Mấy hôm sau mẹ nó và Hoàng gặp nhau, nói chuyện một lúc thì mẹ Hoàng bảo hai đứa nó đi chơi đâu đó tí nữa quay lại.
- xin lỗi chị, tôi có một điều thắc mắc mấy hôm nay từ khi nhìn thấy sợi dây chuyền mà bé My vẫn thường hay đeo. – mẹ Hoàng
- chị biết nguồn gốc sợi dây đó sao? – mẹ nó
- nói thật với chị là trc đây tôi sinh đôi một trai một gái nhưng sau khi sinh được một tháng đúng vào hôm đầy tháng thì con gái tôi bị mất tích, đến bây giờ tôi vẫn ko biết nó ra sao nữa, nhưng trc khi rời bệnh viện thì ông nội nó có đeo cho 2 đứa 2 sợi dây chuyền có giống nhau, bởi vậy khi nhìn thấy My tôi hy vọng con gái tôi vẫn còn sống. nên tôi mạo muội muốn gặp chị để biết rõ là như thế nào? – mẹ Hoàng
- Tôi cũng xin nói thật với chị là My ko pải là con ruột của tôi. –mẹ nó
- Oh vậy ạ? Thật tốt quá, nếu như nó là con gái tôi thì hay biết mấy? – mẹ Hoàng
- Cũng có kahr năng vì trc đó tôi thấy nó ở trc cửa nhà tôi, ko hỉu vì sao lại thế, nhưng vì tôi thấy tội nghiệp nên đành xem nó như con vậy mặc dù nhà cũng ko khá giả gì nhưng cũng đủ nuôi nó ăn học. – mẹ nó
- Vậy ạ? Vậy là đúng thật rồi, vì khi nó bị bệnh thì người cho tủy nó chính là ba thằng Hoàng mà. – mẹ hoàng
- ồ vậy ak, vậy thì tốt rồi, cuối cùng nó cũng tìm được ba mẹ ruột rồi. – mẹ nó
- hazai!!!!!!! Nhưng trong cái vui cũng có cái bùn, nếu hai đứa biết rằng chúng là anh em ruột thì ….làm sao chúng có thể chịu nỗi chứ trong khi chúng vừa vượt qua mọi khó khăn để đến với nhau. – mẹ Hoàng lo lắng.
- uhm, cũng pải đúng là ông trời trêu ngươu mà, thật tội nghiệp cho bọn trẻ, năm này là năm cuối cấp nữa chứ, nếu chúng biết sự thật thì chắc chúng nó học ko vô nữa luôn ak. – mẹ nó
Cuối cùng cuộc nói chuyện này cũng có kết quả nhưng kết quả này ko ai mong muốn cả, vì nó quá sức đối với tụi nó, khó khăn lắm tụi nó mới vui vẻ trở lại nay nếu mà nghe được tin sốc này thì ko biết tụi nó sẽ như thế này.
Trong khi đó tụi nó đang chuẩn bị vào năm học mới, năm học cuối cấp, một năm sẽ quyết định tuơng lại của tụi nó.
- Nek còn hơn tháng nữa là vào năm học rùi đó, coi như gần 2 tháng qua chỉ là giấc mơ thôi nhỉ? - D.Hồng
- uk nhỉ, nó như một giấc mơ vậy! chỉ gần 2 tháng thôi mà xảy ra quá nhiều chuyện, tui nghĩ chắc mh ko thể học vô được nữa ấy chứ. - nó
- uhm, sau cơn mưa trời lại sáng mà. - D.Hồng
- Nhưng tao vẫn thấy có gì đó sắp xảy ra mi ak, ko biết tốt hay xấu nữa đây nhưng dù sao giờ tao thấy mh hạnh phúc thật, mong là sẽ ko còn cơn mưa nào lớn như vậy nữa.- nó
- ui mày lo xa làm gì, tới đâu hay tới đó, nhưng tụi bây đã vượt qua sóng gió như vậy rồi còn chuyện gì mà ko thể vượt qua nữa chứ, đúng là bà cụ non. - D.Hồng
- uhm, hi vọng là vậy thui tụi mình đi ăn cái gì đi? - nó
- uhm. _ D.Hồng
Hôm nay là sinh Nhật của Kiệt và Hoàng, tụi nó cũng hơi bất ngờ hai cậu lại có chung ngày sn. (08/08 ngày định mệnh). Vì vậy mà tụi nó ra biển cùng nhau tổ chứ một sn rất linh đình và vui vẻ.
- nek các cậu, tan tiệc chúng ta đến nhà mình đi, mình cóc ái này cho các cậu xem nek, hay lắm. - Kiệt
- ok. cả bọn đồng thanh.
Vậy là 1 tiếng sau tụi nó đã có mặt tại nhà Kiệt. Cậu dẫn tụi nó đi thăm nhà mình rồi sau đó vào Phòng riêng của cậu ta.
- này cậu bảo cho tụi này xem cái gì mà? đâu nak. - T.Hoàng
- các cậu ngồi đây mình đi lấy.- kiệt
Trong khi đó ở trong phòng vẫn cái tính tò mò nó đã xem quanh phòng cậu ta và rồi nó hơi ngạc nhiên khi thấy một thứ.
- đây này, các cậu thấy thế nào?( Đó là món quà sinh nhật mà ba mẹ cậu đã tặng là một cái mấy ảnh rất cool và một chuyến du lịch cho tụi nó).
- Oh mấy ảnh đẹp ghê, cái này tụi mình có thể chụp ảnh vô tư trong chuyến du lịch tới nhỉ? – huy hoàng.
- Uhm, đúng rồi nên lúc đó các cậu nên chuẩn bị cho cuộc đi chơi đặc biệt này đi. – T.Hoàng. Tụi nó bàn tán về chuyện đi chơi rất hăng say, bỗng nó nhớ ra điều gì:
- Kiệt nek, cái sợi dây chuyền đó là của cậu ak. – nó
- Uk, cái đó mình nge mẹ nói là khi nhỏ đã có ai cho mình đó nhưng ko biết là ai? – Kiệt
- Sao nó giống cái của tui vậy? – nó
- ủa cậu cũng có ak, có từ khi nào vậy? – T.Hoàng
- mẹ mình nói cũng từ lúc nhỏ. - nó
- Ho ho có khi nào là ai đó đã trói buộc hai người ko vậy? – H.Hoàng nói vô tư mà ko nhìn thấy sắc mặt của T.Hoàng như thế nào?
- Cậu nói bậy chi đó, mắc công có người ghen kìa. – D.Hồng
Câu nói vừa rồi của H.Hoàng đã làm cả 3 tụi nó cảm thấy khó chịu và còn một người nữa vẫn thấy hơi buồn đó là Thảo và cậu ta cũng rất hối hận khi nói ra câu đó, để chuộc lỗi cậu ta:
- nek mình chỉ nói đùa thôi mà, sao ai cũng im re rè rè vậy? thôi để chuộclỗi hôm nay mình mời các cậu đi karaoke được ko nak.
- Uh được đó. – D.Hồng nói giúp cho cậu ta. Vậy là mọi người cùng nhau đi hát.
Về phần mẹ của Hoàng thì ko biết phải làm thế nào cho phải. Trước một hôm tụi nó đi chơi. Tối hôm đó:
- ông ak tôi... - mẹ Hoàng ngập ngừng
- có chuyện gì mà bà ko dám nói vậy? - Ba Hoàng
- tôi ... tôi tìm được con gái chúng ta rồi. - mẹ H
- thật hả? - ba H vui sướng vô cùng
- uhm. - mẹ cậu ta vẫn ko thấy vui tí nào
- sao bà biết được vậy? giờ nó ở đâu? vẫn khỏe chứ, sống có tốt ko? - ông hỏi dồn dập
- ngay trước mặt mà tưởng đâu rất xa vời, mà trước đây mình đã... - mẹ cậu ta òa khóc
- mh biết nó sao? nó ở gần mh ak? là ai? - ông suy nghĩ một lúc rồi
- chẳng lẽ là nó... (theo lời của mẹ cậu ta và ông nhớ tới chuyện cho tủy nên ông cũng ngờ ngợ)
- uhm, vì vậy mà giờ tôi ko biết nên làm thế nào đây? nếu nói cho tụi nó biết thì tụi nó sẽ ko chịu nỗi cú sốc này đâu? với lại sắp vào năm học mới rồi, năm quyết định tuơng lai của tụi nó nữa chứ. - mẹ cậu ta khóc trong nghẹn ngào.
- Đúng là treo ngưu mà, sao lại có thể để 2 anh em nó yêu nhau được chứ, chẳng lẽ trước đây tôi tạo oan nghiệp gì chăng? nếu vậy thì hãy nhắm vào tôi đây nè sao lại để bọn trẻ gánh chịu nỗi đau này cơ chứ. - ba cậu ta đau khổ trong vô vọng.
- giờ mình phải làm sao đây? ko thể để tụi nó yêu nhau được nhưng nếu nói bây giờ thì tôi e rằng.... - mẹ cậu ta lo sợ
- biết làm sao ngoài nói sự thật cho chúng hiểu chứ, nhưng tôi nghĩ nên để chúng nó thi đại học xong đã. Nếu giờ tụi nó biết được thì tụi nó sẽ gục gã lun quá. - ba cậu ta.
Nhưng ba mẹ cậu ko biết được rằng cậu ở ngoài cửa đã nghe tất cả câu chuyện.
Chuyện gì sẽ xảy ra với tụi nó khi đã biết sự thật quá tàn nhẫn này. hãy chờ xem tập tiếp theo nha.