Sau những ngày phiêu du miền đất lạ. Cánh hoa bay lao đao tìm đường về. Muốn tìm về quây quần bên đất hứa
Thủ thỉ rằng hoa nhớ đất biết bao!
Tháng ngày qua xa đất hoa nhớ
Nhớ cái ngày đất ấp ủ cây non
Thời gian trôi đất lại nuôi hoa lớn
Đem hoa đi lãng tử gió sẽ về.
***Bồ Công Anh Manucian***
Tập 20
Biệt thự “Shinichi”
-Oa. Nhà cậu đẹp thế?_ Quỳnh Anh ngạc nhiên khi đứng trước cổng nhà Thiên Trọng. -Chẳng phải hôm trước cậu đến rồi sao?_ Thiên Trọng tỏ ra ngạc nhiên.
-Lúc đó trời tối sáng lại đi nhanh thì làm sao mà ngắm kịp chứ._ Quỳnh Anh cãi bướng.
-Thôi được rồi, cậu lắm chuyện quá đấy heo ngốc!_ Thiên Trọng.
-Kệ tui_ Quỳnh Anh.
-Chào thiếu gia, thiểu thư. Hi….hi….hi…_ 2 người gác cổng mỉm cười.
-Thấy chưa. Đến bảo vệ cũng cười kìa mất mặt ૮ɦếƭ đi được!_ Thiên Trọng nói rồi đi nhanh vào nhà.
-Thiếu gia đã về!!!_ Ông quản gia và giúp việc ra chào đón.
-Chào mọi người!!!_ Quỳnh Anh từ đằng sau lưng Thiên Trọng tươi cười chào.
-Xin chào tiểu thư Quỳnh Anh._ Người làm đồng thanh.
-Quỳnh Anh cháu đến chơi à?_ Ông Khang hỏi
-Vâng ạ!_ Quỳnh Anh vui vẻ trả lời.
-Hi….hi….hi._ Người làm có vẻ vui lắm khi cứ thì thầm cười khi lần thứ 2 được chứng kiến cảnh này.
-Sao cháu lại ngồi trên lưng thiếu gia thế. Chân cháu bị làm sao à?_Ông Khang hỏi.
-Mọi người nghe rõ đây: cậu ấy sẽ ở đây mấy ngày nên mọi ngươi đối xử tốt với cậu ấy đấy!_Thiên Trọng ra lệnh.
-Vâng thưa thiếu gia!_ Tất cả đồng thanh.
* * *
Thiên Trọng dặn dò mọi người xong cậu đưa Quỳnh Anh lên phòng.
-Á…. Cậu làm gì vậy?_ Quỳnh Anh la lên Tiếng động và tiếng hét của Quỳnh Anh làm mọi người chú ý và tò mò đứng ngoài cửa nghe:
-Cậu cởi ra đi để tớ xem cho?_ Tiếng nói của Thiên Trọng.
-Không, tớ không cởi!_Quỳnh Anh.
-Cởi đi._ Thiên Trọng.
-Không, đau lắm!
-Cởi.
-Không.
-Cởi.
-Không!
-...
-...
-Thiếu gia làm gì thế nhỉ?_Chị Lý.
-Chẳng lẽ…_ Chị Ly.
10 người giúp việc bắt đầu suy đoán và xuất hiện những đám mây đen tối
-Nhẹ tay thôi!_ Quỳnh Anh.
-Bình tĩnh đi._ Thiên Trọng.
-Đau ૮ɦếƭ đi được!
-…..
- Á….Á….Á…_ Quỳnh Anh hét lên. Chị Lý không thể chịu được nữa nên đã xông thẳng vào mà không kịp gõ cửa
-Thiếu gia cậu đừng…Ơ…_chị Lý.
-Sao mọi người lại ở đây hết vậy_Quỳnh Anh và Thiên Trọng ngạc nhiên.
-Thiếu gia và tiểu thư đang làm gì vậy?_ Chị Lý.
-Khỉ ngốc đang giúp em băng bó vết thương_ Quỳnh Anh giải thích.
-Cậu tự tay làm sao!_ Chị Lê.
-Thì sao ạ?_ Quỳnh Anh thắc mắc.
-E hèm. Mọi người ra ngoài đi chị Lý ở lại giúp heo ngốc băng bó vết thương!_ Thiên Trọng xấu hổ.
-Ơ…_ Quỳnh Anh chẳng hiểu gì hết. Người làm có cười nhưng chỉ dám cười nhỏ
* * * Sáng hôm sau***
Sao hôm nay không có cảnh tượng như mọi hôm nhỉ??? Vì quá mệt mỏi nên Quỳnh Anh ngủ liền một mạch đên 1h chiều luôn mà không ai dám đánh thức, trong khi đó Thiên Trọng cũng không kém phần long trọng nhưng cậu còn biết đường mà dậy ăn trưa.
-Sao heo ngốc không dậy vậy?_ Thiên Trọng hỏi.
-Dạ. Tại em ấy mệt nên ngủ dậy muộn?_ Chị Lê.
-Đúng là heo mà!!!_ Thiên Trọng.
-Thiếu gia! Heo ngốc mà thiếu gia nói rất quan trọng với người phải không?_ Chị Lý.
-Gì ạ???_Thiên Trọng ngạc nhiên.
-Chào mọi người!_ Tiếng Quỳnh Anh vang vọng từ trên lầu đã cắt đứt cuộc đối thoại giữa Thiên Trọng và chị Lý.
-Heo. Cậu biết mình ngủ được mấy tiếng rồi không?_ Thiên Trọng.
-Tại mọi người không gọi nên tôi cứ ngủ thôi!_Quỳnh Anh.
-Dậy rồi thì tiểu thư ăn sáng đi ạ!_ Ông Khang
-Dạ. Hi…..hi….hi…_ Quỳnh Anh ăn sáng cùng Thiên Trọng.
Sau khi ăn xong, Quỳnh Anh thấy mọi người cầm dao, xẻng, cây, bê bê cái gì đó… Tính cách tò mò cũng đã được Quỳnh Anh nổi dậy.
-Chị ơi. Mọi người đang làm gì vậy?
-À. Hôm nay là ngày thiếu gia làm vườn ấy mà_ Chị Lê.
-Làm vườn?_ Quỳnh Anh tròn xoe mắt ngạc nhiên
-Đúng vậy. Chủ tịch và phu nhân đã chỉ dạy. Cứ vào chiều chủ nhật hàng tuần thiếu gia sẽ tự tay trồng cây_ Chị Ly.
-Sao cơ ạ???_ Quỳnh Anh nghe mà chưa hiểu gì hết.
-Bắt đầu nào!_Tiếng Thiên Trọng vang lên.
-Cho em tham gia với._Quỳnh Anh hí hửng tham gia. Mọi sự chỉ dạy sẽ do ông Khang chỉ dẫn.
-Đầu tiên phải chọn chậu, chọn cây cần trồng. Nếu cây nhỏ thì chọn chậu nhỏ, cây to thì chọn chậu lớn tùy thuộc vào kích thước của cây…_ Ông Khang tận tình giải thích.
-Lắm chuyện!_ Thiên Trọng chán nản.
-Tại sao không chọn chậu to cho trồng được nhiều cây ạ?_ Quỳnh Anh thắc mắc.
-Nếu như em thích!_ Chị Lý.
-Các dụng cụ cần dùng: Đầu tiên là cuốc, xẻng. Chọn đất thật tốt, cuốc lên và dùng xẻng xúc vào chậu cây!_ Ông Khang.
-Tại sao phải chọn đất tốt hả ông?_ Thiên Trọng.
-Đất tốt cây trồng sẽ sinh trưởng tốt hơn._Ông Khang.
-Sau khi cho đất vào chậu và trồng cây rồi trồng .Khi đã xong tưới nước và các chất dinh dưỡng_ Ông Khang.
-Tại sao phải tưới nước vậy ông?_ Quỳnh Anh.
-Và cả chất dinh dưỡng nữa?_ Thiên Trọng.
-Để cho cây được phát triển tốt hơn._ Ông Khang.
-Tưới nước thì tưới lúc nào cũng được ạ?_Quỳnh Anh.
-Ko phải đâu, phải tưới vào những lúc sáng sớm mới tốt cho sự phát triển của cây._Ông Khang.
-Nếu cho các chất dinh dưỡng thì cho những chất nào ạ_Thiên Trọng.
-Tưới cây nên tưới vào buổi sáng và chọn các loại dinh dưỡng như N, P, K…Chị Lê.
-Tại sao không phải là các chất dinh dưỡng khác?_ Quỳnh Anh.
-Vì N, P, K cung cấp đầy đủ các chất dinh dưỡng cho sự phát triển của cây_ Ông Khang.
-Bắt đầu nào 2 cô cậu._ Chị Lý.
Bắt đầu với công việc chăm sóc cây cảnh, Quỳnh Anh và Thiên Trọng mỗi người lấy một chậu hoa để làm sạch cỏ, bón thêm phân, lân đạm, kali như lời ông quản gia nói. Còn vs các chậu cây lớn, vs chiếc kéo trong tay, Thiên Trọng đến từng chậu hoa, “cắt móng tay, móng chân, tỉa bớt tóc tai xấu xí” rồi tưới thêm nước cho cây. Quỳnh Anh thì chăm chỉ nhổ từng cụm cỏ dại, ngắt bỏ những chiếc lá úa, xới đất và bón phân quanh gốc cây.
Đang thu dọn thì:
-Này! Heo ngốc…. Quỳnh Anh quay lại xem ai đang gọi mk thì:
-Á…Á….Á….Á….. Mọi người vội chạy lại xem có chuyện gì? Thì thấy thiếu gia nhà mk đang cầm 1 con giun đất trên tay nhát tiểu thư Quỳnh Anh. Nó thì mặt mũi xanh mét khi đó, Thiên Trọng rất vui vẻ:
-Ha.ha..ha..Sợ rồi hả….Ha…ha…ha…Nè…Vui lắm đó…..
-Chị Ly, cứu em. Ông Khang, chị Lý...Hu hu hu...._1 người chạy, 1 người đuổi theo. Khung cảnh rất vui nhộn. Người làm chỉ biết bó tay vs sự tinh nghịch của thiếu gia nhà mk.
Đang chạy, bất chợt trong đầu Quỳnh Anh nảy ra 1 ý nghĩ khi nhìn thấy chiếc vòi phun nước.
-Khỉ ngốc, cậu ૮ɦếƭ vs tớ. ૮ɦếƭ nè..hi hi hi...
-Heo ngốc, cậu dám phun nước vào tớ hả?_Thiên Trọng.
-Đáng đời, dám trêu tớ. Hi hi hi. Trông giờ cậu giống chuột chù lắm đó. Ha ha ha.... Thiên Trọng cũng ko có vừa đâu!!! Cậu nhanh chóng bắt được 1 chiếc vòi gần đó:
-Heo ngốc, giờ thì cậu xong đời vs tớ.
-Hi hi hi..... 2 người quậy tung cả vườn cây lên rồi.
Bác quản gia vào ngăn cũng bị 2 người cho uống nước no luôn. Kết quả, buổi tối hôm đó, 2 người sốt cao phải nghỉ học thêm mấy ngày. ^_^.
Bồ Công Anh_Loài hoa dại, mỏng manh nhưng đã làm biết bao trái tim trao đảo bởi vẻ đẹp thuần khiết của nó. Đất yêu loài hoa ấy nhưng phải chấp nhận 1 sự thực rằng…Bồ Công Anh thuộc về ai? Bồ Công Anh phải bay trong gió.
Đất vẫn phải yêu Bồ Công Anh dù biết rằng…Bồ Công Anh sẽ rời khỏi đây, rằng hoa mãi mãi ko phải là của đất.
***Bồ Công Anh Manucian***
Tập 21
-Tiểu thư Quỳnh Anh, dậy đi học nào._Chị Ly lên tiếng gọi.
-Chị ơi, cho em ngủ thêm 5’ nữa thôi._Quỳnh Anh nói khi giọng còn ngái ngủ.
-Vâng. Nhưng bây giờ đã là 7h rồi._Cô nói nhỏ.
-À..vâng…7h…. WHAT????..Á..á…muộn học rồi…._Quỳnh Anh chạy nhanh vào làm VSCN.
-Nè heo ngốc, cậu làm gì mà hét to thế._Thiên Trọng nghe được tiếng hét của Quỳnh Anh vội vàng chạy sang xem trên người vẫn mặc nguyên bộ đồ ngủ Đô rê mon.
-Khỉ ngốc ૮ɦếƭ tiệt, sắp đến giờ đi học rồi mà cậu ko thay quần áo hả?_Quỳnh Anh mếu máo.
-Cậu điên hả, giờ mới có 6h15’ thôi mà._Thiên Trọng nghe mà chẳng hiểu gì.
-HẢ? Sao chị Ly bảo 7h rồi._Quỳnh Anh nhìn về phía chị Ly thì thấy chị ấy cười rất tươi.
-À, chiến thuật cũ thôi.._Thiên Trọng ngạc nhiên-> chán nản->hiểu chuyện. -Chiến thuật gì????_Quỳnh Anh tò mò nhìn về phía Thiên Trọng mong một lời giải thích.
-Tại tớ hay ngủ dậy muộn và ko chịu đi học nên mỗi người trong nhà đều có chút kiến thức để làm sao có thể khiến mk rời giường._Thiên Trọng nhẹ nhàng giải thích.
-Gì chứ??_Quỳnh Anh la lên ngạc nhiên.
-Thôi, xuống ăn sáng đi heo ngốc._Thiên Trọng nói rồi kéo Quỳnh Anh cùng xuống nhà khi Quỳnh Anh chưa kịp tiêu hóa hết những gì Thiên Trọng nói.
***Trên đường đi học*********
-Trên càng cao chim hót triển triêu đi vs người yêu, bao đại nhân trông thấy gọi ngay anh lên công đường…_Quỳnh Anh vừa đi vừa ngêu ngao hát.
-Cậu hát tào lao gì thế hả? Giỏi thế nhỉ?_Thiên Trọng vừa lái xe vừa bật cười.
-Thơ chế đấy? Cậu biết chưa? Hi hi hi…_Quỳnh Anh.
-Haizz, chỉ được thế là giỏi thôi._Thiên Trọng.
-Quá khen, hi hi hi…Quỳnh Anh.
-Cẩn thận phía trước kìa._Quỳnh Anh đang cười thì phát hiện ra phía trước có nguy hiểm.
-Kít..rầm…_1 bản nhạc rùng rợn.
-Á…á….á…._1 loạt các hành động được diễn ra. -Jun, cậu ko sao chứ?_1 cô bé từ đâu chạy đến đỡ người con trai dậy.
-Tớ…tớ…ko sao đâu._Cậu bé nói 1 cách khó khăn.
-Cậu ko sao gì chứ? Chân đau lắm phải ko?_Cô bé rơm rớm nước mắt.
-Tớ ko sao thật mà. Jin, cậu đừng khóc nữa._Jun.
-2 em ko sao chứ?_Quỳnh Anh lên tiếng sau khi đã đứng dậy được.
-Các anh chị đi kiểu gì vậy hả?_Cô bé Jin
-Anh xin lỗi, em có sao ko Jun?_Thiên Trọng.
-Sao anh biết tên em?_Jun ngạc nhiên.
-Cô bé Jin vừa gọi em mà._Thiên Trọng nháy mắt.
-Em ko sao đâu anh._Jun.
-Anh chị đưa em đi kiểm tra sức khỏe nha._Quỳnh Anh.
-Ko sao đâu mà._Jun.
-Cậu đi khám đi mà Jun._Jin nói.
-Anh chị ko đi học à?_Jun đánh trống lảng.
-Thôi ૮ɦếƭ rồi, nhanh nhanh lên Thiên Trọng._Quỳnh Anh vội vàng lên tiếng.
-Anh sẽ mua hết chỗ hoa này cho em. Em về nhà đi, anh sẽ đến thăm em sau nha. Tên anh là Hoàng Lâm Thiên Trọng, nhớ nhé, Bye nhóc._Thiên Trọng nói rồi mua hết chỗ hoa của Jin và Jun và đưa Quỳnh Anh đến trường.
-Vừa rồi cậu nói gì vs nhóc Jun vậy?_Quỳnh Anh hỏi.
-Ko có gì đâu. Cậu cầm hoa này đi, sau này chúng ta sẽ đến thăm 2 nhóc Jin và Jun nhé._Thiên Trọng.
-Ok luôn. Hi hi hi…_Quỳnh Anh. 2 người cùng vui vẻ đến trường và trên tay Quỳnh Anh cầm một bó hoa hồng rất to, trên môi ai đó vẫn nở 1 nụ cười. (^_^)