Không VuiCùng ngày, Mạc Lục mở ra hai acc ngồi trước máy tính từ xế chiều mãi cho đến mười hai giờ khuya logout.Trong trò chơi event kinh nghiệm nhiệm vụ đã kết thúc, sau khi tới khu Thanh Điền cùng với Nguyệt Minh hồ làm q bảo giám xong sau nàng đơn thương độc mã đi phó bản lv 21. 49 phút sau, nàng từ phó bản đi ra giao hoàn nhiệm vụ đứng ở cửa phó bản âm trầm đáng sợ chợt không biết tiếp theo nên đi nơi nào.
Cưỡi ngựa một mình bước chậm những ồn ào náo động giờ lại trở nên tịch mịch. Lần đầu tiên nàng phát hiện giang hồ lớn như vậy, mà lại tìm không được một địa phương muốn đi.
Cuối cùng nàng mở ra thống nhiệm vụ tiếp theo chỉ cần chú ý là có thể nhận nhiệm vụ cơ hồ không một bỏ sót cho đến khi hệ thống nhắc nhở
[hệ thống] : “Bạn đã nhận nhiệm vụ quá nhiều mời bạn hãy hoàn thành rồi lại tiếp tục”.
Cơ hồ mỗi người chơi Phong vân OL cũng sẽ nói cái trò chơi này không cần lo không có nhiệm vụ làm. Mạc Lục cứ như vậy ngồi ở trước màn hình máy tính theo hệ thống nhiệm vụ nhắc nhở thao tác nhân vật màu hồng làm và làm nhiệm vụ. Dù cho trước đây nàng ghét nhất đúng là làm những nhiệm vụ này…..
Ngoài cửa sổ đêm đen như mực trong phòng yên tĩnh có thể nghe thấy tiếng hít thở khe khẽ của bạn cùng phòng. Mạc Lục một lần nữa đem âm thanh tắt nhỏ.
Góc phải phía dưới thời gian đã qua 0giờ, hồng y nữ hiệp bên người đột nhiên nhiều hơn một thân ảnh màu đen. Ước chừng đi theo năm phút đồng hồ, hắc y thích khách rốt cục nhịn không được lên tiếng.
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : ai da…mi rõ ràng nhàm chán làm những nhiệm vụ này? ? ?
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: Mi chẳng lẽ nghĩ thăng cấp chỉ dựa vào làm những thứ Q không có ích lợi này hả?
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: làm chu thường hoặc là đi phó bản kinh nghiệm được đều so với mấy cái Q này nhiều hơn.
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: Mi sẽ không phải là ngay cả độ thưởng thức cũng không có đi?
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: -_-|||… Cùng loại người như nói chuyện đúng là thật khó khăn … Trên cơ bản nói mười mấy câu cũng không trông thấy nói một tiếng…
Hồng y nữ hiệp không để ý hắn tiếp tục vùi đầu làm nhiệm vụ.
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:… Nói… Mi sẽ không phải là tìm không được người đi phó bản với mình đi?
Hồng y nữ hiệp tiếp tục không để ý tới hắn, trong rừng chém sóc. Hắc y thích khách vừa hỗ trợ Gi*t sóc vừa phát lời mời tổ đội với đối phương. Nhưng phát ra ngoài N lần bị không để ý sau hắn rốt cục bừng tỉnh đại ngộ:
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: ( ⊙ o ⊙ ) ôi mẹ nó! Sẽ không phải thật sự bị ông đây nói trúng đi? Mi đó nha còn sống thực không phải thường nhân ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Hồng y nữ hiệp lửa giận rốt cục bị cái dấu chấm than dài ngoằng khơi mào trực tiếp dừng lại việc chém quái lấy hắc y thích khách làm mục tiêu mở hồng.
Nàng biết rõ nếu hắn đánh lại nàng đương nhiên ૮ɦếƭ là không nghi ngờ nhưng mà nàng chỉ muốn phát tiết một chút phiền muộn trong lòng.
Kỳ quái là hắc y thích khách rõ ràng không đánh lại, ngược lại điềm nhiên như không tìm chỗ ngồi xuống mặc kệ đao chém, cho đến khi nhân vật HP gần hết sạch mới uống thêm thuốc tăng máu. Hai phần bốn mươi giây sau, hồng y nữ hiệp tại bên cạnh hắn ngồi xuống – -
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn] : uy, làm sao mi đều không đánh lại?
(+﹏+ )~ hại nàng cuối cùng cảm giác mình đuối lý…
Nguyệt Hắc Phong Cao phát 1 cái mặt cười tủm tỉm rồi đương nhiên nói:
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: bởi vì mi tâm tình không tốt coi như cho mi phát tiết một chút thì tốt lắm dù sao cũng không mất miếng thịt…
Mạc Lục xem này một hàng chữ kia không hiểu sao cảm thấy áy náy. Nhìn bàn phím cuối cùng gõ 2 chữ “Cảm ơn”, đang định gửi đi ai ngờ câu nói tiếp theo của Nguyệt Hắc Phong Cao làm cho nàng cảm giác mình thầm nghĩ có ý cảm ơn hắn thật sự là ngu không ai bằng…
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: _ có cái gì không vui nói ra làm cho ông đây cùng vui vẻ vui vẻ ~
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: Nguyệt Hắc Phong Cao
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: hừ?
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]:… Có người hay không đã có ai nói qua nhà ngươi rất vô sỉ?
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: (~ o ~ ) trên cơ bản theo như ta được biết không có một người nào không có không thích ông đây ~ cho nên thật xin lỗi…. này còn thật không có ~
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: -_-||| lão nương cho tới bây giờ chưa thấy qua kẻ tự luyến cộng thêm da mặt dày như nhà ngươi lúc này xem như mở rộng tầm mắt…
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: phải, vừa vặn ta cũng chưa từng thấy qua nhân yêu nào thất bại như vậy ~ người ta nam chơi acc nữ dầu gì cũng có thể lừa gạt vài tên nam hỗ trợ chém quái ít nhất cũng có thể mấy người chơi nữ cùng nhau tổ đội làm nhiệm vụ.Nhưng nhìn ngươi đi ? Ngoại trừ lần đó tại cửa phó bản hai mươi mốt nhìn đến mi cùng một nữ ôm thì giống như đều chưa thấy qua bên cạnh mi có những người khác?
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: đương nhiên, ngoại trừ ông đây~
Mạc Lục suy nghĩ một chút hình như là thế… Coi như là có list hảo hữu kia nàng cũng là cực ít khi gọi bọn họ giúp… Nhưng dù vậy nàng cũng sẽ không cho đối phương có cơ hội châm chọc mình. Vì vậy nàng nói:
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: một người có cái gì không tốt? Như vậy cũng không nợ nhân tình của đối phương, cũng không cần phải để ý những thứ quan hệ linh tinh đáng ghét kia. Không cần bởi vì A không thích B mà cố ý làm bất hòa hoặc là khó xử đối phương. Một người lăn lộn giang hồ có gì không tốt?
Nàng đem những chữ này phát ra ngoài trong lòng lại cũng không thập phần khẳng định. Bởi vì là độc cô lai vãng rất khổ sở thế nào nàng đã thấu hiểu rất rõ. Ở nơi này là thế giới ảo nếu như không có bằng hữu như vậy sẽ không có người úc mình bị người khác vây công ra mặt giúp. Mới bước chân vào giang hồ 1 mình thực không xong.
Phụ Bản ĐêmNgồi trước máy tính Nhạc Hằng xem hết một dài kia không khỏi thở dài một hơi. Cố làm ra vẻ nhẹ nhàng? Hay tự mình an ủi mình? Hắn lắc lắc đầu đột nhiên cảm thấy có lẽ cái giả thuyết này của hồng y nữ hiệp vậy người dối diện bên kia thật sự không chừng là nữ.
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: tiểu Lục, ta dẫn mi đi phó bản
Mạc Lục nhìn đối phương đột nhiên thế vô ý thức liền cự tuyệt – -
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: nhà ngươi không cần thương hại lão nương, ta có thể chính mình đi.
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:… Mi nha cần người khác thương hại sao? Ông đây chỉ là nửa đêm canh ba tìm không được người cùng nhau đi phó bản mà thôi ~
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: (╰_╯ )# có đi hay không ? Mi sẽ không một chút nghĩa khí cũng không có đi? Nhìn xem dù gì ta đây cũng giúp mi cùng nhau chém quái cũng nên xem xét chứ
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]:… Được rồi…
Mạc Lục giao nộp nhiệm vụ sau tiếp nhận Nguyệt Hắc Phong Cao giao dịch cho mình mấy viên thuốc tẩy điểm pk sau lúc này mới đi theo người nào đó cùng đi phó bản.
Hai người đầu tiên là đi Bạch Vân Quan. Bởi vì Mạc Lục bản thân cực ít đi phó bản đi nhiều nhất cũng chính là mấy cái phó bản cấp thấp mà thôi. Thậm chí trước cùng Nguyệt Hắc Phong Cao đi phó bản phó bản lv 55 cũng là lần đầu tiên. Đương nhiên trước nàng lc chưa tới đương nhiên là không đi được, chẹp ~o (╯□╰ )o
Cho nên khi đồng chí Nguyệt Hắc Phong Cao mang theo nàng đi vào phó bản lv 58 mới có thể tiến vào sau nhìn exp nàng …và….
Nhưng là – -Trong phó bản nhìn thân thủ hắc y thích khách anh dũng Gi*t quái Mạc Lục phát hiện kinh nghiệm của mình rõ ràng nhưu vũ bão! Đợi đến khi nàng hiểu được hắn là cố ý mang mình đến hít kinh nghiệm nàng cũng không biết mình tại sao mình lại tức giận như vậy lập tức ở trong đội ngũ quát:
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: Nguyệt Hắc Phong Cao! ! ! Lão nương không cần nhà ngươi đồng tình! ! ! ! ! ! !
Nàng nói xong…. lập tức liền điểm rút khỏi phó bản. Có lẽ bởi vì nguyên nhân mình học tâm lí học nên nàng xưa nay không thích nội tâm của mình bị người ta khám phá. Còn có… nàng chán ghét loại cảm giác thương cảm bố thí này.
Nguyệt Hắc Phong Cao sau khi giải quyết đại boss thứ hai sau, mới rốt cục trả lời nàng:
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: dẹp… đừng tự mình đa tình~ mi không biết 1 chữ đồng tình này với ông đây cơ hồ là không?… Hơn nữa mi đừng nói sẽ không muốn max level cũng không cần thăng cấp đi? Về sau Phong vân OL còn có thể mở cấp 80, ông đây là nhân cơ hội ém kinh nghiệm trước ~
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]:…
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: hơn nữa, mi nha không phải là còn nợ tiền ta sao? Cho mi cùng nhau vào phó bản đương nhiên cũng là hi vọng mi nhanh thăng cấp, kiếm nhiều tiền một chút sớm ngày đem nợ trả sạch cho ta sao~
…
Mạc Lục nhiều lần suy nghĩ lời của hắn giống như có điểm có đạo lý. Hơn nữa nàng xem câu “Muốn nàng sớm ngày trả sạch tiền nợ” mới là nguyên nhân cơ bản hắn lần này mang nàng đi phó bản đi… ╭ (╯╰ )╮
Ai, đã như vậy…. nàng cũng chỉ biết tiếp tục cọ kinh nghiệm thôi ~
Xoát hết phó bản sau Nguyệt Hắc Phong Cao hỏi nàng có muốn hay không đi ngủ? Sau khi lấy được đáp án không sau liền lôi kéo nàng đi làm q hằng ngày.
Đợi đến xong qua cũng là gần 3 giờ sáng.
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : khuya lắm rồi, đi ngủ đi ~
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : lão nương học kỳ này chỉ còn lại tiết học tối mai, ta dự định trốn.
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : ― ― vấn đề là ngủ trễ đối với thân thể không tốt ~
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : nhà ngươi dự định đi ngủ?
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : ông đây buổi sáng ngày mai còn có giờ, thưc sợ sẽ xảy ra án mạng ~
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : ( ⊙o⊙ ) oa! Nhà trông côn đồ thế mà còn đi học? ? ? Quả thật là nhìn người không thể xem bề ngoài!
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] :… Có cái gì kỳ quái đâu! Mi cũng không phải vẫn là sinh viên sao?
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : nhà ngươi và lão nương ta tại sao có thể đánh đồng? Nhà ngươi toàn thân phát ra hơi thở côn đồ có một chút nào giống sinh viên sao? Chúng ta liền không giống nhau vì lão nương ta toàn thân đều tràn đầy nồng nặc mùi sách~ (ˉ (∞ )ˉ )~
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : (#‵′ ) Móa! Ông đây đường đường thanh niên tốt đẹp, mi lại còn nói toàn thân ta tản ra hơi côn đồ … Mi có văn hóa hay không thế?
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : O__O “… Dạo này lừa đảo quá nhiều, ngốc tử rõ ràng không thiếu… Nhà ngươi thật coi lão nương là kẻ ngốc? Còn thanh niên tốt đẹp ?… Trứng…vỏ cũng không dày đến thế đi!
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : -_-# thôi, ông đây nới chuyện với mi không có cách nào ra lí lẽ! ! ! Thế có ngủ hay không, ông đây đi ngủ đây!
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] :… Thẹn quá hoá giận?
Mạc Lục vừa rồi phát ra tin tức, hệ thống lập tức nhắc nhở:
[hệ thống] : Đội trưởng Nguyệt Hắc Phong Cao đã logout, đội ngũ giải tán.
Mạc Lục tại chỗ không nói gì mở ra QQ ấn vào khung chít chát.
Nước biếc người ta quấn: “Uy, nhà ngươi sẽ không giận thật đó à ?”
Bởi vì không có người trả lời, nàng đành phải nói:
“Được rồi, ta cũng logout ngủ, ngủ ngon.”
Nói xong, thuận tay tắt đi QQ và rút khỏi trò chơi, tắt máy bò đi ngủ.
Đây là nàng lần đầu tiên không có cô bạn ‘Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt’ on game mà không thấy buồn.
Mà cho đến nàng out game một khắc kia, nhớ nick ‘Trăng sáng chiếu mương máng’ list hảo hữu chỉ có một người duy nhất là ‘Lòng ta hướng trăng sáng’ từ đầu đến cuối đều là xám.
Đánh CuộcMạc Lục vốn là định ngày này một cho hết. Ai ngờ chưa đến bốn giờ chiều Mạc Lục đã bị 3 kẻ kia xách đi lên.
Lý do là tiết học cuối cùng tôi nay tạm thời hủy bỏ, vừa vặn là ngày lớp học tổ chức liên hoan. Mà phí liên hoan là của ai người đó tự chi cho nên, phải đi và phải đi. Một đám người tầng tầng lớp lớp đi ăn một bữa, sau đó lại đi Karaoke.
Tới gần tháng tốt nghiệp, tất cả mọi người đều phóng khoáng hơn, trong lúc có men bia rượu liền cùng thổ lộ với người trong lòng. Trong ánh đèn mê ly, những oan gia từ hồi năm nhất thế mà giờ đây rõ ràng không cẩn thận vừa mắt nhau.Vì vậy, trận liên hoàn kết quả cuối cùng chính là… phát triển ra tình yêu xế bóng.
>o< Một đám người chơi đến gần 12 giờ mới trở về trường. Bởi vì phụ đạo viên trước đó cùng dì quản lí kí túc thông qua cho nên không cần lo lắng sẽ không được vào. Trong bốn người Mạc Lục uống rượu ít nhất, thật may là Thu Vân đầu cũng coi như thanh tỉnh cho nên hai người một tay đỡ một con quỷ say miễn cưỡng coi như tạm qua. Trở lại phòng hai con con ma men ngủ vô cùng sâu, Thu Vân đi mệt cũng không lâu liền ngủ mất. Duy chỉ có Mạc Lục đầu càng lúc càng thanh tỉnh. Vốn là tính toán mở máy tính lên game đi dạo vài vòng kết quả bi kịch phát hiện – - mạng yếu, phí mạng tháng này …. -_-||| Còn có vài ngày có thể về nhà lại đi giao tiên phí mạng thì thật sự là lãng phí … Tìm tòi qua qua xem có cái gì có thể xem tạm ~ (o )/Mặc dù tốc độ internet có điểm chậm nhưng là dưới tình huống này có mạng hay không đều thế! Bất quá Mạc Lục vừa rồi mở ra vài trang web, ngay cả QQ cũng không kịp trèo lên thì lập tức bị bay mạng. Mạc Lục lại đi tìm tòi, phát hiện không có gì, không có một cái nào có thể dùng. O (╯□╰ )o Rơi vào đường cùng nàng đành phải tắt máy, tắm nước nóng sau đó đi ngủ. Từ đó mãi cho đến ngày nghỉ Mạc Lục đều chịu đựng không thể lên trò chơi. Mấy ngày sau, Mạc Lục ngồi ở điểm chờ xe buýt cách trường học có một nam sinh viên rất khó chịu đàm luận chuyện mạng trường chen lấn chậm quá. Chủ điểm chính là của hắn vô mạng cắm sau mười hai giờ đồng thời bị bốn người chen thi nhau vào kết quả làm cho tại trong game hắn kẹt bị người ta chém ૮ɦếƭ… Hắn dưới cơn nóng giận đem tất cả mọi người đạp cho mạng bị đơ, đó thì lập tức sửa lại ký tên: khi*p trước không ai là thiên sứ cả, nhất là chen lấn mạng của người khác! Ngồi ở trước Mạc Lục nghe được lời nói vô cùng ngạn ngữ này nàng nghĩ mình sẽ không phải trùng hợp cũng là 1 trong thiên sứ này đi? Bởi vì phòng của nam sinh kia ở tầng trên phòng của các nàng… Về đến nhà mang bao đồ để xuống 1 cái là Mạc Lục nhảy lên on game ngay tức khắc. Không có mang 1 tuần rất là hoài niệm nha. Nàng vừa lên lập tức nhận được tin nhắn từ ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’. [mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: mi gần đây làm gì? Lâu như vậy không thấy mi on? Mạc Lục nhìn thoáng qua tin, không hề nghĩ ngợi trả lời câu: [ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn] : đi tán gái -_-! Cho nên nói…. sẽ bị hiểu lầm nhân yêu, lần sau có nói mình là con gái hắn cũng không tin cho coi… [mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao] :… [mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao] :có phải mi là bị gái cho rớt đi? [ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: +_+ nhà ngươi sao biết rõ? Chẳng lẽ nhà ngươi thường xuyên bị gái trêu chọc? ? ? [mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:… Ông đây từ trước đến nay giữ mình trong sạch, cũng không bừa bãi quan hệ nam nữ nha. [ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: vạn năm độc thân… [mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:… ╭ (╯╰ )╮ Nguyệt Hắc Phong Cao đồng chí bày tỏ, chính mình mỗi lần cùng cái tên chẳng ra nhân yêu này nói chuyện áp lực rất lớn nha… Hơn nữa mỗi lần giao tranh, kẻ không biết nên nói gì nhất định sẽ là hắn… Lần đầu tiên trong đời hắn có cảm giác nguy hiểm a. Đúng lúc Quân Thiếu Liễm từ sau lưng Nhạc Hằng đang nhìn đến chữ “vạn năm độc thân” này đưa tay vỗ vỗ vai người nào đó mỉm cười nói: “A Hằng, cô gái này nhìn vấn đề lập luận rất sắc sảo. Tôi cảm thấy ông có thể trực tiếp đem cô ta thu về…” “Cô gái? Quân Thiếu Liễm đồng chí, mắt cậu để đâu đó? Người này nếu là nữ, ông đây thay cậu làm trâu làm ngựa một tháng!” “Cậu nói thật?” Quân Thiếu Liễm như cười như không nhìn hắn. Nhạc Hằng bị hắn nhìn có chút sợ hãi, nhắm mắt nói: “Đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt đó! Người này nếu là nữ, lão tử tùy cậu khổ sai ba ngày, ok!” Quân Thiếu Liễm tay vuốt cái cằm, trầm tư hai giây, nói: “Mặc tôi sai khiến ha ha coi như xong, cậu nếu bị thua đi ra thao trường Tʀầռ tʀʊồռɢ chạy một vòng rồi trở lại đi.” “Ok!” Lấy được khẳng định sau, Quân Thiếu Liễm đưa tay đẩy kính mắt , ánh mắt thoáng hiện lên một tia giảo hoạt. Mà Nhạc Hằng đồng chí tựa hồ cảm thấy ở đâu có vẻ không ổn, lần nữa nghiêng đầu liếc mắt ngồi trở lại trước máy tính, đột nhiên bắt đầu có chút hối hận nói ra ok … Bởi vì quen bạn mình nhiều năm như vậy hiểu rõ tên kia không nắm được phần thắng thì hắn không quyết định như thế… o (>﹏< )o vì vậy, Nhạc Hằng vẻ mặt rất không bình tĩnh ngay lập tức quyết định trước đi thám thính hư thật! ! ! Dù sao là vấn đề sống còn a…
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: này, ta hỏi cái, mi học ngành gì ?
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: tâm lý học ~ như thế nào…. đột nhiên phát hiện mình rất sùng bái lão nương sao?
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:…Trường nào? Có cơ hội ca ca đây tìm mi gặp mặt luận bàn một tý.
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: nhà ngươi cũng học tâm lý ?
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: ah, cũng gần thế
-_-||| Trong quản lý học cũng có được học qua tâm lý học, dù sao cũng có dây mơ rễ má đi… Cho nên hắn cũng không tính là đang nói xạo.
Lúc đó trước máy tính Mạc Lục nhìn đồng chí Nguyệt Hắc Phong Cao hàm hồ trả lời, lập tức trúng tim đen nói:
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: gần thế là có sự khác biệt rất lớn! Nghĩ lừa lão nương? Không có cửa đâu…
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: a.., hai ta quen như vậy, hỏi học trường nào mà thôi, cũng không phải đại sự?
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: ╭ (╯╰ )╮ hai ta giống như là không có quen thuộc đến mức đó đi?
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: nha… phi! Lần trước mi không phải là còn nói hai ta rất quen thuộc sao?
Mạc Lục chứng kiến những lời này, vô ý thức đối với màn hình máy tính giả làm cái cái mặt quỷ.
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: hắc hắc ~ này hoàn toàn là hai chuyện khác nhau ~
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: hẹp hòi! Nói một chút cũng sẽ không ૮ɦếƭ…
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn]: Vạn nhất lão nương nói cho nhà ngươi, về sau không cẩn thận đắc tội với nhà ngươi, nhà ngươi tìm tới chém ta thì sao?
Trước máy tính người nào đó chứng kiến câu trả lời của Mạc Lục khóe miệng giật giật. Vị này sức tưởng tượng thực không phải bình thường … Hơn nữa vì sao hắn hiện tại càng nhìn càng cảm thấy khả năng Nước biếc người ta quấn người này là nữ rất lớn…
(@﹏@ )~ kẻ này không phải là nữ, kẻ này không phải là nữ… Người nào đó ở trong lòng mặc niệm N lần, sau đó lại đi hỏi lại một lần vấn đề này.
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: Ta nói… Tiểu Lục này… Kỳ thật mi chính là nhân yêu đi? !
[ mật ngữ] [Nước biếc người ta quấn] : (‵o′ )Má! ! ! ! Côn đồ, nhà ngươi mai đi SHI đi…