Sau khi bị lộ chuyện kết hôn, các sản phẩm mà Diệp Tuệ đại ngôn cũng chịu ảnh hưởng, mà hoa hồng Champagne của Luxury Garden là bị ảnh hưởng lớn nhất.
Vì những sản phẩm của nhãn hiệu khác đa phần là bán thương hiệu, nhưng thứ mà Luxury Garden bán là câu chuyện, là quan niệm nghệ thuật, một khi ý nghĩa của sản phẩm bị phá hỏng thì khách hàng sẽ không muốn mua nữa.
Các fan của hoa hồng Champagne chủ yếu là mua vì Diệp Tuệ, sức mua của fan quá mạnh, lượng tiêu thụ hoa hồng Champagne hoàn toàn áp đảo hoa hồng đỏ mà Bùi Ninh đại ngôn.
Nhưng sau khi Diệp Tuệ bị lộ chuyện đã kết hôn, các fan tỏ ra rất thất vọng với cô, làm cho lượng tiêu thụ hoa hồng Champagne tụt dốc thảm hại.
Do đó lượng tiêu thụ hoa hồng đỏ nhanh chóng vượt lên hoa hồng Champagne, trở thành sản phẩm đứng đầu top tiêu thụ của nhãn hàng.
Người sáng lập của Luxury Garden là Ân Hải bắt đầu suy nghĩ có nên thay đổi người đại diện không, lượng tiêu thụ tụt giảm nghiêm trọng thế này, chắc chắn anh ta phải đưa ra quyết định nhanh chóng.
Diệp Tuệ ở nhà nhận được điện thoại của Ân Hải, Ân Hải muốn gặp cô. Diệp Tuệ đồng ý, cô đã đoán được Ân Hải muốn gặp cô là để hủy hợp đồng rồi.
cô cúp máy, Thẩm Thuật hỏi: “Ai gọi vậy?”
Diệp Tuệ đáp: “Ân Hải.”
Thẩm Thuật nhìn cô, hỏi: “Có cần anh giúp không?” không đợi cô trả lời, anh đã đứng lên chuẩn bị lát nữa đi cùng cô.
Diệp Tuệ thấy thế liền vội giữ tay anh lại: “không cần đâu, em đi cùng người đại diện là được rồi.”
cô nhìn anh, hỏi một câu mà Thẩm Thuật đã từng hỏi cô: “anh có tin em không?”
Thẩm Thuật yên lặng nhìn cô chăm chú, mấy giây sau, anh cười nói: “Sao anh lại không tin em chứ.”
Dù Diệp Tuệ có làm gì thì anh cũng sẽ ủng hộ cô vô điều kiện.
Diệp Tuệ cùng Đới Chí đi gặp Ân Hải, Ân Hải nói: “Diệp Tuệ, cô cũng thấy đấy, cô không còn phù hợp để làm người đại ngôn cho chúng tôi nữa rồi.”
Diệp Tuệ bình tĩnh nói: “Tôi biết, nhưng mà, anh có thể cho tôi thêm một cơ hội nữa được không?”
cô đưa ra lời hứa hẹn: “Cho tôi nửa tháng, nếu tình hình vẫn không thay đổi thì tôi sẽ tôn trọng mọi quyết định của anh.”
Ân Hải nhìn Diệp Tuệ, đôi mắt cô đen nhánh trong trẻo, cực kỳ kiên định. anh ta đã từng cảm thấy Diệp Tuệ là một người đại diện vô cùng thích hợp, bây giờ thì thấy rất tiếc nuối.
Ân Hải suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng đưa ra một quyết định mạo hiểm: “Được, ngày mai cô đến quay lại quảng cáo nhé.”
Thành công hay thất bại chỉ dựa vào lần này thôi.
Hôm sau, Diệp Tuệ đi đến địa điểm quay, có nhân viên làm việc đã đến sớm, bọn họ thấy Diệp Tuệ đến thì đều cúi thấp đầu xì xào với nhau.
Những ánh mắt soi mói như vậy trước đây chưa bao giờ xuất hiện, mặc dù bọn họ không nói thẳng mặt, nhưng cũng đủ khiến cho người ta thấy khó chịu.
Diệp Tuệ cười, sắc mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, không phải là cô không để tâm, mà là so với ánh nhìn của mọi người thì trước mắt cô muốn tập trung vào việc quay quảng cáo hơn.
cô phải quý trọng cơ hội này, cho những người chê cười mình biết là cô sẽ không bao giờ để cho bọn họ khinh thường mình.
Tiểu Lưu cũng nhìn thấy thái độ của mọi người, liền nhỏ giọng lẩm bẩm: “Đúng là quá đáng, sao bọn họ có thể như thế được chứ.”
Diệp Tuệ rất tốt tính, lúc trước khi cô nổi tiếng thì thái độ của cô đối với các nhân viên làm việc vẫn rất thân thiện gần gũi, không ngờ sau khi có chuyện thì mọi người lại trở mặt với cô nhanh như vậy.
Diệp Tuệ quá hot, hot đến mức tất cả mọi người đều dõi theo cô, chờ một ngày cô rơi xuống từ đỉnh cao. Ngày này cuối cùng cũng tới, những người đó cũng để lộ bản chất thật của mình rồi.
Diệp Tuệ cầm tay Tiểu Lưu, bình thản nói: “Chúng ta cứ làm tốt việc của mình là được.” Chỉ cần mình có lòng tin và quyết tâm thì không có chuyện gì có thể làm ảnh hưởng đến mình hết.
một lúc sau thì Ân Hải đến, anh ta đi tới trước mặt Diệp Tuệ, nói về chủ đề quay lần này: “Diệp Tuệ, chủ đề lần này là Niết bàn*.”
*Niết bàn có thể hiểu là việc giải thoát khỏi mọi đau khổ và tái sinh.
“Tôi nghĩ không cần tôi phải giải thích với cô chủ đề này phải làm thế nào nữa, quay như thế nào thì cô là người rõ ràng hơn ai hết.”
Diệp Tuệ trầm tư, cô biết trong tình cảnh này, nếu như cô có thể một lần nữa thay đổi được ấn tượng của mọi người thì cô sẽ được niết bàn trọng sinh.
Chủ đề này rất phù hợp với tình hình của cô hiện giờ.
Diệp Tuệ nhìn Ân Hải, nghiêm túc nói: “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ cố gắng.”
cô vào phòng hóa trang, trợ lý đi tới bên cạnh đạo diễn, anh ta biết tạo hình lần này là gì, nhưng mà phong cách này hoàn toàn khác so với bình thường, Diệp Tuệ có thể kiểm soát được không? Càng không cần nói đến tình cảnh hiện giờ mà cô đang gặp phải.
Với lại trước đây Diệp Tuệ cũng chưa từng quay quảng cáo kiểu này.
Trong thời điểm nhạy cảm như bây giờ mà đạo diễn vẫn muốn chọn Diệp Tuệ làm người đại diện sao? Quá mạo hiểm rồi.
Trợ lý nhìn Ân Hải, do dự một chút rồi nói: “anh quyết định cho cô ấy tiếp tục làm người đại diện thật đấy à?”
Ân Hải trầm tư vài giây rồi nói: “Nếu như không có chuyện vừa rồi thì với tôi cô ấy vẫn là người phù hợp nhất.”
hiện giờ, hy vọng vẫn là như thế.
Diệp Tuệ không biết Ân Hải và trợ lý nói chuyện gì, cô ngồi trong phòng hóa trang, chỉ biết là bây giờ tất cả mọi người đều đang nhìn vào mình, trong thời khắc mấu chốt này cô không thể để xảy ra bất cứ sai lầm nào.
Chỉ cần đi sai một bước thôi là cũng sẽ có người chất vấn, có người phủ nhận tài năng của cô, tạo áp lực gấp đôi cho cô, về sau con đường nghệ thuật của cô sẽ càng thêm khó đi hơn.
Diệp Tuệ nhắm mắt lại, cho nên, hôm nay cô không thể thất bại, tuyệt đối không thể.
Diệp Tuệ đã thay đồ xong, cô mặc một chiếc váy vàng mỏng, trên váy là tầng tầng lớp lớp cánh hoa, làn da cô trắng như ngọc, thân hình hoàn mỹ không tỳ vết được tôn lên trọn vẹn.
Bắt đầu quay, khung cảnh được bố trí thành đêm tối, ánh sáng lờ mờ.
Xuất hiện trên màn ảnh là mặt hồ tĩnh lặng, lúc này, mặt hồ hiện lên những vằn sóng rất nhỏ, một bóng dáng thướt tha chậm rãi nổi lên.
Đôi mắt đen nhánh, chiếc mũi cao thẳng, đôi môi xinh xắn, mái tóc cô đen dài, hơi rối xõa trên vai, hình ảnh này tựa như một bức tranh tuyệt đẹp do một vị họa sĩ đại tài vẽ nên, đánh trúng vào tim mỗi con người.
Hai tay cánh tay Diệp Tuệ khẽ nâng lên, bám vào bờ, động tác của cô có phần lười biếng, khóe mắt lơ đãng nhướn lên.
Tựa như trong màn đêm sâu thẳm, lặng lẽ xuất hiện một nàng tiên cá vừa ngây thơ lại vừa quyến rũ.
Ân Hải nhìn người phụ trách đạo cụ, anh ấy bắt đầu thao tác, trên không trung rơi xuống những cánh hoa, cánh hoa bay lả tả, tạo thành những đốm sáng hướng về phía mặt nước.
Diệp Tuệ ngửa đầu lên, ngón tay cô nhẹ nhàng giơ ra phía trước, mang theo sự lười nhác và thờ ơ.
Vừa muốn chạm vào cánh hoa, nhưng lại rụt rè thu tay lại.
Rất muốn chạm vào, nhưng lòng lại sợ hãi. Thông qua động tác này, Diệp Tuệ đã thể hiện vô cùng sinh động hình ảnh một cô gái vừa mới đến thế gian này.
Ân Hải hài lòng gật đầu, cảnh còn lại sẽ do Diệp Tuệ tự phát huy.
Diệp Tuệ đứng lên, vằn nước loang ra, bóng dáng yêu kiều có thể nhìn qua mặt nước rốt cuộc cũng dần lộ ra từng chút một.
Nước nhỏ xuống dọc theo làn váy, vòng eo nhỏ nhắn, đôi chân dài thẳng tắp, mang theo sức sống tràn trề.
Theo động tác của cô, từng đường nét trên cơ thể đều đẹp đến mê hồn, tạo cảm giác rất khác biệt.
Thần sắc Diệp Tuệ cũng bắt đầu có thay đổi, đáy mắt không còn mơ màng nữa, sự lười nhác được thu lại, khóe mắt cô trầm xuống, ánh mắt trở nên rất bình tĩnh.
Diệp Tuệ đi chân trần bước lên mặt đất, chân cô rơi vào trên bờ cát, từng bước từng bước chậm rãi tiến về màn đêm đen phía trước.
cô tùy ý liếc nhìn xung quanh, giơ tay lên cầm lấy chiếc áo khoác sáng màu, thong thả choàng lên người.
Động tác của cô nhìn thì có vẻ hờ hững, nhưng lại cực kỳ đẹp mắt, rất tự nhiên.
Lúc này, một lớp vải voan mỏng nhẹ nhàng lướt qua mặt Diệp Tuệ, vừa vặn đáp lên đôi môi cô, dưới tầng voan mỏng là đôi môi nhỏ xinh với đường viền rõ nét.
Nửa kín nửa hở, mập mờ khiến cho người ta không nhịn được muốn tìm tòi sâu hơn, xem xem dưới tầng voan mỏng này là một vẻ đẹp tuyệt sắc cỡ nào.
trên lớp vải voan có thêu hoa hồng Champagne, đặt đúng vị trí môi cô, tạo cảm giác như Diệp Tuệ đang hôn lên đóa hồng này.
Diệp Tuệ cầm lấy tấm vải, hất tung mái tóc dài, lấy tấm vải voan buộc gọn mái tóc dài lên, chỉ còn lại vài lọn tóc thả tự nhiên hai bên mặt.
cô gái ngây ngô lúc ban đầu giờ đã trở thành một cô gái bản lĩnh kiên cường, sắc mặt cô lạnh lùng băng giá, đáy mắt mang theo vẻ quật cường.
cô chậm rãi bước đi, thể hiện phong thái kiêu hãnh và vinh quang.
Cử chỉ lơ đãng này của Diệp Tuệ đã tạo thành điểm nhấn quan trọng. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, hình ảnh này đã in đậm trong tâm trí mỗi người.
Phía trước có một cánh cửa, Diệp Tuệ giơ tay lên, nhẹ nhàng đẩy cửa ra. Cửa mở, bên trong là ánh sáng rực rỡ, ánh mặt trời chiếu rọi vào đôi mắt sáng bừng đầy kiên định của cô.
Diệp Tuệ bước lên trước một bước, hòa vào ánh mặt trời, tượng trưng cho việc từ bóng tối bước ra ngoài ánh sáng, kết thúc đoạn quảng cáo.
Mọi người có mặt tại đây đều yên lặng, bọn họ đều đã xem từ đầu đến cuối, dường như chỉ có thể hình dung bằng một từ.
Đó chính là rung động.
Lúc bắt đầu quảng cáo, Diệp Tuệ ở trong dáng vẻ mơ màng ngây thơ, sau đó cô cầm áo khoác choàng lên người, ngụ ý rằng cô đang chuẩn bị chống lại phong ba bão táp bên ngoài.
Đây là bước đầu tiên của niết bàn.
Sau đó, Diệp Tuệ cầm khăn voan che mặt buộc mái tóc dài lên, chiếc khăn tung bay trên không trung, đại diện cho những lời chất vấn của người đời.
Diệp Tuệ không ném cái khăn đi mà để nó trên đầu, tỏ ý cô không hề e ngại những lời chỉ trích của mọi người, sẽ dũng cảm đương đầu với khó khăn.
cô mất đi thứ gì thì sẽ từng bước lấy lại thứ đó, không một ai có thể làm ảnh hưởng đến quyết định của cô.
Đây là bước thứ hai của niết bàn.
Cuối quảng cáo, Diệp Tuệ đẩy cửa ra, không còn đêm tối nữa, thứ đang đón chờ cô là ánh sáng rực rỡ. Đây là cảnh cuối cùng trong quảng cáo, cũng thể hiện cho một bước ngoặt mới được mở ra trong cuộc đời Diệp Tuệ.
Mọi người xem quảng cáo đều không thể đoán được Diệp Tuệ sẽ làm gì tiếp theo, vì mỗi bước đi, mỗi cử chỉ đều là do Diệp Tuệ tự phát huy.
Quảng cáo này lấy chủ đề là niết bàn, mà Diệp Tuệ cũng đã thể hiện được đúng tinh thần của nó. một người kiên cường như Diệp Tuệ, trong quá khứ đã trải qua nhiều khó khăn, thì còn có điều gì làm cô e sợ được nữa đây?
Tiểu Lưu ở bên cạnh nghiêm túc quan sát, xem xong, cô ấy liền bật khóc.
Thứ Diệp Tuệ đại ngôn không phải là hoa hồng Champagne, mà là chính bản thân cô.
Tiểu Lưu biết trong khoảng thời gian này cô đã chịu biết bao nhiêu áp lực, nếu là người khác thì có khi đã không trụ nổi rồi, đừng nói là sẽ có thể quay được một quảng cáo tốt như thế.
Liệu có mấy người đang gục ngã ở đáy vực sâu, còn có thể đứng lên một lần nữa đây.
Diệp Tuệ vừa mới nhận được giải thưởng quốc tế, cô đã được hưởng cảm giác đứng trên đỉnh vinh quang, nhưng lại rơi xuống vực sâu chỉ sau một đêm, liệu trong lòng cô cảm thấy như thế nào?
Tiểu Lưu biết, người khác thì có lẽ sẽ bị đánh gục, nhưng Diệp Tuệ thì không.
Từ ngây ngô đến mạnh mẽ, từ bóng tối đến ánh sáng, mỗi một bước cô đi đều vô cùng kiên định, tiến về nơi tương lai tươi sáng đang đón chờ.
Lột xác, hồi sinh, niết bàn.
Diệp Tuệ làm tất cả mọi việc bằng một trái tim mạnh mẽ, gió mặc gió, mưa mặc mưa.
Mọi người cho rằng sau khi bị lộ chuyện kết hôn bí mật với tổng giám đốc Hoa Thụy, Diệp Tuệ sẽ bị cộng đồng vứt bỏ, danh tiếng trượt dốc, mất đi sự nghiệp.
Nhưng không ngờ là sau khi chuyện của Thẩm Thuật và Diệp Tuệ được công khai, độ hot của Diệp Tuệ chỉ có tăng chứ không giảm.
Nhưng mà điều dân mạng quan tâm không phải là chuyện Diệp Tuệ lừa gạt mọi người việc kết hôn, mà họ chú ý đến chồng của cô, Thẩm Thuật.
Mọi người ngoài ý muốn phát hiện ra, trước đây mỗi lần Diệp Tuệ gặp chuyện xấu gì là phản ứng của cô sẽ cực gay gắt, tuyệt đối phải làm sáng tỏ ngay lập tức.
Khi quay phim lúc bị fan Thẩm Tu hiểu lầm là cô có quan hệ với Thẩm Tu, hay khi đang ghi hình cô lạnh lùng từ chối hành động sao tác couple của Cao Việt, cùng những khi tham gia chương trình gì mà có khách mời nam, cô đều sẽ giữ một khoảng cách nhất định…
Tất cả chứng minh cho tình cảm của Diệp Tuệ dành cho Thẩm Thuật.
Điều này cũng vừa vặn chứng thực lời mà Thẩm Thuật đã nói ở buổi họp báo, ngày xảy ra tai nạn xe, Diệp Tuệ đã không tiếc tính mạng mà chắn trước người anh, muốn cứu anh.
Lúc trước Diệp Tuệ không công khai chuyện mình đã kết hôn, nhưng tình yêu của cô với Thẩm Thuật nhiều cỡ nào thì đã thể hiện hết qua từng hành động của cô rồi.
Còn có người xem lại mấy chương trình Diệp Tuệ đã tham gia, muốn tìm được dấu vết gì đó.
Sau khi xem lại mấy tập “trên đời này có ma thật không?”, bọn họ đã phát hiện ra một điều.
Các khách mời nam khác thì không thể tiếp xúc gần với Diệp Tuệ, nhưng Diệp Tuệ lại có cử chỉ qua lại với một nam nhân viên công tác nhiều lần! Chuyện này quá là không bình thường.
Có người còn cắt ghép những đoạn của Diệp Tuệ và anh nhân viên kia làm thành clip rồi đăng lên diễn đàn.
[Mọi người có nghĩ anh cameraman này là Thẩm tổng của Hoa Thụy cải trang không?]
Lúc xuất hiện những hiện tượng thần quái, các khách mời đều sợ hãi, Diệp Tuệ lại mạnh dạn bước lên trước, nhưng đằng sau cô luôn có một anh cameraman đi theo.
Có cảnh hai người còn trao đổi ánh mắt cho nhau khoảng một giây, không biết có phải dân mạng bị ảo giác hay không mà họ lại thấy trong khoảnh khắc đó, tâm trạng Diệp Tuệ trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều.
Mặc dù anh nhân viên kia đội mũ thấp, nhìn không rõ mặt, nhưng vóc dáng quả thật là rất giống Thẩm tổng.
“Chỉ mỗi tôi là thấy Thẩm Thuật và Diệp Tuệ rất ngọt ngào sao? Đây là anh chồng thần tiên nào vậy, đường đường là tổng giám đốc của Hoa Thụy mà lại cải trang thành cameraman vì vợ mình, cùng vợ đi quay chương trình.”
“Chắc là Diệp Tuệ rất nhát gan, Thẩm Thuật lo cô ấy đi quay show sẽ sợ nên mới đi cùng cô ấy. Sao mà giống phim thần tượng vậy trời, quả nhiên tình yêu chỉ đến với những người đẹp.”
“Mấy người đừng quên là Diệp Tuệ còn không tiếc hy sinh mạng sống vì anh ấy nha, không tự nhiên mà Thẩm Thuật lại chiều chuộng yêu thương vợ đến vậy đâu. Ơ thôi ૮ɦếƭ, mình là antifan cơ mà nhỉ, sao lại nói giúp Diệp Tuệ rồi…”
Mặc dù trên mạng vẫn nhiều người chỉ trích Diệp Tuệ, nhưng lại mới mọc thêm một nhóm fan nhỏ, nhóm fan này là vì Thẩm Thuật nên mới thích Diệp Tuệ.
Chuyện tình của tổng giám đốc thần bí của Hoa Thụy và nữ nghệ sỹ của công ty, tổng giám đốc vì vợ mình mà công bố thân phận trước truyền thông…
Đây là một tình yêu tuyệt vời biết bao…
Cp này quá đỉnh rồi, các fan cũng đặt tên cp ngắn gọn súc tích là vợ chồng Hoa Thụy.
Vợ chồng Hoa Thụy, giá trị con người lên đến mấy chục tỷ, có cả tài lẫn sắc, trừ việc giữ bí mật quan hệ ra thì họ chẳng làm sai chuyện gì cả, lẽ nào lại không thể có một ngày được tẩy trắng?
Sau khi tin tức về Diệp Tuệ được tung ra, lượng công việc của cô giảm hẳn đi, cát xê cũng thấp hơn, bảng xếp hạng nữ nghệ sỹ có giá trị thương mại cao nhất cũng đang từ hạng nhất tụt xuống hạng năm.
Nhưng vì tất cả mọi người đều đã biết Diệp Tuệ là bà chủ Hoa Thụy, cho nên khó tránh khỏi việc có một số người muốn tranh thủ làm thân với cô.
Có một chương trình giải trí muốn mời Diệp Tuệ tham gia, tiền cát xê vẫn giữ nguyên như giá báo trước đây.
Lúc Diệp Tuệ đi tới phòng hóa trang, cô đã nhận ra có gì đó không đúng.
cô chỉ là khách mời đặc biệt một tập, nhưng lại được chuẩn bị phòng hóa trang riêng, những nữ nghệ sỹ khác, bao gồm cả các khách mời thường xuyên thì lại phải chen chúc trong một phòng hóa trang khác.
Còn một vấn đề nữa là, phòng hóa trang của Diệp Tuệ phải to gấp đôi so với phòng hóa trang khác.
Mục đích muốn lấy lòng cô của tổ chương trình đã quá rõ ràng, Diệp Tuệ thật khó để tiếp nhận, làm thế này không phải chỉ càng khiến cho mọi người ghét cô nhiều hơn sao?
Diệp Tuệ đẩy cửa phòng hóa trang ra, chuẩn bị tìm nhân viên làm việc để nói chuyện, cô muốn dùng chung phòng hóa trang với các nghệ sỹ khác.
Nhưng vừa đi đến hành lang thì cô lại nghe thấy tiếng nghị luận từ phòng hóa trang bên cạnh.
Cửa khép hờ, bên trong có mấy nữ minh tinh đang ngồi, mỗi người thay phiên nhau nói một câu, trò chuyện rất sôi nổi. Chương trình còn chưa bắt đầu mà phía sau hậu trường đã rất hỗn loạn.
“Mấy tập trước tôi ngồi ở phòng hóa trang bên cạnh cơ, nhưng tập hôm nay lại bị đẩy sang đây.”
“Biết làm sao được, người ta là bà chủ Hoa Thụy đấy, không ai dám đắc tội đâu, chả khác nào tự chuốc phiền phức vào người.”
Diệp Tuệ nhíu mày, không tiếp tục đi tìm nhân viên công tác nữa, cô cứ đứng ngoài hành lang, lắng nghe người ta nói chuyện với nhau.
“Chồng cô ta chỉ cần nói một câu thôi là cả đám chúng ta đi đời luôn đó, cố gắng nói ít mấy câu đi.”
“Công nhận, nhỡ mà lúc ghi hình Diệp Tuệ có làm khó chúng ta thì cũng phải nhịn nhé.”
Diệp Tuệ suy nghĩ, nếu mấy người đã thích nói như vậy thì tôi cứ thoải mái mà hưởng thụ đặc quyền thôi nhỉ.
cô lấy điện thoại ra gửi tin nhắn thoại cho Thẩm Thuật, giọng cực kỳ nũng nịu ngọt ngào, làm cho người ta nghi ngờ đấy không phải là cô: “Chồng ơi, em nhớ anh lắm ~”
Thẩm Thuật nghe xong đờ đẫn cả người: “???”
Diệp Tuệ nói ngắn gọn: “Tối nay chín giờ em xong việc, anh đến đón em nhé.”
Thẩm Thuật trả lời ngay: “Được.”