Một ngày khác, tôi đang đi làm tại tiệm nhuộm da thì tiếng chuông cửa khẽ vang lên.
Dưới cơn mưa tầm tã, có người đứng ở cửa kéo ô lại, lộ ra khuôn mặt tuấn tú.
Cố Trầm Chi nhìn thấy tôi, anh dùng khớp ngón tay gõ nhẹ qua cửa kính.
"Du Du, để ô ở chỗ nào vậy? Tôi sợ nước mưa làm bẩn sàn nhà."
Tôi vội đi lấy giỏ đựng ô.
Cố Trầm Chi dựa vào cửa kính rồi nhẹ giọng "Chậm một chút."
Bà chủ chống cằm và cười khúc khích "Du Du nó làm gì cũng nghiêm túc nhiệt tình. Thật tốt quá. Nó làm cho tiệm của chúng ta có sinh khí."
Cố Trầm Chi chậm rãi ϲởí áօ khoác rồi nhìn tôi: "Đúng vậy, rất tốt."
Thanh âm khi nói chuyện của anh không cao, đủ khiến người khác yên lòng.
Tôi không hay được khen lắm, nên chỉ đỏ mặt cúi đầu.
Đột nhiên, một tiếng cười ấm áp vang lên.
Tôi mơ hồ ngẩng đầu.
Cố Trầm Chi lại nhìn tôi, khi ánh mắt chúng tôi giao nhau, anh không có sự hoảng sợ và che giấu nào của tuổi niên thiếu.
Anh thản nhiên nhìn tôi rồi gật đầu.
Tôi cẩn thận xoa kem trong lòng bàn tay. Cố Trầm Chi quay lưng về phía tôi và hơi cúi xuống.
Đầu ngón tay tôi nhẹ nhàng trượt từ trên xuống dưới.
Cố Trầm Chi đột nhiên cử động "Du Du, nhẹ quá."
Tôi "Hả?" một tiếng.
"Nhẹ quá... Tôi..." Không hiểu sao Cố Trầm Chi dừng lại.
Anh nghĩ đến cách miêu tả thích hợp nhất, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài "Tôi sẽ ngứa."
Anh với tay lấy một điếu thuốc, có chút bồn chồn đặt điếu thuốc cắn ở trong miệng.
“Anh muốn hút thì hút đi.” Tôi tỏ vẻ ân cần, từ trước đến nay khách hàng luôn là thượng đế.
Cố Trầm Chi lắc đầu: "Không cần đâu, tôi không thích để người khác hít phải khói thuốc."
Khi tôi bảo anh quay người lại, Cố Trầm Chi vẫn đang cắn điếu thuốc trên môi.
Đôi mắt Cố Trầm Chi luôn nhắm lại, nhưng khi nhìn tôi thì mí mắt anh ấy hơi nhướng lên.
Đôi đồng tử âm trầm đen nhánh.
Tiếng mưa đập vào cửa còn đơn điệu hơn tiếng chuông chùa.
Không biết có phải là tôi nhầm lẫn gì hay không. Nhưng hình như da thịt Cố Trầm Chi hơi nóng lên, cơ thể cũng hơi cử động.
“Du Du.” Cố Trầm Chi bỗng nhiên lên tiếng.
Anh cầm điếu thuốc trên tay rồi định nói cái gì.
Nhưng đúng lúc đó, một bóng người đen hôi thum thủm bước vào bên trong.