Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc - Chương 191

Tác giả: Tô Hương Lan Sắc

Nguyễn Miên Man lắc đầu nói: "Vẫn là không nên."
Thời gian đã không còn sớm, Tư Cảnh Lâm ăn uống no đủ ngồi một hồi liền từ trong tiệm rời đi.
Ngày kế, khách hàng tiệm cơm chiên Hạnh Phúc nhìn đến trong tiệm thêm món canh thịt dê cùng cơm chiên thịt dê vô cùng kinh hỉ, đồng thời sôi nổi khen ngợi, nói bà chủ nhỏ thật tri kỷ, biết thời tiết lạnh nên bồi bổ cho bọn họ.
Mỗi lần ra món mới, sẽ có rất nhiều người không đặt được cơm hộp chạy đến trong tiệm ăn, cho nên hôm nay sinh ý trong tiệm lại lần nữa tăng mạng, trên cơ bản chỗ ngồi đều phải chờ.
"Hai ngày trước tôi mới ở thành phố G bên kia ăn một cửa hiệu lâu đời bán canh thịt dê cả trăm năm, lúc ấy còn cảm thấy ăn rất ngon, lúc này cùng bà chủ nhở so sánh, rốt cuộc hương vị vẫn kém một chút."
Một cái bàn thượng sát tượn, một thanh niên áo vàng cùng người bên cạnh nói chuyện.
"Nhà anh nói tôi đã ăn qua, xác thật so ra kém bà chủ làm." Triệu Hữu Vi nói xong, nắm cái muỗng ăn một ngụm thịt de, "Bà chủ nhỏ làm canh thịt dê, không riêng canh thươm, thịt càng mỹ vị."
"Tôi cảm thấy cơm chiên thịt dê ăn ngon hơn, thịt dê này có chút cảm giác của thịt nướng, bên ngoài hơi xém, bên trong mềm ra nước, ăn cùng cơm, quả thực quá thơm!" Một thanh niên khác ngồi cùng bàn nói.
So với bọn họ bàn này còn có công phu nói chuyện phiếm, mấy bàn khách hàng khác đều ăn đến cái đầu hận không thể vùi vào chén bàn.
Lúc khách trong tiệm khách hàng đều đắm chìm trong canh thịt dê cùng cơm chiên thịt dê, một nam một nữ đi tới ngoài cửa hàng.
Người đàn ông vừa thấy nhà này vừa cũ vừa nhỏ, trong lòng liền không quá vừa lòng, nghe mùi hương mê người từ trong tiệm bay ra, lúc này mới chưa nói cái gì.
Bất quá, chờ thấy bên trong không có cỗ ngồi, hắn rốt cuộc nhịn không được nói: "Xảo Xảo, chúng ta đổi chỗ khác đi."
"Hôm nay trong tiệm có canh thịt dê cùng cơm chiên thịt dê mới ra, tôi muốn ở chỗ này ăn, chúng ta chờ một chút đi." Xảo Xảo ngửi mùi hương, lại xem khách trong tiệm ăn uống ngon lành, âm thầm nuốt nước miếng.
"Cửa tiệm cũ nát như vậy còn phải xếp hàng, quá phiền toái, anh có tiền, chúng ta đi ăn bữa tiệc lớn, thành tây mới mở tiệm cơm Tây thế nào? Lần trước anh mời bạn đi qua ăn, cấp bậc rất cao, mất hơn 3000 đồng."
Xảo Xảo nghe được người đàn ông nói, hơi nhíu mày lại.
Bọn họ là đối tượng xem mặt, hảo cảm vốn không quá sâu, thấy hắn nói mấy câu đó, Xảo Xảo đã có điểm không muốn tiếp tục mối quan hệ này: "Xin lỗi, tôi muốn ở chỗ này ăn, tiệm cơm Tây gì đó anh đi tìm người khác đi ăn cùng đi."
Nghe ra ý trong lời nói của cô, biểu tình người đàn ông khẽ biến, chặn lại nói: "Em nếu không muốn ăn cơm Tây, thành đông tiệm cơm Trung Quốc lâu đời cũng không tồi, khẳng định so với nhà này ngon hơn, hơn nữa hoàn cảnh cũng tốt hơn nơi này, anh mời em mấy món đắt nhất."
Xảo Xảo là khách quen trong tiệm, nghe được lời này của hắn, trong lòng có chút không cao hứng.
Bất quá, cô còn không kịp mở miệng, trong tiệm liền có người trước nhịn không được mở miệng nói: "3000 đồng còn không trả nổi một bữa yến tiệc của nhà này, cũng không biết xấu hổ mà khoe khoang! Không ăn liền đi nhanh, cứ ở cửa ong ong như ruồi bọ."
"Mày quản cái...... Triệu thiếu!" Người đàn ông bị chặn họng, còn làm trò trước mặt cô gái mình coi trọng, theo bản năng mắng lại, nhưng mà một câu còn không có mắng ra, liền nhìn đến người nói chuyện trước mặt, còn may không đem chính mình sặc ૮ɦếƭ.
"Anh là ai?" Triệu Hữu Vi thấy hắn thế nhưng biết mình, nhướng mày nói.
Người đàn ông vội nói mình không phải, không nên quấy rầy hắn ăn cơm, mới tự giới thiệu một chút.
Lúc trước ngạo mạn sau lại cung kính, làm Xảo Xảo càng thêm chướng mắt, thấy rốt cuộc có chỗ trống, trực tiếp đi qua ngồi xuống.
Người đàn ông đến chỗ Triệu Hữu Vi nửa ngày, thấy bọn họ bắt đầu có chút không kiên nhẫn, lúc này mới thức thời rời đi, một lần nữa đi tìm Xảo Xảo.
Nhưng mà, Xảo Xảo đã hoàn toàn không phản ứng lại với hắn, tự mình gọi cơm, liền an tĩnh ăn.
Cơm chiên thịt dê màu sắc hoàng kim, mặc kệ là thịt dê hay là cà rốt, hành tây bên trong thoạt nhìn đều đặc biệt mê người, vào miệng, thịt dê mềm cùng cơm dẻo, càng nhai càng thơm.
Cơm chiên thả bột thì là, xác thật có điểm cảm giác giống thịt dê nướng, Xảo Xảo ăn đến căn bản dừng không được, mấy miếng cơm chiên thịt dê xuống bụng, mới múc muỗng canh thịt dê, nháy mắt toàn thân đều ấm lên.
Ăn ăn, Xảo Xảo mới vừa rồi rất sốt ruột được mỹ vị trước mặt trấn an lại.
Người đàn ông nhìn canh thịt dê cùng cơm chiên thịt dê trên bàn, sắc hương vị đều đầy đủ, lại thấy cô ăn đến ngon lành như vậy, bỗng nhiên thấy đói bụng.
Hắn hướng trong tiệm quét một vòng, thấy không còn vị trí, trong lòng có chút không kiên nhẫn, bất quá có Triệu Hữu Vi ở đây, hắn cũng không dám khoe giàu đi lấy tiền đánh người, chỉ có thể thành thật chờ.
Hắn không biết chính là, hai nam khách hàng ngồi cùng bàn Xảo Xảo vốn dĩ ăn xong rồi, nhưng bởi vì khó chịu hắn, lại gọi thêm một phần canh thịt dê chậm rãi uống, cố ý không cho hắn vị trí.
Không chỉ có hai nam khách hàng này, khách hàng ở một cái bàn khác cũng thực khó chịu với hắn, cho nên cố ý chờ có khách hàng khác tiến vào liền hô: "Nơi này, nơi này."
Người mới tiến vào cũng không quen bọn họ, bất quá vẫn là theo bản năng đi tới, bọn họ nhường vị trí ngồi xuống.
Người đàn ông còn tưởng rằng bọn họ quen biết, mặc dù không cao hứng cũng không dám nói cái gì, một người đứng ở trong cửa hàng hương khí bốn phía, nước miếng đều muốn chảy ra.
Hắn chờ chờ như vậy, Xảo Xảo đã ăn xong, vẻ mặt thỏa mãn mà lau lau miệng, trực tiếp xách theo túi xách chạy lấy người.
"Ai! Xảo Xảo em chờ anh, anh còn chưa có ăn đâu!" Người đàn ông nhìn cô đứng dậy nhường ra vị trí, lại thấy cô cũng không quay đầu lại rời đi, nhất thời có chút rối rắm.
Bất quá, đại khái là cảm thấy cô cũng sẽ không chạy, cuối cùng vẫn là cái bụng chiến thắng, hắn một ngồi xuống bắt đầu gọi cơm: "Cho tôi một chén canh thịt dê một phần cơm chiên thịt dê!"
"Xin lỗi, canh thịt dê cùng cơm chiên thịt dê đã bán hết rồi." Chu Linh xách theo canh thịt dê đã đóng gói xong ra , nghe được hắn gọi món liền nói.
"Cái gì!" Người đàn ông khó chịu hô một tiếng, ngay sau đó chỉ vào trên tay chị nói, "Chỗ cô không phải còn có sao? Tôi trảgấp đôi tiền cô bán cho tôi."
"Anh được lắm nha, lá gan rất lớn." Triệu Hữu Vi đứng lên, tiếp nhận túi trên tay Chu Linh rồi quét mắt nhìn hắn một cái.
"Hiểu lầm, hiểu lầm, tôi không biết là anh mua......" Mặt người đàn ông trắng nhợt, xin lỗi qua đi, trực tiếp xoay người chạy đi, cảm thấy vẫn là đuổi theo Xảo Xảo đi.
Nhưng mà, hắn không biết chính là, Xảo Xảo đã sớm gọi điện thoại thêm mắm thêm muối, đem hành vi hôm nay của hắn nói cho người trong nhà, hiện giờ bọn họ đã không còn muốn gặp hặn.
Triệu Hữu Vi thấy hắn như vậy, "Ha" một tiếng, xách theo canh thịt dê đóng gói tốt cùng nhóm bằng hữu rời đi.
Con người đều là có mới nới cũ, lúc trước khách hàng rất yêu thích cơm chiên vịt quay, canh vịt già, nhưng từ khi có cơm chiên thịt dê, canh thịt dê lập tức đại bộ phận khách hàng đều quên cơm vịt mà đổi qua dê.
Khu bình luận tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, nhất thời đều là bình luận về cơm chiên thịt dê cùng canh thịt dê.
【 là ** sơn: Cơm chiên thịt dê thật sự quá ngon, đặc biệt là thịt dê bên trong, ngoài nướng thơm bên trong lại mềm, không phải nướng lại so với thịt dê nướng còn ngon hơn, căn bản là ăn không đủ. 】
【4**b: Canh thịt dê hương vị quá đỉnh, hơn hản mấy cửa hàng gọi là cửa hiệu lâu đời mười năm, trăm năm, không riêng canh ngon, thịt dê bên trong còn béo mà không ngán, ăn không đã ngon, chấm sa tế lại có một phen phong vị khác. 】
【6** ngày: Nói đúng! Ngày hôm qua được người bạn dẫnđi một nhà nghe nói đã bán canh thịt dê rất nhiều năm rồi, hương vị cũng chỉ như vậy, thái độ oogn chủ còn đặc biệt ngạo mạn, giống như ai thiếu hắn mấy trăm vạn vậy, người bạn của tôi tính tình cũng nóng, lúc ấy còn tranh cãi. 】
......
【5** còn: Thời tiết này được ăn một chén cơm chiên thịt dê cùng với một chén canh thịt dê, thì chẳng khác gì thần tiên, quá suиɠ sướиɠ! 】
【h**q: Vốn dĩ tôi còn không dám tùy tiện nếm thử thịt dê, sợ tanh, thấy mọi người đều nói ngon, không tanh mới nếm thử một chút, phát hiện hương vị thật là không thể chê. 】
【o**6: Ông nội của tôi siêu thích uống canh thịt dê, bất quá ông cũng kén chọn, rất nhiều lần mua về ông đều nói không ngon, nhìn thấy bà chủ nhỏ bán canh thịt dê, tôi không nói hai lời liềnmua một phần, quả nhiên ông tôi rất thích, còn hộ thực như đứa nhỏ. 】
【k**l: Từ khi còn nhỏ, mẹ tôi mua thịt dê nhưng không biết làm, nấu một nồi canh thịt dê tanh vô cùng còn một hai bắt tôi uống, tôi đối với canh thịt dê có bóng ma tâm lý, bất quá tôi còn tín nhiệm tay nghề bà chủ nhỏ, cho nên lấy ra dũng khí nếm thử một chút, ân, bóng ma thơ ấu rốt cuộc được mỹ vị thay thế. 】
......
Thịt dê so với thịt heo, thịt bò, thịt gà vịt, thịt cá mà nói, người thích ăn vẫn ít hơn một chút, Nguyễn Miên Man vốn đang hơi lo lắng, một ngày có thể tiêu hao nhiều thịt dê như vậy không.
Nhìn thấy khách hàng khen không dứt miệng cơm chiên thịt dê cùng canh thịt dê đều, một ít người đã từng không ăn thịt dê đều nguyện ý nếm thử, liền yên tâm, đồng thời lại vì bọn họ tín nhiệm mà cảm thấy cao hứng.
Một con dê trừ bỏ thịt dê cùng xương cốt, còn có đầu dê, chân dê, иộι тạиg linh tinh, Nguyễn Miên Man dựa vào suy nghĩ không lãng phí, đem иộι тạиg nấu thành canh lòng dê, đầu dê cùng chân dê thì kho.
Lòng dê nấu canh còn dễ nói, ông Ngô cùng Chu Linh bọn họ đều ăn được, lại còn khá thích, chính bọn họ có thể giải quyết hết.
Nhưng đầu dê loại đồ vật khẩu vị nặng này, bọn họ lại là "xin miễn cho kẻ bất tài".
Bất quá, Nguyễn Miên Man mua chút gia vị cùng hương liệu, kho một ngày một đêm, đầu dê, chân dê phát ra hương vị mê người vô cùng.
Buổi sáng, ông Ngô tới ăn bữa sáng thấy thật thơm, bất quá đầu dương kia thoạt nhìn thực sự có điểm đáng sợ, ông cuối cùng chỉ lấy cái chân dê gặm lên.
"Ân, chân dê này không tồi, ông còn sợ mình ăn không nổi, không nghĩ tới ăn lên lại mềm như vậy, thật hương!"
Chân dê được kho đến mềm lạn, màu sắc hồng lượng, một ngụm cắn xuống collagen tràn đầy, ăn vào trong miệng béo mà không ngán, hàm tiên ngon miệng, làm ông Ngô dù mới vừa ăn xong bữa sáng ăn xong một cái còn chưa đủ.
"Nếu ông thích cháu để lại cho ông, bất quá buổi sáng không thể ăn nhiều." Nguyễn Miên Man nói.
Ông Ngô ăn đến đã có chút căng bụng, lưu luyến không rời nhìn cái chân dê còn lại, dặn cô nhất định phải giữ lại cho mình rồi mới rời đi.
Chờ ông đi rồi, Nguyễn Miên Man nghĩ nghĩ, chụp ảnh đầu dê treo ở trong tiệm.
Cô vón dĩ chỉ là muốn thử xem có thể bán đi hay không, cũng không ôm hy vọng quá lớn, không nghĩ tới lúc buôn bán bắt đầu, Chu Linh liền cùng cô nói, đầu dê khi có người mua rồi.
"Thế nhưng thật sự có người mua!" Trong giọng nói Chu Linh lộ ra vài phần khó có thể tin.
Nguyễn Miên Man cũng có chút kinh ngạc, cảm thấy mình quả nhiên vẫn là coi thường mấy người mê ăn uống trong tiệm.
"Kỳ thật hương vị đầu dê kho không tồi, chính là thoạt nhìn có chút dọa người mà thôi." Nguyễn Miên Man nói.
Chu Linh gật đầu nói: "Ngửi thôi liền biết khẳng định ăn ngon, nhưng mà người bình thường phỏng chừng không dám nếm thử. Đúng rồi, khách hàng mua đầu dê ghi chú nói, không cần chặt nhỏ, trực tiếp đóng gói đưa qua là được."
"Không cần chặt ra? Được, vậy đến lúc đó chị trực tiếp đóng gói, lại tặng thêm một cái chân dê." Nguyễn Miên Man nghĩ tốt xấu là vị khách thứ nhất dũng cảm nếm thử đầu dê kho, như thế nào cũng nên tặng chút đồ cổ vũ một chút.
Chu Linh gật đầu, chờ nhan viên giao cơm đến, trực tiếp lấy hộp cơm to đặc biệt đặt riêng trong tiệm đóng gói đầu dê cùng chân dê kho, cùng với nước chấm Nguyễn Miên Man đã pha chế sẵn.
"Má ơi! Trong tiệm thế nhưng còn có người khẩu vị nặng như này sao?" Nhân viên giao cơm nhận được đề dê kho đóng gói, nháy mắt chấn kinh.
Có vị khách mới vừa ngồi vào trong tiệm cùng mấy nhân viên giao cơm khác được thanh âm kích động của hắn, quay đầu nhìn qua, cũng đều mở to hai mắt nhìn: "Đó là cái gì? Hình như là...... đầu dê?"
"Tôi quỳ, là dầu dê kho bán trong tiệm hôm nay? Thật sự có dũng sĩ dám nếm thử!" Một vị khách xem nhìn qua, trong giọng nói lộ ra sự bội phục.
Làm nhân viên trong tiệm, nhìn thấy nhóm khách hàng có thái độ khi*p sợ này, Chu Linh không thể không nói hai câu: "Đừng nhìn đầu dê kho dọa người, nhưng hương vị rất tốt."
"Cái này nhưng thật ra tôi tin, rốt cuộc bà chủ nhỏ làm tất nhiên ngon, bất quá để nguyên đâu dê như vậy thực sự có điểm dọa người, nếu đem thịt tách ra, tôi còn dám thử xem." Ngửi được mùi thơm của món kho từ phòng bếp bay ra, một nam khách hàng nói.
Chu Linh nói: "Vì vị khách kia yêu cầu, còn không thì sẽ cắt ra, nhưng đây là khách hàng ghi chú không cần chặt ra, cho nên mới trực tiếp đưa qua."
Nghe nói sẽ chặt ra, nam khách hàng này thật ra có chút nóng lòng muốn thử, bất quá biết được hôm nay chỉ có một cái, vẫn là thành thành thật thật gọi cơm chiên thịt dê cùng canh thịt dê.
Chờ nhân viên giao cơm cầm đơn hàng đặc biệt rời đi, người trong tiệm còn nghị luận về đầu dê kho.
Hơn 11 giờ, người đi trong hẻm Hồ Lô nhiều lên, trừ bỏ cư dân trong hẻm, trên cơ bản đều là khách tới tiệm cơm chiên Hạnh Phúc ăn cơm.
Một người đàn ông trung niên hơi béo từ đầu hẻm tiến vào, dạo qua một vòng đều tìm không thấy địa chỉ, chỉ có thể tùy tiện tìm tới một người: "Người anh em!"
Người thanh niên bị hắn chụp bả vai đối diện với gương mặt hung dữ, tim nhảy mạnh một chút: "Đại, đại ca, có chuyện gì sao?"
"Hỏi đường, cậu có biết tiệm cơm chiên Hạnh Phúc trong ngõ này không?" Người đàn ông trung niên vẫn duy trì tươi cười hỏi.
Nguyên lai là hỏi đường, làm hắn sợ muốn nhảy dựng!
Thanh niên theo bản năng vỗ vỗ иgự¢, thả lỏng lại nói: "Tôi cũng là đi tiệm cơm chiên Hạnh Phúc ăn cơm, anh cùng tôi đi đi."
"Cậu cũng là đi tiệm cơm chiên Hạnh Phúc ăn cơm? Cửa hàng này hương vị rất tốt sao?"
"Anh là lần đầu tới sao? Tôi nói cùng anh, hương vị cửa hàng này đặc biệt ngon, đặc biệt là gần đây mới bán cơm chiên thịt dê cùng canh thịt dê, tuyệt đối là số một thành phố A chúng ta."
"Vậy sao, tôi đây phải nếm thử hẳn hoi."
"Đại ca, thương lượng chuyện này chút, anh có thể không cười được không?" Hàn huyên hai câu, đại khái là cảm thấy người này không hung dữ như vậy, thanh niên nói.
Người đàn ông trung niên nghe vậy, thu hồi tươi cười trên mặt, lúc này thoạt nhìn không hung dữ, nhưng biểu tình này của hắn, luôn có một loại cảm giác khinh thường người khác.
Đây là trời sinh gương mặt như vậy a!
Người thanh niên nhịn không được ở trong lòng nói thầm nói.
Tới sớm không bằng tới đúng lúc, hai người đến trong tiệm vừa lúc có hai chỗ chống, chạy nhanh qua ngồi xuống.
Người đàn ông trung niên trong lòng vốn dĩ có chút khinh thường, cảm thấy thành phố A sao có thể có chỗ bán canh thịt dê ngon hơn hắn, nhưng tiến vào trong cửa hàng, ngửi được mùi hương từ phòng bếp bay ra, biểu tình liền không tự giác nghiêm túc lên.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc