơi muộn ạ
- Thế em có sao ko?_ cô giáo lo lắng nhìn tôi
- Dạ ko sao ạ, thế em về chỗ được ko cô?
Cô Hà khẽ phẩy tay ra hiệu cho tôi về chỗ kèm theo 1 câu nhắc nhở:
- Lần sau nhớ cẩn thận đấy
Tôi quay xuống hùng dũng bước về chỗ ngồi kèm theo 1 nụ cười đắc thắng, có vài ánh mắt khó chịu đáp xuống tôi, haizz lại là cái bọn ghen vì ko ăn được, tức vì ko ở được đây mà, Từ nhỏ tôi đã ý thức được những người tài giỏi thì luôn phải chịu những con mắt ghen tị của người khác nên cũng quen rồi. Đi đến giữa lớp thì tôi suýt nữa bị chụp ếch vì vấp phải 1 bàn chân, còn ai vào đây ngoài " người đẹp" Thảo Vân lớp tôi nữa
Vân xinh như 乃úp bê nhà lại giàu nên được mệnh danh là ******* khối 11, trên bảng điểm Vân luôn xếp số 2 sau tôi, ghen tức quá nên thành ra hành động lỗ mãn như vậy đấy. Thấy tiếng động cô Hà bèn quay xuống hỏi:
- Có chuyện gì thế, Nhiên sao em còn chưa về chỗ?
Tôi nhìn cô giáo rồi nhìn Vân thản nhiên nói:
- Là lỗi của em thưa cô, dạo này mắt em hơi kém, đến nỗi cái chân lông lá của con hổ cái chình ình trước mắt còn ko nhìn thấy mà vấp phải.
Cả lớp nín thở những ánh mắt lướt qua tôi rồi đậu lại trên người Vân, khuôn mặt cô nàng chuyển từ xanh sang đỏ rồi tím rịm, hà hà đúng là tắc kè hoa, nhưng trước câu nói hài hước của tôi chẳng có ma nào dám cười vì thế lực nhà Vân rất lớn, đột nhiên có 1 tiếng cười rú lên ở phía cuối lớp xé tanh bành bầu ko khí im lặng:
- Hahaahaaahaaa… buồn cười ૮ɦếƭ mất thôi
Còn ai ngoài con Trang- bạn thân của tôi nữa, cái con nhỏ này thiệt đúng là dễ thương hết biết, cười đúng lúc ghê. Thấy thế cô Hà nhíu mày nhìn Trang nói:
- Trang ko được cười tự do trong lớp, còn Nhiên em mau về chỗ đi
Chỉ chờ có thế tôi lon ton xách cặp về chỗ cuối lớp cạnh cái Trang ưu ái dành tặng cho nó 1 nụ cười vì biểu hiện dễ thương lúc nãy, con nhỏ cười hi hí vỗ vai tôi đánh bốp nói:
- Công nhận mày nói đã thiệt, nghe sướng con ráy, cho đáng đời con nhỏ nhà giàu kênh kiệu
2 đứa tôi cùng nhìn nhau cười, Vân quay xuống đáp cho tôi cái nhìn hằn học, tôi cũng quay sang nhìn lại Vân nháy mắt mỉm cười đáp lại khiến cô nàng tức xì khói vội quay mặt đỏ lừ vì tức lên. Hừ muốn chơi Tôn Nữ Hà Nhiên này đâu phải là dễ.
Tiết học qua đi nhanh chóng, h ra chơi con Trang đã tót xuống cănteen buôn dưa lê bándưa cà vs mấy bà bạn lớp khác, ngồi chán tôi lôi quyển các đề thi đại học chọn lọc ra làm, làm được vài bài tôi ngước lên tia mắt về phía Vân ( tò mò chút).
Gì thế này, người đẹp Vân đang ngồi mộng mơ cắn 乃út, đôi mắt đẹp đang nhìn xa xăm về 1 hướng thỉnh thoảng lại cười tủm tỉm, những biểu hiện này cho thấy con nhỏ…đang yêu. "Cái đứa chuyên môn đi phá đám các cặp khác thì biết gì mà yêu vs đương nhỉ???", tôi hằn học nghĩ nhưng trong lòng thì ko khỏi thắc mắc, thằng nào được cái Vân thích chắc phải thuộc dạng hàng khủng đây, ko hiểu sao tôi lại nghĩ đến cái thằng hoàng tử du côn ban sáng, cái áo hắn cầm trên tay là đồng phục trường Thanh Đằng, chẳng lẽ hắn cũng học trường này?
Trời ạ, trường Thanh Đằng lại có mấy loại du côn ấy ư?? Xùy xùy… đang nghĩ gì thế này, tôi nghĩ rồi vội lôi tư tưởng đạo đức giáo dục của bố ra đọc: " Ko được quan tâm đến mấy chuyện tầm xào ba láp" Nghĩ vậy nên tôi cúi xuống tiếp tục công trình dang dở.
Đang lôi thôi vs mấy con số ở 1 bài toán khó, thì con Trang chạy đến à ko phi đến mới đúng, hổ hởi vỗ vai tôi giọng nó lanh lảnh như cái loa phát thanh:
- Đứa thứ 101 rồi mày ợ
Chẳng hiểu gì cả nên tôi vẫn cắm đầu vào cuốn sách đáp:
- Ừ tao cũng thử rồi nhưng ko ra.
- Ko học hành gì hết, gập lại tao có chuyện
Cuốn sách trước mặt tôi bị ném sang 1 bên, cái con nhỏ này chẳng biết trân trọng sách vở gì cả, tôi khẽ nhăn mặt ngước lên nhìn khuôn mặt đằng đằng sát khí của nó than:
- Ôi trời ơi Trang ơi là Trang sao mày lại để cho con hổ cái nó nhập hồn vào mày thế này?
Con Trang phì cười cù đầu tôi 1 cái rõ đau_ Con điên, còn đùa à.
- Thế có chuyện gì mà mày hùng hổ trườn vào lớp thế?_ tôi hỏi
Mắt nó sáng lên quên cả câu châm chọc của tôi nó hổ hởi nói:
- Anh Phong vừa chia tay vs con bồ thứ 101 rồi mày ạ?
- Phong nào?_ Tôi ngây ngô hỏi
- Trời ơi mày đúng là cái đồ hai lúa, đến Trần Lam Phong bạch mã hoàng tử số 1 của trường Thanh Đằng cũng ko biết
- Ừ nhưng hắn chia tay bạn gái thì sao?
- Chia tay bạn gái chỉ là chuyện nhỏ, nhưng chuyện động trời ở chỗ, anh ấy đã tuyên bố, bạn gái tiếp theo sẽ là 1 nữ sinh của lớp 11A1.
- Thì sao?
- Thì sẽ là 1 vinh dự cho nữ sinh lớp mình chứ sao, trời ạ, nói chuyện vs mày thà tao về nhà ngồi hôn gió vs con chó còn sướng hơn.
- Yêu vài ngày để rồi hắn đá bay như quả bóng thì vinh dự cái nỗi gì
Nhìn khuôn mặt như " con nai vàng ngơ ngác. Đạp trên lá vàng khô" của tôi, Trang chán nản lắc đầu giảng tiếp:
- Nghe cho thủng màng nhĩ đi, anh Lam Phong học lớp 11A7 là hoàng tử trong mơ của tất cả nữ sinh trong trường trường Thanh Đằng…
- Này.. này.. trừ tao ra nghe
Nó ko thèm để ý đến lời nói vàng ngọc của tôi tiếp tục chém gió:
- Ko chỉ có trường mình thôi đâu, nữ sinh các trường xung quanh cũng đổ anh ấy rầm rầm, vì thế được anh ấy để mắt đến là may mắn đấy.
- Rõ là mám trai_ tôi càu nhàu
- Tại mày chưa thấy anh Phong thôi, chứ thấy rồi đảm bảo mày cũng đổ cái rầm, anh ấy vừa đẹp trai, nhà lại giàu, đánh nhau lại giỏi, là 1 đại ca có tiếng (nghe đến đây tôi khẽ nhăn mặt) dáng chuẩn như người mẫu, da trắng ko tì vết, môi đỏ, đôi mắt màu cà phê quyến rũ, điệu cười nhếch mép mới đẹp làm sao_ người này hình như rất quen chẳng lẽ là….
_ mái tóc bồng bềnh màu…
- …nâu hạt dẻ_ tôi lên tiếng ngắt lời cái Trang. Trời ạ! Tưởng ai té ra là cái thằng du côn ban sáng….