CHƯƠNG 6: NGƯỜI TRONG BÓNG ĐÊM LÀ ANH CẢ?
Tiếng thở hổn hển kỳ quái trong phòng nghỉ là do hai người đàn ông phát ra.
Hai người đàn ông không kiêng dè. Một người đàn ông da thịt trắng nõn dùng hai tay dựa vào lưng ghế sô pha, cúi người xuống, một người một thân toàn bắp thịt, dường như đã rèn luyện qua để giữ vóc dáng đang ôm eo người đàn ông trắng nõn. Cơ thể hai người dán lại cùng một chỗ, va chạm, tiếng ՐêՈ Րỉ ngâm khẽ.
Đường Tâm chậm rãi lui về phía sau, nhét nắm đấm tay vào miệng ngăn mình phát ra tiếng. Xoay người chạy tới nhà vệ sinh, ghé vào trên bồn cầu mà nôn.
Cái người trắng nõn… cái người đàn ông trắng nõn kia lại là Lạc Hàm, là chồng của mình.
Mới tối hôm qua, Lạc Hàm còn triền miên trên giường cùng mình, cả người đều tản ra sự nam tính của người đàn ông mạnh mẽ. Mà ngày hôm nay, hắn lại cùng với một người đàn ông khác, còn là người bị áp.
“Ọe…” Đường Tâm nghĩ đến cảnh đó lại nôn ra.
Nếu Đường Tâm nhìn thấy Lạc Hàm cùng một người phụ nữ yêu đương vụng trộm, cô sẽ không khi*p sợ như vậy, ghê tởm như vậy.
Giai Di đi tới nhà vệ sinh, gõ cửa, sau đó tìm được Đường Tâm sắc mặt trắng như sáp, sợ tới mức kêu to một tiếng: “Tâm, cậu sao vậy? Không thoải mái sao?”
Đường Tâm không dám nói chuyện đó với Giai Di, nên giả vờ che đậy: “Đột nhiên bụng tớ rất đau.”
Giai Di nâng Đường Tâm dậy: “Do ăn đồ hỏng hay do lúc nãy chạy quá nhanh, đi, tớ mang cậu đi bệnh viện.”
Đường Tâm lắc đầu: “Không cần đi bệnh viện đâu, bây giờ đỡ hơn nhiều rồi.”
“Đỡ hơn nhiều rồi cũng đừng chạy, nhìn sắc mặt cậu không tốt, tớ đưa cậu về nhà.”
Giai Di đưa Đường Tâm đi thay quần áo rồi đưa cô về nhà. Trên xe thấy tình trạng của Đường Tâm tốt hơn, mới thở phào nhẹ nhõm: “Nhìn cậu vào nhà vệ sinh mãi chưa ra, tớ không nhịn được mới đi qua xem, vừa rồi cậu thật sự làm tớ sợ muốn ૮ɦếƭ.”
Đường Tâm cố gắng kéo kéo khóe miệng, lại nhịn không được hỏi: “Giai Di, cậu nói đàn ông đồng tính còn có thể ℓàм тìин với phụ nữ không?”
Giai Di buồn cười: “Tâm, cậu vẫn nghĩ về chuyện của anh cả cậu sao.”
“Tớ chỉ thuận miệng hỏi một chút.”
Giai Di nói: “Cái này cậu hỏi tớ là đúng rồi. Anh họ tớ mở quán bar, đàn ông đồng tính bên trong đó có rất nhiều. Anh họ thân thiết với tớ, cái gì cũng nói với tớ. Anh ấy nói khách quen trong quán bar rất nhiều người là song tính luyến, nam nữ đều ăn. Nhưng hầu hết trong số họ là cường công. Mà cái người bị làm kia, trên cơ bản sẽ không thể ℓàм тìин với phụ nữ. Bởi vì bọn họ bị chọc lâu, công năng của cái kia bị phế rồi. Cho dù còn công năng, cũng không thể kéo dài.”
Trong đầu Đường Tâm hiện lên hình ảnh ghê tởm kia. Lạc Hàm là người chịu, vậy chẳng phải hắn về cơ bản không thể ngủ với phụ nữ, cho dù ngủ cũng chỉ kéo dài được ba phút sao? Nếu là vậy, cái người đàn ông mỗi đêm ngủ với mình, mạnh mẽ kéo dài tới mức khiến mình nhũn chân kia là ai!
Anh cả.
Hai chữ này vừa nhảy ra trong đầu Đường Tâm, trán Đường Tâm lập tức toát mồ hôi lạnh.
Trong căn biệt thự lớn, an ninh nghiêm ngặt, người ngoài căn bản không dễ vào được. Mà trong nhà ngoại trừ Lạc Hàm ra cũng chỉ có Lạc Nghị là đàn ông. Nhớ tới có một đêm, trong miệng cái người cùng mình hôn môi kia toàn là mùi thuốc lá. Nhưng Lạc Hàm lại không hút thuốc, người hút thuốc trong nhà là anh cả.
Đường Tâm lại nhớ đến, mình lời ngon tiếng ngọt với Lạc Hàm, nhưng hắn chưa một lần chủ động hôn mình. Sáng nay mình hôn hắn, hắn lại tránh né theo bản năng. Còn có ban đêm ℓàм тìин, từ trước tới nay đều không bật đèn. Lần đầu tiên là bị bịt mắt, lần thứ hai là bị quần áo che mắt, về sau hầu hết đều là mình đưa lưng về phía người đàn ông đó.
Một trận lạnh lẽo lan khắp toàn thân Đường Tâm, tay chân cô run rẩy không thể khống chế. Điều không thể chấp nhận hơn so với việc tận mắt nhìn thấy Lạc Hàm cùng với một người đàn ông khác là việc người ℓàм тìин với cô mỗi đêm lại là anh cả.
“Tâm, Tâm cậu sao vậy? Tâm, cậu đừng làm tớ sợ.” Giai Di phát hiện Đường Tâm không thích hợp, cũng không dám chậm trễ, lập tức quay đầu xe, phi nhanh đến bệnh viện.