Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh - Chương 05

Tác giả: Bồ Công Anh Manucian

Hạnh phúc như cánh bồ công anh. Càng tung cánh bay cao, càng được gửi trọn cho nhiều nơi thì càng vĩnh cửu.
Yêu thương cũng như Hoa Bồ Công Anh, càng mong manh, nhẹ khiết thì càng phải biết giữ gìn, nâng niu và trân trọng.
Ước mơ cùng Bồ Công Anh được tung cánh bay về miền xa thẳm, được tự do tự tại thực hiện những khát khao.
Bồ Công Anh ấy, nhẹ bay trong gió. Yêu thương, hạnh phúc và mơ ước ấy, cứ mãi mãi tỏa lan.
***Bồ Công Anh Manucian***
Tập 14
Sau khi đã thay đồng phục thì vấn đề rắc rối lại phát sinh.
-Tớ muốn đi xe đạp,cậu lên ô tô đi đi._Thiên Trọng nói khi Quỳnh Anh vừa đi từ nhà ra.
-Không, tớ cũng muốn đi xe đạp, không muốn ngồi ô tô đâu._Quỳnh Anh phản bác cãi lại.
-Me too._Thiên Trọng đáp.
-Vậy đi chung được không?_Quỳnh Anh nhẹ nhàng. 30 phút sau, Thiên Trọng khẽ gật đầu.
-Tớ chở cậu._Chưa để Thiên Trọng kịp nói gì, nó đã cầm lấy chiếc tay cầm của chiếc xe và ngồi yên vị trên yên.
Thiên Trọng lắc đầu thở dài, bó tay.com vì tính ương bướng của cô bạn. Khi chiếc xe đã ra khỏi cổng, mọi người đều mỉm cười.
-Đúng là 1 vị tiểu thư đáng yêu!_Ông quản gia.
Trên đường đi:
Có vẻ như vì mới biết đi xe đạp nên việc có thêm người ngồi trên xe là cả 1 vấn đề lớn với Quỳnh Anh
. -Nè! Heo ngốc có biết đi xe đạp không vậy?_Thiên Trọng hỏi khi ngồi sau xe có cảm giác không an toàn chút nào.
-Ngồi im đi! Sao cậu cứ lắc qua lắc lại thế_Quỳnh Anh vừa đạp vừa hỏi.
-Ai lắc qua lắc lại. Rốt cuộc cậu có biêt sđi xe không thế?_Thiên Trọng tiếp tục hỏi.
-Có chứ. Tất nhiên là biết rồi._Quỳnh Anh.
-Sao đang đi trên đường cao tốc bằng phẳng mà cứ như đang vượt thác vậy?_Thiên Trọng.
-Lắm chuyện quá đó._Quỳnh Anh
. -Coi chừng phía trước..._Thiên Trọng khẽ nhắc nhở khi nó không chú tâm vào việc lái xe.
-Á........Á........Kít......_Tiếng hét cùng tiếng phanh xe gấp tạo nên 1 âm thanh rợn người. Cũng may mà Thiên Trọng đã đoán trước được tình huống nên cậu chống chân kịp thời.
-Sao cậu đi mà ko chú ý gì thế hả?_Thiên Trọng tức giận
. -Tại cậu ko ngồi yên tại chỗ đó chứ?_Quỳnh Anh đáp lại.
-Ko biết chở người khác lại còn ra vẻ hả?_Thiên Trọng
. -Ai ra vẻ, ko tin ngồi sau để tôi tiếp tục chở cho._Quỳnh Anh.
-Ko cần đâu, cậu mà tiếp tục nữa là mình ko còn được sống đến ngày mai đâu._Thiên Trọng sợ hãi.
Mặc dù muốn cãi lại nhưng ko còn cách nào khác, Quỳnh Anh đành chấp nhận ngồi sau cho Thiên Trọng chở đến trường
. -Đi chậm thôi, làm gì mà cậu phóng nhanh thế._Quỳnh Anh la lên khi Thiên Trọng đột nhiên tăng tốc.
-Xin lỗi nha nhưng tôi ko đi chậm được đâu._Thiên Trọng.
-Cậu có phải là tay đua F1 của thế giới đâu, làm gì mà cậu đi nhanh thế, chạy chậm lại đi mà._Quỳnh Anh nói như ra lệnh.
Khi Quỳnh Anh nói vậy, cậu có vẻ hơi ngạc nhiên nhưng đã nhanh chóng lấy lại phong độ.
-Tớ thích, thế thôi._Thiên Trọng tự tin trả lời. -Cậu mà ko đi chậm lại là tớ ko đó.hu hu hu…_Quỳnh Anh giả vờ khóc
. -Thôi được rồi, làm gì mà mít ướt thế._Thiên Trọng liền giảm tốc độ.
-Tôi thế đó sao hả tên khỉ ngốc kia._Quỳnh Anh lém lỉnh.
-Tôi ko thích con gái khóc đâu, con gái khóc xấu lắm._Thiên Trọng nói
. -Ơ…._Quỳnh Anh dừng lại như đang suy nghĩ điều gì đó.
-Sao thế?_Thiên Trọng thắc mắc khi Quỳnh Anh đột nhiên ko nói gì.
-Nếu đã như vậy thì tớ cứ khóc cho cậu xem đó. Hu hu hu…._Quỳnh Anh.
-Thôi, xin tiểu thư Quỳnh Anh tha mạng._Thiên Trọng.
-Ha.....ha......ha......._Quỳnh Anh cười. Trên đoạn đường đến trường tràn ngập sự vui vẻ. Ở bên kia đường, 1 ông lão và 1 bà lão đang ngồi ở chiếc gá đá trong công viên. Ông lão lên tiếng:
-Bọn trẻ bây giờ hay thật đấy! Chẳng còn như ngày xưa.
-Đúng đấy! Nhớ ngày nào ông còn chở tôi đi học mà phải dừng xe trước cổng trường 1m Vậy mà giờ hây da_Bà lão.
-Không biết ngày xưa bà làm gì mà tôi lại đồng ý lấy bà nhỉ?_ Ông lão đăm chiêu suy nghĩ.
-Tại ông đó, suốt ngày đấu khẩu với tôi chứ bộ_Bà lão phản bác.
-Rồi, tôi đầu hàng, hi hi_Ông lão. Cuộc đối thoại xen giữa thời hiện đại.
Nếu có một cánh Hoa Bồ Công Anh nào đó, mỏng manh trong truyện tình bạn, hãy đừng phó mặc cánh hoa theo chiều gió thổi, hãy mạnh dạn nắm bắt lấy. ***Bồ Công Anh Manucian***
Tập 15
Vừa bước vào sân trường đã thấy không khí rất trong lành và mọi người có vẻ như rất phấn khởi vì điều gì đó. Nhưng 2 nhân vật của chúng ta không quan tâm và tiến thẳng đến cửa lớp.
-Hai người tham gia chứ?_ Vừa bước đến cửa lớp chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã bị mọi người vây quanh.
-Tham gia gì chứ???_Quỳnh Anh thắc mắc.
-King and Queen!_Minh Quân nói.
-King and Queen?_Thiên Trọng cũng thắc mắc.
-Trường mình năm nào cũng tổ chức những cuộc thi như vậy, vừa tạo không khí cho trường, vừa để chọn ra 2 học sinh xuất sắc nhất làm hội trưởng hội học sinh._Yến Chi giải thích.
-Lớp nào có thành viên đoạt giải sẽ được 1 chuyến đi Hoa Kì do nhà trường tổ chức._Thiện Phong.
-Lớp ta mọi năm không có ai thi vì không đủ người nhưng năm nay có thêm 2 cậu nên chúng mình sẽ quyết định cho 2 cậu đại diện lớp tham gia._ Băng Ngọc.
-Thể lệ cuộc thi ra sao vậy ?_Quỳnh Anh
-Là 1 cuộc thi về tài năng của học sinh_Trường Kiên.
-Các cậu nói rõ hơn đi!_Thiên Trọng.
-Cuộc thi gồm 3 phần.
+Nghệ thuật
+Kiến thức
+Thể thao_Bảo Hưng nói
-Thế nào 2 người tham gia chứ?_Hạnh Như hí hửng.
-2 người tham gia đi coi như vì cả lớp vậy._Anh Việt.
-Thôi được, tớ đồng ý._Thiên Trọng, Quỳnh Anh.
-Quyết định thế nhé, để tớ đi lấy thể lệ cuộc thi._Cát Linh.
-Ok_All.
Hoa Bồ Công Anh_ 1 loài hoa mộc mạc. Nghe cái tên cũng giản dị vô cùng. Ko rực rỡ, ko phô bề phóng khoáng, vẫn giản đơn khoe hương sắc cho đời. Bồ Công Anh ko vương miện công chúa. Cánh hoa bay tỏa hạnh phúc nhân gian. Bồ Công Anh_ Tình Yêu của tôi bay trong gió.
***Bồ Công Anh Manucian***
Tập 16
Ngày thứ 1* * * * * *
Tại nhà Đăng Kiệt:
-Thể lệ cuộc thi như sau: Mỗi lớp cử 2 thành viên đại diện tham gia. Thành viên của lớp nào dành chiến thắng thì lớp đó sẽ được tham gia 1 chuyến du lịch ở Hoa Kì. Cuộc thi gồm 3 phần.
Phần 1: Nghệ Thuật
-Trong khoảng thời gian 120 phút phải nấu được 3 món khai vị, chính và điểm tâm. (Món ăn tùy chọn.)
Phần 2: Chụp ảnh. Trang phục sẽ do học sinh tự chọn, bức ảnh nào được học sinh bình chọn nhiều nhất sẽ giành chiến thắng.
Phần 3: thể thao
-2 người của 1 lớp sẽ tham gia thi đấu cầu lông với các lớp khác. Sau khi kết thúc 3 phần thì sẽ được 500 điểm.
->Hạnh Thư giải thích cụ thể.
-Phần 1 thì có chút vấn đề vì Quỳnh Anh nấu ăn…._Thu Thủy nói.
-Nhìn 2 người ăn ảnh như vậy phần xem như thắng chắc._Bích Lan.
-Phần 2 thì chúng ta sẽ chờ xem họ tài năng ra sao?_Đăng Kiệt.
-Phần 3 thì chưa biết được vì chưa có dịp thực hành!_Huyền Trang nói.
-Đó là tất cả những gì mà chúng ta hiện tại có được._Quang Hiếu.
-2 cậu nhất định phải thắng đó!_Yến Chi.
-Chúng tớ sẽ cố gắng!_Thiên Trọng, Quỳnh Anh quyết tâm.
-Bây giờ, thì tiến hành thôi._Minh Quân.
-Tiến hành???_Thiên Trọng, Quỳnh Anh
-Thực hành mọi phần!!!_ Bích Lan.
-Bây giờ, thực hành phần 1 đầu tiên: nguyên liệu đã có đủ bắt đầu đi nào_Hạnh Như cổ vũ.
-Ok_Thiên Trọng, Quỳnh Anh.
Sau 15 phút:
-Mặn quá!_Huệ Hương nhăn mặt.
30 phút sau
-Nhạt, cậu không cho muối phải không?_Bảo Hưng.
-Thôi ૮ɦếƭ, mình quên mất, hi….hi…_Quỳnh Anh.
-Cậu nấu ăn rất ngon đấy Thiên Trọng_Băng Ngọc.
-Ok, Thiên Trọng thì được rồi chỉ còn Quỳnh Anh thôi._ Anh Việt.
-Tớ sẽ cố gắng!_Quỳnh Anh.
1 tiếng trôi qua.
-Đắng quá._ Đăng Kiệt.
-Chua quá, cậu cho thêm chanh hả?_Hạnh Thư.
-Hình như hơi sượng._Viết Hải.
-Chưa chín???_All.
-Hi hi hi._Quỳnh Anh cười ngượng.
2 tiếng sau:
-Cục đen đen này là gì vậy, Quỳnh Anh.?_Cát Linh nhìn khi thấy mình đang gắp 1 miếng gì đen đen ko nhìn ra đây là gì nữa.
-Thịt mà._Quỳnh Anh.
-Tớ tưởng than chứ._Thu Thủy chen vào.
-Cái rau này trơn quá, ko gắp được._ Thiện Phong.
-乃ún này cậu ko cắt hay sao mà mãi ko gắp được thế!_Huyền Trang.
-Đây là trứng rán chứ ko phải là kho trứng đâu nha._Mạnh Duy vừa nói vừa nhìn sang 2 bên, 1 bên là món trứng gián do Thiên Trọng làm nhìn thơm ngon và vô vùng đẹp mắt. Còn nhìn sang bên kia thì trứng vừa đen đen, chỗ lại trắng trắng. Bó tay luôn.
-Món này cay quá, Quỳnh Anh ơi._Trường Kiên
N tiếng sau:
-Tớ cần đi word cup gấp._ Đăng Kiệt nói rồi phóng vào đó và đóng đô ở trong đó luôn.
-Ê, ra đi, còn tớ nữa mà._Viết Hải.
-Chúng tớ nữa._All từ 1 người.
-Khoan đã, tớ còn 1 món nữa mà._Quỳnh Anh.
-Ế…ế…ế….tớ chịu, ko thể ăn nổi nữa._Thiện Phong.
-Xin lỗi cậu, cậu tự nếm đi._Quang Hiếu.
-Tớ mà ăn nữa là phải nghỉ học cho xem._Minh Quân.
-Hình như có ai chưa nếm đồ ăn Quỳnh Anh làm thì phải?_Anh Việt.
-Tớ cũng cảm thấy thiếu thiếu 1 người._Hạnh Như.
Nhắc mới nhớ, sao ko thấy mặt nam nhân vật chính của chúng ta đâu ấy nhỉ??? Mọi ánh bắt đều nhìn về phía sô pha ngoài phòng khách.
-He..he…he…hay nhỉ? Trong khi cả lớp đang giúp Quỳnh Anh nấu ăn thì có người lại ngủ cơ đấy._Bảo Hưng.
-THIÊN TRỌNG….._1 tiếng động lớn vang lên. -RẦM….Ây za…và kết quả là Thiên Trọng …NGÃ GHẾ….
-Sao các cậu nhìn tớ ghê thế?_Thiên Trọng cảnh giác.
-Nói hay nhỉ? Cậu ngủ từ lúc nào vậy?._Cát Linh.
-Sau khi Anh Việt nói ok. Thì tớ rút lui thôi._Thiên Trọng.
-A…ha….Khỉ ngốc, cậu chưa ăn gì đúng ko, ăn đi, ngon lắm á._Quỳnh Anh đưa đồ ăn đến cho cậu.
-Sao các cậu nhìn tớ ghê thế? Bộ có độc hả?_Đón lấy bát súp của Quỳnh Anh mà tất cả mọi người nhìn vs điệu cười mỉm khiến cậu cảnh giác.
-Ngon lắm đó, cậu thử đi._Mạnh Duy.
-Thật ko vậy? Sao mk thấy nghi ngờ lắm._Thiên Trọng.
-Tuyệt vời, tuy chưa bằng cậu thôi, hi hi hi._Bích Lan.
Nghe theo lời của mọi người, Thiên Trọng đưa chén súp lên uống, từng cử chỉ của cậu được mọi người quan sát 1 cách tỉ mỉ. Nước sụp vừa vào đến miệng thì:
-Phụt, đây là cái quái gì thế?_Chưa nuốt trôi mà đã…nhưng quả thật nó là món khó nốt nhất trên đời.
-Ha ha ha….. Đúng là một ngày mệt mỏi vs tập thể lớp 11A1, thế là hôm đó, 19 con người phải túc trực ở WC nhà Đăng Kiệt. 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc