Kế hoạch "mượn đao Gi*t người"
Nhi*p Phong quyết định phải tiếp tục kiên trì, không ngừng làm công tác phá hoại. Biện pháp đơn giản nhất là "mượn đao Gi*t người".
Những cô nàng ở tầng 48 này sẽ không chịu được bất kỳ cô gái nào dám chen chân vào công việc của mình, nhất là công việc phục vụ những yêu cầu của Tổng giám đốc. Vì thế muốn "mượn đao Gi*t người" là việc vô cùng dễ!
Nhưng điều bất ngờ là vào lúc Nhi*p Phong và Tề Hạo vừa từ văn phòng đi ra đã nghe Kỷ Hiểu Nguyệt đang đứng giữa một đám con gái diễn thuyết sinh động, miêu tả về "lịch sử tình yêu cay đắng" của cô.
Trong câu chuyện, cô và Hoa Hồ Điệp là "đôi uyên ương bất hạnh" đã trải qua rất nhiều kiếp nạn, lại gặp phải một tên Tổng giám đốc xấu xa luôn tìm cách gây sự, với ý đồ "chia loan rẽ thuý".
Nếu cô còn mắc lỗi một lần nữa sẽ bị Tổng giám đốc đuổi việc. Đến lúc đó chỉ còn cách một mình trở về quê nhà, xa cách người bạn trai thân yêu.
Khốn khổ thay… Thật khốn khổ thay!
Gương mặt nhỏ được che khuất bởi cặp kính gọng đen biểu hiện rất chân thật, cảm xúc sinh động, diễn xuất tuyệt vời, cô nàng nhanh chóng "bỏ túi" được không ít nước mắt của đám thính giả.
"Tôi vừa từ tầng dưới lên, nghe nói cái người tên Hồ Điệp kia đang bị "phù thuỷ già" chỉnh!" Cô nàng bà tám Đào Song Song bổ sung thêm vào câu chuyện.
Cứ như vậy, một câu chuyện cảm động được dựng lên hoành tránh. Hình tượng cô gái khốn khổ, yếu đuối, si tình Kỷ Hiểu Nguyệt nhanh chóng được mọi người chấp nhận. Cô ấy đã có bạn trai, lại ăn mặc theo phong cách "phù thuỷ nhỏ", chắc chắn sẽ không thể khơi dậy hứng thú của Tổng giám đốc, không thể tạo uy Hi*p gì với các cô. Hơn nữa, những tin đồn trước đấy đã khiến Kỷ Hiểu Nguyệt trở thành một người có khuynh hướng tâm thần trong mắt mọi người.
Nói tóm lại, ai có thể đối xử tệ với một bệnh nhân tâm thần vừa si tình, vừa đáng thương, lúc nào cũng có thể bị đuổi việc cơ chứ?
Nhi*p Phong dở khóc dở cười. Kế hoạch "mượn đao Gi*t người" của anh còn chưa bắt đầu thực hiện đã bị phá sản hoàn toàn. Cô nàng này đã khôn ngoan đi trước một bước! Nhưng cứ nghĩ đến nhân vật Tề Hạo sắm vai trong câu chuyện của cô ta, Nhi*p Phong lại thấy buồn cười.
Kỷ Hiểu Nguyệt gian trá thật! Cô nàng mới chỉ dùng một đòn mà đã hạ gục cả hai người bọn họ, hơn nữa còn rất nhanh thu phục được đám đàn bà con gái nơi đây!
Kỷ Hiểu Nguyệt vừa nhác thấy bóng dáng "tình địch", lập tức xoay người, cúi đầu chào:
"Kính chào Tổng giám đốc! Tôi, tôi, tôi… đi làm việc ngay đây ạ!"
Đáng ghét thật, sao lại bị anh ta bắt được thế này! Tên Tề Hạo này chắc chắn là khắc tinh truyền kiếp với cô mà! Cô gái nhỏ đáng thương vội chạy vào góc tường cầm chổi quét phòng.
Lập tức mọi người hướng theo cô với ánh mắt cảm thông, nhưng rất nhanh bừng tỉnh lại trước ánh mắt lạnh lùng của Tề Hạo. Họ phải làm việc chứ không phải đứng đây tám chuyện. Trở lại làm việc của mình thôi!
Nhìn bóng dáng cô hồ ly Kỷ Hiểu Nguyệt biến mất, trong ánh mắt Tề Hạo đột nhiên loé lên tia sáng xảo quyệt.
Cô nàng Kỷ Hiểu Nguyệt kia rõ ràng hận đến mức muốn Gi*t ૮ɦếƭ anh, nhưng bên ngoài lại tỏ ra không thể không khuất phục. Đúng là khiến người ta hận không thể ôm cô vào lòng mà yêu thương! Từ trước đến giờ, chưa có người phụ nữ nào có thể khiến Tề Hạo nảy sinh thứ cảm xúc mãnh liệt như thế này.
Đột ngột một ý tưởng chợt loé lên.
"Kỷ Hiểu Nguyệt!" Giọng Tề Hạo vô cùng đắc ý.
Lại bị "điểm danh" rồi, ánh mắt mọi người đổ dồn về phía người mặc bộ váy ống cũ kỹ đang cầm chổi trốn trong góc phòng, Kỷ Hiểu Nguyệt.
"Tổng… tổng… Tổng giám đốc gọi tôi ạ!" Kỷ Hiểu Nguyệt làm ra vẻ đáng thương ngập ngừng trả lời.
Trong khi đó, linh hồn bé nhỏ của cô đang gào thét: "Lại có chuyện gì nữa đây?"
Động lòng
Đứng trước chiếc Lincoln sang trọng, Kỷ Hiểu Nguyệt cảm thấy như mình đang mơ.
Cô đến đây với Tề Hạo làm gì nhỉ? Nhưng mà… nhưng mà ai bảo cô đuối lý chứ!
Tối hôm trước, sau khi đá An Húc Dương, cảm thấy chưa hết giận nên cô cố ý để An Húc Dương đứng bên ngoài toilet nữ ăn năn hối lỗi. Mười phút sau, trong đại sảnh, một lượng lớn fan của An Húc Dương kéo đến. Người kéo mái tóc dài của anh để kiểm tra thật giả, người lại kéo quần áo của anh bàn luận về chất liệu, rồi người ôm tay, người ôm chân. An Húc Dương lần đầu tiên xuất hiện trước công chúng với hình ảnh vô cùng nhếch nhác. Còn Kỷ Hiểu Nguyệt rất đắc ý, nhân lúc hỗn loạn bỏ đi.
Camera của công ty đã ghi lại mọi việc từ đầu đến cuối, Kỷ Hiểu Nguyệt muốn chối cũng không được.
“An Húc Dương là đại diện hình ảnh của công ty, cô phá hủy hình tượng của anh ta khác nào phá hủy hình tượng công ty. Cô muốn lập công chuộc tội hay trực tiếp bồi thường tổn thất cho công ty? Cô tự chọn đi.” Tề Hạo đẩy một lựa chọn mới đến Kỷ Hiểu Nguyệt.
Đây cũng chính là nguyên nhân khiến Kỷ Hiểu Nguyệt đang đứng trước chiếc xe sang trọng, xa hoa khiến cô hoa mắt này.
Lập công chuộc tội? Kỷ Hiểu Nguyệt nghĩ không ra Tề Hạo muốn làm gì.
Trên suốt đường đi, Kỷ Hiểu Nguyệt ngồi nghiêm chỉnh, ngay ngắn, có vẻ rất thận trọng. Tề Hạo cũng không chủ động bắt chuyện, chỉ nhìn cô đánh giá, khiến Kỷ Hiểu Nguyệt bị nhìn đến nổi nổi da gà.
Chiếc Lincoln sang trọng hiên ngang lướt nhanh trên phố, đưa Kỷ Hiểu Nguyệt đến một nơi có khung cảnh vô cùng xinh đẹp. Sau khi dặn cô không được đi đâu xa, anh liền cùng những thương nhân khai thác mỏ đi bàn việc làm ăn, để lại một mình Kỷ Hiểu Nguyệt đứng đó ngắm phong cảnh.
Cái gì thế? Sao hôm nay anh ta lại tốt bụng vậy?
Dù rất nghi ngờ dụng ý của Tề Hạo, nhưng bên cạnh không có sói khiến Kỷ Hiểu Nguyệt cảm thấy thoải mái vô cùng.
Nơi đây thật sự rất đẹp! Đẹp đến mức tưởng như không hề tồn tại.
Cây cầu nhỏ xinh, nước chảy róc rách, hoa dại ven đường. Giàn hoa Cát Đằng xinh xinh màu tím leo từ mặt đất lên thân cây, rồi buông mình xuống mặt hồ như một dòng thác tím. Trên mặt nước, bèo dại bập bềnh trôi, khiến mặt hồ nơi đây ngập tràn một màu xanh tươi mát.
Nếu xây ở đây một tòa lâu đài cổ như trong game. Ôi chao! Đúng là tuyệt diệu!
Kỷ Hiểu Nguyệt nhanh chóng đắm chìm trong không gian tuyệt đẹp của tự nhiên.
Lần bàn việc này Tề Hạo không mấy quan tâm nên để Nhi*p Phong toàn quyền xử lý, còn anh lặng lẽ rút lui đi tìm Kỷ Hiểu Nguyệt. Thật ra anh không có ý định gì khác, chỉ là muốn giữ cô ở bên mình. Hơn nữa anh cảm thấy, Kỷ Hiểu Nguyệt chắc chắn sẽ rất thích nơi này.
Lúc tìm thấy Kỷ Hiểu Nguyệt, cô đang đeo tai nghe, lơ đãng tựa vào gốc cây, đứng bên dòng nước nghe nhạc, dáng vẻ say mê, thậm chí Tề Hạo đến bên cạnh từ lúc nào cô cũng không hay biết.
Cặp kính gọng đen không che giấu được nét đẹp vốn có của cô, bộ trang phục lỗi thời giờ bỗng trở nên đáng yêu. Da thịt trắng trẻo của cô dưới ánh mặt trời trở nên tinh khiết như thủy tinh, đôi môi gợi cảm khẽ cong lên duyên dáng.
Trái tim Tề Hạo bỗng đập mạnh. Đây là cảm giác rung động sao?
Tề Hạo dừng bước chân, cúi đầu nhìn cô gái đang say mê nghe nhạc rồi không kìm lòng được chỉ muốn hôn lên đôi môi đang hé mở kia.
Mọi việc vốn đang rất tốt đẹp.
Chỉ là, lúc môi Tề Hạo còn cách Kỷ Hiểu Nguyệt 0,01 cm, di động của Kỷ Hiểu Nguyệt đột nhiên hết pin, tiếng nhạc lập tức dừng lại. Phản ứng đầu tiên của Kỷ Hiểu Nguyệt sau khi mở mắt ra là… đẩy cái người không biết xuất hiện trước mặt mình từ lúc nào ra.
“Bùm”, bọt nước văng tung tóe.
Mình có bị điên không vậy?
Khi Tề Hạo khoác tấm áo bèo dại xuất hiện trước mặt, Nhi*p Phong ngã thẳng từ ghế sô pha xuống, cười đến đứt hơi.
Tổng giám đốc Tề đây sao? Là Tổng giám đốc Tề vĩ đại thật à? Đúng là rất… rất… rất buồn cười!
Nhi*p Phong nhanh chóng rút ra một kết luận, chỉ cần Tề Hạo ở cùng cô nàng tiểu khắc tinh kia, nhất định sẽ có trò vui để xem!
“Nếu không muốn ૮ɦếƭ, lập tức câm miệng cho tôi!”
Nhi*p Phong cố nín cười đến mức co giật.
“Nhớ đấy, từ hôm nay trở đi, không được nhắc tới cô gái kia trước mặt tôi nữa, nếu không cậu cút sang Malaysia cho tôi ngay!”
***
Từ hôm đó trở đi, cuộc sống của Kỷ Hiểu Nguyệt “sóng yên biển lặng” đến bất ngờ.
Mỗi lần nhìn thấy cô, Tề Hạo đều coi như không khí, còn anh chàng Nhi*p Phong thì vòng đi rất xa, trong ánh mắt còn có chút kính sợ.
(Nhi*p Phong hạnh phúc nói leo: “Thế giới thật là kỳ diệu! Hiểu Nguyệt ᴆụng độ Tề Hạo. Không cần phá hoại kẻ địch đã tự diệt vong!”)
Về phần các chị em khác, do động lực của sự cảm thông quá lớn, họ dần trở nên thân thiện với Kỷ Hiểu Nguyệt. Vì vậy, Kỷ Hiểu Nguyệt lại có thể ung dung ngồi chơi game.
Ngay cả trong game không khí cũng trở lại vẻ thanh bình trước đây. Mấy ngày liền, Phong Diệp Vô Nhai không lên mạng. Vì đương sự không xuất hiện nên chuyện thu nhận đồ đệ cùng cưới gả của Phong Diệp Vô Nhai cũng dần dần “cuộn cờ im trống”. Ngay cả nhóm mấy cô nàng Măng Mọc Sau Mưa cũng không “vận động tinh thần” Tế Nguyệt Thanh Thanh nữa, chỉ thỉnh thoảng mới nói mấy câu oán trách, kiểu như: “Cơ hội tốt như vậy mà lại bỏ qua, đúng là đáng tiếc!”
Nhưng khi thế giới yên bình trở lại, trong lòng Kỷ Hiểu Nguyệt bỗng có chút trống vắng.
Thật ra… những ngày được Đại Thần dẫn đi đánh quái thăng cấp rất thích!
“Mình có bị điên không vậy?” Kỷ Hiểu Nguyệt thầm khinh thường bản thân.
Mấy cô bạn Măng Mọc Sau Mưa ngày nào cũng lên mạng, nhưng lần này Kỷ Hiểu Nguyệt không dám kể chuyện cô đẩy anh chàng Tổng giám đốc xuống nước. Lý do là vì, Ta Là Một Con Rồng cũng ở trên mạng.
Kỷ Hiểu Nguyệt sợ Hoa Hồ Điệp sẽ nhảy bổ ra từ trong máy tính để Gi*t cô!
***
Những hoạt động mới nhân dịp lễ Giáng sinh đã được triển khai, đáng tiếc đề xuất của Kỷ Hiểu Nguyệt lại không được lựa chọn. Nghe nói lần này công ty dùng ý tưởng của Hoa Hồ Điệp. Giờ mọi người trong công ty đều nhìn Hoa Hồ Điệp với ánh mắt khác.
Vừa vào Bộ phận Phát triển game đã lập được công trạng rồi, đúng là “hậu sinh khả úy”!
Hoa Hồ Điệp cứ bay bổng trong những lời khen ngợi, khích lệ.
Hoạt động nhân dịp lễ Giáng sinh lần này như sau: Những khách hàng mua album của Phong Tín Nhi và An Húc Dương đều nhận được thẻ cào của game Chân Linh Thần Giới, cơ cấu giải thưởng không giống nhau. Hấp dẫn nhất là mười giải thưởng lớn rất có giá trị, nghe nói là những nhân vật kinh điển với phiên bản hạn chế, năm nam năm nữ. Những nhân vật này khi gia nhập giang hồ đã đạt đến cấp độ 18, không cần tu luyện ở Tân Thủ Thôn, có thể trực tiếp gia nhập môn phái, còn được mang theo bên mình ba kỹ năng Gi*t người vô địch. Ngoài ra, những giải thưởng khác như νũ кнí, trang bị, thú nuôi hay thẻ cào tăng điểm kinh nghiệm cũng hấp dẫn không kém.
Sau khi tin tức này được thông báo nhanh chóng tạo nên một làn sóng trong cộng đồng người chơi.
Nhân vật được tạo ra có giới hạn đấy nhé! Nghe nói từ tạo hình nhân vật đến trang bị, kỹ năng đều độc nhất vô nhị.
Rất khó “với tới” những nhân vật đó nhưng đạt được những thứ khác cũng không tệ. Tất cả đều không thể mua được ở ngoài!
Do vậy, đĩa nhạc của Phong Tín Nhi và An Húc Dương bị tranh giành mua hết sạch, game Chân Linh Thần Giới trong một thời gian ngắn số lượng người chơi cũng tăng lên không ít.
Dù là Phong Tín Nhi, An Húc Dương hay Chân Linh Thần Giới cũng đều hừng hực khí thế.
Đối với những người chơi game, điều họ quan tâm nhất vẫn là mười nhân vật phiên bản giới hạn sẽ thuộc về ai. Kỷ Hiểu Nguyệt suýt chút nữa cũng vì xúc động mà định đi mua đĩa nhạc về thử vận may, nhưng nghĩ tới cơ hội 1/100000 và ví tiền của mình, cô lập tức từ bỏ ý định.
Nhưng cô cũng không khỏi nghi ngờ, ý tưởng này có thật là do Hoa Hồ Điệp nghĩ ra không? Với trí thông minh của Hoa Hồ Điệp… liệu có thể?