Ngày chia tay, Viên Niệm rơm rớm nước mắt "Tôi sẽ đến thăm cậu."
Tôi cũng rưng rưng "Tôi cũng sẽ trở lại đây mà."
Viên Niệm tựa vào khung cửa.
Lão hòa thượng vuốt ve cái đầu tròn của cậu ta.
Cậu ta 18 tuổi, vóc dáng cao tầm 1m87.
Tôi bước đi từng bước.
Nếu không phải vì trong chùa không có Wifi, chắc chắn tôi sẽ ở lại lâu hơn rồi.
Sau khi quay lại thế tục, tôi thu thập tin tức càng thêm nhanh chóng.
Mấy đứa bạn biết tôi vừa xuống núi về, vội vàng kể đủ loại chuyện bát quái cho tôi nghe.
Tin Sở Vưu Lãng độc thân đã lan truyền khắp nơi.
Lại có nữ sinh theo đuổi Sở Vưu Lãng rồi.
Đối phương là một em gái bạch phú mỹ tiêu chuẩn, đồng thời cũng là một blogger làm đẹp với 100.000 người hâm mộ.
(bạch phú mỹ: hiểu đơn giản là các cô gái ngoại hình xinh đẹp, có kinh tế,...)
Tôi thở dài và nhắn trong nhóm WeChat: "A Di Đà Phật."
Đám bạn của tôi đều im lặng, sau đó kinh hãi thốt lên: "Douma, Lương Du Du, cậu xuất gia thật đấy à?"
Tôi thâm trầm nói: "Tớ đã nhìn thấu tình ái hồng trần, bây giờ chỉ muốn kiếm tiền thôi."
Có người cười đáp: "Vừa vặn, tiệm nhuộm da của dì tớ đang thiếu người, Du Du, có muốn qua giúp không?"
Tôi hơi khó xử.
Tôi chỉ vừa mới thanh lọc tâm hồn, một thân nhang khói, chẳng lẽ vừa mới xuống núi lại phải nhìn những thân thể sống động thơm ngát kia sao?
Tôi hỏi "Được bao nhiêu tiền?"
Bạn tôi đáp: “Làm bán thời gian, ít nhất ba ngày một tuần, năm nghìn một tháng”.
"Được! Tớ làm ngay!"