【 cái thứ: Bà chủ nhỏ cố lên, nhất định có thể thi đậu đại học tốt! 】
【hq: Nửa ngày cũng được, rốt cuộc trời nóng, ai cũng không có khả năng một ngày hai bữa đều ăn cơm chiên. 】 tuy rằng hắn có thể, cũng rất muốn ăn, nhưng so sánh với cái này, tự nhiên vẫn là chuyện bà chủ thi đại học quan trọng hơn.
【5 còn: Bà chủ nhỏ, em trai tôi năm trước mới vừa thi đại học xong, thành tích của nó cũng không tệ lắm, tôi đem tài liệu học tập của nó tặng cho cô đi! 】
【 thanh l: Tôi có rất nhiều họ hàng là giáo viên cấp ba, nếu bà chủ nhỏ cần, tôi cũng có thể cung cấp tài liệu ôn tập cho cô. 】
【nx: Còn có một năm, bà chủ cố lên xông lên, nhất định có thể thi đậu đại học mơ ước! 】
【 là sơn: Chúc bà chủ thi đại học thuận lợi. 】......
【js: Con gái tôi sang năm cũng muốn thi đại học, hy vọng các người đều có thể thi đậu đại học tốt! 】
Nguyễn Miên Man vốn tưởng rằng, lúc đnăg thông báo lên, khẳng định sẽ làm nhóm khách hàng oán giận, rốt cuộc phía trước bởi vì làm yến tiệc, thi thoảng buổi chiều cũng không buôn bán, bọn họ từng oán giận rất nhiều.
Nhưng mà chờ bận rộn buổi trưa xong, nhìn đến khu bình luận tràn đầy bình luận chúc phúc cùng cổ vũ chính mình, Nguyễn Miên Man kinh ngạc mà đồng thời trong lòng cũng cảm giác rất ấm áp.
Có ông Ngô ở đây, tài liệu ôn tập gì đó cô không thiếu, đặc biệt là thành tích nguyên thân cũng không tồi, vở viết cấp ba cũng đều còn.
Nguyễn Miên Man thống nhất cảm ơn, cũng tỏ vẻ chính mình đã có tài liệu ôn tập.
Dù vậy, buổi chiều, cô vẫn nhận được một ít tài liệu được nhân viên giao cơm chuyển hộ tới đây, còn có khách hàng tới trong tiệm ăn cơm cũng tỏ vẻ mình là giáo viên cấp ba, hỏi cô có cần tìm giáo viên phụ đạo hay không, cô ấy gần đây tương đối rảnh, có thể phụ đạo cho cô.
Nguyễn Miên Man tuy rằng không cần, lại vẫn là có chút bị bọn họ làm cảm động, nghĩ đến phía trước có khách không đặt được tôm hùm đất đề nghị cô thêm một món cơm chiên tôm bóc vỏ, cảm thấy có thể an bài được.
Nguyễn Miên Man là người thuộc phái hành động, quyết định thêm món cơm chiên tôm bóc vỏ, sáng sớm hôm sau liền tự mình đi chợ một chuyến.
Trêи thực tế, trong chợ có rất nhiều cửa hàng có bán tôm bóc vỏ sẵn, nhưng cô cảm thấy vẫn là dùng tôm sống tự mình lột tương đối tươi hơn, cuối cùng mua mấy cân sống tôm trở về.Sở dĩ chỉ mua ít như vậy, bởi vì hiện tại đều là đặt đơn trước, hôm nay lên thực đơn, thì ngày mai khách hàng mới có thể ăn được, cho nên không cần thiết mua trước.
Mua sắm xong nguyên liệu nấu ăn trở lại cửa hàng, Nguyễn Miên Man liền chuẩn bị đem tôm lột vỏ, làm một phần cơm chiên để chụp lên thực đơn.
"Để chị lột." Chu Linh nhìn thấy cô chuẩn bị lột tôm, lập tức lại đây chuẩn bị tranh việc.
"Không cần ạ." Nguyễn Miên Man nói xong, đem tôm đã rửa sạch xếp ở trêи thớt, cầm lấy một cây dao xoát xoát hai cái, vỏ tôm liền được lột sạch sẽ.
Chu Linh chỉ thấy rõ nàng cô cầm dao khoa tay múa chân vài cái, bảy tám con tôm được bóc sạch vỏ đã rơi vào cái chậu bên cạnh, sợ tới ngây người.
Chờ xem cô lại xử lý xong một loạt tôm, chị Chu nhịn không được nhặt lên một con tôm đã lột vỏ từ trong bồn nhìn kỹ, phát hiện tôm bóc vỏ này so với dùng tay lột còn muốn hoàn mỹ hơn, thậm chí tới chỉ tôm cũng đã được lột sạch.
"Cô chủ, em cũng quá lợi hại!" Phát hiện tôm trong bồn đều được bóc sạch vỏ một cách hoàn mỹ, Chu Linh nhịn không được nói.
Lúc thấy cô mua tôm sống trở về, Chu Linh còn nghĩ tôm sống tươi thì tươi, nhưng phỏng chừng còn mất chút công sức lột vỏ, không nghĩ tới cô còn có chiêu thức này.
Nguyễn Miên Man cười một chút, lại lần nữa cầm lên một nắm tôm xếp ở trêи thớt.Có kỹ xảo đặc thù lột tôm của cô, chưa tới mười phút, mấy cân tôm mua về toàn bộ đã biến thành tôm bóc vỏ.
Tôm bóc xong vỏ, Nguyễn Miên Man rửa sạch tay một lần nữa, đem những nguyên liệu khác chuẩn bị tốt, bắt đầu chiên cơm.Trước đem dưa chuột, cà rốt, hành tây, tôm bóc vỏ cho vào trong nồi đảo đều, chín tám phần thì cho cơm đã trộng trứng gà sống vào, đảo đều mấy cái thì bắt đầu cho gia vị.
Cơm chiên tôm bóc vỏ ra nồi trang trí xong, cơm chiên vàng ruộm kẹp bên trong thịt tôm bóc vỏ phấn hồng, màu xanh lục của dưa chuột, màu đỏ của cà rốt...... làm người ta thấy cảnh đẹp ý vui, nhìn thôi cũng thực mê người.
Chu Linh vốn dĩ cho rằng, tốt xấu gì mình cũng là người ăn qua tôm hùm đất xào cay trong tiệm, hẳn là sẽ không thèm cơm chiên tôm bóc vỏ, không nghĩ tới ngửi được mùi thơm bốn phía, vẫn là nhịn không được nuốt nước miếng.
Nguyễn Miên Man lấy ra di động chụp ảnh tải lên thực đơn xong, nói với chị: "Đừng lãng phí, lấy cái chén tới chị em mình chia nhau nếm thử hương vị."
Chu Linh sau khi gật đầu rửa sạch một cái chén, cùng nhau chia hết đĩa cơm chiên tôm bóc vỏ kia.Chia xong, Chu Linh gấp không chờ nổi kẹp lên một con tôm bóc vỏ đưa vào trong miệng, hương vị tươi mới ngọt thịt, ăn ngon đồng thời mang đến cảm giác thỏa mãn vô cùng.Ăn xong tôm bóc vỏ, cô lại ăn tiếp một thìa to cơm chiên, phát hiện hương vị thật là đặc biệt ngon.
"Ăn ngon thật!" Chu Linh đem cơm nuốt xuống vội khen.
Cùng lúc đó, đã có khách hàng phát hiện trong tiệm có món mới- cơm chiên tôm bóc vỏ, xem hình ảnh thôi mà trong lòng liền kϊƈɦ động cực kỳ.
Đại bộ phận mọi người đều lựa chọn ở trong tiệm ngồi canh tới thời gian buôn bán, có người đại khái là quá mức kϊƈɦ động, nhịn không được chạy đến khu bình luận gào lên.
Một cái bình luận này, nhưng làm vài người vốn dĩ không phát hiện giờ cũng đã biết chuyện này.
【6** ngày: A a a a! Quá tuyệt vời, bà chủ thế nhưng lên món mới, hơn nữa lại là món cơm chiên tôm bóc vỏ tôi thích nhất! 】
【o**6: Cảm ơn đã nhắc nhở, anh không nói tôi còn chưa có phát hiện. 】
【 võ **w: Cảm ơn! Tôi cũng không phát hiện, còn may còn may, thiếu chút nữa liền bỏ lỡ. 】......
【 thiên **3: Anh có phải bị ngốc hay không? Hiện tại tốt rồi, lại hấp dẫn thêm nhiều người như vậy cùng chúng ta cạnh tranh. 】
【5** còn: Thật là đồ đầu gỗ mà! 】
Ngày thường, khách hàng trong tiệm cơm chiên Hạnh Phúc đặt trước rất tích cực, hôm nay có cơm chiên tôm bóc vỏ, càng thêm tích cực hơn.
Chờ đến khi đặt đơn thành công, không ít khách hàng cao hứng đồng thời lại nhịn không được chạy đến khu bình luận khoe mẽ.
【H**q: Aiz...... Đột nhiên phát hiện hôm nay ςướק được cơm chiên tôm bóc vỏ cũng vô dụng, còn phải đợi tới ngày mai mới có thể ăn được. 】
【4**b: Đúng vậy, tôi rất muốn hôm nay có thể ăn ngay! 】
【 là ** sơn: Ai mà không muốn chứ! 】
【i**n: Có thể ςướק được mấy người liền thấy đủ đi, tôi còn chưa ςướק được. 】......
【f**y: Tôi cũng không ςướק được, thật không biết tốc độ tay của mấy người này đã đạt tới cấp độ nào rồi. 】
Bất quá, khách hàng không ςướק được thật ra cũng không phải đặc biệt ủ rũ, bởi vì những món khác trong tiệm có khả năng không bán nữa, nhưng cơm chiên đều giống nhau ra món nào đều luôn duy trì bán, cho nên chỉ cần bọn họ mỗi ngày chịu khó canh đoạt, vẫn là có thể ăn được.
So với những khách hàng muốn ăn lại ăn không được này, Tư Cảnh Lâm hiển nhiên là hạnh phúc hơn nhiều, buổi trưa hôm nay vừa ăn được cơm chiên tôm bóc vỏ lại ăn được cả canh đậu hủ đầu tôm Nguyễn Miên Man làm.
Canh đậu hủ đầu tôm là dùng vỏ tôm lột xong cùng đầu tôm còn dư lại ninh lấy nước, hương vị đặc biệt thơm.
Lúc anh ăn cơm chiên tôm bóc vỏ cùng canh đậu hủ đầu tôm, Nguyễn Miên Man có lẽ là lo lắng anh không đủ ăn, chiên xong hai nồi cơm, còn thuận tay chiên mấy cái bánh tôm cho anh.
Tôm tươi mới bóc vỏ trộn với trứng gà, thêm bột mì quấy đều, đặt ở trong chảo dầu chiên qua, thơm đến người ngồi trong tiệm đều muốn chảy nước miếng.Bánh tôm mới ra nồi hương vị đặc biệt tốt, ngoài giòn trong mềm, làm vốn dĩ Tư Cảnh Lâm đã ăn no cũng không cự tuyệt nó được.
Cơm nước xong sau, Tư Cảnh Lâm không có rời đi ngay, ngược lại lấy ra di động ngồi ở trong góc phòng bếp xử lý một ít sự vụ công ty.
Thời gian buôn bán bận rộn nhất của buổi trưa bắt đầu, Nguyễn Miên Man cũng không rảnh nhìn anh, thẳng đến khi bận rộn xong mới kinh ngạc mà nhìn anh: "Anh Cảnh Lâm buổi chiều không có việc gì sao?" Như thế nào còn ngồi ở nơi này.
"Buổi chiều không bân, phía trước ông nội không phải nói để anh phụ đạo em học tập sao? Vừa lúc kiểm tra trình độ hiện tại của em." Tư Cảnh Lâm tắt đi di động nhìn về phía cô, "Hiện tại em bận xong rồi chứ?"
Sách giáo khoa cấp hai còn chưa có xem xong, Nguyễn Miên Man bỗng nhiên có chút chột dạ, cầm lấy một cái giẻ lau một bên chà mặt bàn một bên nói: "Còn muốn thu thập trong tiệm một chút, không bằng canh bận rộn trước đi, chờ em có chỗ nào chưa hiểu lại hỏi anh."
Lời này cô vừa nói xong, Tư Cảnh Lâm còn chưa nói gì, Chu Linh lại chạy tới ςướק đi giẻ lau trong tay cô trước: "Em đi học đi, trong tiệm để chị dọn dẹp."
Từ đó, Nguyễn Miên Man liền không có lý do, chỉ có thể mang theo Tư Cảnh Lâm lên lầu.Trêи lầu trừ bỏ một gian ngoài để đồ, chỉ có hai gian phòng, phòng bà ngoại Nguyễn đã từng ở nếu không có việc gì thì cô rất ít đi vào.
Lúc này, do dự hai giây, cô vẫn là mang theo Tư Cảnh Lâm vào phòng mình, bất quá không để cho người ngồi trong phòng, mà là trực tiếp mang theo người xuyên qua phòng đi tới sân thượng bên ngoài.
Đêm qua có một trận mưa, nhiệt độ bỗng nhiên hạ xuống không ít, cho nên ngồi ở sân thượng thật ra khá mát mẻ.Cô không có việc gì đều thích ngồi trêи sân thượng, bởi vậy để lại bàn ghế ở bên ngoài, lúc này chỉ cần đem sách vở lấy ra tới là được.
"Anh muốn uống trà không? Hoặc là em rửa chút hoa quả đi?" Chờ ngồi xuống, Nguyễn Miên Man bỗng nhiên nói.
Tư Cảnh Lâm liếc nhìn cô một cái: "Đông Đông muốn ăn trái cây sao?"
Nguyễn Miên Man theo bản năng lắc đầu.
"Vậy em làm trước một bài thi để anh xem?" Tư Cảnh Lâm nói.
Ông Ngô cung cấp tư liệu ôn tập, trong đó cũng có không ít đề thi.
"Lúc trước học đều có điểm quên mất, em dứt khoát bắt đầu ôn tập từ cấp hai." Nguyễn Miên Man cuối cùng vẫn là quyết định nói thẳng.
Tư Cảnh Lâm thấy cô rũ đầu, mang theo chút trấn an khẽ vuốt đỉnh đầu cô một chút: "Kiến thức cơ sở xác thật rất quan trọng, vậy anh giúp em ôn tập sách giáo khoa cáp hai trước."
Nguyễn Miên Man ngẩng đầu, đối diện với hai tròng mắt ôn hòa của anh, bỗng nhiên thấy yên lòng.
"Được." Cô sau khi gật đầu, đem sách giáo khoa cấp hai đang đọc lúc trước mở ra.
Tuy rằng có ký ức nguyên chủ, thật sự không hiểu còn có thể lên mạng tìm tòi, nhưng lúc Nguyễn Miên Man ôn tập môn toán học, vật lý, hóa học cấp hai, vẫn là sẽ gặp được rất nhiều chỗ không hiểu, cho nên tiến độ rất chậm.Lúc này có Tư Cảnh Lâm học cùng, giảng giải cho cô, những chỗ không hiểu lúc trước lập tức liền rõ ràng, hiệu suất tức khắc bắt đầu được nâng cao.
"Hôm nay tới chỗ này thôi, buổi chiều không phải còn muốn buôn bán sao, đi nghỉ ngơi một chút đi." 50 phút sau, Tư Cảnh Lâm nhìn đồng hồ liền nói.
Nguyễn Miên Man gật đầu, đồng thời nhịn không được nói: "Anh Cảnh Lâm thật là lợi hại!"
Được cô khen là chuyện đáng vui mừng, nhưng bởi vì hiểu rõ kiến thức cấp hai mà được cô khen, liền có chút không biết hình dung tâm tình như thế nào.
Tư Cảnh Lâm cuối cùng chỉ có thể nói: "Đông Đông cũng rất lợi hại, là một học sinh thông minh."Nguyễn Miên Man nghe vậy, nhấp môi cười rộ lên.
Tư Cảnh Lâm buổi chiều kỳ thật có không ít việc, bồi cô ôn tập xong liền đi trước, tỏ vẻ ngày mai lại qua đây.
Phát hiện có anh ở đây, hiệu suất ôn tập được nâng cao rất nhiều, Nguyễn Miên Man xác định sẽ không chậm trễ công việc của anh mới đồng ý, cũng nói ngày mai sẽ làm món hòe diệp lãnh đào cho anh ăn.
Chu Linh làm xong vệ sinh trong tiệm liền về nhà, trước lúc đi còn đem cửa lớn đóng lại.Nguyễn Miên Man xuống dưới tiễn Tư Cảnh Lâm đi, lên lầu nghỉ ngơi một chút liền bắt đầu buôn bán buổi chiều.
Tuy rằng cô đã thông bá rõ tháng sáu mới bắt đầu buôn bán nửa ngày, nhưng luôn có vài khách hàng đặc biệt, lo lắng cô có thể trực tiếp không buôn bán nữa, vì thế có suy nghĩ cứ ăn được bữa nào hay bữa đó, đặt không được cơm hộp liền đến trong tiệm ăn.Do đó, bắt đầu từ hôm nay khách hàng tới trong tiệm ăn lại bắt đầu nhiều lên.
Ngày hôm sau, dưới sự mong chờ của nhóm khách hàng, rốt cuộc đã đến.
Hơn 11 giờ, bắt đầu có khách hàng lục tục thu được cơm hộp của bọn họ.
Trường trung học thực nghiệm, văn phòng giáo viên.Từ khi phát hiện được tiệm ăn ngon như "Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc" này, mấy giáo viên đã sớm ăn ngán cơm ở nhà ăn nhỏ, lâu lâu liền phải đặt cơm hộp nhà này một lần.Lần này ra món mới, bọn họ tự nhiên sẽ không bỏ qua, đoàn kết hợp tác, thật đúng là ςướק được món cơm chiên mới ra.Chờ khi nhận được cơm hộp, các giáo viên tới thời gian nói chuyện phiếm cũng không có, không chờ nổi mà mở ra cái nắp.