Hôm khai giảng, nó dậy rõ sớm và chuẩn bị quần áo chỉnh tề.
- Dậy sớm thế mày?
- Hôm nay khai giảng mà anh.
- Anh mày mấy năm trước cũng chả như mày đâu, cứ bình thản đi, trường bảo 7h30 có mặt nhưng đi từ 8h là vừa.
- Mà sao anh chưa xuống trường thế?
- 2 hôm nữa xuống.
Nó định nói với anh cái gì đó nhưng mà lại thôi. Đi từ từ xuống nhà, mẹ nó đang nấu bữa sáng cho gia đình :
- Sao dậy sớm thế con.
- Khai giảng mà mẹ.
- Ăn sáng đã nhé, mẹ lấy bánh cho.
- Vâng ạ.
Nó ngồi xuống bàn, gặm miếng bánh mì với li sữa mẹ pha cho.Tự nhiên nó nhớ lại mấy hôm trước, ngày mà nó chạm phải ánh mắt đó, ngày mà nó cảm thấy xấu hổ vì ăn mặc khác lũ bạn... Bất chợt nó phì cười vì những sự việc đó.
Ăn sáng xong vừa đúng 7h30. Nó đi xe lên trường, ngoài đường đầy học sinh. Nó bắt đầu thấy sai lầm khi chọn giờ này để đi, tắc đường quá
Loay hoay một hồi thì cũng thoát được khỏi chỗ đông đúc đó, nó nhanh chóng phóng lên trường. May quá, vẫn kịp giờ tựu trường.
Chạy vào hàng, vừa kéo ghế ngồi vừa thở hổn hển :
- Sao đến trễ vậy? ( thằng Tuấn hỏi )
- Tao bị kẹt xe . Híc, nhọ thật
Nó vẫn chọn vị trí ở cuối hàng, cái vị trí thuận lợi nhất để ngắm nhìn Nhi. Mà may mắn cho nó là Nhi vẫn ngồi ở vị trí cũ, thế là nó lại có cơ hội để mà trổ tài quan sát rồi. Đôi mắt nó cứ vài giây lại liếc sang nhìn Nhi, nhiều lúc nó nghĩ nếu bị phát hiện thì chắc là quê lắm.
Hôm nay là Khai giảng nên Nhi có trang điểm qua chút đỉnh, có lẽ vậy. Lớp 10B có rất nhiều bạn xinh, vậy tại sao chỉ có mỗi Nhi là thu hút nó??
Thỉnh thoảng lén nhìn Nhi, nó lại tự nhủ : Giá như mình được ngồi cạnh Nhi nhỉ? Lúc đó nó thật ngốc nghếch, chỉ biết ước giá như mà thôi.
Một đứa con trai mới lớn đang đứng trước những rung động đầu đời. Nó muốn nói ra lòng mình nhưng dường như điều đó là không thể.
Khi buổi tựu trường kết thúc, nó lủi thủi đi về lớp mà không quên ôm theo nỗi tương tư theo mình.
Truyện được biên tập và post tại website: WWW.KenhTruyen24h.Com (Thích Truyện.VN)- Sao dạo mày nhìn cứ lạ lạ thế?
- Tao, chắc là tao bị cảm rồi.
- Cảm cái gì?
- Thì cảm cái kia kìa.. ( Nó chỉ vào Nhi )
- Haha. Thằng này, tao cứ tưởng mày bị sao chứ, hóa ra việc này thì bình thường thôi. Con trai ai chả thế.
- Tao quyết định rồi, tao sẽ nói ra lòng mình.
- Cái gì?? Tao có nghe nhầm không?
- Không. Tao nói thật đấy.
Thằng Tuấn cứ tưởng nó đùa nên nó chỉ cười cười rồi bỏ vào lớp. Nó đứng một mình ngoài cửa, chợt một nguồn xúc cảm mãnh liệt dâng lên. Nó chạy đi sang lớp 10B. Không biết đã bao lần nó chạy sang rồi lại chạy về giữa 2 lớp 10A - 10B.
Cứ mỗi lần đến cửa là nó lại cảm thấy nhụt chí, nó thấy sợ.
Chờ mãi thì nó cũng tìm thấy được cơ hội của mình. Cuối giờ, Nhi bước ra khỏi lớp một mình ( Thật là may mắn )
Quyết tâm không bỏ lỡ cơ hội, nó chạy theo, tuy nhiên nó lại không dám chặn mặt Nhi mà nói mà cứ đi sau một cách từ từ, chậm rãi.
Nhi dường như cũng biết là có người đi sau mình, đã thế lại là một đứa con trai nữa chứ.. Nó cứ đi sau Nhi như vậy, có lẽ do chịu hết nổi nên Nhi quay lại nói với nó :
- Cậu làm gì mà cứ lẽo đẽo theo tớ như cái đuôi vậy?
- Tớ... tớ ( Nó giật mình và thấy hồi hộp )
- Cậu nói đi chứ? Con trai mà cứ bám theo con gái là bất lịch sự lắm.
- Tớ rất thích Nhi.
Lúc đó, sau khi nói xong câu đó nó không còn dám nghĩ gì hết. Nó nín thở chờ đợi câu trả lời từ Nhi. ( Nhớ lại lúc đó , nó không hiểu tại sao lại có thể nói như vậy, 2 đứa còn chưa biết nhau là ai mà nó đã dám nói như vậy )
- Hả? Cậu nói cái gì? Cậu thích tớ hả?
- Ừ. ( Nó lí nhí )
- Haha . Xin lỗi , chứ tớ còn chưa biết cậu là ai. Làm sao mà có thể thích cậu được.
- Nhưng tớ thích cậu.
- Thôi, tớ không muốn phí thời gian nữa. Tóm lại là tớ không thích cậu . Ok? ( Nhi quay lưng bỏ đi )
Nó ngẩn người nhìn theo Nhi, rồi như chợt sực nhớ ra điều gì đó, nó đuổi theo và nói :
- Tớ sẽ khiến cậu yêu tớ. Thật đấy.
- Haha. Được, tớ sẽ xem cậu làm như nào. Thế nhé, tớ về đây.
Giờ nó lớn rồi, nhớ lại lúc đó, nó thấy mình thật liều lĩnh, nó thầm cười vì sự ngây ngô của mình lúc đó.
Cũng chính nhờ câu nói của Nhi đã làm nó quyết tâm thêm. Từ đó, hàng loạt kế hoạch được nó và thằng bạn đề ra để chinh phục trái tim Nhi...
Lần đầu tiên cầm " cưa " đi cưa gái, nó cảm thấy rất bối rồi và không biết phải bắt đầu từ đâu. Chính vì vậy, nó tìm đến sự giúp đỡ của thằng Tuấn và anh nó.
Cắm đầu vào sách vở từ nhỏ, vì thế kinh nghiệm yêu đương nó hoàn toàn không có một chút gì.
Đầu tiên, nó nói với thằng Tuấn, thằng bạn thân thiết của nó :
- Tao nghĩ là tao thích Nhi mất rồi.
- Lúc trước tao tưởng mày đùa, hóa ra mày chơi thật hả
- Nghiêm túc luôn. Mày có kinh nghiệm gì chia sẻ cho tao với.
- Tao cũng đang F.A , có khác gì mày đâu. Mà nếu mày muốn thì tao cũng có một số chiêu để bảo cho mày. Này nhé, bây giờ mày phải tìm cách có được số điện thoại của Nhi. Việc này mày làm được không?
- Ok. Được, sau đó thì như nào.
- Mày chơi bài khủng bố tin nhắn cho tao, mỗi ngày , sáng tối đều nhắn tin cho nó.
- Hả? Ngày nào cũng nhắn á? Thế thì tao lấy đâu ra tiền đây =.=~
- Cái đó sao tao biết được, nói chung mày muốn tán đổ Nhi thì phải mất nhiều công sức đấy. Tao thấy cũng có khá nhiều đứa để mắt đến Nhi lắm.
- Mà nếu nhắn tin thì nhắn như nào mày ( Nó ngây ngô hỏi )
- Trời ạ. Mày thích nhắn gì thì nhắn chứ, sao lại hỏi lại tao thế.
Lần đầu tiên nó tán gái mà, cái gì cũng còn rất bỡ ngỡ, cái gì cũng thấy mới mẻ, lạ lẫm.
Lên lớp, nó tìm mọi cách để có được số điện thoại của Nhi. Cơ mà nó hỏi đứa nào cũng bảo không có là sao? , không nản chí, nó tiếp tục sang lớp B tìm. May sao, nó có con bạn học từ cấp 2 ở lớp đó nên đã lấy được số. Hằng, cô bạn cấp 2 hỏi nó :
- Ủa? Sao tự nhiên T lấy số Nhi làm gì?
- À. T đang có dự định bí mật.
- Xí. Làm như người ta không biết vậy, thích Nhi rồi phải không ( Nhỏ nhìn nó với ánh mắt tinh nghịch, đầy nghi ngờ )
Nó đỏ mặt, ngượng ngùng khi bị hỏi như vậy :
- Đừng ngại, T thích Nhi thì tớ sẵn sàng ủng hộ thôi, mà này, có cần tớ làm nội gián cho không thế ( Nhỏ nháy mắt )
Nó mừng rỡ, còn gì tốt hơn thế chứ :
- Được, cố giúp tớ nhé. Hehe
- Đúng là đang yêu có khác. Thôi được rồi, tớ vào lớp đây.
- Ừ. Mà này, có tin gì nhớ báo cho tớ ngay nhé. ( Nó gọi với theo )
Trở về lớp, nó cảm thấy rất vui vì đã có được số của Nhi. Trong đầu nó bắt đầu tưởng tượng ra viễn cảnh 2 đứa hằng đêm vừa nhắn tin cho nhau vừa cười khúc khích , chỉ cần nghĩ đến thế thôi là nó đã cười tít mắt lại. ( Có lẽ nó là đứa hay mộng mơ )
Tối đó, không biết bao nhiêu lần nó đã định ấn nút " Send " rồi lại hủy.
Nó cảm thấy run, mà công nhận nó ngốc thật, chỉ là nhắn tin thôi mà, tại sao lại sợ như vậy.
Đắn đo, suy nghĩ một hồi thì nó cũng quyết định gửi cái tin nhắn đó đi :" Chúc Nhi ngủ ngon " kèm theo đó là icon mặt cười " ) "
Nó hồi hộp chờ đợi tin nhắn reply của Nhi, 5\\\' - 10\\\' - .. 30\\\' trôi qua rồi mà sao vẫn không có tin trả lời nhỉ?
Nó vẫn cứ chờ đợi như vậy. Tự nhiên nó cảm thấy lo lắng : Mình làm thế liệu có sai lầm không nhỉ? Làm thế này nhỡ Nhi lại càng ghét mình hơn thì sao? ...
Nó vò đầu, bứt tóc rồi nằm xuống giường, tay vẫn cầm con 1280, thỉnh thoảng cứ 1 2 phút nó lại giơ lên xem đã có tin nhắn chưa.
10h30. Nó vẫn ngồi đó, chờ đợi một tin nhắn trả lời.
Thằng anh đi chơi về, lên phòng thấy nó đang ngồi đần người ra thì vào lay vai nó :
- Thằng này, mày bị dở hả? Sao vừa ngồi vừa nhìn chằm chằm vào điện thoại thế?
- Em đang chờ tin nhắn.
- Của ai?
- Của một người con gái. ( Nó bất giác thở dài rồi nói )
Anh nó sờ trán nó rồi nói :
- Mày bị dở rồi chăng? Mà mày đang yêu hả?
Nó gật đầu.
- Tao không ngờ mày yêu nhanh như vậy đấy, như tao này, đến năm 12 mới biết mùi vị tình yêu, còn mày, nhanh quá. Tình yêu bọ xít
- Không phải tình yêu bọ xít, đó là tình yêu cực kì trong sáng đó. ( Nó gân cổ cãi )
- Thế nó đã nhận lời yêu mày chưa mà mày nói vậy.
- Chưa. Em vẫn đang chờ tin nhắn đây.
- Mày nhắn gì cho nó?
- Em nhắn chúc ngủ ngon thôi.
- Thằng này, ai bày cho mày cái kế đó? Nhảm quá đi.
- Thế theo anh em phải làm gì.
- Mày muốn nó biết được tình cảm của mày, thì phải nên thể hiện bằng hành động chứ không phải bằng cái điện thoại này. Hãy chứng minh cho nó là mày yêu nó đi.
Nó kiên nhẫn ngồi nghe những lời thuyết giảng về tình yêu của anh nó. Nếu như trước đây thì nó đã chán ngán mà bỏ đi ngủ, tuy nhiên, bây giờ nó lại rất muốn nghe anh nó nói. Nó thực sự muốn cho Nhi thấy nó yêu Nhi như nào, nó muốn thực hiện lời nói đó : " Tớ sẽ khiến cậu yêu tớ " mà nó đã nói trước đây.
Mặc dù theo ý kiến của anh nó là nó không nên nhắn tin nữa, nhưng nó vẫn cứ tiếp tục, đều đặn hằng ngày. Nó làm việc đó như một thói quen, không biết bao giờ có câu trả lời, nhưng nó vẫn tình nguyện làm như vậy. Đơn giản là vì nó thích như thế.
Nó bắt đầu tìm hiểu những sở thích, thói quen của Nhi.
Bạn bè xung quanh, đứa ủng hộ cũng có, đứa bảo nó trèo cao cũng có. Nó mặc kệ, nó không quan tâm, giờ đây trong tim nó chỉ có hình bóng đó.
Nhắn tin suốt một tháng, không hề có tin trả lời .Nó không nản chí, nó tin rằng rồi một ngày nào đó, nó sẽ được đền đáp những công sức mà nó bỏ ra.
Nó nhớ lại lời anh nó :" Đẹp trai không bằng chai mặt , mày cứ bám đuôi nó mỗi ngày xem, thể nào cũng có kết quả cho xem. "
Quyết tâm chai mặt, hằng ngày sau giờ tan học, nó cứ lẽo đẽo theo sau Nhi.
- Sao ngày nào cậu cũng đi theo tớ thế? Không biết chán hả.
- Haha. Tình cờ quá nhỉ.
- Làm gì có kiểu suốt ngày tình cờ như vậy. Híc.
- Tớ đã nói rồi, tớ sẽ khiến cậu yêu tớ mà.
- Trời ạ. Khổ quá, làm như này chỉ khiến người ta ghét thêm thôi chứ yêu ở đâu ra.
Nó ngây ngô nói lại :
- Thế mà anh tớ lại nói cách này có hiệu quả.
Bất chợt, Nhi mỉm cười nhìn nó và nói :
- Cậu đúng là ngốc nghếch.
Nụ cười đó, nó đã được nhìn thấy một lần, vẫn giống như lần trước.
Nó thẫn thờ vì nụ cười đó.
Nó cảm thấy thích thú mỗi khi đứng im lặng nhìn từ xa, từ góc khuất của dãy hành lang dài, lướt ngang qua ô cửa lớp và giật mình quay vội đi khi bị Nhi bắt gặp .
Yêu đơn phương không phải là không có ích. Nó cảm thấy thoải mái khi được yêu đơn phương như vậy.
Đôi khi , nó lại làm những việc ngớ ngẩn một mình, kiểu như bói tên, bói mặt cho tới đủ thứ kiểu bói nốt ruồi, bói tóc hay bói… lưỡi. Tất cả chỉ để xem hai người có phải là được trời sinh dành cho nhau không. Nếu như quẻ bói tốt thì lòng hỉ hả. Nếu kết quả không như mong đợi thì lại xời ơi, chẳng tin nổi vào bói toán, rồi lúc sau lại lụi cụi đi sưu tầm kiểu bói khác đáng tin tưởng hơn.
Trước đây, khi nó chưa thích ai thì căn phòng nó bừa bộn và lộn xộn như bãi chiến trường ( theo như lời mẹ nó nhận xét ) . Còn giờ đây, khi thích Nhi, nó có cả tỉ động lực để thay đổi bản thân và có rất nhiều mưu mẹo giữa để tìm cách rút ngắn khoảng cách với người mình thích.