Tình Yêu Bay Lượn - Chương 20

Tác giả: Lê Tiêm

Cô mang thai! Kiểm tra đã có kết quả, cô hiểu được cái này là sự thật.
Đi ra từ phòng tắm, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn Nhứ Tiệp không có một giọt máu, tái nhợt khiến người ta đau lòng.
Bước chân của cô không yên đi tới phòng khách, vô lực nhắm mắt lại, dựa vào sô pha bên cạnh.
Tại sao lúc này xảy ra chuyện như vậy? Sao cô có thể nói cho Tư Luật đây? Ông trời, vì sao ông đùa kiểu này với tôi?!
Nhứ Tiệp rất muốn khóc, nhưng cô sẽ không khóc, ngay từ lúc quyết định rời khỏi Tư Luật, cô đã không có nước mắt rồi.
"Em cho rằng làm như vậy, là quan tâm anh sao? Là yêu anh sao?"
Nhứ Tiệp cả kinh, ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang nói ——
"Tư Luật. . . . . ." Cô cho là cô sẽ không khóc, nhưng vừa nhìn thấy vẻ mặt lạnh lung của Tư Luật, nước mắt tràn đầy.
"Cái người ngốc này!" Tư Luật đi tới, một tay ôm chặt Nhứ Tiệp vào trong иgự¢, giống như sợ cô sẽ biến mất, cả người run rẩy.
“Sao anh biết em ở đây?!" Nhứ Tiệp đẩy anh ra, hoảng sợ hỏi: "Sao anh biết em ở nhà anh Bác?"
"Đương nhiên là Bác nói cho anh biết." Sắc mặt Tư Luật âm trầm. "Nhứ Tiệp, anh là chồng em, có nhớ không? Bất luận xảy ra chuyện gì, em phải thương lượng với anh, nhất là chuyện như vậy. . . . . . Ông trời, em đưa cho anh giấy ly hôn làm gì? Em không thương lượng với anh mà tự chủ trương, em cho như vậy là tốt với anh sao? Nhứ Tiệp, em quá xem thường anh! Sao anh có thể bởi vì em gặp phải nguy hiểm liền rời khỏi em?! Em thật là một người ngốc!"
"Em không muốn anh bị thương. . . . . ." Nhứ Tiệp không nhịn được khóc. "Em không muốn có người bởi vì em mà bị thương. . . . . . Nhất là anh."
"Ngu ngốc." Tư Luật mắng cô. "Nhứ Tiệp ngu ngốc, thật nên đánh cái ௱ôЛƓ nhỏ của em, không người nào có thể tổn thương được anh, trừ em ra."
"Tư Luật, thật xin lỗi." Nhứ Tiệp nói xin lỗi. "Nhưng em. . . . . ."
"Lòng của anh tan nát, Nhứ Tiệp." Cầm tay nhỏ bé của cô, để ở trước иgự¢. "Đừng dọa anh nữa, mặc kệ xảy ra chuyện gì, chúng ta cùng nhau vượt qua, không cần dọa ly hôn, được không?”
"Thật xin lỗi. . . . . . Tư Luật, thật xin lỗi. . . . . ." Nàng khổ sở rơi nước mắt, đưa tay lau đi nước mắt trên mặt anh.
Một Tư Luật luôn luôn kiêu ngạo, lại vì cô mà rơi lệ.
"Anh sẽ không để cho em rời khỏi anh, Nhứ Tiệp, anh sẽ không để người khác ςướק em, anh không cho! Anh lại càng không cho phép bất cứ kẻ nào tổn thương em, gây nguy hiểm cho em!" Ôm cô vào trong иgự¢, Tư Luật, ở bên tai cô thề.

Muốn đọc truyện hay vào ngay Thích Truyện: http://thichtruyen24h.com
"Nhưng Tư Luật, em. . . . . ." Nhứ Tiệp còn muốn nói cái gì đó để gạt bỏ suy nghĩ của anh, lại bị anh ngăn cản.
"Tin tưởng anh được không? Tin tưởng anh." Ánh mắt Tư Luật thành khẩn nói.
Nhứ Tiệp khuất phục, khuất phục bởi vì Tư Luật kiên trì."Em tin tưởng anh."
Tư Luật xúc động hôn lên đôi môi trắng bệch của cô, đột ngột tiếng chuông vang lên phá tan sự ấm áp này.
Nhứ Tiệp tỉnh táo lại, kỳ quái nhìn mặt Tư Luật không vui, loại tiếng chuông này cô chưa từng nghe qua, là cái gì phát ra?
Chỉ thấy Tư Luật lấy một chiếc điện thoại xinh xắn trong túi áo vét ra, ấn ngón cái xuống một cái, điện thoại di động đột nhiên mở rộng ra, một màn hình tinh thể lỏng hình chữ nhật xuất hiện trước mặt bọn họ.
"Tư Luật tiên sinh." Trên màn hình xuất hiện một người đàn ông đang nở nụ cười, nhìn một cái là biết người đàn ông kia là người Ấn Độ, diện mạo rất đẹp trai, khóe miệng có lúm đồng tiền, mang dáng vẻ của một người con trai vui vẻ.
"Ali, cậu có thể lăn ra đây rồi." Tư Luật không khách khí nói.
"Á! Tư Luật tiên sinh, tôi đã sớm đến Đài Loan! Mệnh lệnh của ngài Ali nào dám không nghe? Vừa nhận được lệnh liền hết sức khẩn cấp cứu giá, tôi chính là trung bộc!" (nô bộc trung thành)
"Nói nhảm đủ rồi hãy mau xuất hiện trước mặt tôi, hạn cho cậu mười giây." Tư Luật không để ý tới cậu ta đùa giỡn, híp mắt một cái, bắt đầu đếm ngược .
"Ah, anh không mở cửa, tôi thế nào xuất hiện ở trước mặt anh? Nếu như chủ nhân người đồng ý cho nổ cửa, vậy thì. . . . . ."
"Ba, hai. . . . . ."
"Được được rồi, tôi sợ anh." Ali nói nhỏ không biết nhắc đi nhắc lại cái gì, không tới một giây đồng hồ, chỉ nghe thấy được âm thanh cửa mở ra.
"Á!" Nhứ Tiệp kêu lên. Làm người ta giật mình, sao anh ta mở cửa được? Đúng rồi, Tư Luật vừa rồi làm sao vào được?
Đến bây giờ Cô mới nghĩ lại, chuyện này không thể tưởng tượng được.
"Xin chào, lần đầu gặp mặt, xin chỉ giáo nhiều, tôi là Ali." Anh ta lộ ra nụ cười thân thiện với Nhứ Tiệp."Tốt, một cô gái mảnh khảnh! Tư Luật tiên sinh, vị này chính là cô vợ nhỏ len lén bỏ trốn của anh sao?" Trên mặt Ali tràn ngập tò mò.
"Ngậm miệng chó của cậu lại." Tư Luật không có nhiều kiên nhẫn với cậu ta như vậy, giọng điệu cực kém.
"Hả. . . . . . Phân biệt đối xử." Ali ai oán thở dài.
Vẻ mặt Tư Luật như vậy, kém rất nhiều so với bình thường!
Nhứ Tiệp há hốc mồm cứng lưỡi, nhìn người đàn ông kỳ lạ này, còn Tư Luật kỳ quái nữa.
Cô lúc này mới phát hiện, thật ra Tư Luật là một người đàn ông rất thần bí, xảy ra chuyện liền có một người xuất hiện, cô không nghe anh nói qua.
"Nhứ Tiệp, đây là Ali, không có việc gì có thể không cần để ý tới anh." Tư Luật giới thiệu với Nhứ Tiệp.
"Tư Luật tiên sinh! Việc này. . . . . . Độc ác quá!" Ali vì mình khiếu nại.
Đường đường là dòng họ đệ nhất vệ sĩ của Thiên Môn, lại bị người ta xem thường như vậy! Ali thiếu chút nữa hộc máu.
"Ta muốn chọn bang Hào Cười." Sắc mặt Tư Luật âm trầm, hơi thở tràn đầy máu tanh."Diệp Thượng Lương, bắt ông ta tới đây cho tôi."
"Vâng" Vừa rồi không đứng đắn, nhưng khi nghe được mệnh lệnh liền nghiêm túc trả lời.
Cảm thấy không khí không đúng, Nhứ Tiệp lo lắng dựa vào Tư Luật.
"Không cần sợ, anh bảo vệ em an toàn." Anh nở nụ cười trấn an cô.
"Tư Luật, em không muốn anh mạo hiểm. . . . . ."
"Sẽ không, tin tưởng anh." Tư Luật ôm chặt cô, dịu dàng cười, cho cô cảm giác an toàn."Ali, tôi muốn cậu mang Nhứ Tiệp rời khỏi."
"Tư Luật! Em không muốn." Cô vừa nghe mình sắp bị đưa đi, liều mạng lắc đầu."Em không muốn tách ra khỏi anh. . . . . ."
"Nhứ Tiệp, nghe lời, anh muốn toàn tâm đối phó bang Hào Cười, anh không thể để em rơi vào trong tay bọn họ, cho nên anh phải đưa em đến chỗ an toàn." Tư Luật nhẫn nại khuyên bảo. "Không để cho anh lo lắng, được không?"
"Đồng ý với em, anh sẽ an toàn, bình an. . . . . ." Cô cầm chặt bàn tay to của anh, muốn anh cam kết.
"Anh sẽ bình an đi đón em, ngoan, đi cùng với Ali." Đẩy Nhứ Tiệp về phía Ali, ánh mắt hắn sắc bén trừng vẻ mặt vô tội của Ali. "Tôi nhắc lại một lần nữa, nhiệm vụ của cậu bây giờ, chính là an toàn của Nhứ Tiệp, cô ấy mất một cọng tóc, tôi sẽ bắt cậu trả lại gấp 10 lần, đưa Nhứ Tiệp an toàn đến Thiên Môn, đó là mệnh lệnh của tôi."
"Vâng" Ali cung kính trả lời.
"Thiên Môn?" Nhứ Tiệp không hiểu nháy mắt. Chỗ này. . . . .
"Thiên Môn là chỗ an toàn toàn nhất thế giới, em yên tâm ở đó, mỗi ngày anh sẽ chat với em qua webcam, không phải sợ, không có ai có thể chưa thông qua sự đồng ý của anh gây tổn thương cho em." Tư Luật dịu dàng trấn an cô.
"Cái này chắc là một tổ chức, Tư Luật, tại sao anh có thể đưa em đến chỗ đó?" Nhứ Tiệp cực kỳ kinh ngạc, cô thật không ngờ Tư Luật lại biết một bang phái lớn như vậy.
"Đến Thiên Môn, tự nhiên có một người nhiều chuyện nói cho em biết tại sao." Tư Luật trừng mắt nhìn kẻ nhiều chuyện - Ali. "Sẽ có người bảo vệ em, yên tâm."
"Thiên Môn ở đâu?"
"Canada."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc