Tiểu Thư Nhà Nghèo Và Hoàng Tử Kiêu Ngạo - Chương 19

Tác giả: khiconhaudau

Tối đó tại nhà nó:
Hoàng tử kiêu ngạo: hi, hôm nay sao rùi, đã đỡ bùn chưa zạ?

Tiểu thư nhà nghèo: mình cứ tưởng đã quên dc cậu ấy rùi nhưng thật ra hok pải thế.làm sao giờ? Hồi sáng mình vô tình gặp lại cậu ta ngoài biển nhưng mình đã nhìn thấy cậu ta lên máy bay đi Mỹ rùi mà sao lại ở đây chả lẽ cậu ta có điều gì dối mình chăng?

Hoàng tử kiêu ngạo: sao cậu lại nói vậy? hồi sangns gặp cậu ta rồi 2 người có nc hok? Hay là làm lơ như hok quen

Tiểu thư nhà nghèo: chạm mặt nhau mình hok biết nói gì chỉ chào nhau rồi mình chạy đi, lúc đó tim mình như vỡ ra lun, đau lắm.

Hoàng tử kiêu ngạo: vậy ak, nếu bây giờ cậu ta quay lại thì cậu có đồng ‎ ko?
Tiểu thư nhà nghèo: ko có chuyện đó đâu, cậu ta nói tuyệt tình với mình thế thì làm có chuyện quay lại chứ, với ngay từ đầu thì cậu ta đã hok thik mình thật lòng rồi
Hoàng tử kiêu ngạo: biết đâu khi cậu ta nói những lời đó thật ra là bất đắc dĩ, có nguyên nhân gì đó thì sao?

Tiểu thư nhà nghèo: làm gì có chứ, hok có chuyện đó đâu, thui cậu đừng có nếu nữa, cậu hok pải là mình thì chắc hok hỉu được đâu

Hoàng tử kiêu ngạo (mình hỉu chứ, hỉu cậu hơn ai hết, mình thật xin lỗi, xin lỗi cậu nhiều): uk, chắc vậy nhưng mình có thằng bạn, nó cũng mới vừa chia tay với người yêu, người nói chia tay lại chính là nó, tuy nó hok bao giờ mún chia tay nhưng vì bất đắc dĩ nên nó đành buông ra những lời chua cay cho cô gái đó để cô ấy hiểu lầm rồi quên nó đi nhưng sau khi cia tay thì nó rất đau khổ, nó mún quay lại nhưng nó sợ hok biết cô ấy có tha thứ cho nó hok, mình thấy nó cũng giống như bạn vậy nên hỏi thử nếu cậu là cô gái đó thì cậu có chịu quay lại hok?

Tiểu thư nhà nghèo: mình cũng hok bít nữa? nếu cậu ta nói l‎ do chính đáng vì sao lại cia tay mình thì mình sẽ quay lại bởi vì mình vẫn còn yêu cậu ta nhiều lắm.
Hoàng tử kiêu ngạo: vậy ak, mong là cô gái đó cũng suy nghĩ như cậu, bởi vì cậu ta cũng rất yêu cô gái đó.
Tiểu thư nhà nghèo: Giá như có chữ nếu này thì hay biết mấy nhưng đó chỉ là ảo tưởng.

Hoàng tử kiêu ngạo: thui đừng bùn nữa ngen, hãy lạc quan lên nào cô bé, cười thật tươi cho đời lun vui vẻ, chúc cậu sẽ mãi mãi cười.
Tiểu thư nhà nghèo: hihi, thanks nha, mình sẽ cố quên cậu ta và cố cười thật nhiều để bù vào những ngày tháng đau bùn này, thui pp nha
Hoàng tử kiêu ngạo: uk ,pp (mong là cậu sẽ lun vui vẻ, dù cho cậu hok thể tha thứ thì cũng đừng vì thế mà đánh đi nụ cười ấy, mong cậu sẽ lun hạnh phúc dù ở nơi đâu).

- My! Cậu nge gì chưa? – Hồng
- Gì! – nó

- Hoàng đang ở VN, sáng nay mình nhìn thấy cậu ta ở gần trường nek. – Hồng

- Thì sao? – Nó
- Mày hok sao đấy chứ? Sao lạnh lùng vậy, tao hỏi nek, nếu gặp lại cậu ta mi sẽ làm thế nào? – Hồng
- Thế nào là thế nào? Bình thường như bao người, chả có gì quan tâm. – nó
- Thật hok đó, vì mày chưa gặp nên mới nói vậy chứ gặp rồi thì …. – Hồng
- Tao gặp rùi. – nó

- Cái gì? Gặp rồi? ở đâu? Khi nào?
- Có gì đâu mà ngạc nhiên thế, hôm qua ở biển, được chưa? – Nó
- ờ ờ.nhưng mà khi đó 2 ngời có nc hok hay là.... – Hồng

- chào nhau rồi đi.- nó

- chỉ thế thôi ak, cậu ta hok nói gì sao ta? – Hồng

Nó bỏ đi để lại Hồng đang suy nghĩ vớ vẩn, thật ra nó cố gượng cười trước mọi người chứ khi nge Hồng nhắc đến tên Hoàng thì tim nó nhói lên rồi.
- My! Đi biển hok? – Gia Kiệt
- Uk – Nó, đúng lúc tâm trạng hok zui mún đi đâu xả stress. Thời gian qua nhờ có Kiệt bên cạnh nên nó đã đứng vững được, ko pải suy sụp mà nó quyết tâm học và học mà thôi.
Tại biển:

- mình nge nói, cậu ta về VN lại rồi. – Kiệt

- thì sao? sao mọi người có vẻ quan tâm tới cậu ta quá vậy, cậu ta về hay đi thì có liên quan gì đến mình đâu mà lúc nào cũng nhắc đến vậy, sau này đừng nhắc đến cậu ta trước mặt mình nữa, vì đối với mình cậu ta chẳng là cái gì nữa rồi. – Nó nói xong quay mặt đi thì thấy Hoàng ở đó, nó liền chạy đi.
- My! My! – Kiệt đuổi theo còn Hoàng đứng đó sau khi nge nó nói vậy dường như trong cậu hok còn hy vọng gì nữa rồi. Mỗi lần gặp nó cậu ta chỉ mong là có thể giải thik cho nó hỉu và mong nó tha thứ nhưng lần nào đối diện với nó cậu hok đủ can đảm nói chuyện với nó.

Cậu ta bắt đầu suy sụp, hok lo học hành gì, chỉ bít vào quán bar mà uống rượu,hút thuốc, trước đây cậu chưa hề ᴆụng vào máy thứ này, nó vẫn biết nhưng nó hok thể làm gì được vì nó đâu còn là gì của cậu ta chứ và nó cũng hok hỉu vì sao cậu ta lại như thế nữa. Thảo thấy vậy liền nói hết cho Kiệt nge:
- thật ra anh Hoàng rất yêu chị My, trước giờ anh làm mọi việc đều là chị My cả, chưa bao giờ ảnh nói dối chị My nhưng lần chia tay đó là lần đầu tiên ảnh nói dối.- Thảo
- em nói vậy là sao? – Kiệt

- là vì mún cứu lấy chị My mà anh ấy pải đồng ‎ đi Mỹ đó là điều kiện của ba anh ấy vì chỉ có ba anh ấymới cứu sỗng được chị My, ba anh ấy và chị My có cùng nhóm máu nên chỉ có tủy ba anh ấy là phù hợp.- Thảo
- có nghĩa là người cho tủy My là ba của cậu ta ak. – Kiệt

- đúng vậy, ba anh ấy hok ccho phép anh ấy quen với chị My nên bảo anh pải sang Mỹ. – Thảo

- vậy sao giờ cậu ta lại ở đây? – Kiệt

- bởi vì anh ấy hok thể quên dc chị My và đã ra điều kiện với ba ảnh đểquay về VN.
- Lại điều kiện nauwx hả? Sao gia đình cậu ta lắm điều kiện thế? Điều kiện nữa là gì? – Kiệt

- Em hok biết, vì em hok mún thấy ảnh như bây giờ nên em mong anh có thể giúp anh ấy và chị My quay lại với nhau. Thôi em đi đây. Tạm biệt. – Thảo
Trong suốt tuần qua Kiệt mãi suy nghĩ về lời nói của Thảo, cậu ta thấy Hoàng hy sinh quá nhiều vì My trong khi đó thì cậu ta chẳng giúp được gì cho nó, cũng mún giúp tụi nó quay lại với nhau nhưng vì một phần ích kỷ, 1 phần vì cậu ta nghĩ dù cho 2 đứa có quay lại với nhau thì cũng bị gd của Hoàng ngăn cấm lúc đó My sẽ đau càng nhiều hơn nữa, nên cuối cùng cậu ta chưa vội giải thik cho My nhưng một mặt âm thầm giúp đỡ nó:
- Thảo ak, anh Kiệt đây. – Kiệt

- dạ vâng, có gì hok ạ? – Thảo
- bây giờ mún cho 2 người quay trở lại thì em pải thuyết phục ba mẹ cậu ta đồng ‎chấp nhận My, còn hok thì anh sẽ hok cho My biết sự thật đau vì nếu có biết thì anh sợ sau này cô ấy sẽ pải chịu thêm nhiều nỗi đau nữa. – Kiệt

- được rồi anh để em thuyết phục thử. – Thảo
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc