12h khuya Lục Thiên Phong lái xe chở Thục Nghi về. Một chiếc Porsche phần lái tương đối rộng, có thể kéo ghế ngồi gần vô lăng hay ngã ra sau thoáng, xe thông thả chạy vào con đường nhỏ, cuối cùng dừng lại.
"Ông xã, đây là đâu? Chưa tới khách sạn mà".
Thiên Phong không trả lời, anh đột nhiên cúi người, sau đó đưa tay phải ra nắm sau cổ Thục Nghi, một nụ hôn trầm cực nóng cứ như vậy mà diễn ra. Hai cánh môi dán vào nhau, hô hấp cũng hòa nhập lẫn nhau, môi răng giao nhau cọ xát nhau, nụ hôn triền miên lại nhiệt liệt. Ngô Thục Nghi cũng nhiệt tình đáp lại Lục Thiên Phong, lưỡi linh hoạt câu lấy đầu lưỡi thô dày của anh, quấn quanh triền miên nhau quấy đảo, trao đổi **** *** trong miệng cho nhau.
Nụ hôn này giằng co thật lâu. Môi cô thơm, vị rất ngọt. Hôn mãi cũng không cảm thấy đã. Tuy chỉ hôn như vậy, Lục Thiên Phong cảm thấy bản thân luôn luôn không kiềm chế mà có khả năng mất kiểm soát. Sau một lúc lâu, Lục Thiên Phong nhấn nút kéo ghế ngã về sau.
Anh tiếp tục hôn cô. Hai đôi môi tách ra, một sợi chỉ bạc nhè nhẹ mờ ám kéo ra trên cánh môi hai người. Ánh sáng của đèn đường chói lóa.
Lục Thiên Phong ôm chặt Ngô Thục Nghi đôi mắt nhìn cô chăm chú, anh dùng giọng điệu khàn khàn “Bà xa! Em thật ngọt"
Thục Nghi cảm giác cả người mình đều đã hòa tan trong ánh mắt mê người của Lục Thiên Phong. Bên dưới giữa hai chân của người đàn ông đã độn lên cao, anh trực tiếp kéo khóa quần ra
"Bà xã, em có thể chăm sóc tiểu đệ anh được không?" Giọng anh khàn trầm, ánh mắt mê hoặc.
Thục Nghi cảm nhận được nhiệt ở tiểu đệ khi vừa giải phóng nó đã đứng thẳng, c ương cứng chờ cô. Cô theo bản năng vươn lưỡi l iếm vào cự long nóng hầm hầm, chỉ thấy cự long run rẩy Thiên Phong không ngừng rùng mình và hừm khẽ, đôi mắt nhắm hờ ngã lưng ra ghế cảm nhận từ đợt đi qua.
Cự long trực tiếp cắm vào miệng cô rồi bắt đầu mãnh liệt thọc vào rút ra. Miệng Thục Nghi muốn khép cũng không được nữa, bị ép há lớn ra, cái miệng nhỏ nỗ lực thích ứng mà nuốt cự long trong miệng phát ra âm thanh mơ hồ. Cảm giác khi được cái miệng nhỏ ướt nóng bao bọc lấy đúng là sản khoái, Thiên Phong sướng đến khó tả, anh dùng tay đè đầu Thục Nghi lại, giữ chặt ở dưới hạ thân của anh, tốt hơn là cự long đâm vào cái miệng nhỏ sâu một chút càng tốt.
Thục Nghi cảm giác bản thân sắp không thở nổi, cô không thể động đậy nên chỉ có thể bị động cho cự long lớn màu tím đen kia điên cuồng đâm thọc ở trong cái miệng nhỏ của cô, mỗi một lần đều cắm đến chỗ sâu bên trong, thậm chí cắm đến cả yết hầu, hai cái trứng d ái phía dưới cự long theo động tác ra vào mà đánh vào cằm cô, phát ra tiếng vang rất nhỏ, thân thể Thục Nghi còn có cảm giác buồn nôn trong nội tâm lại có một loại khoái cảm được chinh phục.
Bên dưới hang động nhỏ của cô đã ẩm ướt và kích thích khi ngậm tiểu đệ Thiên Phong, tiếng thở dốc của Thiên Phong càng lúc càng nặng nề, đột nhiên dùng tay cố định đầu Thục Nghi. Ngay sau đó cô liền cảm giác được sự phun trào của t.inh d.ịch t.anh nồng phun trào ở trong cái miệng nhỏ của cô. Cái miệng nhỏ của cô sắp chứa không nổi.
Sợ nó chảy ra, cô liền vội vàng dùng sức nuốt hết toàn bộ vào trong bụng. Thiên Phong bắn ra xong thoải mái rất nhiều, rút cự long ra dựa vào, trên mặt anh tuấn mang theo vẻ thỏa mãn. Miệng thì thào:
"Cảm ơn em, bã xã. Thật sự anh đã kiềm chế từ trong quán bar đến bây giờ" Thục Nghi hôm nay cũng không tự kiềm chế bản thân mình được, cô vén váy của mình dang hai chân ngồi trên đùi anh, cự long anh vốn dĩ mới vừa mềm xuống ngay lập tức chuyển cứng khi bị cô kích thích.
Miệng nhỏ bên dưới đã sớm ẩm ướt dầm dề. Kéo ҨЦầЛ ŁóŤ hình chữ T của cô xuống một chút, sau đó nhanh chóng mà dùng cự long lớn gân xanh kia nhắm ngay hang nhỏ của Thục Nghi. Đầu nấm chọc vào miệng hang nhỏ hai cái rồi theo hướng về phía trước, đầu nấm to lớn đẩy hai mảnh môi âm h ộ ra xong chọc thẳng vào bên trong ấm áp.
"Ân..." Đột nhiên bị cây gậy lớn xâm nhập, cầm lòng không được buột miệng thốt lên tiếng ՐêՈ Րỉ, Thục Nghi vội vàng lấy tay che miệng lại, không cho thanh âm quá lớn.
Thiên Phong ôm sát Thục Nghi, dưới h.áng vừa dùng sức đâm vào làm cho cây gậy lớn cắm vào càng sâu, cây gậy thô tráng nhắm ngay một khối t hịt mềm ở chỗ sâu trong cơ thể tiến thẳng đến khi làm cho Thục Nghi không chịu nổi liên tục mở miệng rên thành tiếng mà không kiềm lại được.
"Nhẹ một chút... Nhanh quá."
Hang nhỏ vốn dĩ ướƭ áƭ bị cự long lớn cắm đến... chảy ròng nhiều phía trơn trượt không thôi.
Nguyên cây gậy hoàn tiến vào bên trong xong lại rút ra, lặp lại thọc vào rút ra mấy chục cái, cự long hung hăng đâm đến chỗ sâu nhất. Cự long bị miệng cổ t ử cung non mềm bao bọc lấy sướng đến mức Thiên Phong phải lêng từng tầng mây xanh.
Khoái cảm ở bên dưới vẫn tiếp tục, thậm chí càng lúc càng mãnh liệt, hang nhỏ cắn cự long anh càng chặt, không ngừng co rút lại m.út vào. Cự long lớn nóng hầm hầm của Thiên Phong vẫn như cũ đâm thọc vào hang nhỏ, cả người anh toát ra một loại trạng thái tinh thần phấn khởi, mạnh mẽ thọc vào rút ra rồi quấy đảo, đâm thân thể Thục Nghi nảy lên xong lại rơi xuống. Cự long bị hung hăng phá vỡ, lấp đầy rồi lại điên cuồng bị đâm thọc.
Ngô Thục Nghi cuối cùng không chống cự được khoái cảm lan tràn toàn thân, cái miệng thoải mái than nhẹ: "Sướng quá... A, chính là nơi đó... A... a sâu quá....."
Thiên Phong bị hang nhỏ kích thích, đột nhiên đâm sâu một cái, cắm đến chỗ sâu nhất, bắn hết toàn bộ t inh d ịch vào trong t ử cung Thục Nghi.
Làm xong, hai người thở hổn hển nhìn về phía đối phương. Sau một lúc, cũng hơn một giờ Thiên Phong lái xe về khách sạn.