Mạc Tử Bắc đã rời khỏi cửa hàng bách hóa từ lâu, trong công ty còn có rất nhiều chuyện phải làm, anh cũng chỉ là đi ra ngoài mua chút nhu yếu phẩm.
Mấy thứ đó anh không thích để người khác chuẩn bị giúp. Tuy rằng Tina là trợ thủ rất đắc lực nhưng anh vẫn không muốn mình dùng đồ do cô mua. Mấy thứ đồ này hoặc là phải tự anh mua hoặc là người yêu mua cho anh, nhưng người anh yêu đang ở nơi đâu?
Nếu có thể gặp lại một lần, anh tuyệt đối sẽ không để cô đi nữa! Cô cũng đừng mơ đến việc bỏ đi nữa!
Khi trở lại công ty, Tina đang chuẩn bị tài liệu cuộc họp. Tina là tốt nghiệp MBA tại trường Harvard, bản lĩnh trên bàn đàm phán khiến đối thủ phải thán phục, hấp dẫn đàn ông châu Á lại tự động đổi nơi công tác đến dưới trướng anh tự nguyện làm một trợ lý bé nhỏ.
Mạc Tử Bắc thích tuyển dụng nhân tài, năng lực của Tina anh vẫn luôn tin tưởng cho nên thăng chức cho cô làm trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc.
Nhìn thấy Mạc Tử Bắc vào cửa, Tina theo thói quen nở nụ cười: “Hi, Mạc. Tài liệu đã bị xong!”
“Cám ơn Tina tôi sẽ xem, tôi nghĩ một mình yên tĩnh một chút. Còn nữa ta chuẩn bị để Doãn giúp tôi tiếp quản công ty một chút, hy vọng cô có thể toàn lực phối hợp anh ta.” Mạc Tử Bắc áy náy cười.
“Không thành vấn đề!” Tina trả lời rất rõ ràng. “Nhưng mà anh muốn đi làm cái gì?”
“Nghỉ ngơi!” Mạc Tử Bắc không muốn cho cô biết chuyện riêng của cá nhân.
Tina có chút mất mát nhưng vẫn cười cười sau đó rời khỏi, còn đóng của phòng tổng giám đốc cho anh.
Mạc Tử Bắc ngồi ở sau bàn tổng giám đốc tựa lưng vào ghế: “Đau đầu quá.” Thật lâu sau bên trong căn phòng tổng giám đốc yên tĩnh đáng sợ đó, Mạc Tử Bắc mới cụp mắt xuống, hàng mi thật dài che khuất con ngươi tối đen. Tìm lâu vậy rồi mà vẫn không tìm được Giản Tiểu Bạch. Không biết cô ấy đi đâu?
Gọi điện cho Doãn Đằng Nhân thì bên kia hình như đang thực hiện loại vận động thở hổn hển nào đó, có vẻ rất không kiên nhẫn: “Mạc, chuyện gì vậy? Mình đang làm việc!”
“Khi nào thì xong?”
“Nửa tiếng, à không được, một tiếng đi!” Ở đầu dây bên kia, ngoài tiếng của Doãn Đằng Nhân hình như còn có tiếng phụ nữ nghe rất ái muội.
Nghe thấy giọng Doãn Đằng Nhân ồ ồ, Mạc Tử Bắc nhịn không được giễu cợt: “Một tiếng có đủ cho cậu thể hiện bản lĩnh đàn ông vĩ đại sao? Mình còn không biết cậu sao. Đừng làm nữa, bây giờ đến công ty mình một chuyến đi. Mình đang rất buồn. Cùng uống một chén đi, thấy thế nào?
“Bây giờ?” Doãn Đằng Nhân la oai oái: “Bây giờ là thời điểm mấu chốt rồi, đang lúc sảng khoái rồi.”
Nói xong điện thoại liền cạch một cái ngắt máy. Mạc Tử Bắc tựa lưng vào ghế, anh thậm chí có chút hâm mộ Doãn Đằng Nhân, nếu anh cũng có thể đa tình như thế thì sẽ không sẽ bị si tình quấn chân.
Thời gian qua đi càng lâu, dung nhan trong lòng anh cũng càng ngày càng rõ ràng.
Nửa giờ sau Doãn Đằng Nhân đến, bên cạnh còn mang theo một cô gái rất kỳ quái! Phối hợp với một gương mặt con gái cực kì thanh tú.
Chỉ là này cô gái vóc dáng rất cao, có thể đến 1m70! Tóc rất ngắn, ăn mặc cực kì trung tính, cô ta không mặc váy mà là một bộ âu phục kiểu dáng gần giống với âu phục nam, một cô gái mặc âu phục trung tính vậy mà lại khí khái như thế.
Doãn Đằng Nhân ở đằng sau nháy mắt với Mạc Tử Bắc hồi lâu.
Mạc Tử Bắc không rõ là ý gì: “Sao hôm nay lại dẫn con gái đến vậy.”
Chỉ nghe Doãn Đằng Nhân làm bộ nghiêm trang nói với cô gái mặc âu phục kia: “Tiểu Túc, em ra ngoài trước đi! Anh cùng tổng giám đốc Mạc có chút việc muốn nói, em chờ ngoài cửa nhé!”
Rất kỳ quái là cô gái kia rất lạnh nhạt, cái gì cũng không nói chỉ gật đầu với Doãn Đằng Nhân một cái rồi ra cửa.
Sau khi cánh cửa đã đóng lại, Mạc Tử Bắc nhịn không được hỏi: “Ai vậy?”
Doãn Đằng Nhân thực kiêu ngạo mà nói: “Vệ sĩ của mình đấy! Thế nào? Đủ tàn bạo chứ?”
“Là con gái sao?”
“Trước mắt mà nói rất mơ hồ, trên chứng minh thì nói là nữ nhưng mà mình còn chưa sờ, qua chưa kiểm hàng thì không biết có phải là phụ nữ thật hay không.”
“Cô ấy vì sao lại làm vệ sĩ? Nếu là phụ nữ thì chỉ giỏi làm mấy việc nhẹ nhàng thôi!” Mạc Tử Bắc tràn đầy hoài nghi.
“Ai biết! Mình còn chưa thuê cô gái có thân thủ mạnh mẽ đủ để xứng đôi với cậu đâu đấy. Ha ha, mà cậu thì khỏi cần thuê rồi, còn mình lại không thể, mình còn muốn làm cả đời đàn ông, không muốn bị trả thù mà thiến thành thái giám!”
Mạc Tử Bắc cười cười: “Xem ra cậu làm thật nhỉ. Nhưng mà mình nghi là toàn bộ thông báo tuyển dụng của cậu căn bản chỉ là thuê con gái, còn đàn ông e là căn bản không có chỗ để cân nhắc đấy?”
Doãn Đằng Nhân hắc hắc cười, cái kiểu làm bộ đó so với ai cũng đều đáng yêu: “Phải không? Mình không biết!”
“Cậu nghĩ mình không biết tài nghệ của cậu sao? Hồi trước chúng ta ở Nhật Bản, Tiểu Tuyền cũng không phải là đối thủ của cậu!” Mạc Tử Bắc chỉ duy nhất một lần chứng kiến bản lĩnh của Doãn Đằng Nhân, lần đó cũng là lần duy nhất Doãn Đằng Nhân công khai thi triển ở trước mặt người khác. Bản lĩnh vô địch chân chính của tên tiểu tử này rấtthần bí không dễ gì lộ ra ngoài.
“Ha ha” Doãn Đằng Nhân hắc hắc cười chớp chớp mắt: “Nhìn kìa, trên trần có cái gì kìa?”
Mạc Tử Bắc ghét nhất là cái vẻ không đứng đắn khi nói chuyện đó của anh ta: “Có quỷ chứ gì!”
“Mạc! Cậu đừng có thường xuyên thay đổi tâm nhãn mà mắng mình chứ, mình thực sự vô tội mà!” Ánh mắt Doãn Đằng Nhân ai oán nhìn chằm chằm Mạc Tử Bắc: “Có thể hạ khẩu lưu đức được không? Gần đây mình cứ thấy báo ứng của mình sắp đến rồi, cũng không biết là do bị cái mỏ quạ đen của cậu nói hay là do mình thật sự quá để ý.”
“Ờ! Mình thấy đúng là báo ứng sắp đến rồi, báo ứng tổng giám đốc đào hoa!” Mạc Tử Bắc tiếp tục đe dọa anh ta.
Doãn Đằng Nhân lắc mạnh đầu tóc một hồi mới dừng lại: “Mình sẽ không bao giờ đến Mạc thị hại người nữa, chuyện tốt không làm tốt nên hiện tại thường rất khó chịu. Đáng giận nhất là lần nào đến đều bị cậu chế ngạo, cái miệng của cậu công lực quả thực còn lợi hại hơn cả ba mình.”
“Ha ha, cô vệ sĩ bên ngoài đối với cậu mà nói không giống bình thường nhỉ?” Mạc Tử Bắc một câu nói toạc bí mật ra.
“Ha ha.” Doãn Đằng Nhân gãi gãi đầu: “Không có gì đặc biệt, thân thủ rất tốt đánh bại rất nhiều đàn ông mới được mình tuyển vào thôi. Cậu nghĩ xem một cô gái thế nào mà lại luyện được tốt thân thủ như vậy? Mình để cô bên cạnh là muốn biết cô ấy vì sao lại luyện tập loại võ dũng mãnh như Karate này.”
“Nói nghiêm túc thì mình thấy cậu có ý đồ xấu. Đừng nói với mình là lúc nảy cậu mang theo cô vệ sĩ đó đi là để hẹn hò với mỹ nữ nha!”
“Hắc hắc bị cậu đoán đúng rồi. Cô ấy ở bên ngoài, mình với cậu ở bên trong phòng làm việc, còn về phần có nghe thấy hay không thì rất khó nói.” Doãn Đằng Nhân đầy mình toàn ý nghĩ xấu xa, anh ta mang Tiểu Túc đi khẳng định là không ý gì tốt.
“Cô ấy tên là gì?” Mạc Tử Bắc nhịn không được hỏi.
“Túc Nhĩ Nhiên, ngay cả cái tên cũng kỳ quái như vậy!” Doãn Đằng Nhân đối với cái tên Túc Nhĩ Nhiên này thật sự rất ngạc nhiên.
“Ừ, giống như là tên con trai vậy. Chính cậu cũng cẩn thận một chút, cẩn thận xảy ra chuyện chẳng lành đấy!” Mạc Tử Bắc theo trực giác cảm thấy Tiểu Túc không hề đơn giản. Tuổi không lớn mà có thể lãnh đạm như thế khiến anh không tự chủ được mà trong đầu lại hiện lên gương mặt cũng đặc biệt như vậy của tên tiểu quỷ Mai Thiếu Khanh!
“Tìm mình đến có chuyện gì?” Doãn Đằng Nhân rốt cuộc cũng quay lại vấn đề chính.
“Mình đang nghĩ có muốn đi tìm cô ấy hay không.” Mạc Tử Bắc sâu kín thở dài: “Thực mờ mịt.”
“Vì sao không đi tìm? Nếu thích vì sao không đi tìm chứ?” Doãn Đằng Nhân là lần đầu tiên thấy anh chần chờ!
“Nhưng mà mình sợ tìm được rồi thì cô đã kết hôn sinh con.”
“Cậu để ý chuyện cô kết hôn sao?” Doãn Đằng Nhân hỏi.
“Để ý. Mình thậm chí còn nghĩ cho dù cô có kết hôn thì mình cũng muốn ςướק lại cô ấy. Nhưng mà làm như vậy thì có chút tàn nhẫn, phá hoại hôn nhân của người khác là rất không đạo đức. Mạc Tử Bắc vẻ mặt buồn khổ.
“Mình nghĩ năm năm trước cô ấy bằng lòng trao mình cho cậu như vậy chứng tỏ là cô ấy yêu cậu. Lần đầu tiên của người con gái rất quan trọng, cậu được người ta cho như vậy mà lại không quý trọng.” Doãn Đằng Nhân vì anh tiếc hận vậy lại thấy khó hiểu: “Mình chỉ là không hiểu cậu vì sao muốn chung tình với một người. Chẳng lẽ cậu quên chúng ta từng thề gì rồi sao? Cả đời không kết hôn vậy mà giờ ngược lại cậu còn rơi vào trong cơn lốc tình yêu. Mình thực đồng cảm với cậu!”
Mạc Tử Bắc tựa vào ghế cười như không cười nhìn Doãn Đằng Nhân: “Cơn lốc tình yếu? Bây giờ sợ không phải tình yêu là yêu đơn phương!”
“Mình đây cứu không được cậu nữa rồi. Cậu cứ đi tìm cái cô gái hại cậu đánh mất cả trái tim kia đi, tìm được rồi cũng mặc kệ cô ấy có phải đã kết hôn sinh con hay không, trước mắt cứ giải quyết ngay tại chỗ.” Trong đầu Doãn Đằng Nhân đúng là không có cái đề nghị gì tốt. Thứ anh ta có thể nghĩ tới vĩnh viễn chỉ là làm thế nào với phụ nữ.