Tiểu Thư Nhà Nghèo Và Hoàng Tử Kiêu Ngạo - Chương 10

Tác giả: khiconhaudau

2 ngày sau, mọi người đã tập trung đầy đủ để chuẩn bị đi nhưng nó vẫn chưa ló mặt ra, bọn bạn nó gọi liên tục nhưng nó vãn hok bắt máy, tụi nó sốt ruột hok biết chuyện gì xảy ra với nó hok nữa, Gia Kiệt định chạy vô nhà nó thì cô chủ nhiệm ngăn lại:

- sắp tới giờ rồi mà em đi cũng hok kịp đâu.- cô bảo

Thế là cậu đành thôi, lúc xe vừa lăn bánh thì nó xuất hiện, hên ghê, thế là nàng cũng kịp đi cùng, lên tới nơi vừa ngồi vào ghế thì bị bọn bạn tra tấn:
Nào là sao đến trễ vậy, tưởng đâu mày bị gì rùi chứ, hay là sao mh gọi mãi mà hok bắt máy, làm người ta lo quá trời lun, …. Cứ các câu hỏi hỏi dồn về phía nó hok kịp để nó thở lun, heheh thế là một cuộc ngồi tóm về chuyện nó đến trễ. Đang ngồi nc say sưa thì nó hoảng lên một tiếng:
- ૮ɦếƭ! quên mất.

- quênc ái gì? – Diễm Hồng hỏi
- tao quên khóa cửa nhà rồi mi ơi! Tại vội quá, sợ đến hok kịp nên lo chạy đi mà quên đóng cửa nhà rùi. Hik hik – nó làm vẻ bi thương.
- Cái gì, mi đúng là hậu đậu hết biết, thế giờ sao? – con bạn trách nó.

- Ta cũng hok bít nữa, ta hok thể điện ba mẹ ta được nếu biết được sẽ bị một trận tơi bời. – nó than vãn
- Hay điện em mi? .con bạn có ‎ kiến

- Giờ nó đang hok ai lại điện nó được? – nó sầu não nề
- Nhà mi gần trường nó muk, cứ gọi nó chạy về tí thui.
- Uk để ta gọi thử chứ biết sao giờ. – nó thở dài haizaaaaaaa!

- Alo! Út hả? chị quên khóa của nhà mất rồi, em chạy về khóa giúp chị tí được hok? Tại chị vội quá nên……..
- Cái gì? Chị đúng là pó tay lun, thui được rồi để em về.

- Ui may quá nó chạy về rồi, hết hồn.- lúc này nó tỏ vẻ vui sướng biết chừng nào như được túi vàng vậy đó.
- Đúng là hết cách với cô nương này lun, lúc nào cũng để người khác pải lo lắng. – Huy Hoàng nói xiên nó.

- Ai cần lo lắng chứ? – nó ngách mặt lên rồi liếc cậu ta một cái làm kả bọn cũng phá lên cười. Từ đó nó có biệt danh là "khỉ con hậu đậu"
Một lúc sau nó nhìn quanh nhìn queo rồi ánh mắt dừng lại khi thấy một người vẫn thản nhiên ngồi nghe nhạc. Đó là Thiên Hoàng. Nó thầm nghĩ tưởng đâu cậu ta hok đi nữa chứ vì nó nghĩ cậu ta như công tử bột ấy làm sao có thể đi lên nhưng nơi như thế này được cơ chứ, nhưng cuộc đi này nó pải nhìn cậu ta dưới một cái nhìn khác.
Mỗi lớp sẽ phân chia ra từng khu vực. Đến nơi, xe lớp nó dừng lại ở một nhà dân, người dân lấy làm lạ, nhưng sau khi nghe về mục đích tụi nó đến đây người dân đón tiếp rất niềm nở, tuy nghèo về vật chất nhưng người dân nơi đây rất giàu về tình củm, vì nhà nhỏ nên chúng pải cắm trại trước nhà dân cái này đã nằm trong kế hoạch sẵn của chúng rồi, tuy nhà nhỏ nhưng đất ở đây rất rộng. Sau khi dựng trại xong lúc này đã 10h, lớp nó kéo nhau đi từng hộ hỏi thăm và tặng quà, tuy nhỏ nhưng đủ làm ấm lòng người. Tuy mệt nhưng miệng đứa nấy cười toe toét, thăm hỏi xong chúng được người dân nơi đây tiếp đãi một bữa ra trò toàn là cây nhầ lá vườn.
- đồ ngon thì ở đây ko có chứ mấy thứ này thì nơi đây ko thiếu, hahha. - Một bác nói zui.

- ui thế này là nhất nhất rồi bác ạ! - nó đáp lại làm kả bọn phá lên cười trong niềm zui. Ăn xong chúng nghĩ một lát rồi cùng bà kon nơi đây lên rẫy thu hoạch vì giờ là mùa thu hoạch mà.

- Ccungx sắp đến hè rồi nhỉ? nó nghĩ thế, bỗng trong đầu nó lóe lên một suy nghĩ rồi tự cười đắc ý. thấy vậy Gia Kiệt không khỏi thắc mắc và hỏi liền:
- đang nghĩ gì muk cười một mh zạ?

- có gì đâu. ak muk mh mới nghĩ ra một kế hoạch dành cho các bạn vào mùa hè này đó? - nó tỏ ra vui sướng
- gì zạ? - Gia Kiệt tò mò
- bí mật, tối zề nói lun. - nói rồi nó vừa làm miệng vừa líu lo

- ui có gì muk bí mật zạ? thui hok nói thì thui.- chưa bao giờ Gia Kiệt nhìn nó đáng yêu đến thế, trong lòng cậu bỗng nhói lên, rồi tự hỏi sao nó hok hỉu cho nỗi lòng của cậu nhỉ?

Một ngày vất vả đối với tụi này vì trước giờ chúng có làm mấy cái này lần nào đâu, nhưng mệt thì mệt muk zui thì vẫn zui. Rồi nó thầm nhìn Thiên Hoàng và nghĩ cậu ta cũng được ra phết hi, tưởng đâu thấy rồi kêulên nữa chứ ai zè cũng xông vô làm đáo đễ, hok biết cậu ta là người như thế nào muk có lúc lại như rất hiểu tâm trạng người khác, có lúc lại làm cho người ta pải bực mình, nhiều khhi lại dễ gần nhiều khi lại tỏ ra kiêu ngạo, đáng ghét. Qua lần này hok biết cậu ta có thay đổi chút chút nào hok nhỉ? đang nghĩ vu vơ thì bị Gia Kiệt đập một cái rõ đau:

- đang mơ mộng gì thế cô pé
- mơ mộng gì đâu? chỉ được cái đoán mò thui ak. - chút nữa là bị cậu ta phát hiện, hết hồn.
- đi chơi hok? - Gia Kiệt hỏi
- uk muk đi đâu giờ chừ nữa? - nó thắc mắc

- đến nơi này đẹp lém, mh mới tìm ra, hihi. - Cậu ta làm nó hơi tò mò thế là kả 2 đứng lên định đi thì bị Huy Hoàng chặn lại:
- này định đi đâu đó?

- đi chơi! đi hok? - nó trả lời nhưng nó hok biết lời mời của nó đã làm kế hoạch của một người bị phá vỡ.
- uk đi thì đi. Huy Hoàng nge nói đi chơi thì ủng hộ 2 chân 2 tay lun.

- đợi tí. nói xong nó lại lôi Diễm Hồng theo, nhìn quanh cũng chả thấy Bảo Khang đâu nên nó đành thôi. Trong khi đó anh chàng Bảo Khang đang tìm một nơi bí mật trốn để nhắn tin cho em yêu, hehe.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc