Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh - Chương 02

Tác giả: Bồ Công Anh Manucian

Bồ Công Anh và gió.
Bồ Công Anh sẽ chẳng là gì nếu thiếu gió.
Từng cánh hoa rời xa, bay theo gió.
Giống như em, đã đi qua cuộc đời anh.
Gió đã nâng niu, trân trọng những cánh hoa Bồ Công Anh.
Nhưng cuối cùng cũng bỏ rơi nó.
Những cánh hoa đã đi xa mãi.
Chỉ còn lại những cánh hoa chơ vơ.
Nhưng Bồ Công Anh ko đơn côi.
Có chăng, chỉ là trước khi anh gặp em.
Anh đã yêu em giống như Bồ Công Anh yêu gió.
Dù vẫn biết, em ko thuộc về anh.
Bồ Công Anh thật đẹp khi ở bên gió.
Đó là khoảnh khắc…
Là thứ duy nhất mà Bồ Công Anh chờ đợi cả cuộc đời…
*** Bồ Công Anh Manucian***
Tập 3
Vì hôm nay là ngày rất vui vẻ và thoải mái nên hôm nay nó phá lệ dậy sớm, điều này khiến cho ông Khanh và mọi người trong nhà rất ngạc nhiên. Từ ngạc nhiên tột độ sang lo lắng tột cùng, trong đầu mỗi người đều hình thành nên 1 ý nghĩ “ ko biết hôm nay có sóng thần đến hay ko đây?”. Suy nghĩ của mọi người đều bị gián đoạn bởi nụ cười và hành động của nó.
-Hi, Chào mọi người._Quỳnh Anh vừa nói vừa bước xuống cầu thang.
-Vâng, chào tiểu thư._Mọi người đồng thanh.
-Ko được gọi em là tiểu thư nữa._Nó giận dỗi.
-Được rồi, vào ăn sáng đi._Ông Khanh lên tiếng đỡ cho mọi người.
Sau khi ăn xong, nó nói chuyện vs ông quản gia:
-Quỳnh Anh, cháu đi ô tô đi học nhé._Ông Khanh.
-Cháu ko muốn đi ô tô đâu._Nó nói.
-Nhưng…_Ông quản gia phân vân thì Quỳnh Anh nhảnh nhảu đáp:
-Cháu muốn đi xe đạp.
-Xe đạp???_Ông Khanh ngạc nhiên.
-Vâng ạ! Từ nhỏ đến giờ toàn ngồi ô tô, cháu ngán lắm rồi ông ơi. ^_^. Và một điều quan trọng nữa đi xe đạp là để bảo vệ môi trường mà._Quỳnh Anh.
-Được rồi, vậy tiểu thư có biết đi xe đạp ko?_Ông quản gia hỏi.
-hi... hi..hi…ko ạ_Quỳnh Anh bẽn lẽn trả lời.
-Vậy ông và mọi người sẽ giúp cháu._Ông Khanh.
Đúng 8h sáng tại vườn hoa nhà Quỳnh Anh.
-Bắt đầu nào!_Ông quản gia đang dẫn dắt Quỳnh Anh những bước đi đầu tiên.
Vì là 1 tiểu thư cao quý nên việc ko biết đi xe đạp cũng là 1 điều tất yếu nhưng vấn đề rắc rối ở chỗ…
RẦM….._kèm theo đó là 1 tiếng là “đau quá, ông ơi!!!”_Vâng, tiếng nói đó ko ai khác chính là của tiểu thư Quỳnh Anh nhà ta. Mọi người nhanh chóng đến đỡ nó dậy, ông Khanh đau lòng nói:
-Hay đừng tập nữa, đi ô tô đến trường cũng được mà.
-Ko được, cháu nhất định phải tập cho bằng được._Nó tỏ vẻ quyết tâm.
Nhưng chưa đầy 10’ sau:
-RẦM….Á….Á…Á…._Đừng hiểu lầm nha, đây ko phải là tiếng thét của Quỳnh Anh đâu mà là của chị giúp việc, chẳng qua là do 1 chút “sơ suất”, nó cũng đã tự tay giúp cho người làm được nghỉ việc mấy ngày.
Tiếp tục sự nghiệp vinh quang:
-Tiểu thư, giữ chắc tay lái, giữ thăng bằng._1 người đang dẫn dắt cho Quỳnh Anh. Nhưng chỉ sau chưa đầy 5’. Bệnh viện đã nhận thêm 1 bệnh nhân mới.
Công nhận tài năng của nó rất đẳng cấp. Trong vòng chưa đầy 3 tiếng, trong nhà chỉ có 10 người làm thì đã có 9 người anh dũng ngã xuống. Chỉ còn 1 nạn nhân cuối cùng ko phải nằm viện đó là ông Khanh._quản gia. Sau khi đã khổ luyện suốt 3 tiếng, cuối cùng nó cũng biết đạp xe.
-Yeah, thành công rồi..Tùm…Á..á….á…
1 chuỗi âm thanh được diễn ra, tiếng động đó là nguyên nhân gây ra sự vui vẻ và lo lắng cho ông quản gia. Thật tiếc cho mọi người là ko được chứng kiến cảnh đó. Vì 1 chút cao hứng, Quỳnh Anh đã bỏ 1 tay ra và vẫy vẫy chào ông Khanh. Theo đó, chiếc xe đạp đâm thẳng vào mục tiêu phía trước tạo nên 1 màn nhào lộn đẹp mắt của cả người và xe. Cây dừa đang thẳng tắp vui đùa cùng những đứa con của mình thì bị nghiêng sang một bên, những đứa con đã rời khỏi bàn tay mẹ mà hi sinh 1 cách oanh liệt. Cùng lúc đó, chiếc xe nhảy lên và tiếp đất an toàn bên cạnh cây dừa, đó là hồ nước. Một sự kiện hoàng tránh vs những cú nhảy ngoại mục để thành quả đạt được là “tiểu thư đã biết đi xe đạp”. Bên cạnh đó là những tràng cười vui vẻ của mọi người và ông quản gia và sự hi sinh của 10 người giúp việc đáng được ghi nhận vào sử sách cùng vs cây dừa vs dáng đứng bến tre. Nhờ đó, Quỳnh Anh cũng đã giúp ông Khanh ko cần sai người trèo lên cây dừa cũng có nước dừa để uống (hi hi hi..). Kết thúc 1 ngày làm việc mệt mỏi, mọi người đã có đáp án cho câu hỏi sáng nay “Sóng thần đến rất nhanh cấp 12,13 độ rich te”. Tất nhiên, đó cũng chỉ là suy nghĩ của mọi người.
Trong khi đó, Thiên Trọng thiếu gia thì đang an toàn ngủ 1 giấc ngon lành trên giường. Cũng giống như nó, Thiên Trọng cũng có sở thích là đi xe đạp đến trường nhưng khác vs nó, cậu đã được tập từ 3 năm trước…
Một Bồ Công Anh trắng muốt như mây bông. Cầm trên tay ai:
Thổi nhẹ, 1 cánh hoa bay đi, nỗi buồn như dần dần tan biến, tan hết vào ko gian…
Thổi nhẹ, 1 cánh hoa bay đi, mơ ước được bay cao, bay xa cùng những cánh hoa. Hướng về bầu trời xanh thẳm kia, nơi hoa được tự do tung mình cùng cơn gió…
Thổi nhẹ, hoa bay đi rồi, lòng người như cũng nhẹ bẫng khi gửi cùng cánh hoa ấy.
Bay mãi nhé, hoa tìm về những vùng đất mới.
Nhẹ lòng mãi nhé, tìm về những bến đỗ bình yên…
Mãi yêu thương cánh hoa Bồ Công Anh mỏng manh và thanh khiết trong veo ấy.
***Bồ Công Anh Manucian***
Tập 4
Hôm nay là ngày đầu tiên cậu đi học nên cậu cũng dậy sớm hơn thường lệ, ko ngủ nướng như mọi hôm nữa (con trai gì mà lại có sở thích ngủ nướng nhỉ? Kì lạ…????). Vì cậu nghĩ rằng ngày đầu tiên đi học ko thể tạo “ấn tượng” tốt vs thầy cô được. Nhưng chính vì suy nghĩ đó đã tạo ra rất nhiều ý nghĩ khác nhau của mọi người. Cuối cùng thì thiếu gia cũng lên xe và đi học, mọi người đã được nhẹ nhàng.
Trái ngược vs Thiên Trọng, Quỳnh Anh lại dậy rất muộn. Một cuộc chạy đua vs thời gian, một bên đạp xe rất thong thả, ngắm cảnh đất trời, 1 bên thì đapk xe vs tốc độ và thời gian và….
-RẦM….BỊCH….Á…Á….Á….Á…Á…
Hiện trường: 2 chiếc xe đạp “hôn” nhau, chủ nhân thì bị ném sang 1 bên (theo hiện tượng của vật lí học)
- y za. Đau ૮ɦếƭ đi được._Quỳnh Anh la lên.
-Điên hả? Mắt mũi để đi đâu vậy?_Thiên Trọng lên tiếng.
Cùng lúc đó 2 người cùng ngẩng đầu lên thì…
-Là cô/cậu sao?_Thiên Trọng Và Quỳnh Anh đồng thanh.
-Xủi xẻo?_Thiên Trọng buông 1 từ.
-Tớ xin lỗi, tớ ko cố ý._Quỳnh Anh xuống nước.
-Xin lỗi sao? Làm xong mà còn xin lỗi thì…_Thiên Trọng đang định nói tiếp thì Quỳnh Anh xen vào..
-Còn có tác dụng gì nữa, đúng ko nào?
-Ủa? Sao cậu biết???_Thiên Trọng ngạc nhiên.
-Hỏi thừa, mà tôi xin lỗi cậu rồi đó, ko chấp nhận thì tuy cậu thôi. Đúng là 1 tên mồm mép như con gái._Quỳnh Anh ương bướng cãi lại.
-Cậu nói ai đó hả?_Thiên Trọng tức giận.
-Nói ai người đó tự hiểu._Quỳnh Anh.
-Cậu...cậu..._Thiên Trọng lại 1 lần nữa cứng họng.
1 lúc sau, nhìn lại đồng hồ đã quá muộn, 2 người ko ai bảo ai phóng thần tốc đến trường.
10’ sau tại học viện “JF”
Thiên Trọng đã nhanh chân hơn Quỳnh Anh và 1 phần cũng do cậu đã quen vs xe đạp nên đến sớm hơn Quỳnh Anh. Sau khi yêu cầu hiệu trưởng giữ kín bí mật thì vui vẻ đến nhận lớp. Chừng 5’ sau, Quỳnh Anh cũng đến trường và làm những thủ tục cần thiết
Mong manh…Bình yên từng cánh dìa trắng muốt….” Hoa Bồ Công Anh mang theo bao nắng.”
Mãnh liệt…Yêu đến hòa tan mình vào trong gió…
Miên man….”Những cánh hoa theo gió bay chấp chới ngóng trông 1 người xa rồi…”’’’
….Em chờ anh mang nắng trở về.....
Mạnh mẽ...Dù là nơi đâu cũng tái sinh, đợi 1 ngày mai, ngày rực rỡ. Tung mình trong gió, hát khúc du ca xanh biếc màu yêu thương.
Bay đi...thật xa...thật xa...
*** Bồ Công Anh Manucian***
Tập 5
Tại lớp 11A1:
-Nè mọi người, nghe nói hôm nay có người chuyển đến trường mình đó, còn là lớp mình nữa chứ._Cát Linh, bí thư của lớp thông báo thông tin.
-Nghi lắm đó, rất ít người chuyển đến trường học này._Đăng Kiệt_Lớp trưởng nói.
-Vào lớp này thì còn lạ hơn nữa?_ Huyền Trang.
-Càng hay chứ sao, lớp ta đã có đủ 20 thành viên rồi._ Băng Ngọc.
-Hay quá ha._Anh Việt.
-Thôi vào lớp rồi, tò mò gì tí nói tiếp._Minh Quân.
Thế rồi, giờ phút mong ngóng của cả lớp cuối cùng cũng đã đến. Cô Tâm_Chủ nhiệm bước vào.
-Hôm nay, lớp ta có 1 bạn đến từ Hoa Kì, chào mừng bạn nào các em.
Vừa nói xong thì Thiên Trọng bước vào:
-Hello, My name is Thien Trong. I come from the United States but I was born in Viet Nam, hope you help yourselves.
Bồ Công Anh Manucian" xin chào, mình là Thiên Trọng, mình đến từ Hoa Kỳ nhưng sinh ra ở Việt Nam, hy vọng mọi người sẽ giúp đỡ mình"
-Woa! Handsome._Huệ Hương.
-Hi hi hi.._Thiên Trọng.
-Cold boy._Băng Ngọc.
-Thiên Trọng!!!_ 1 cuối lớp phát ra 1 tiếng hét, ko phải là nữ đâu nhé! ^_^…What a surprise! You’re about to do so? I thought he was in the United States? Why do so again in Viet Nam? How, here how long? Any classes? This school? Charater I’ freezing up yet? Any spare time we play a go me offine???_Đăng Kiệt.
Bồ Công Anh Manucian"Thật ngạc nhiên! Cậu về đây lúc nào vậy? Mình nghĩ là cậu đang ở Hoa kỳ chứ? Tại sao cậu lại có mặt ở Việt Nam? Cậu sẽ ở đây bao lâu? Giờ cậu học trường nào? Lớp nào vậy? Tính cách lạnh lùng ấy bỏ được chưa? Bao giờ có thời gian chúng ta đấu một ván thể thao nhé????"
-Stopping!_All.
-I can not ask you a question?_Thiện Phong.
-What is this.?_Thiên Trọng.
-You can not speak Vietnamese?_Thiện Phong.
-Được chứ!_Thiên Trọng.
-Cậu nói chuẩn thật đấy!_Mạnh Duy.
-Em về chỗ của mình đi Thiên Trọng!_Cô Tâm lên tiếng.
Khi vừa ổn định chỗ ngồi thì ngoài cửa lớp có 1 bóng dáng ai đó bước vào:
-Kon’t nichiwa! Wata shinonameaha Quynh Anh. Watashi wa Nihon kara kita_shikashi. Betona mu no neitibudesu. Anata to iss ho ni okonawa rete totemo ureshi._Quỳnh Anh.
Bồ Công Anh Manucian: Chào các bạn, tớ là Quỳnh Anh, tớ đến từ Nhật Bản nhưng mình lại sinh ra ở Việt Nam. Mong mọi nguười hãy giúp đỡ mình nhé, hj hj"
-A! Totemo utsukushi!_Trường KiênBồ Công Anh Manucian" Xinh thế"
-Sono Tenshi no you ni Atsui!_Huyền Trang.
Bồ Công Anh Manucian" Xinh như thiên thần vậy!"
-Quynh Anh! Lần này lại là 1 người khác!
Ni Tsuite, anata wa ni shite iru toki? Naze, Kanojowa mizo no kato wa mizo no kato wa shiranai koto no Shi’yu. I ma, doko ni iru? Betonamu de so nagaku? Anata wa gakko de manabu? Kurasu? Soreto mo watashi to iss ni iku ka? Sore ga migi no kaiko ni Tuite wa amari ari kishaku Subekidesu ka?_Cát Linh.
Bồ Công Anh Manucian" mình cứ nghĩ cậu đang ở Nhật bản chứ? sao về nước mà không nói cho mình biết? có phải quậy phá quá nên bị đuổi về đây hả? thế giờ cậu đang ở đâu vậy?"
->Đơ mấy giây: Cả lớp và nhân vật chính.
-Ha ha ha!_All cùng phá lên cười.
-Saiwai ni mo watashitachi wa anata kara kawaii on’ nanoko o 2 ijo no kurasu o mochi, hansamu.!_Hạnh Như.
Bồ Công Anh Manucian" May mắn cho chúng ta được học với 2 người rất xinh đẹp và đẹp trai!"
-Luckly we have 2 more classes from you pretty girls and handsome._Hạnh Thư.
-Anatawa, Betonamu go o hanasu kot o ga deki masen ka?_Viết Hải.
Bồ Công Anh Manucian"Mình có thể hỏi bạn 1 câu được chứ?"
-Ok, ko thành vấn đề!_Quỳnh Anh.
-Cậu nói y hệt cậu ấy đấy!_Quang Hiếu.
-Ai vậy?_Quỳnh Anh.
Nhìn theo hướng chỉ tay của cô giáo và các bạn cùng lớp, Quỳnh Anh hướng mắt đến đến:
-Là cậu sao?_Nó tỏ ra ngạc nhiên.
-Là tôi thì sao chứ?_Thiên Trọng.
-2 người quen nhau sao?_Cát Linh.
-Ko._Đồng thanh tập 1.
-Có vẻ như 2 người rất hợp nhau thì phải?_Đăng Kiệt.
-Oan gia._Đồng thanh tập 2.
-Đừng bắt trước tôi._Tập 3.
-Kệ tui._Tập 4.
-Xí..xí…xí…._Tập 5.
Cả lớp vui vẻ vì có thêm 2 người bạn mới. Ko hiểu sao ho cảm thấy rất thú vị vs 2 người bạn này mặc dù họ đều là những tiểu thư và thiếu gia của các dòng họ giàu có trên thế giới và trong nước.
-Thôi được rồi, Quỳnh Anh, em về chỗ đi._Cô giáo hết cách vs lũ học sinh này.
-Cô đổi chỗ được ko ạ?_Quỳnh Anh.
-Ko bao giờ đâu nhé._Cả lớp đồng thanh.
-Tại sao?_Quỳnh Anh thắc mắc.
-Hết bàn rồi, he he he._Cả lớp.
-Sao đồng thanh dữ zậy?_Thiên Trọng.
-Vì A1 là tập thể đoàn kết._Cả lớp.
-Chịu thua luôn._Thiên Trọng và Quỳnh Anh.
Nói vậy thôi, cả lớp đang có 1 ý nghĩ rất đen tối trong đầu là hợp tác cho 2 người oan gia này vì họ cảm nhận được, Thiên Trọng và Quỳnh Anh rất hợp nhau và sẽ mang nhiều tiếng cười cho cả lớp.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc