Tiểu thư ngổ ngáo - tập 10

Tác giả:

Tụi tui cụng giống bà nè nãy giờ có dám nhìn lại đâu mà biết- Nana đáp rồi đánh bạo quay lại nhìn thì cơ vô cùng sửng sốt vì.
- Way! Sao tự nhiên đứng lại vậy? - Rannie nói rồi quay lại tìm Nana thì thấy một cảnh tượng dở khóc dở cười.
Bọn con trai trong trường vì ba người mà đứng trân nhìn như hóa đá, có ngưới thì do mãi mê nhìn mà đâm sầm vào người khác, người thì bị chảy cả máu mũi..(ui sức ảnh hưởng ghê we\')Ariel hỏi mà trong lòng vô cùng khó hiểu:
- Sao kì dza? Mình có làm gì họ đâu? sao trông hành động của mấy ngườii đó lạ vậy? ( má ơi ss nhà ta ngây ngô quá độ òi, ai là fan của ss đừng óanh em nhớ ) nói xong Ariel ko quên " miễn phí" cho bọn con trai một nụ cười chít người
Bỗng tiếng một đám con gái đàng xa vang lên:
- Mới vào trường mà đã định quyến rũ hết trai trong trường rồi . Đúng là " hồ ly tinh " mà
Nghe nói vậy Rannie tức lắm định lại cho đám bà tám đó một trận nhưng đã bị Nana ngăn lại:
- Bà đừng để ý cứ xem như họ nói cho không khí nghe đi
- Nhưng họ thật quá đáng tui chịu ko nổi - Rannie tức mình nói 

- Bà yên tâm đi thời gian còn dài trả thù chỉ là chuyện nay mai thui. Mình ko tìm họ thì bọn bọ chắc chắn sẽ tới tìm mình thôi à .Bây giờ nhịn họ đi - Nana lí giải cho Rannie để dập tắc cơn phẫn nộ của nhỏ bạn
- Uhm! Nana nói đúng đó bây giờ mình đến phòng hiệu trưởng đi đã- Ariel xen vào nói
- Được nể tình lời nói chí lí của hai bà mình đi thôi- có vậy Rannie mới chịu bỏ qua
Rannie, Ariel và Nana đi thẳng một mạch đến phòng hiệu trưởng để lại sau lưng biết bao nhiêu trái tim đang rỉ máu từng giọt
- " Cộc.. Cộc.Côc" - Nana gõ cửa phòng 

- Vào đi - tiếng của hiệu trưởng bên trong phòng vang lên trầm trầm
- Dạ chào thầy- ba cô gái cúi đầu đông thanh
- À! Ba em tới rồi thầy đang đợi mấy em đây- hiệu trưởng vui vẻ nói- Thầy đã xem học bạ của ba em rồi , thầy rất hài lòng về thành tích ấy. Quả là " trăm nghe không bằng một thấy" các em đúng là tài nữ.
- Thầy đã quá lời rồi ạ - Nana khiêm tốn nói
- Í !đây là mọi người đều công nhận chuyện này, ko phải chỉ có mình thầy đâu. Báo chí thế giới đã ca ngợi các em rất nhiều , nhất là tài thiết kế của các em .Thầy cũng đã có dịp xem những bản vẽ đầy ấn tượng của ba em trên tạp chí Change World rồi.- hiệu trưởng vừa nói vừa nở nụ cười thân thiện với ba cô. Cũng nhờ nụ cười này mà khiến họ đỡ sợ hơn. 

- Vậy bây giờ chúng em học lớp nào ạ? - Rannie nhanh nhảu hỏi
- Chuyện này cũng là chuyện đang làm thầy đau đầu đây - ông vừa nói vừa suy nghĩ-Với trình độ hiện giờ của các em thì thật là ko có lớp nào đủ cấp bậc của các em hết ,ngay cả lớp chuyên cũng vậy ( vì học quá đỉnh muh đúng là học giỏi mà quậy cũng ko thua ai hehehe)
Đang ko biết nên cho ba người họ vào lớp nào thì Nana đã 乃úng tay cai " chóc" và nói với ông:
- Vậy thầy cứ xếp theo tuổi tác bình thường như mọi người đi ạ! 

- Như vậy rất thiệt thòi cho các em - hiệu trưởng thản thốt nói
- Không sao đâu ạ! Nếu người ta học được thì tại sao bọn em lại ko chứ? Với lại do tụi em có điều kiện hơn nên mới hơn hẳn những người bạn cùng tuổi . Cứ coi như là ôn lại những điều đã học cũng được mà thầy- Nana đang cố gắng thuyết phục ông thầy
Ko còn sự lựa chọn nào khác cả với lại những lời lẽ của Nana quá thuyết phục nên đành đưa mắt sang chỗ Rannie và Ariel ý dò hỏi thì ngay lập tức ông đã nhận được những cái gật đầu chắc chắn. Như trút được gánh nặng ông tuyên bố:

Vậy mấy em vào học lớp chuyên của năm thứ nhất vậy
- Nhưng mà thầy ơi! Thầyđừng nói chuyện của tụi em với ai nhé! Tụi em ko muốn nhiều người biết chuyện này- Ariel ngây thơ mỉm cười nói với ông
- Trui ui ! Em đừng nhìn tui bằng ánh mắt long lanh đó chứ- ông hiệu trưởng nghĩ thẩm rồi gật đầu cái rụp
- Được mấy em cứ yên tâm đi coi như đây thỏa thuận của chúng ta nhé!- Ông nhìn ba cô cười hiền
Rồi ông đến bên bàn và điện thoại cho ai đó chưa đầy năm phút sau :
- Thầy gọi tôi ạ? - tiếng một người phụ nữ tuổi trung niên vang lên ngoài cửa 

- Hãy dắt ba em này vào lớp chuyên khoa thiết kế năm thứ nhất nhé! - ông quay lại bảo người phụ nữ kia rồi quay sang nháy mắt như sự thỏa thuận đã bắt đầu được thực hiện với các cô gái.
Ba nàng mỉm cười với ông thay lời cảm ơn của mình rồi lon ton theo người phụ nữ kia vào lớp nhưng ko quên vẫy tay tạm biệt ông hiệu trưởng ( mí ss nì đúng là già hem bỏ nhỏ hem tha muh )
- Xem ra các em thân với hiệu trưởng quá hả? Lần đầu tiên thấy ông ấy có thái độ như thế với học sinh mới đấy- vừa đi người phụ nữ kia vừa hỏi mà sắc mặt nhìn khó đăm đăm
- Dạ chắc là do nói chuyện hạp thôi ạ- Nana đáp cho có lệ 

Kể từ đó đến hết quãng đường dài tới lớp người phụ nữ đó cũng ko hỏi họ thêm lời nào nữa . Còn ba cô gái nhà ta thì đang rủa thầm trong bụng vì chưa bao giờ họ bị hạch hỏi kiểu "hác ám "như thế họ đang mong tới lớp cho lẹ để thoát khỏi "bà cô già "này.
Sau khi giao các cô cho giáo viên chủ nhiệm thì bà ta cũng bỏ đi . Ba cô gái đang ném cho người phụ nữ đó những cái lườm thì bỗng giật mình vì tiếng nói cô chủ nhiệm vang lên phía sau:
- Ba em theo cô vào đây
Thế là ba nàng lon ton nối gót cô giáo vào trong 

- Hôm nay cô muốn giới thiệ với các em ba người bạn mới- cô giáo nói rồi quay ra ngoài cửa mỉm cười ta hiệu cho họ đi vào
- Mình là Chu Ngạn Quân mấy bạn mình là Nana cho tiện- Nana bước vào lớp tự tin giới thiệu về mình và nở một nụ cười thân thiện để gây ấn tượng đẹp với mọi người
- Trời ơi chắc ૮ɦếƭ mất ! Dể thương quá đi!- một đám con trai trong lớp ồ lên.
- Mình tên Dương Thừa Lâm nhưng cũng vì để dễ xưng hô các bạn hãy gọi mình là Rannie - Rannie nhà ta tiếp tục giới thiệu và cũng ko quên "tặng kèm" theo nụ cười thiên thần
- Cuối cùng , mình là Lâm Y Thần mấy bạn hãy gọi mình là Ariel cho dễ nhé - Ariel nở một nụ cười thật ngây thơ
- Trời ơi ! Điệu này ngày chắc ngày nào mình cũng lên cơn đau tim quá- một cậu con trai lên tiếng
- Đúng roài họ như ba nàng tiên vậy á ! Tui sắp chịu hết nổi òi- chàng trai đó vừa nói vừa vờ ngã đầu lên vai người bạn kế bên
- Mấy ông thấy gái là tươm tướp- một bạn gái trong lớp lên tiếng mỉa
- Dĩ nhiên người đẹp thì phải khen bà ko được khen bà tức hả?- một chàng trả đũa
- Ông..
- Thôi ba em tìm chỗ ngồi đi. Chúng ta bắt đầu học thôi- Cô giáo lên tiếng chấm dứt cuộc tranh cãi
Trải qua hai tiết học cuối cùng cũng đến giờ ra chơi.
- Chào các bạn mình là Trần Kiều Ân mấy bạn gọi mình là Kiều Ân hay là Joe cũng được , mình làm bạn được hông?- nói rồi cô mỉm cười thân thiện với ba người
- Dĩ nhiên rồi- cả ba đồng thanh
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc