Thở Nhẹ - Chương 08

Tác giả: Tống Thị Phương Anh

Mọi người nháo nhào chạy hết đi còn tôi vẫn ngồi và k dám nhìn Khánh
Khánh: đứng dậy
-Anh sao biết tôi làm ở đây
-Làm ở đây
Khánh ném những tấm ảnh vào mặt Hương
-Anh cho người theo dõi tôi à,tôi nói rồi tôi k thích anh
-tôi mà phải theo dõi cô à
Tên béo phía sau đi vào gọi Hương
Đàn ông: Em ơi sang phòng bên này vs anh đi
Hương đứng dậy đi,Khánh tóm lấy tay
-Buông tôi ra …
-Cô chấp nhận làm gái còn hơn làm người đàn bà của tôi ?
-Như anh thấy rồi đúng vậy vì thế làm ơn hãy tránh xa tôi ra…
Đàn ông: Này mày làm đéo gì thế
khánh vẫn tóm tay Hương và 1 tay tóm vào hầu người kia rồi Ϧóþ mạnh,anh ta dẫy đấm đá
Khánh: Cô suy cho cùng cũng chỉ là 1 con đĩ rẻ tiền uổng công tôi để ý tới cô,cứ tɧác ɭoạи cứ ngủ với bất kì kẻ nào cô thích trong mắt tôi cô ૮ɦếƭ rồi…
khánh buông tay tên kia gục xuống sàn nằm thở hổn hển ,anh ta hất mạnh tay Hương văng ra …rồi bước đi..
Phong vỗ vai Khánh
Phong: Về thôi
Khánh: Biết thế mày gọi k đi
Phong cười xoa dịu an ủi bạn…
Phong: Khánh công tử cũng có ngày cay cú vì gái đấy
Khánh cười nhạt rồi lên xe phóng đi…anh ta về nhà rồi gọi Hà tới
Hà: Em qua liền nha…
Hà vừa tới Khánh lấy sợi dây treo vào cổ cô ta rồi siết…
Hà: Anh đùa gì vậy
-Cô ngu ở chỗ đáng lẽ tôi sẽ k chú ý đến cô ta nữa nhưng lại cứ thích chạm vào thì cô càng làm vậy tôi sẽ càng thích cô ta hơn…
Khánh nói rồi hôn vào má Hà …Hà rơi nước mắt rồi khi Khánh buông tay Hà quỳ dưới chân Khánh thở hổn hển…
-Ai là vợ anh vậy Khánh,là em mà,là em cơ mà
Khánh lên phòng đóng cửa phòng lại nhớ lại lúc Hương cãi anh ta…anh ta mặt cay cú rồi gọi cho ai đó…Thuỷ bước vào nhà Khánh cứ nghĩ gặp khách sộp khi sếp bảo đến địa chỉ…thấy khánh đang ngồi uống rượu say khướt cô ta cười nhẹ
Khánh: Lại đây
Thuỷ đến gần Thuỷ nở nụ cười rạng rỡ
Khánh: Xinh đấy nhưng thẩm mỹ hơi nhiều ( Thuỷ tắt nụ cười)
Thuỷ: Ý anh là sao ạ
-Nghe nói cô là chủ nợ của Hương
-À vâng anh là
-Tôi muốn mua toàn bộ nhà của cô ta tất cả ,khoản nợ cô nhất định phải ép cô ta trả ngay trong ngày mai ,tất nhiên cô sẽ dc phần hoặc đi tù vì tội lừa đảo,chơi ma tuý và bán da^ʍ…
Thuỷ sợ hãi …
Hôm sau nghe nói Thuỷ ép trả ngay trong ngày vì chủ nợ đòi…tôi như kẻ bất lực,cả đêm đã k ngủ giờ lại như kẻ mất hồn…Lý đột nhiên nói đưa bạn trai về ở cùng và k muốn tôi ở lại…
Tôi: Mai em đi dc k
-Thôi chị k thích bạn chị đến bh chị giúp mày mấy tháng r còn gì
Tôi thu xếp đồ cho vào balo đeo lên vai ra bến xe buýt ngồi …ngồi từ sáng đến chiều …tin Thuỷ nhắn giục trả…mình lấy đâu ra tiền …tôi bắt xe trở về quê thì thấy bme đang thu dọn đồ
Tôi: bme đi đâu vậy
Mẹ: Tao bán nhà rồi
-Sao lại bán,bán xong bme ở đâu
Bố: Nó ép nợ nên đành bán
Tôi: Sao bố nói nợ 100 mà
Mẹ: Lão ý ngu nói dối vay nhà nó tận 200 triệu lãi mẹ đẻ lãi con giờ sống ở đâu đây đã k có tiền còn lấy thằng ck cờ bạc,chán chả muốn sống nữa…
Tôi nhìn gia đình mà cảm thấy não như k còn thứ gì để suy nghĩ..bán nhà mà vẫn nợ …chợt dt tôi reo lên
Vân: Chị Vân đây nhớ chị chứ
-Em nhớ
-Đang khóc hay sao vậy
-em chán quá chị ơi…
Tôi kể hết cho Vân nghe…
-em đã để anh ấy điên lên rồi,anh ấy sẽ dồn em đến bước đường cùng
-Anh ấy là ai ạ?là Anh Khánh ạ
-anh ta sao có thể thích em đến mưc nvAy dc
-Đàn ông hay cay cú chỉ có anh ấy mới có thể tháo gỡ cho em nếu k em sẽ như một con rối trong tay anh ấy…
Tôi xin Vân địa chỉ nhà anh ta rồi đeo balo lên vai bắt xe lên thành phố…tới địa chỉ mà tôi còn k dám ấn chuông,nhà quá to…tôi định quay đi thì cửa mở…giúp việc ra mở
Giúp vc: Ông chủ bảo cô vào trong đợi…
-Đây là nhà anh Khánh đúng k ạ
-Dạ phải…
-Vâng cám ơn cô…
Tôi vào bên trong nhà ngồi chờ mãi
Tôi: cô ơi anh ấy có nói bh về k ạ
-Ông chủ đang bơi bên sau nhà mà…cô có cần gặp gấp k tôi đưa cô đi gặp
-dạ cháu có,cháu cần gấp…
Đưa tôi ra phía sau khu bể bơi tôi dòm xuống bể bơi không thấy ai…đột nhiên bàn tay tóm cổ tôi xuống nước…tôi dẫy lên vì sặc nước anh ta nhấc tôi lên bằng 1 tay dưới nước…nước khiến gương mặt anh ta rất trắng…nước chảy xuống đôi môi …tôi ngại rồi quay đi…Khánh Ϧóþ mặt tôi quay lại…
Khánh: Sao cô k dám nhìn vào mặt tôi
-Tôi sợ gì mà k nhìn ( tôi nhìn thẳng vào mặt anh ta)
Anh đột nhiên hôn chụt lên môi tôi…tôi định vả anh ta giữ tay
-Mới đi tiếp khách có hai hôm đã cắt tóc cô cũng ghê gớm đấy
-anh trả lại cuộc sống êm đềm cho tôi
-êm đềm,vẫn êm đềm đó thôi
Anh ta lên bờ choàng áo rồi ném khăn cho tôi lau đầu…
-Tôi biết anh giúp dc nên tôi muốn nhờ anh
-Thím tiễn khách đi,cho cô ta bộ quần áo tử tế
Tôi: Anh nghe tôi nói k vậy
Khánh: Tôi chỉ nghe người đàn bà của mình nói còn ngoài ta tôi k qtam,chuyện của cô tự cô lo liệu…
Họ đóng cửa đuổi tôi ra bên ngoài…nghĩ vì căn nhà của bố mẹ tôi đứng lỳ ngoài cổng…chị Vân nói rồi mọi chuyện từ anh ta chắc chắn anh ta muốn khống chế mình…
Khánh nhìn trời sắp mưa anh ta đứng tu ly rượu nhìn qua camera thấy Hương vẫn đứng đó…bữa tối một mình Khánh ăn trên chiếc bàn ăn rộng…tiếng sấm to vang trời…khánh nhìn qua camera thấy Hương sợ ngồi sụp xuống …
Thím: Ông chủ ơi mưa lắm mà sấm chớp,cho cô ấy vào đi ạ…
-Cô ta thích láo và ngang bướng thì cần phải dậy dỗ
-Cô ấy đứng dưới mưa 1 tiếng rồi ạ
Cô giúp việc đi ra mở cổng cho tôi vào…tôi thay quần áo rồi thấy chú mèo tây trắng tinh đang ngồi ở ghế…tôi ra xoa xoa thì mèo vụt chạy…
Thím: Cô lên đi ông chủ đang ở trên phòng…
Tôi gõ cửa bên ngoài
Khánh: Vào đi…
Thấy anh ta đang trao đổi gì bằng tiếng anh qua máy tính…tôi thấy mèo đang nằm trên giường anh ta…tôi chạy tới vồ con mèo thì vập miệng vào thành giường chảy máu…
Tôi: Ánh có bông k tôi bị chảy máu
Khánh thở dài rồi lấy bông trong ngăn kéo lau miệng cho Hương…
Khánh: Cô vập vào đâu đây?
-tôi vồ con mèo nên vập mồm vào thành giường…
-Bị não à mà để chảy cả máu mồm thế này
-Chuyện kia anh giúp tôi nhé
-Đổi lại dc gì
Tôi định cởϊ áσ thì anh ta cắn mạnh vào vai
-A…đau…
-Tôi tự hỏi tôi thiếu điểm gì mà cô k thích
-Thích một người cần thời gian và sự cảm nhận,tôi k phải người thích bừa bãi như anh
-Chúng ta trao đổi ,cô sẽ sống như vợ ck vs tôi 3 tháng sau 3 tháng chúng ta đường ai nấy đi…e sẽ dc 1 khoản đủ để có thể mua căn nhà ở với con gái
-Sao a biết
-Cái gì của em anh cũng biết
Tôi lặng yên khi nghe anh ta nói…Khánh nhấc tôi lên trên đùi anh ta…tôi biết với anh ta chỉ là muốn chiếm lấy và chơi bời…anh ta kéo áo tôi lên rồi cởi bỏ đồ hôn иgự¢ tôi …tôi mặt cứ lạnh chẳng nói gì
-Nay tôi mệt,mai dc k
-Được…sao thế sao từ lúc tôi nói mặt đần ra thế
-chỉ là cảm thấy k vui…người có tiền hình như muốn gì cũng có thể được còn người như tôi chỉ biết làm theo…
Hương nói rồi quay lưng đi…Khánh chẳng nói gì thêm chỉ nằm cạnh rồi nhìn lưng của Hương …
Hôm sau tiếng bốp vào mặt ở dưới nhà
Hà: Mày sao mày dám ở đây
-Chị là ai vậy,sao lại đánh người
Thím: Cô hà xin hãy bình tĩnh
Hà: Tao là vợ anh Khánh…
Tôi ngạc nhiên kb anh ta còn ở vs vợ
Tôi: Tôi xin lỗi tôi kb là anh ấy có vợ
Hà: Đừng giả ngu cút…
Tôi vội vã lên sách túi đồ đúng lúc Khánh đang ngáp ngủ đi ra khỏi phòng…thấy tôi đi vội
Khánh: Đi đâu vậy…
Thấy Hà đứng bên dưới Khánh nghĩ ngay đến chuyện k hay…anh ta tóm tay Hương…
Khánh: Đứng đây
Tôi gạt tay
Hương: Anh vẫn đang sống cùng vợ
Khánh: Phải
-Vậy mà anh muốn chúng ta sống như vợ chồng …anh là thằng khốn nạn…Tôi thà ૮ɦếƭ cũng k tiếp tục vs anh được …
Khánh tóm lấy tay tôi đẩy vào phòng rồi khoá lại
Tôi: Thả tôi ra tôi ghét anh…
Khánh: Tao bảo mày k dc đến đây cơ mà
Hà: em đến đưa giấy cho anh kí
-Mày vừa làm gì cô ấy
-em tát cô ta đấy thì sao,em là vợ hợp pháp anh đưa đứa khác về sao e chịu dc
-Mày bớt ảo tưởng đi Hà…thím tiễn khách…
Tôi ngồi ôm con mèo rồi nghĩ đến chuyện đang phá hoại gia đình người khác…Khánh vào phòng đóng sầm cửa …
Khánh: Lại đây
-Không,tôi phải đi tôi thà làm gái còn hơn
-Mạnh miệng thế…
Khánh đi ra kéo tôi vào tolet xả nước vào đầu tôi
-Bỏ ra tên khốn…loại bệnh hoạn những kẻ lăng nhăng…
Khánh kéo đồ của tôi rồi nhấc bổng tôi lên bệ gương trong nhà vệ sinh…anh ta hùng hục quan hệ với tôi mặc cho tôi khóc lóc…anh ta hôn và tôi cắn,tôi cắn vào môi anh ta đến bật máu…
Khánh: Anh thích thế cứ phát huy nhé
-Đồ khốn nạn,loại bạo da^ʍ khốn nạn…
Anh ta hôn xuống bụng tôi…tôi khóc như đứa trẻ khi nghĩ mình lại dính dáng đến loại đàn ông có vợ…
-Tôi đâu có ρԋá ƚɾιɳԋ em làm sao mà khóc to thế nhỉ
-Cứ chơi đi,chơi chán đi rồi hãy để tôi đi
-Đi à ,để suy nghĩ…
từ sáng đến tối …anh ta ngừng rồi lại vần tôi như một cái rẻ…tôi nằm trên giường khóc
Thím: Cô ăn đi nếu k sẽ ốm mất
-Cháu k ăn đâu cháu chỉ muốn đi khỏi đây thôi…cháu sợ hắn lắm…
Sấm chớp bên ngoài cứ nổ ra và tôi biết sẽ khó thoát khỏi hắn một kẻ quan hệ тһô Ьạᴏ bệnh hoạn….
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc