Năm đó, khi Vương Thạch biện hộ, nói Lạc Hàm bị người ta tiết lộ là người đồng tính, anh mới xấu hổ tức giận Gi*t người tiết lộ đó. Vương Thạch cố hết sức chứng minh Lạc Hàm là đàn ông bình thường, là có thù oán khác với pe ter mới bị cố ý bôi đen. Những ghi âm và video đó cũng trở thành giả.
Lời nói của Vương Thạch sắc bén, miệng lưỡi trơn tru, cộng thêm thực lực kinh thế hùng mạnh của Lạc Nghị hỗ trợ, cho nên chuyện xấu đồng tính của Lạc Hàm được tẩy trắng sạch sẽ, cuối cùng là mất khống chế mà Gi*t người. Nhưng Lạc Hàm rốt cuộc có phải đồng tính không, có phải mất khống chế Gi*t người không, không ai biết, Vương Thạch là người tự tay thay đổi chứng cứ, ông ta đương nhiên là rõ ràng. Mà chuyện pe ter tiết lộ đứa con trong bụng vợ Lạc Hàm không phải của anh, đương nhiên cũng có thể thành suy luận xác thực.
Năm đó pe ter không biết đứa bé là của ai, Lạc Hàm không nói với anh ta. Cho nên thanh danh của Lạc Nghị được bảo vệ, không ai biết vai diễn bên trong của Lạc Nghị.
Nhưng Vương Thạch minh mẫn như vậy, đương nhiên sẽ đoán dựa vào tình trạng tiếp xúc với đàn ông xung quanh của Đường Tâm. Nhưng ông cũng chỉ đoán, không có chứng cứ. Cho đến hiện tại, con gái nói vợ con Lạc Hàm về, còn nói đứa bé trai đó gọi Lạc Nghị là ba lớn, còn rất giống Lạc Nghị, Vương Thạch mới khẳng định suy đoán của mình, đồng thời cảnh cáo con gái.
Vương Tịnh nhìn gia đình ba người trên chiếc ghế đó, hài hòa như vậy, ấm áp như vậy, cô ta hận, hận đến cắn rắn.
Năm đó, khi lần đầu tiên Lạc Nghị đến nhà cô ta thăm hỏi, cô ta vừa tốt nghiệp đại học đã nhìn trúng Lạc Nghị, thân hình Lạc Nghị cao to đẹp trai, vẻ ngoài mê người, nói chuyện có học thức, sự nghiệp còn danh chấn Lâm thành, cho nên cô ta mới đưa ra yêu cầu với bố.
Chính vì Vương Tịnh nói với bố đời này không gả ai ngoài Lạc Nghị, Vương Thạch mới ám chỉ với Lạc Nghị, còn gái mình dung mạo xinh đẹp, thông minh ưu nhã. Sau đó, Lạc Nghị vì em trai cũng thật sự đưa ra điều kiện trao đổi.
Lạc Nghị, Vương Tịnh tôi đợi năm năm mới đợi được hôn lễ này, tôi nhất định sẽ không buông tay. Tôi nhất định sẽ không cho anh và em dâu ở cùng một chỗ, tôi nhất định sẽ không!
“anh Nghị.” Vương Tịnh khuôn mặt tươi cười đi vào vườn hoa, xinh đẹp động lòng người.
Sự an tĩnh của một nhà ba người bị phá nát, Đường Tâm nhanh chóng thu hồi ánh mắt. Trong lòng Lạc Nghị ôm Niệm Niệm. sách trong tay cũng không bỏ xuống, ngẩng đầu nhìn Vương Tịnh, không kiên nhẫn nói: “Sao cô lại tới?”
Vương Tịnh giơ đồ cưới trong tay: “anh Nghị, hôm nay đồ cưới của chúng ta vận chuyển hàng không từ Pháp tới. Anh có việc bận không có thời gian đi tiệm đồ cưới thử, em cầm đến cho anh.”
Lời này của Vương Tịnh không có vấn đề gì, nhưng lại cố ý nhấn mạnh mấy chữ “Anh có việc bận”
Đường Tâm cúi đầu, Lạc Nghị có thời gian kể chuyện cho con trai, lại không có thời gian đi thử đồ cưới, cũng không trách lời nói Vương Tịnh có gai.
Đường Tâm ôm Niệm Niệm từ trong lòng Lạc Nghị ra, nói: “Chị dâu, hôm nay anh cả dẫn chúng em đi nghĩa trang tảo mộ bố mẹ em. Em không biết hai người phải thử đồ cưới, thật sự rất xin lỗi.”
Vương Tịnh cười nói: “Tâm, em nói gì vậy. Chị và anh Nghị thử đồ cưới có gì quan trọng đâu. Đương nhiên là việc em đi thăm bố mẹ em quan trọng. anh Nghị là anh cả em, là người biết nặng nhẹ. Cho nên, chị đem đồ cưới của tụi chị tới, thử ở đây cũng vậy.”
Đường Tâm nhìn hai tui lớn trên tay Vương Tịnh, gật đầu: “Vậy em và Niệm Niệm đi về, không cản trở hai người thử đồ cưới.”
Đường Tâm ôm con trai xoay người muốn đi, Vương Tịnh lại nói một câu: “Tâm, em chút nữa giúp chị mặc đồ cưới đi. Hình như mặc đồ cưới rất phiền phức, cần có người giúp. Trước đây em từng mặc, nhất định có kinh nghiệm.”
Lạc Nghị đứng dậy, ánh mắt trở nên lạnh lùng: “Năm đó Tâm chỉ đăng ký với Tiểu Hàm, còn chưa cử hành hôn lễ, cũng chưa từng mặc váy cưới. Cô ấy không giúp được cô.”
Vương Tịnh bị hù đến sững sờ một chút: “A? Vậy sao, em...em không biết.”