Thở Nhẹ - Chương 15

Tác giả: Tống Thị Phương Anh

Tôi chạy như một cái xác không hồn và đờ đẫn…
Nhân viên: Thưa cô,cô đi đâu vậy
-Tôi cần ra sân bay làm ơn gọi hộ tôi một chiếc xe…
-À vâng cô cứ chờ ở sảnh 15p sẽ có ạ
-15p cơ à ,tôi cần đi gấp anh có thể vẫy cho tôi cái xe nào dc k
-Trong khu này xe phải di chuyển vào trong này mới có ạ
-Vậy làm ơn nhanh dùm tôi …
Tôi sợ anh ta sẽ báo vào trong nên lặng lẽ chạy dọc con đường khu resort…trên vai khoác chiếc balo…tôi như một tên tù nhân phạm tội và đang bỏ trốn…thân xác tôi rã rời…tôi gục xuống bồn hoa mà khóc…
Khánh đứng trong phòng nhìn lên màn máy tính,qua camera anh ta thấy Hương đang chạy trốn,bật lon bia lên anh ta tu hết một hơi rồi quát nhân viên bên ngoài…
Khánh: Đóng cổng resort lại mang xe điện đến đây…
Anh ta đi ra bên ngoài lái chiếc xe điện …
Tôi nhìn khu có hai đường…kb là tôi đang chạy ra đâu đây…nắng gay gắt của buổi trưa hè khiến tôi gục ngã…mồ hôi nhễ nhại cho tới khi nghe thấy tiếng xe điện…tôi quay lại thấy Khánh đang lái xe điện chạy tới chỗ mình,tôi vứt ba lô rồi chạy thẳng ra hướng biển…
Khánh: Cô đứng đấy…
Tôi như kẻ điên chạy thẳng ra biển dù cho bản thân không biết bơi…tôi chạy đến khi nước hút tôi ngập người xuống…tôi dẫy dụa thì bàn tay nắm lấy tay tôi…Khánh nhấc bổng tôi lên trên mặt biển…tôi thở hổn hển…
Khánh: cô điên à kb bơi còn lao ra làm gì…
Tôi bật khóc rồi ôm lấy cổ Khánh…
-Đừng đánh em…em mệt lắm rồi ,xin anh đừng đánh em…
-Em điên à tôi chưa bh đánh em…
Tôi cảm giác sợ hãi như ngày xưa lúc sống cùng văn anh ta cứ nhậu say về là đánh vợ…
-Mệt mỏi quá rồi
Khánh Ϧóþ miệng tôi rồi hôn ngay trên mặt biển…tôi cắn vào môi Khánh
-Tôi k muốn chơi trò trốn tìm này một lần nào nữa hiểu chưa
Tôi hoa mắt dần rồi chỉ còn thấy gương mặt ướt nhẹp của Khánh…
Hương ngất trên tay Khánh…Khánh vội vã bế Hương vào bờ…
Khánh: Gọi bác sỹ tới đây
Nhân viên: Vâng…
Vị bác sỹ cùng cô nhân viên thay đồ cho Hương…bác sỹ nhìn vết tay chân ở cổ Hương rồi thở dài
Bác sỹ: Cố ấy chỉ là bị kích động gì đó nên suy nhược thôi

Bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen24h.Com, web đọc truyệt tốt nhất trên trình duyệt Chrome và Safari
Khánh hút thuốc phì phèo bên ngoài hiên
Khánh: Được rồi cám ơn …bao giờ cô ta tỉnh lại
-chắc chỉ một lúc nữa thôi…
Vân chợt gặp Hà với gương mặt bầm tím tại spa…
Hà: Chuẩn bị chị muốn massage body
Vân: à vâng
-Chị vs anh Khánh sẽ ly hôn
-Khi nào vậy chị
-Cuối tuần này là giải quyết xong…
Hà tỏ vẻ buồn bã còn Vân nhìn gương mặt bầm tím của Hà chợt lo lắng…
Vân hỏi Phong khi hai người ăn trưa
Vân: Anh ,anh Khánh và Hương thế nào r
-Thế nào là thế nào
-Em thấy im lắm nghe nói Hà và anh K sẽ chia tay cuối tuần này…
-Uk chắc K nó đã làm vậy thì chỉ còn nc chia tay thôi còn gì,nó đưa Hương đi du lịch r
-Sao e thấy lo lo
-Lo gì em cứ hay nghĩ linh tinh,lo chuyện nhà trc đi đã…
Vân nhìn đăm chiêu ra bên ngoài cửa sổ ánh mắt suy nghĩ về số phận của Hương
-Nếu anh biết kết cục của Hương mà anh vẫn bảo vệ cho bạn anh thì anh kp người đàn ông tốt
-Nhỡ nó yêu thật thì sao
-Người như anh Khánh liệu có biết tn là yêu thật lòng không?
Phong lặng yên rồi thở dài…
Tôi mở mắt thấy tối thui…sờ bóng đèn tôi bật lên đã 8h tối…
“Tỉnh rồi à”
Trong góc tối tôi giật mình khi nghe thấy tiếng ,tiếng Khánh ở góc phòng…
Tôi: Vâng ( vẻ sợ hãi)
-Đi ăn thôi…
Anh ta đứng dậy,tôi thấy trên bàn đầy tàn thuốc và tôi lẽo đẽo theo sau anh ta mà chẳng hề dám lên tiếng…
Khánh lái chiếc xe ô tô mui trần để sẵn ở cửa…đi dọc đường biển cả hai chúng tôi k nói câu gì vs nhau,tôi cũng k dám nói gì cả…còn k dám nhìn vào anh ta…đến quán ăn
Tôi: Anh gọi món đi
-Cô ăn gì thì gọi
-Ăn gì cũng được
Khánh: Cho mực tôm cá hàu
-Không đừng ăn mực
-Vậy ăn gì cô gọi đi
-Gì cũng được…
Khánh mặt vẻ k vui còn anh nhân viên quán cười
Nhân viên: Đàn bà bh cũng bảo gì cũng dc nhưng cta chọn thì vậy đó
Khánh: Cứ cho mấy món đấy nhé
Khánh ngồi rót rượu uống ,rượu có vẻ nặng khiến Khánh nhăn mặt
Hương: Em có thể uống dc k?
-Được,nặng đấy
-Thử xem nặng đến đâu mà anh nhăn mặt…
Hương tu hết chén rượu rồi lắc đầu
-Thôi uống thế thôi
-Rượu ngon mà thơm thơm mùi lúa ý…
-Lấy đâu ra mùi lúa…
-Kệ anh cứ rót cho em đi…
Hai người ngồi lai rai cũng hết chai rượu
Khánh: Sau này tính làm gì chưa?
-Em á chắc lại đi xin bán hàng thôi
-Có thích môn gì k,thấy cô vẽ áo thời trang rất đẹp có vẻ có năng khiếu đấy
-Em nhìn chiếc áo mà hôm chị Vân mặc đấy,em vẽ theo thôi…học thiết kế em k mơ đến ( xua tay)
-Ở cạnh tôi thì ước mơ luôn trở thành sự thật…
-Em rất sợ anh…
Hương nói giọng say đôi má đỏ ửng…Khánh nhịn không dám cười…
-Để tôi nghe chuyện về ck cô nữa thì cô sẽ k yên đâu
-ok tuân lệnh sếp…( say dơ tay chào)
Lát sau Hương nôn oẹ ở bên bờ biển…
Khánh: Tôi đã bảo rượu nặng rồi cô ngang như cua…
-Anh cõng em đi em k lết nổi chân rồi…
Khánh đành cõng Hương đi bộ dần về hướng để xe…vừa lên xe khi Khánh gài dây bảo hiểm mặt chạm mặt Hương thì Hương kéo áo Khánh…
Hương: Em thích anh rồi đấy thật sự thích nhưng k dám…
Khánh mím môi cười…
-Cô nói yêu nhiều chưa
-Yêu…yêu là cái quái gì nhỉ…yêu nó giống bát 乃ún riêu em hay ăn,có chua có cay có đắng nhưng chẳng có ngọt…
Khánh lắc đầu vì Hương quá say…trở Hương trên dọc con đường biển Hương hét lên
H: A a a…mát quá…( cười ngô nghê)…
Cười xong lại thấy gục xuống khóc…
Khánh: Cô khóc hay cười đấy
-Buồn quá,anh quan hệ một cách тһô Ьạᴏ,anh là con rắn dâʍ ɖu͙©
Khánh đang đỗ đèn đỏ mấy xe bên cạnh nhìn ,anh ta ngại lấy tay che miệng…
Đưa Hương vào trong phòng mà Khánh thở hết hơi do Hương vừa đi vừa lùi…
Khánh: Ngủ đi,tôi phải bơi cái cho đỡ stress
Khánh cởi bỏ đồ rồi nhẩy xuống bể bơi,anh ta vừa bơi vừa nghĩ đến câu nói “ em thích anh” của Hương…Khánh vui ra mặt…anh ta bơi rất nhanh rồi đặt tay lên bờ chồi lên mặt nước…Hương đứng trc mặt khiến Khánh giật mình…
-Sao cô còn chưa ngủ
-Em nóng…
Hương tụt bỏ đồ trước mặt Khánh…Khánh nuốt nước bọt cố nhịn…
-Vào trong đi ( chồi lên mặt nc)
Hương trần chuồng say đến nỗi mất kiểm soát…
Khánh trong chiếc quần bơi người đầy nước trên làn da trắng của anh ta…đôi mổi đỏ khi nước chảy xuống môi,Hương lấy tay lau nước trên môi…
Khánh: Tôi k muốn sáng mai khi em tỉnh lại nghĩ tôi ép buộc gì em…
-Ép buộc?
-Giờ lên giường ngủ đi còn nói nữa tôi sẽ vật em ra đấy
-vật ra?
Khánh bật cười khi Hương cứ hỏi một cách khờ khạo của kẻ say rượu…
Tắm xong Khánh đi ra thấy Hương ngủ ngon lành,anh ta vào chăn ôm lấy Hương thì Hương rúc vào иgự¢ Khánh …
Hương: Trả cho em sự tự do
Khánh lặng yên một cách đứng hình …
“ trả cho em những vết thương em sếp ngăn nắp bên anh bao ngày”…
Khánh trèo lên người Hương thì Hương đang mơ màng …
Khánh: Tôi sẽ k bao giờ trả tự do cho em,trừ khi tôi chán em hiểu không?
Khánh Ϧóþ miệng Hương và hôn…tay còn lại anh ta xoa ௱ôЛƓ Hương…hơi thở của Hương nhẹ nhàng khiến anh ta càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ…Khánh nhẹ nhàng đưa dươиɠ ѵậŧ vào trong và Hương ưỡn người lên…anh ta cắn vào bả vai Hương rồi tay nắm lấy tay Hương
H: Uhm…uhm ( vẫn cảm nhận được)
-Đêm nay anh sẽ nhẹ nhàng…
Khánh ôm Hương lên ngồi trên lòng mình,Hương mở mắt vẻ mặt phê pha rồi hôn thẳng vào miệng Khánh…
Tại Anh…người em họ của Khánh tên Phạm Ngọc Vũ…hắn ném tấm biển hiệu chức giám đốc của mình
Vũ: Khánh …mày ép tao thì đừng trách tao vô tình,thằng nhóc như mày thì biết gì là sự nghiệp,tất cả công ty này do bố tao làm ra chỉ là bố mày cũng mưu mô xảo quyệt nên chiếm lấy…yên tâm tao nhất định sẽ giành lấy…
Sáng khi tôi dậy đã k thấy anh ta đâu…vội vã nhìn đồ dưới đất…đêm qua lại quan hệ rồi sao…
Tờ giấy để trên bàn
Khánh: Tôi phải bay sớm khi nào em dậy ra thẳng sân bay …
Điện thoại tôi reo lên…
Con gái: Mẹ ơi…mẹ ơi dì ấy đánh con …dì ấy nói con là ૮ɦếƭ đi vì k ai cần con,mẹ ơi có phải mẹ cũng không cần con không?
-Mẹ có cần con chứ,con đừng nghe dì ấy nói linh tinh,dì ấy sao lại đánh con
-Dì ấy bảo có con mẹ đi làm đĩ ,còn cho con xem video mẹ hôn ai đó ở đường,mẹ hôn ai đó không phải là bố con…
-Con à mẹ về sẽ nói chuyện rõ vs con nhé
-Mẹ không cần con,rồi mẹ sẽ đi lấy chồng như dì ấy nói…
-Mẹ sẽ k lấy ck đâu,mẹ sẽ gặp con vào chiều nay nhé…
-Không con k cần mẹ nữa vì mẹ k cần con
-Linh…linh
Con bé tắt máy tôi vội vã gọi cho Văn
Văn: Cô đúng là có bạn trai rồi nên thảo nào thay đổi hẳn thái độ
-Vợ anh đang đánh con anh nên xem xét
-Video của cô có trên youtube rồi đấy tựa đề “ nụ hôn giữa đường” thật tởm lợm…
-K lquan đến anh
-Vậy đừng để ảnh hưởng đến con
-Anh cho con xem à
-Tỉnh cờ vợ tôi bật cho cả nhà xem tôi còn ngờ ngợ kb phải cô k nhưng nay xác định đúng rồi…
-Anh điên rồi à mà để con thấy
-Có gì mà cô phải gào lên,cô làm thì phải chịu thôi từ giờ đừng hòng gặp con nữa
-Anh k dc …k dc …
Văn cúp máy tôi vội vã trở về Hà Nội…xuống sân bay tôi ra thẳng chỗ hẹn con gái…ngồi chờ mãi và gọi mãi nhưng con bé không đến…
Khánh gọi điện nhưng Hương nhất quyết k nghe máy
Khánh: cô ta đi đâu rồi nhỉ…
Phong: Sao thế mới về đã nhớ à
-K hỏi xem cái loại ngố rừng đó về đến nhà chưa
Khánh cười nhẹ…
Tôi đứng dậy thì thấy Văn gọi
Văn: Con bé k hiểu mua thuốc chuột ở đâu nó uống thuốc chuột rồi …
-Thuốc chuột…
Tôi bủn rủn chân tay chạy đến viện…vừa tới nơi thấy vợ Văn khóc khóc
Vợ văn: Em kb con bé uống lúc nào em thề đấy
Văn: Im đi mày ở nhà trông con mà con uống lúc nào kb…
Thấy tôi hai vk ck họ im lặng…
Bác sỹ: Chúng tôi rất tiếc con bé vào viện quá muộn nên không thể qua khỏi,cháu đã mất lúc 7:15 tối …
Văn: k thể bác sỹ,xin hãy cứu con tôi…
Tôi chạy tới nắm tay bác sỹ
Tôi: Bác sỹ ơi tôi đến đón con,hè này cháu sẽ dc ở vs mẹ mà…tôi đến đón cháu ,xin bác sỹ gọi cháu dậy để tôi đón về…
Bác sỹ: chúng tôi rất tiếc…
Tôi vào bên trong con tôi nằm trên giường lạnh tay chân con…đầy vết cào cấu…thâm tím hết cả người…tôi ôm lấy con…
Tôi: Mẹ đến đón con đây,từ giờ mẹ con mình sẽ ở bên nhau…
Tôi lấy tay tự đấm vào иgự¢ mình…đau đớn lắm con ơi…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc