Công tước Kane Tam Á.Thôn Duyệt Dung.
“Thả lỏng một chút” Người đàn ông trong bộ âu phục nhàn nhạt, mập mờ đến gần bên tai người phụ nữ, nhẹ nhàng nói.
Người phụ nữ hơi lui về phía sau nửa bước, mặc dù là một hành động nhỏ vô tình, nhưng vần bị người đàn ông thu vào trong mặt.
Đôi mắt đảo quanh, người đàn ông lui về sau hai bước, khế cười: “Tiểu Đồng, cô quá căng thẳng rồi”
Cô năm chặt tay, cảm nhận được mồ hồi đâm đìa trong lòng bàn tay, dĩ nhiên là căng thẳng rồi…
. Người mà cô sắp gặp. .
“Thật ra thì, không cần gấp như vậy đâu, anh có thói quen hàng năm đến thôn Duyệt Dung Tam Á nghỉ ngơi, bình thường sẽ ở lại đây một tháng.”
Người đàn ông hơi mang theo giọng phổ thông quyến rũ kỳ lạ, vào giờ phút này như tiếng đàn violin khàn khàn trầm thấp: “Cho nên Tiểu Đồng, cô không cần thiết phải vừa xuống máy bay, sau khi đi đường vất vả, liền lập tức đi gặp người kia đâu.”
Cô lắc đầu một cái, đến giờ phút này, lòng vân hỗn loạn như cũ.
Cô không nói với bất kỳ người nào là cô đang chạy trốn.
Còn cô đang chạy trốn cái gì, chỉ có mình cô biết.
Sau khi yên lặng, khoảng thời gian đó liên chìm vào yên tĩnh.
“Kane, vào đi” Nhưng cuối cùng, lại là Giản Đồng phá vỡ sự yên tĩnh trước.
Điều mà người phụ nữ không nhìn thấy là, trong thời gian yên lặng này, người đàn ông cao gầy đẹp trai bên cạnh cỏ, luôn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn cô chäm chäảm, không giống với đôi mặt sâu thắm của người phương đông, mà chỉ có hình ảnh phản chiếu của người phụ nữ này.
” Được” Giọng nói trầm thấp như đàn violin, giờ phút này bất ngờ thuận theo, người đàn ông ga lăng đưa ra một bàn tay, không cần nhiều lời, người phụ nữ thuận theo đưa tay ra, khoác lên, đây chỉ là một phép lịch sự mà thôi.
Nhưng trong khoảnh khắc người đàn ông được cô khoác tay, đôi môi bất giác nâng lên một nụ cười, ra hiệu cho người hầu ở hai bên, những người đó mở cửa ra cho hai vị khách quý.
Cửa mở ra Tiếng nhạc du dương, ánh đèn dịu dàng nhưng rực rỡ, tỏa ra, lập tức chiếu vào một đồi trai gái đang đi đến giữa chừng.
€ó lẽ là vì có hai vị khách đột nhiên xuất hiện, liên thu hút sự chú ý của những người đang trong bữa tiệc.
Giản Đồng mim cười, nhưng cô cảm thấy, có lẽ là do, người đàn ông bên cạnh cô, quá mức chói mät Cho dù những ánh mät ngưỡng mộ, vô cùng nóng bỏng kia như thế nào, thì đối với Kane mà nói, giờ phút này, lại là một khoảnh khắc quan trọng để ghi nhớ.
Rũ mät, lướt nhẹ qua người phụ nữ bên cạnh, từ góc độ của anh, chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu của người phụ nữ kia, từ khoảnh khäc cô khoác lấy tay anh, ngay lúc đó, anh cảm thấy, trái tim trống rỗng từ lâu, như bị nhồi nhét mạnh mẽ, không còn khe hở nào nữa Nếu …. Nếu có thể như vậy mãi thì tốt.
Người đàn ông không tiếp tục nghĩ nữa.
Ánh mắt theo đỉnh đầu của người phụ nữ, một mực hướng xuống, rơi vào mái tóc đen dài đến eo của cô.
Đột nhiên nghĩ tới câu nói đang thịnh hành trên mạng kia: em đợi tóc dài tới eo, vừa vặn để thiếu niên cưới.
Người cô. .. muốn đợi, là ai ?
Đột nhiên, cái vấn đề kỳ lạ này, lập tức chui vào trong não anh “Hôm nay cô, thật là xinh đẹp. .. mái tóc này, cũng rất đẹp”
“Đừng đùa, Kane, tôi nói tôi rất căng thẳng, anh tin không”
Người đàn ông chỉ cười một tiếng, trong lòng nhàn nhạt nói thêm: Tôi không đùa.
Trước mặt, một trận xôn xao.
“Đi, chúng ta qua đó” Kane dân theo cô gái bên người, đi tới chỗ náo nhiệt kia.
” Chờ, chờ một chút.” Cô vẫn rất căng thắng, trong lòng bàn tay, lại xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng: “Đó là. .. là Mifar sao?”
“Không, Mifar từ trước đến giờ luôn thân thần bí bí, đó là thư ký trưởng của anh”
Cô có chút kinh ngạc, lại cố ý liếc qua chỗ đó nhìn một chút, trong lòng hết sức kinh ngạc.
Mifar từ trước đến giờ thần thân bí bí, ai cũng biết.
Mifar không tham gia những bữa tiệc như vậy, cũng có thể hiểu được Nhưng, thứ làm cô kinh ngạc chính là, người đó, chỉ là một thư ký trưởng bên cạnh Mifar, sự xuất hiện của một thư ký, có thể gây chú ý tới nhiều nhân vật nổi tiếng như vậy.
Người phụ nữ cúi đầu, một lúc sau ngẩng đầu: ‘Kane, cảm ơn anh.”
Người đăng sau khẽ nói: “Đừng vội cảm ơn tôi. Tôi chỉ giới thiệu thôi, cuối cùng có thể dành được cơ hội từ Mifar hay không, thì phải xem cô sẽ làm thế nào”
Nghe vậy, cô thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó lập tức mỉm cười: “Kane, cảm ơn anh”
“Bi, tôi đưa cô đi gặp Mifar-”
Anh kéo cô đi vào trong đám người, lúc đi qua, người người nhường đường.
“Xin chào, Công tước Kane”” Bọn họ vừa mới tới bên cạnh thư ký trưởng của Mifar, thư ký trưởng âu phục phẳng phiu liếc nhìn Kane, ra khỏi đám người, về phía trước tới, chủ động hỏi han Giản Đồng hơi giật mình. .. Công tước?
Cô nhìn sang bên cạnh, người bên cạnh cho cô một nụ cười trấn an: “Cũng đã thế kỷ 21 rồi, làm gì còn có vương công quý tộc gì nữa, đều là hư danh trước kia tổ tiên để lại, không quan trọng.
Tôi vẫn là Kane mà cô quen biết.”
“Ông chủ đã ở sẵn trong phòng khách trên lâu, đang chờ ngài.” Thư ký trưởng lê phép lùi lại nửa bước, một tay đưa ra để ở trước người, hơi khom lưng, nhường ra một con đường.
Giản Đồng đi theo, thẳng tới thang máy, cô cùng Kane đi vào, xoay người, trong khoảnh khắc cửa thang máy đóng lại, cô mới nhìn thấy, bữa tiệc này trừ một số khuôn mặt quen thuộc ra, còn có rất nhiều người ngoại quốc.
“Xin chờ một chút, tôi đi vào báo cáo một tiếng” Thư ký trưởng lê phép nói.
Không lâu sau, đi ra, mời bọn họ đi vào.
Nói không căng thẳng, là gạt người.
Suy nghĩ kỹ một chút, loại căng thẳng của nghê này, chỉ có lúc cô mới bước chân vào ngành, mới có.
Bàn tay đột nhiên bị xiết chặt, cô rũ mắt liếc qua, mới nhìn thấy người bên cạnh, không biết từ lúc nào, cầm tay cô, tựa như bị bỏng vậy, trong lúc đang suy nghĩ muốn đánh cái tay kia, lý trí cuối cùng cũng chiến tanhg suy nghĩ trong lòng.
Cô ngửa đầu, cười với anh một cái: “Tôi có thể làm được, đừng lo lãng. Rồi sau đó dời tâm mắt đi, rơi vào hai bàn tay đang năm chặt lấy nhau.
Kane nhẹ nhàng buông tay ra Bên tai vang lên một tiếng nói nhiệt tình: “Oh God, Kane, I can † believe what ¡ see. This is your Venus?”
Lúc Giản Đồng ngẩng đầu, bàn tay vốn đã sắp buông ra, đột nhiên, lại bị nắm thật chặt, đỉnh đầu truyền tới giọng nói trầm thấp như hoa như đàn: “No”
Người phụ nữ thả lỏng khuôn mặt, đang muốn giới thiệu mình: “Tong .Jane, and we are fri.
“Is my queen”
Nụ cười trên mặt người phụ nữ trong nháy mắt cứng đờ: “Không buồn cười đâu.’ Cô nhẹ giọng nói với người đàn ông trước mặt, môi mỏng của người đó lộ nụ cười lãnh đạm, ung dung thong thả đối diện với vẻ mặt đây kinh ngạc của Mifar mà giải thích: “A joke. An elegant gentleman should have a sense of humor”
Một câu nói, liền đem sai lầm đấy cho Mifar đối diện, nhưng người này dường như cũng không tức giận, Kane lúc này mới giới thiệu: “Giản Đồng, chủ tịch tập đoàn Giản Thị. Mifar, người đứng đầu công ty Demen nước Pháp, tiên phong trong ngành này”
“Xin chào. Giản Đồng”
“Quý cô xinh đẹp, xin chào, Mifar tôi gửi lời hỏi thăm đến cô.”
Kane buông tay Giản Đồng, “Các cô nói chuyện trước đi, tôi đi uống một ly: Liên tự ý đi vòng qua quầy bar bên cạnh, rót cho mình một ly, lại gọi thư ký trưởng: “Uống một ly không?”
“Được, Công tước.”