Mộ Huyền nói cô vận dụng kỹ năng chưa thuần thục cho nên mới xảy ra việc không khống chế được, cần phải luyện tập nhiều hơn mới có thể nắm được phương pháp, nhưng cô không ngờ cơ hội luyện tập lại tới nhanh như vậy.
Diêu Tư nhìn phía trước phi thuyền đầy cả bầu trời, nhất thời có chút không kịp phản ứng. Cô chỉ là ngủ một giấc mà thôi, vì sao khi tỉnh lại liền tới ngoài vũ trụ rồi.
Hơn nữa phi thuyền ở bốn phía, một chiếc so với một chiếc càng to hơn.
“Nơi này là chỗ nào?” Chắc không phải cô đang mộng du chứ?!
“Đuôi tinh hệ, mảnh đất vực sâu.” Mộ Huyền giải thích.
“Hả?” Là ý gì?
“Nơi này là khu vực ven tinh tế.” Hắn tiếp tục nói, “Tiến về phía trước một chút chính là nơi tĩnh mịch nhất không có bất cứ vật chất gì.”
“Vậy chúng ta tới nơi này làm gì? “
Hắn quay đầu lại nhìn cô, duỗi tay sờ sờ đầu cô, “Dị năng của cô rất đặc thù, hơn nữa lại vừa thức tỉnh vẫn chưa sử dụng thành thạo. Cho nên ta mang cô tới nơi này luyện tập.”
Cho nên?
“Chỉ có thực chiến mới là phương pháp luyện tập dị năng tốt nhất.”
“Thực... Chiến?!” Diêu Tư cả kinh, quay đầu nhìn xung quanh đang đậu đầy phi thuyền, đáy lòng trầm xuống, “Người sẽ không nói với tôi...Đợi lát nữa những phi thuyền kia sẽ đánh qua đây chứ? “
“Tạm thời sẽ không.” Hắn hoàn toàn không có một chút lo lắng nào, nhìn những phi thuyền phía trước liếc mắt một cái, đột nhiên nghĩ tới cái gì, móc ra một ly đồ uống đưa cho cô, “Từ sáng tới giờ cô còn chưa ăn cơm, trước uống đỡ cái này lót bụng.”
Từ từ, người trước tiên nói cho rõ ràng, tạm thời là ý gì, là bao lâu a ui? Nói cách khác bọn họ thật sự sẽ đánh sao?
“Không thích?” Thấy cô không nhận, hắn cúi đầu lại đào ra vài loại đồ uống khác từ nóng tới lạnh cái gì cũng có, vừa đào, vừa không quên nhắc nhở cô mau uống, mang vẻ mặt gia trưởng nhắc nhở không được kén ăn.
Khóe miệng Diêu Tư giật giật, tốt xấu gì nơi này lát nữa sẽ trở thành chiến trường, người có nghiêm túc một chút hay không, chúng ta cũng không phải ra ngoại thành dạo chơi a.
“Mao huyết vượng, uống không?”
“...Uống!” Trực tiếp nhận lấy chén trong tay hắn, ực hai ngụm.
Dù sao lát nữa sẽ đánh nhau thì trước phải lấp đầy bụng, không sai. Tuyệt đối không phải bởi vì bị đồ ăn dụ hoặc.
╮(╯﹏╰) ╭
Diếu Tư nhanh chóng uống xong hai chén huyết vượng và một ly đồ uống cộng thêm mấy miếng điểm tâm. Xoa xoa miệng xong lại phát hiện phi thuyền xung quanh vẫn yên tĩnh, giống như đã tiến vào ngủ say, nhìn không giống như là muốn đánh nhau a?
Phi thuyền rất nhiều, nhưng nhìn kỹ lại, đại khái được chia thành ba bên. Một bên là những phi thuyền giống như loại vận chuyển hàng hóa, một bên là những phi thuyền loại nhỏ và cơ giáp. Có có một nhóm người giống như cô và Mộ Huyền, không có đi phi thuyền mà là trực tiếp đứng lơ lửng giữa tinh không ( sao trời ). Tựa hồ có tới mấy chục người như thế, trong đó có mấy người dưới chân đang dẫm trêи kiếm, hẳn là Tiên tộc.
“Một lát bắt đầu đánh, chúng ta giúp bên kia à?” Diêu Tư nhịn không được hỏi, nếu muốn luyện dị năng, dù sao cũng phải có cái bia ngắm nhỉ?
“Giúp bên kia?” Mộ Huyền sửng sốt, nhìn cô một cái, dường như lúc này mới nhớ tới cái gì, há mồm giải thích, “Bọn họ không phải……”
Hắn còn chưa nói xong, vừa rồi vũ trụ còn một mảnh yên tĩnh, chợt truyền đến một trận ầm ĩ. Phía trước cách đó không xa ở không trung đột nhiên vặn vẹo, xuất hiện một cái động lớn màu đen, cái động kia cực kỳ lớn, so với một tinh cầu còn muốn lớn hơn, một cổ lực hấp dẫn từ hắc động kia truyền ra, dường như muốn đem tất cả đồ vật đều cắn nuốt vào.
Đây là…… Không gian truyền tống sao?
Vì sao lại lớn như vậy!
Còn đang nghi hoặc, phi thuyền bốn phía đột nhiên có phản ứng, đồng thời đem νũ кнí nhắm ngay cái động màu đen kia, cô chỉ nhìn thấy trêи phi thuyền truyền đến trừng luồng sáng hoặc xanh hoặc đỏ loang loáng sáng lên, sau đó đồng loạt hướng về hắc động kia phóng qua, trong lúc nhất thời mấy vạn luồng sáng giống như sao băng bay vụt vào bên trong đại động kia.
Một trận ‘ầm ầm ầm’ nổ vang, trong nháy mắt đem toàn bộ đại động đều nổ thành một mảng màu trắng.
Đột nhiên……
Một tiếng rống to từ bên trong truyền ra, toàn bộ hắc động lại lần nữa vặn vẹo vài cái, giống như bị thứ gì đó xé rách từ bên trong ra, có bóng dáng đang giãy giụa từ bên trong bò ra.
Diêu Tư đột nhiên mở to hai mắt!
Lông…… Sâu lông! Sâu lông cực lớn.
(⊙ o ⊙)
Không đến nửa phút, hắc động lớn như một tinh cầu cư nhiên phun ra một con sâu lông vừa dài vừa lớn, trắng như tuyết có chút chói mắt! Hình thể của nó cực lớn, thân thể màu trắng gần như trong suốt, còn có thể nhìn thấy chất lỏng không rõ đang chậm rãi chuyển động, dưới thân mọc đầy từng hàng chân rậm rạp.
“Đây…… Đây là cái gì?” Diêu Tư hoàn toàn sợ ngây người, đây là ăn cái gì mà lớn lên a?!
“Tinh Không dị thú.” Mộ Huyền trả lời.
Tinh Không dị thú? Từ từ, tên này cứ nghe quen thuộc thế nào ấy? Hình như…… Tựa hồ…… Đại khái là…… Trước kia được tặng huyết vượng, đã từng nghe tên này!
Máu Tinh không dị thú…… Thì ra là loại sâu này sao?!
Cô lập tức cảm thấy dạ dày quặn lên.
“Đáng tiếc là trùng hệ.” Mộ Huyền đột nhiên mang chút tiếc nuối bỏ thêm một câu, “Trùng hệ thì không có máu.” Vốn tưởng rằng có thể thuận tiện tìm được chút nguyên liệu nấu ăn mới, lão ba tỏ vẻ có chút thất vọng.
Diêu Tư lại nhẹ nhàng thở ra, một phen kéo tay hắn, “Cảm tạ người cứu vớt dạ dày của tôi.”
“……”
Sâu lông cuối cùng cũng hoàn toàn từ trong động bò ra, bởi vì vừa rồi bị công kϊƈɦ làm bị thương, trêи người nó tựa hồ còn có miệng vết thương màu đen đang nổ tung, lúc này nó đang uốn éo uốn éo bò tới bên này, phẫn nộ nhắm ngay đây điên cuồng hét lên.
Nhất thời quát ra một trận cuồng phong, mấy phi thuyền nhỏ trực tiếp bị thổi bay.
Lúc này mười mấy người bay ở không trung cũng bắt đầu ra tay, cũng không biết mấy người Tiên tộc kia ném ra cái gì, lập tức không trung xuất hiện sáu bức tường ánh sáng thật lớn, giống như một cái hộp, trực tiếp đem con sâu lông kia nhốt ở bên trong.
Mà những người khác, cũng sôi nổi phát ra dị năng, kim, mộc, thủy, hỏa, lôi, dị năng nào cũng có, hướng tới sâu lông bên trong điên cuồng công kϊƈɦ.
Phi thuyền bốn phía cũng đồng thời nã pháo.
Diêu Tư lúc này mới phản ứng lại, thì ra những người này tụ tập ở chỗ này, không phải là muốn đánh hội đồng, mà là vì bắt con sâu lông này…… Không đúng, là Tinh Không dị thú.
“Đi thôi, đừng sợ, ta ở phía sau cô.” Mộ Huyền chỉ chỉ sâu lông bên kia.
“Ừm.” Diêu Tư gật gật đầu, đem phi hành khí đã chuẩn bị tốt cài ở trêи tay, hướng tới bên kia bay qua.
Cô lúc này mới hiểu rõ, vì sao Mộ Huyền muốn mang cô tới nơi này, dị năng của cô gặp mạnh tất cường ( tức gặp dị năng càng mạnh sẽ phát ra dị năng càng mạnh hơn ). Huyết tộc tuy rằng mỗi người đều có dị năng, nhưng trời sinh Huyết tộc chính là chủng tộc có thuộc tính 3S, cô ngược lại tìm không thấy người thích hợp để luyện tập. Lúc trước Diêu Tiềm chỉ là tùy ý kϊƈɦ phát dị năng, kỹ năng bị động của cô liền thiếu chút nữa huỷ hoại toàn bộ khu thí luyện. Nếu thật sự dùng toàn lực đánh một hồi, phỏng chừng cả Hồng Tinh đều bị sụp đổ.
Trái lại ở đây dị năng giả nhiều, có lợi cho cô kϊƈɦ phát dị năng, hơn nữa Tinh Không dị thú lớn như vậy, rõ ràng chính là da dày thịt béo, cho dù dị năng của cô nhất thời không khống chế được, xuống tay nặng nhẹ cũng không cần lo lắng.
Mà những người nơi này, nhìn màu sắc và kϊƈɦ cỡ của phi thuyền liền biết, nhất định là tổ săn thú rải rác vô tổ chức vô kỷ luật, nhiều hơn một hai người xen lẫn vào bên trong, cũng không có ai phát hiện, quả thực chính là nơi tốt nhất để cô luyện tập dị năng.