"Khụ khụ khụ khụ" Mặc dù cô ho đến đỏ mặt khan cổ nhưng ánh mắt vẫn đăm đăm nhìn Mộ Dung Kiệt tỏ ý không thể tin mọi việc trước mắt.
Mộ Dung Kiệt nhẹ nhàng vỗ lưng xoa dịu cô"Sao thế? Có chỗ nào không khỏe hả?”
Ngải Tuyết liên tục ho khan, nghe lời anh nói vừa gật đầu vừa lắc đầu. Một lúc lâu mới khá hơn.
"E hèm…”
Ngải Tuyết ngắm trái ngắm phải, nơi này không thể là nhà bình thường vì nó quá to lớn, dù sao nhìn qua cũng không đúng là nhà Mộ Dung, đừng nói là biệt thự của Thang Tiệp nha! 1761998
"Đây là đâu? Sao lại là anh? Thang Tiệp đâu?” Gương mặt Ngải Tuyết phính hồng vì trận ho khan, trông thật là đáng yêu.
"Bảo bối, đừng nhìn anh như nhìn quỷ được không?” Mộ Dung Kiệt thất vọng nặng nề.
"Tôi hỏi anh đây là chỗ nào, Thang Tiệp đang ở đâu? Anh đi ra ngoài gọi cô ấy vào giúp tôi.”
Ngải Tuyết nhìn thấy anh có chút ngây ngô, đầu như thiếu dưỡng khí mắt trở nên mờ ảo, thậm chí đáy lòng còn rất vui mừng nữa là khác.
"Cô ấy đang ở nhà của mình, đây là nhà của anh.”
"Hả?"
Ngải Tuyết vò đầu bức tóc, nhất thời không biết nên nói gì, vén chăn lên"Tôi muốn về nhà.”
Mộ Dung Kiệt ngăn cô lại"Nơi này chính là nhà của em.”
Ngải Tuyết đơ người, hồi lâu, hất tay anh ra"Tôi có nhà của tôi, trong nhà còn có anh Hạo đợi tôi, ai cho anh tự tiện dẫn tôi tới đây?”
Mộ Dung Kiệt sa sầm mặt "Em cũng biết có người ở nhà chờ em, vậy mà còn tới quán bar uống say mèm tới chả biết đường về, nếu biết vậy anh không rảnh ôm rơm nặng bụng làm gì, mặc xác em tự sinh tự diệt ở quán bar cho rồi?”
"Ai cần anh lo, tôi thế nào kệ tôi liên quan gì tới anh, không phải anh muốn kết hôn sao? Cho nên sau này đừng xuất hiện ở trước mặt tôi, cẩn thận vị hôn thê của anh sẽ ghen."
Ngải Tuyết mạnh miệng nói nhưng trong lòng vô cùng chua xót. Toàn thân dường như mất cảm giác với mọi thứ.
Mộ Dung Kiệt không nói, khóe miệng nâng lên nụ cười ma mị.
"Em đang ghen phải không?”
Ngải Tuyết thoáng qua có chút chột dạ"Ai ghen, chúc mừng anh thì có, được chưa?”
"(*^__^*) Haha, hình như ở đây có mùi giấm bị đổ thì phải? Em ngửi thấy chứ?" Mộ Dung Kiệt lại gần cô, giả vờ vô tội.
"Chỗ nào, đâu có, tôi muốn về nhà.” Ngải Tuyết vô cùng bất an, cô sợ mình ở đây thêm nữa thì chỉ tự chuốc thêm xấu hổ.
Mộ Dung Kiệt bước một bước dài chặn cô"Em trở về giường ngay lập tức cho anh, bắt đầu từ hôm nay, nơi này chính là nhà mới của em, nữ chủ nhân nhà này chính là em đó, em còn muốn quay về chỗ kia nữa sao?” 1761998
Ngải Tuyết cười mỉa"Tôi? Nữ chủ nhân? Mộ Dung Kiệt, anh nói vậy là có ý gì? Anh sắp kết hôn, còn muốn nuôi tôi ở đây ℓàм тìин nhân sao?”
"Tôi nói cho anh biết, anh có nghĩ cũng đừng nghĩ tới, cái vị trí này anh dành cho người khác đi, tạm biệt! ! !”
Bất chấp đôi mắt thâm sâu của anh, hất anh sang một bên đi thẳng ra ngoài.
Mộ Dung Kiệt chả ngăn cản cô, theo sau lưng cô, nhìn cô đi vòng vòng trong Thiên Trang đến khi trời lấp lánh ánh sao, trăng đã lên cao.1761998
Khi Ngải Tuyết trở lại điểm xuất phát lần thứ n, rốt cuộc không nhịn được oán giận mắng mỏ"Shit, đây là cái nơi quỷ quái gì, bổn cô nương đi cách nào cũng về lại đây.”
Mộ Dung Kiệt bật cười"Mệt không? Mệt rồi thì theo anh trở về phòng nằm nghỉ.”
"Ai cho anh theo tôi, nhìn tôi thê thảm vậy chắc anh hài lòng lắm chứ gì? Cửa biệt thự ở đâu?” Ngải Tuyết chỉ thấy bộ dạng chọc cười của anh chứ không thấy sự lo lắng tận đáy lòng anh.
Tự nhiên ngồi bệt dưới đất, cởi giày ra, chân cũng bị phồng rợp vì đi suốt mấy giờ liền. Gót chân muốn rỉ máu.
AAA ——
Đau quá! ! !
Mộ Dung Kiệt nâng chân cô lên nhìn thấy mà lòng đau thắt.
Bảo bối mà anh nâng niu hết mực, bây giờ thành ra như vậy, anh nhìn cô có phần áy náy"Xem em sau này còn dám chạy loạn nữa không?”
Rõ ràng là đau lòng, thế mà vẫn ngang ngạnh lạnh giọng với người ta.
Hốc mắt Ngải Tuyết đỏ lên"Ai cần anh lo”
"Em không muốn anh lo, còn muốn ai lo cho hả? Anh là người đàn ông của em, tuyệt đối không để người khác ᴆụng vào em? Nghe không??” Đôi con ngươi Mộ Dung Kiệt trở nên nghiêm khắc, lời nói ngắn gọn súc tích. 1761998
Nha đầu này dám nói thêm tiếng không cần nữa xem.
Ngải Tuyết không phục"Đàn ông các người đều là hoa tâm đại củ cải, đã ăn trong bát còn nhìn trong nồi, tôi nói cho anh biết, tôi không muốn làm người thứ ba phá hoại hạnh phúc của người khác, nên mong anh dẹp đi cái ý tưởng điên rồ ấy giùm.”
Cô sắp bị anh làm cho tức ૮ɦếƭ, sao người đàn ông này có thể đối với cô như vậy?
"Anh nói để em làm người thứ ba sao? Hay em muốn làm người thứ ba của ai khác?" Mộ Dung Kiệt đôi co với cô suốt buổi tối, thật sự mất hết năng lượng với cô. Anh ngáp một cái thật to. 1761998
Trở về phòng ngủ, Mộ Dung Kiệt mở tủ thuốc ra lấy thuốc bôi cho cô."Xong rồi, ngủ đi!”
"Tôi chưa muốn ngủ, anh nói rõ đi, cuối cùng là anh muốn cái gì?” Ngải Tuyết ngồi thừ người trên giường cắn môi dưới, lại bị Mộ Dung Kiệt áp chế hôn thật sâu.
Đến khi hai người sắp nghẹt thở mới chịu buông cô ra"Ngải Tuyết, gả cho anh nha?”
Oanh ——
Đầu Ngải Tuyết hoàn toàn mất khả năng hoạt động. Anh, anh nói cái gì?
"Bảo bối, gả cho anh, để anh chăm sóc cho em đời này được không?" Mộ Dung Kiệt rất không hài lòng với vẻ mặt của Ngải Tuyết, anh muốn cô nói đồng ý ngay lập tức.
"Gả?Gả cho anh?”Ngải Tuyết líu ríu nói, anh biết mình đang nói gì chứ?
"Ừ, lấy anh, làm bảo bối của anh, nữ hoàng của lòng anh, anh sẽ yêu thương em, làm em hạnh phúc nhất, nên em gả cho anh nha?” Vẻ mặt của Mộ Dung Kiệt rất thâm tình rất chân thành, anh chờ câu trả lời của Ngải Tuyết, chỉ là lời cầu hôn thôi sao lại lâu đến thế, một giây trôi đi cứ như một thế kỉ.
Ngải Tuyết kéo vạt áo, lúc này đầu óc cô trống rỗng, không biết nên làm sao trước tình huống này?
"Trả lời anh?"Mộ Dung Kiệt nhíu mày, trong lòng sốt sắng, anh sợ từ miệng cô nói ra câu mình không muốn nghe nhất. 1761998
Ngải Tuyết đứng dậy, đôi mắt mở to đảo quanh một vòng, cô bối rối vô cùng bối rối.
"Tôi muốn về nhà, anh đưa tôi về đi." Ngải Tuyết lúng ta lúng túng, cô chả biết vì cái gì lại muốn trốn tránh như thế
Cô thực sự rất vui mừng, nhưng cũng rất sợ hãi.Đến tận bây giờ, cô vẫn không cách nào tiếp nhận anh bởi cái ૮ɦếƭ của mẹ có liên quan tới anh. 1761998
Cô liên tục nhủ với chính mình, mày và anh ấy không thể, mãi mãi không thể.
"Bảo bối, em nhìn thẳng vào mặt anh rồi nói anh biết, em bằng lòng gả cho anh.”
"Không, tôi không muốn, anh phải kết hôn, tôi không bao giờ làm người thứ ba.”Ngải Tuyết thống khổ đáp, anh đang ép buộc cô sao?
Mộ Dung Kiệt đổ mồ hôi, anh nói gả cho anh, chứ kêu cô ℓàм тìин nhân hồi nào.
"Kiệt, anh tha cho tôi đi, tôi van anh, tôi đau khổ lắm rồi, tôi rất muốn về nhà, anh chở tôi về nhà được không?" Ngải Tuyết túm tay áo anh lắc lắc cầu xin thống thiết.
"Đã nói là không phải làm người thứ ba, anh muốn em đồng ý lấy anh, làm vợ của anh, anh chỉ muốn mỗi mình em thôi, em cố tình không hiểu ý anh sao?” Mộ Dung Kiệt cực kì phẫn nộ, anh cho rằng nếu làm người đàn ông phong độ trước mặt cô thì mình thật quá ngu ngốc.
Ngải Tuyết che lỗ tai, bày ra dáng vẻ đáng thương nhìn anh.
"Tốt lắm, bây giờ nằm xuống ngủ cho anh, nếu còn bướng bỉnh nữa thì anh lập tức đánh ௱ôЛƓ em đó!”Sói xám rốt cuộc cũng lộ diện bản tính thật.Đây mới là đại ca xã hội đen khiến bao người kính nể.
Sức chịu đựng của Ngải Tuyết đã tới giới hạn, anh vẫn hung dữ vẫn gào thét như ngày nào, tính nào tật đó không chịu sửa gì cả. 1761998
"Tôi không ngủ làm gì được tôi? Chỉ biết hung dữ, lớn tiếng ăn Hi*p người khác là giỏi, sao anh kì cục quá vậy? Tại sao! Mộ Dung Kiệt, tôi hận anh, anh là kẻ khốn, tên bại hoại, tôi vĩnh viễn không thèm để ý tới anh!”
"Huhu, anh dựa vào cái gì muốn tôi nghe lời anh?Anh không thấy mất mặt hả?Đồ quân phiệt, bạo chúa, tôi muốn về nhà.”
Lời còn lại bị Mộ Dung Kiệt nuốt hết vào miệng.
Bô bô ——
Không cho cô cơ hội càu nhàu, trực tiếp hành động, hầu hạ cô suốt đêm bây giờ nên để mình thuởng thức tí.
Ngải Tuyết mở to đôi mắt hết cỡ, không ——1761998
Mới buổi sáng nghe tin anh kết hôn, tới chiều cư nhiên cùng anh quấn nhau trên giường.
"Buông ra, Mộ Dung Kiệt, chúng ta đã chia tay, anh bỏ qua cho tôi đi. Tôi xin anh."
Không thèm đếm xỉa——
"Huhu, anh đừng như vậy mà? Anh có vị hôn thê sắp phải kết hôn, anh không nên làm chuyện có lỗi với cô ấy."
Đôi con ngươi Mộ Dung Kiệt đỏ hoe"Ngải Tuyết, em thử khóc lóc lần nữa xem, anh sẽ làm cho em ba ngày không thể xuống giường đó.”
Hù dọa
Ngải Tuyết nhắm mắt vô cùng tuyệt vọng"Cùng lắm thì coi như đêm nay, tôi tìm được con vịt miễn phí!”
Bầu không khí trở nên ngột ngạt đến khó thở, người phụ nữ đáng ૮ɦếƭ, dám coi anh là con vịt để ấm giường.
Chả muốn nhún nhường nữa, một thân đâm vọt vào, mạnh mẽ đâm liên tục, anh muốn cô nhớ rõ, kĩ thuật của anh hoàn toàn khác với những con vịt kia. 1761998
Trong tiềm thức có cái suy nghĩ vớ vẩn này, anh hận không tự cắn lưỡi mình cho xong, ૮ɦếƭ tiệt, anh đang nghĩ cái gì? Tự nhiên lại hạ thấp giá trị của mình với đám vịt bao nuôi kia.
Đều do cô nhóc hư hỏng này, làm nhiễu loạn tư tưởng của anh, anh nhất định trừng phạt cô, phải trừng phạt thật mạnh.
Ngải Tuyết vẫn còn ngủ say, Mộ Dung Kiệt đùa bỡn tóc cô, đã lâu lắm rồi không được ôm cô trong иgự¢ như vậy.
Vùi đầu vào иgự¢ cô, hưởng thụ hương thơm của cô, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Bảo bối, anh nhất định sẽ để em trở thành cô dâu đẹp nhất.Quyết tâm rất cứng rắn không có gì đánh đổ được, khóe miệng nhếch lên, tiến vào mộng đẹp.
Ngải Tuyết vừa thức dậy đã thấy Mộ Dung Kiệt rúc trong иgự¢ mình như đứa trẻ đòi mẹ, trái tim cô bắt đầu đau nhói, muốn rơm rớm nước mắt, hé miệng cười yếu ớt.
Đưa tay vuốt từng nét trên khuôn mặt được trời tạo hóa rất tỉ mỉ của anh, bất chợt, khuôn mặt cứng đờ, đột ngột rút tay về.
Ánh mắt mang theo u buồn và thương cảm, rón rén rời giường mặc quần áo tử tế, áp mặt vào bồn nước lạnh để bản thân tỉnh táo. Hiện tại tâm trạng của cô rất phức tạp, bao cảm xúc chồng chéo lên nhau.
Rõ ràng không muốn có bất cứ quan hệ gì với, nhưng anh cứ cố tình kiếm cớ gây chuyện để cả hai bị ràng buộc nhiều hơn, cô nên rời khỏi đây mới được.
Đã hạ quyết tâm, Ngải Tuyết vội vã tông cửa xông ra, tối qua đã cho cô không ít kinh nghiệm, cô không dám chạy loạn nữa, vì chân còn đau nên phải đi khập khễnh.
Cố leo lên tầng cao nhất, nhìn quan cảnh phía dưới, cứ như thu hết cả một thành phố bé nhỏ vào tầm mắt, đẹp không sao tả xiết. Trong người thở dài ra hơi, người đàn ông này, thật biết cách hưởng thụ. 1761998