Sau sự kiện tennis, Lư Vĩ dáng vẻ bệ vệ co lại không ít, Ninh Tiểu Thuần có được một chỗ yên tĩnh, nhưng hắn lại làm khó làm dễ trong công việc, kéo dài quyết định kế hoạch, không cho câu trả lời xác đáng. Ninh Tiểu Thuần nóng nảy, trái ngược với Cung Triệt nhàn nhã điềm tĩnh, không lo âu chút nào, ung dung tự tại. Có thời gian rảnh thì đến công ty con, hoặc là lái xe đi hóng gió, chở cô đi dạo, rất hoan hỉ.
“Đã đến ngày thứ Năm rồi.” Một hôm nọ Cung Triệt lại chở Ninh Tiểu Thuần đến chỗ ngắm cảnh, Ninh Tiểu Thuần không nhịn nổi cằn nhằn.
“Lá phong chỗ này sao thế này, có đẹp hơn chỗ Hương Sơn Bắc Kinh không?” Cung Triệt nhặt một lá phong rụng xuống nói.
Cô chưa từng đến Hương Sơn Bắc Kinh, không nhìn thấy sao so sánh được. Nhưng nơi này rõ ràng rất đẹp, đập vào mắt chính là, từng mảng từng mảng rừng phong đỏ ối, nhìn từ xa, như Hoả Diệm Sơn. Lá phong phất phơ trong gió, gật đầu mỉm cười với người đi đường. Cô nhặt một lá, cẩn thận quan sát, một tấm lá phong do bảy cánh lá tạo thành, mép lá hơi thô, cọng màu đỏ hẹp dài, như một bàn tay xoè ra. Lá phong mùa xuân là màu xanh biếc, nhưng đến mùa thu liền dần dần biến thành màu đỏ. màu đỏ của lửa, như một ma pháp sư, cực kì xinh đẹp.
“Đẹp.” Ninh Tiểu Thuần đáp, chỉ đơn giản vì lá phong đẹp, không hề so sánh.
“Đẹp thì tốt rồi, em cứ ngắm đi, xem như nghỉ phép, không cần sốt ruột. Ngày mai chắc chắn sẽ có câu trả lời xác đáng.” Cung Triệt ngẩng đầu nhìn Ninh Tiểu Thuần nói.
Ngày mai? Anh là Gia Cát Lượng hả, có thể đoán trước chuyện tương lai sao? Hay là anh đã chuẩn bị ngay từ đầu, đã tiên liệu trước? Ninh Tiểu Thuần đau đầu, nghĩ mãi không ra. Level của Đại thần nghiệp dư như cô không thể đạt đến, vì vậy cô không suy nghĩ nữa. Nhưng Ninh Tiểu Thuần nghe hai chữ nghỉ phép, nghĩ đến một chuyện, bèn nịnh nọt nói: “Tổng giám đốc tôn kính, mấy ngày nữa em muốn xin nghỉ phép.”
“Có chuyện gì à?” Cung Triệt dời mắt sang cô.
“Du lịch tốt nghiệp.” Gần đây nhóm QQ lớp cứ luôn nháng lên, mọi người lên bàn bạc chuyện này, ý kiến lại không thống nhất, bất phân thắng bại, địa điểm du lịch vẫn chưa xác định, nhưng có điều đã ấn định thời gian, “Sau lễ Quốc khánh.”
“Ừ, phê chuẩn.” Boss đáp.
“Cảm ơn, em sẽ bắt kịp tiến độ công việc.” Ninh Tiểu Thuần nắm tay, nói quả quyết. Công việc kế tiếp của cô chính là theo hạng mục quay hình quảng cáo lụa Thịnh gia, làm cho xong công đoạn quảng cáo cuối cùng. Sau khi hoàn thành kế hoạch ở đây, quay về đã là lễ Quốc khanh, cô sẽ tăng ca trong ngày nghỉ, hoàn thành cho xong xuôi hết. Ninh Tiểu Thuần thầm vạch kế hoạch mấy ngày sau.
Ninh Tiểu Thuần và Cung Triệt đi ngắm cảnh về thì nhận được điện thoại của Lư thị, nói Lư lão tiên sinh đã về đến, mời Cung tổng ngày mai ghé đến bàn bạc thủ tục. Ninh Tiểu Thuần tròn mắt nhìn Cung Triệt, cảm thán anh biết trước, Cung Triệt chỉ cười mà không nói.
Lư lão tiên sinh về làm chủ công việc, kế hoạch rất nhanh đã định, trở ngại nhỏ cũng thoả thuận xong, Ninh Tiểu Thuần rất vui vẻ theo sát Cung Triệt quay về trụ sở chính. Ninh Tiểu Thuần tràn đầy vui mừng trở về, vốn định được nghỉ lễ Quốc khánh nhiều ngày cho đã, ai ngờ đúng lúc đó lại biết một tin. Nội dung tin này liên quan đến Hạ Phi Sắc, liên quan đến Cung Triệt, cũng liên quan đến Ninh Tiểu Thuần cô.
Rắc rối hỗn loạn vẫn chưa yên, thật khiến thể xác và tinh thần con người ta phiền não. Nội dung tin trước trước đây chủ yếu xoay quanh Hạ Phi Sắc, giờ tin tức lại chuyển sang Cung Triệt. Tựa đề là: [THEO DẤU TÌNH YÊU HẠ PHI SẮC: TÌNH YÊU TAN VỠ, NGƯỜI MỚI CỦA CON CƯNG GIỚI TÀI CHÍNH LỘ DIỆN?!], lời văn viết rất lưu loát, nói là phóng viên theo dõi đưa tin, phát hiện Hạ Phi Sắc đêm đó bay đến thành phố C, Cung Triệt (thân phận người mới của anh đã lộ diện, chỉ đích danh tên họ) ngày hôm sau cũng đến thành phố C, ở cùng khách sạn, sau đó phóng viên chụp được hình hai người từ đại sảnh khách sạn cùng đi ra.
Vốn tưởng rằng hai người yêu nhau cuồng nhiệt, không thể chia cắt, không ngờ nửa đường nhảy ra Trình Giảo Kim, người này chính là Ninh Tiểu Thuần. Người viết tự xưng có quan hệ không tầm thường với Cung Triệt, thế là đăng tất cả hình chứng minh, hình Cung Triệt và Ninh Tiểu Thuần đến nhà hàng phi cơ, hình họ cùng vào khách sạn, thậm chí có cả hình chụp phòng Ninh Tiểu Thuần, còn có hình Cung Triệt thân mật dạy tennis cho Ninh Tiểu Thuần, hai người lái xe đi dạo, hình chụp lên núi ngắm rừng phong.
Chứng cớ chuẩn xác, lôi “chân tướng” ra, ℓàм тìин cảm của họ càng khó hiểu rõ. Nhưng trên báo không nói rõ thân phận Ninh Tiểu Thuần, xem ra sẽ còn đưa tin kì sau, tiếp tục thêm mắm dặm muối, kiếm lượng độc giả.
Ninh Tiểu Thuần về đến nhà, ngồi chưa nóng chỗ, đã bị tin tức này làm cho trợn mắt há mồm. Trời ạ, cô vô tội mà, cô không làm phiền ai, cũng đừng ai đến làm phiền cô chứ, cô thật là nữ hoàng bi kịch! Nếu paparazi tiếp tục điều tra, không phải chuyện cũ của cô sẽ dễ dàng bị bới ra?
“Làm sao đây làm sao đây anh?” Ninh Tiểu Thuần lo lắng hỏi Cung Triệt trong điện thoại.
“Bịa đặt ác ý, không cần quan tâm.” Cung Triệt trấn an nói. Chuyện này là toà soạn bịa đặt trắng trợn, nếu họ lên tiếng, ngược lại càng cung cấp cho người ta cơ hội bịa đặt tin tức, nên đối với chuyện này tiến hành “xử nguội” sẽ hay hơn. Đặc biệt toà soạn báo này tiếng xấu đồn xa, thường xuyên đào bới chuyện riêng của ngôi sao diễn viên, đã khiến trời và người đều phẫn nộ.
“Nhưng... nếu họ điều tra ra, chuyện em ở Đế Đô... lộ ra...” Ninh Tiểu Thuần lo lắng.
“Không có gì đâu, cứ giao anh, đừng lo nghĩ nhiều.” Cung Triệt nhẹ nhàng nói.
Nếu Cung Triệt đã nói vậy, Ninh Tiểu Thuần cũng không tiện nói gì thêm, chỉ tin tưởng vào anh, trước tiên phải giữ bình tĩnh. Ngày đầu của lễ Quốc khánh, Ninh Tiểu Thuần kinh hồn bạt vía, đứng ngồi không yên, rơi vào tình trạng ăn không biết ngon. Vất vả chịu đựng đến hôm sau, trong lúc kẻ nhiều chuyện làm không biết mệt, say sưa bàn tán rốt cuộc ai mới là chính ai mới là người chen ngang, toà soạn đó bám riết không tha tiếp tục tung ra tin tức, để chính “chân chính” nổi lên mặt nước.
Người viết truyền ra hôn sự của Cung Triệt với Lạc Hi Hi. Lạc Hi Hi là đại tiểu thư tập đoàn Lạc thị, là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của Cung Triệt, như vậy vị hôn thê được ủng hộ đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, làm sự việc chớp mắt thay đổi, Ninh Tiểu Thuần và Hạ Phi Sắc đều thành người chen ngang, đông đảo quần chúng thổn thức không thôi.
Người viết còn truyền ra Ninh Tiểu Thuần là trợ lý tổng giám đốc, bắt đầu quan hệ tình cảm văn phòng với Cung Triệt, nghi là có quy tắc ngầm. Hạ Phi Sắc cũng có thể là quy tắc ngầm, nương nhờ địa vị Cung Triệt. Còn hình ảnh to lớn của Cung Triệt bị chửi bới, bị dán nhãn lăng nhăng, một chân đạp ba thuyền. Báo chí còn nói anh có ngầm bao nhiêu thuyền cũng không ai biết nổi.
Ninh Tiểu Thuần tức đến vứt tờ báo xuống đất, sao mới ngủ một giấc, sự thật lại trở nên méo mó thế này, tình thế ngày càng không kiểm soát được. Chẳng lẽ bọn họ nói chuyện không dùng não sao, cơm có thể ăn bậy, nhưng không thể nói lung tung, báo chí tuỳ tiện bịa đặt sự thật, bôi nhọ hình tượng của họ, họ bất cứ lúc nào cũng tố cáo toà soạn tội phỉ báng.
Nhưng mà, Ninh Tiểu Thuần đã quên có người từng nói “Kẻ đê tiện là kẻ vô địch”, người không biết xấu hổ là vô địch thiên hạ, chó không biết xấu hổ một gậy đánh ૮ɦếƭ, xã hội này hạng người nào cũng có.
“Vậy phải làm sao hả anh?” Ninh Tiểu Thuần lại hỏi Cung Triệt trong điện thoại.
“Giấy hầu toà, họp báo, tẩy chay tuyệt đối.” Cung Triệt đáp.
Toà soạn tên gọi toà soạn ác ý này đưa tin thoá mạ hoàn toàn chọc giận một số người, đương nhiên, mấy đương sự cho rằng thanh giả tự thanh, không cần để chuyện giả dối mà buồn rầu rối rắm, nhưng chuyện này đã không còn chỉ liên quan đến chuyện cá nhân của họ nữa, mà là liên quan đến danh dự và thể diện của gia tộc cùng công ty. Thành viên trong gia tộc không cho phép chuyện này bêu xấu thanh danh này xảy ra, thế là nhắm ngay đầu sỏ, dự định kiên quyết dạy dỗ nó một trận ra trò.
Mấy giấy toà gọi cùng lúc được đưa đến tay toà soạn, có Cung gia, công ty Hạ Phi Sắc, tổng giám đốc J theo lời đồn. Hơn nữa toà soạn còn gây thù chuốc oán khắp nơi, một vài ngôi sao nổi tiếng đã lâu có oán hận chất chứa với toà soạn cũng nhân dịp gây khó dễ, cũng gởi giấy mời, ý định đánh nát toà soạn vạn người ghét này. Đông thời, còn có một tập đoàn thế lực hùng hậu cũng tham gia, trợ giúp phía sau, cho toà soạn một vố thật mạnh, nhưng chuyện này về sau hãy nói.
Cung Triệt và Hạ Phi Sắc từng người mở họp báo, làm sáng tỏ sự thật, chỉ trích toà soạn kia bịa đặt chứng cớ, đưa tin không xác thực, gây tổn thất tiền bạc và tinh thần của đương sự, hô hào truyền thông và người của mọi tầng lớp tẩy chay. Trong lúc toà soạn đó bận đến cháy đầu cháy tóc, toà án triệu tập, bốn bề thọ địch. Cuối cùng áp lực dồn ép, bại trận trước dư luận xã hội và pháp luật, phải xám ngoét cuốn gói chạy trốn, mọi người cuối cùng cũng có được giây phút yên ổn.
Vụ tai tiếng tình ái cuối cùng cũng ổn định, nhưng tiếng tăm Ninh Tiểu Thuần lại tăng lên. Cô lộ diện dưới ánh mắt bình phẩm đủ kiểu của mọi người, sao chán quá thay! Cô chỉ muốn cuộc sống bình thường, không sóng không gió đã thoả mãn, nhưng những chuyện trái ý muốn, tạo hoá trêu ngươi, cô không biết sao mình lại bị cuốn vào cơn lốc này.
Thời gian trong lúc lộn xộn len lén trôi qua, rất nhanh đã đến thời gian cô đi du lịch tốt nghiệp. Qua vụ hỗn độn lần này, tin rằng các bạn học sẽ càng nhìn cô xa cách và dò xét nhiều hơn, nhưng du lịch tốt nghiệp dù sao cũng là hoạt động tập thể, là sự kiện hết sức ý nghĩa trong quá trình học đại học, cô không nên vô cớ vắng mặt.
Lần đi du lịch này quyết định đến vùng G như thơ như hoạ, núi non trùng điệp, bao quanh, sông nước bao quanh, cảnh sắc vô cùng đẹp đẽ. Đi bốn ngày ba đêm, chơi đã mới về.
Ninh Tiểu Thuần bàn giao công việc cần làm gấp cho những đồng nghiệp khác, liền yên tâm gói ghém hành lí xuất phát. Đêm trước khi đi du lịch, Cung Triệt đến nhà trọ màu hồng tìm Ninh Tiểu Thuần. Gần đây xảy ra nhiều chuyện đáng ghét, hai người ngoại trừ gặp nhau ở công ty, còn lại chẳng thể thấy mặt. Đây là lần đầu họ ở riêng sau sự kiện đó.
Cung Triệt từ buổi tiệc xã giao chạy đến, trên người anh có mùi rượu, mắt có vẻ mệt mỏi. Anh dùng ngón trỏ tay phải móc áo khoác ngoài, mặc áo sơ mi trắng, cà vạt lỏng lẻo lủng lẳng trên cổ, nút thắt cà vạt bị kéo xuống đến nút áo thứ hai. Hai nút áo bị mở ra, lộ ra xương quai xanh đường nét rõ rệt như ẩn như hiện. Bên ngoài hình như có gió, tóc anh loà xoà trước trán, cả người đầy gợi cảm, làm người ta nhìn mãi không chán.
Chỉ là cô nhìn mắt anh có hơi lơ mơ, hình như đã ngà ngà say, mặt còn hồng hồng, khoé môi như luôn cười. Cô đỡ anh đến ngồi trên ghế salon, rồi mới đi lấy cho anh tách nước mật ong. Uống chút nước sẽ giảm bớt chứng đau đầu, hơn nữa mật ong còn có tác dụng gây buồn ngủ, có thể làm người uống rất dễ ngủ.
Cung Triệt cầm cái tách, nhưng không đưa lên miệng, mà để nó lên bàn. Anh đưa tay kéo Ninh Tiểu Thuần, làm cô ngã ngồi lên đùi anh. Anh tựa cằm lên vai cô, ngửi mùi hương nữ tính đặc trưng trên người cô, cả người cảm thấy dễ chịu hơn hẳn, cảm giác say đã giảm đi một nửa. Anh nhẹ nói: “Hay là chúng ta chơi trò này đi...”
Ninh Tiểu Thuần nghe thấy, mặt hơi hơi đỏ lên, sau đó trấn tĩnh lại. Kì thật cô cũng không kinh ngạc cho lắm, đối với yêu cầu anh đột ngột đưa ra cũng không kháng cự là mấy. Cô nghĩ thầm, Cung Triệt này, đàn ông khí huyết bừng bừng, luôn có nhu cầu gì gì đó thôi, thấy anh gần đây bề bộn công việc, không chừng sắp nghẹn ૮ɦếƭ rồi. Anh vốn là người có nhu cầu cao về mặt tình dục (khụ khụ, Tiểu Thuần nhi tự nghĩ nha...), cô chỉ là con cừu nhỏ phải đi lâu như thế, không cho sói xám này ăn no thì làm sao mà đi.
Thế là cô rất có giác ngộ nộp mình vào miệng sói, cho anh ăn no thì mọi chuyện đều thuận lợi, đàn ông không được thoả mãn thì rất đáng sợ.
Được rồi, thế là trò chơi bắt đầu...
Đêm mùa thu là thời gian hoa cỏ toả ra mùi thơm, hoa đong đưa nhờ gió đêm gửi mùi hương vào phòng, hương thơm nhạt làm người ta say đắm. Trên bầu trời đầy sao chớp tắt, vầng trăng sáng trong như cô gái uyển chuyển, chậm rãi nhảy điệu Valse.
Trong phòng ngọn đèn dịu dàng, vách tường thuần sắc trắng vừa đủ, trang nhã lịch sự, sàn gỗ màu nâu dịu nhạt, màu sắc phối hợp hài hoà, làm người ta cảm thấy khá là ấm áp. Giữa phòng có một cái giường nệm mềm êm ái, ánh đèn vàng trên tường chiếu xuống, có vẻ ấm áp dễ chịu. Một chàng trai anh tuấn nằm trên giường, khuôn mặt đẹp không chỗ chê, nhưng lại chau mày, môi nhếch nhẹ, dáng vẻ không được khoan khoái. Một cô gái nhỏ xinh lẳng lặng đến gần bên giường, đưa tay nhẹ phủ lên trán chàng trai, ý định vuốt nếp nhăn trán cho chàng ấy.
Chàng trai cảm nhận được bàn tay vuốt ve dịu dàng của cô gái, từ từ tỉnh lại, mở đôi mắt sáng như sao trời. Cô gái bỗng hoảng hốt, định tránh đi, lại bị chàng trai nắm cổ tay kéo lại. “Cô là ai?” Chàng trai giọng khàn khàn hỏi.
“Tôi, tôi họ Ninh, là y tá ở đây...” Cô gái bình tĩnh lại, mỉm cười trả lời, định che giấu kích động của mình, “Tôi đang xem anh hạ sốt chưa.”
Chàng trai nhìn cô gái cười tươi như hoa, đáy mắt hiện đốm lửa khó hiểu, chàng ta buông tay cô gái ra, khoé miệng nhếch nụ cười nhạt khó phát hiện, “Y tá Ninh, tôi cảm thấy cổ đau lắm.”
“Cung tiên sinh, tôi xoa cho anh nhé?” Y tá Ninh dịu dàng nói.
“Được, cảm ơn cô.” Chàng trai nói.
Thế là trong đêm khuya dào dạt cảnh xuân, Cung tiên sinh đóng giả bệnh nhân, Ninh Tiểu Thuần rùng mình biến thành y tá tốt bụng trong sáng, dịu dàng chở che người bệnh, đấm Ϧóþ cho anh, làm dịu cơn đau. Vậy là y tá và bệnh nhân ở trong phòng bệnh nảy sinh trò vui diễm ngộ giật kéo màn che, cuối cùng kết quả sẽ là, khi anh liên tiếp dẫn dắt, cô mới nhận ra đã không còn có thể xoay chuyển tình thế...
“Cung tiên sinh, anh hiện giờ cảm thấy ra sao rồi?” Y tá Ninh ngồi ở mép giường, đôi tay nhỏ nhẹ nhàng để trên cổ bệnh nhân, vừa mát xa vừa hỏi.
Bệnh nhân Cung nhắm mắt lại, hưởng thụ hầu hạ của mỹ nữ y tá, ngón tay cô nhẹ nhàng di động trên cổ anh, làm anh cảm thấy ngưa ngứa. Môi anh khẽ hé, nói: “Cổ đỡ hơn nhiều, nhưng lại bắt đầu thấy đau lưng.”
“Vậy tôi xoa Ϧóþ giúp anh.” Tay y tá Ninh từ vai lần xuống thắt lưng, làm cho anh rùng mình. Hai tay cô trên phần lưng anh mát xa tới lui, nămngón tay khép lại, nắm mấy ngón tay lại, lực chú ý tập trung trên tay, giữ đều lực tay. Anh cảm thấy toàn thân thư thái, khá thoải mái, khe khẽ thở ra mấy hơi.
Một lát sau, y tá Ninh ở sau lưng bệnh nhân Cung hỏi nhỏ: “Chân anh có cần xoa Ϧóþ không?” Hơi thở ấm áp của cô phả lên cổ anh, ngứa ngáy, quanh quẩn đầu mũi là mùi hương ngọt ngào của hơi thở cô, anh tự nhiên xốn xan trong dạ, phối hợp gật đầu, “Được, phiền cô.”
Y tá Ninh ngọt ngào cô, xoay lại trước mắt anh, bắt đầu mát xa chân cho anh. Hai tay cô luân phiên nắn Ϧóþ từ trong ra ngoài, mát xa từ mắt cá lên đến gốc đùi, hai chân trái phải lặp lại động tác này rất nhiều lần.
“Anh co chân trái lên.” Y tá Ninh chợt nói. Cung tiên sinh không thắc mắc, làm theo lời y tá. Khi anh co lên, lúc chân gập lại, y tá Ninh lót một cái gối mềm dưới ௱ôЛƓ anh, rồi cô mới bò lên giường, quỳ gối giữa đầu gối anh mát xa!!
Cung tiên sinh sửng sốt, câu chữ bay mất hết. Y tá Ninh hết sức chăm chú bắt tay tiến hành làm việc, ngón tay cô dính chặt chân anh, dần dần hướng lên trên, lên tới gốc đùi thì ngón tay chuyển ra phía sau, anh đột nhiên cảm thấy bắp đùi tràn đầy sức sống.
Cô dùng ngón tay ấn nhẹ bắp đùi trong một hồi, rồi mới dời bàn tay ấn lên, sau đó lại dùng đầu ngón tay xoay ấn. Cung tiên sinh chợt thấy hưng phấn hẳn, cô kích thích bắp đùi trong của anh như vậy, lại làm anh nổi hứng.
Y tá Ninh cắm cúi mát xa, cổ áo sơ mi trễ xuống, từ góc độ của bệnh nhân Cung có thể dòm trộm hết cảnh bên trong. Mà cô lại không hay biết cảnh xuân đã lộ ra, tiếp tục cúi người làm việc, làm anh thấy không sót thứ gì. Máu trong cơ thể anh sôi sục, bụng thắt lại, ham muốn dâng lên, vật phía dưới hình như dần dần đội lên, thật là đồ sộ. Anh rất hoài nghi phương pháp mát xa của cô thế này có phải là sai lầm rồi không, sao giống mát xa thanh nữ quá vậy?
“Ôi trời, Cung tiên sinh, thân nhiệt anh sao cao quá vậy, vẫn chưa hạ sốt sao?” Y tá Ninh cảm nhận đùi anh nóng rực, kinh hoàng kêu lên, rồi chúi người về trước, tay áp lên trán anh.
Động tác cô trong lúc vô tình, làm thân thể hai người ép sát, bụng cô nhẹ lướt qua chỗ đội lên dưới quần anh, anh thở dốc kinh ngạc, nén xuống tiếng ՐêՈ Րỉ đã ra đến miệng.
“Hình như hâm hấp nóng, làm sao đây nhỉ, à, tôi lấy nước lau người cho anh nha!” Y tá Ninh xông xáo mang chậu nước vào.
“૮ởเ φµầɳ áo ra đi.” Cô nói.
Bệnh nhân Cung ngoan ngoãn theo lời y tá bảo, hai ba lần đã cởi sạch quần áo, nằm trên giường chờ cô lau người. Y tá Ninh nhìn người đàn ông Tʀầռ tʀʊồռɢ nằm trên giường, mắt muốn rớt ra ngoài, máu mũi cũng phun ra luôn, thật là sắc đẹp mê người...
“Y tá Ninh, có thể bắt đầu chưa?” Mỹ nam khẽ chau mày, ánh mắt mơ màng.
Y tá Ninh chống cự không nổi sức hấp dẫn của mỹ nam, cắn răng, dứt khoát nhìn qua, thu hết sắc đẹp vào mắt. Cô ngâm khăn vào nước ấm, rồi vắt, bắt đầu lau người cho mỹ nam!