" Này ! Anh Thỏ làm gì vậy?" . Bây giờ là giờ ra chơi, và trong suốt giờ ra chơi một tháng nay ngày nào tên sói gay cũng lên lớp tôi. Lúc thì hắn mang kẹo, mang bánh rồi cả đồ ăn cho tôi, và hôm nay là một lon Pepsi mát lạnh rồi áp vào má tôi làm tôi giật cả mình.
" LẠNH ! Là tháng mười rồi còn mang đồ lạnh đến, định làm tôi ૮ɦếƭ lạnh hả? Lại còn đến bất ngờ như thế. Tôi bị đau tim đến ૮ɦếƭ đó "
" Đừng có nói vậy, em thích Thỏ nhiều, sao để Thỏ ૮ɦếƭ được ha ! gọi nhiều lần mà anh cứ thả hồn lên mặt trăng du lịch không à nên phải dùng biện pháp mạnh ! " hắn càu nhàu rồi lại quay ra cười thật tươi làm muốn giận cũng chả giận nổi. Một tháng nay, tôi đã bị nụ cười ma mị đó mê hoặc thành nô lệ mất rồi! Ah! Còn một phần nhỏ về con hổ đê tiện Diệu Anh, giờ nó là hủ nữ (fangirl - ai không hiểu nên google tra biết liền à !) chính hiệu. Nó thích manga và giờ nó lấy hình mẫu của tôi và sói gay làm nhân vật chính cho bộ não hủ bại của nó bay bổng, nên khi nó muốn là cả hai phải cùng nó tạo tư thế cho bộ truyện. Chỉ có con hổ và con sói vui sướng với việc làm hình mẫu truyện thôi chứ tôi bị ép buộc à.
" Ngồi yên ! cấm nhúc nhích. Cả Hai luôn." Thật là thiêng, chỉ trong vòng vài giây nói về con người ấy và giờ cô ấy đã xuất hiện. Diệu Anh-fangirl cuồng nhiệt đang hì hục phác thảo hình ảnh sói gay ngồi trước mặt tôi tay cầm lon nước và tôi cau có nhau mày khoanh tay mắng hắn. Nếu một con sói và một con hổ gặp nhau theo bạn con thỏ sẽ thành như thế nào?
" Diệu Anh ! cần tăng thêm kịch tính không?" Sói đã nhe răng nanh.
" Chỉ ông hiểu tôi " Hổ cũng đồng tình giơ vuốt.
" Vậy làm nhé ! " Sói chuẩn bị chơi trò săn bắt.
" Tôi giao cho ông con thỏ ngu ngốc này ! " Hổ ra lệnh và...
" Kyahhhhhhh...AHHHHHHH...AHHHHHHHHH" . Không phải tiếng thỏ kêu khóc xin tha mạng đâu mà là hội fangirl kéo quân xem màn kịch tính. Một lớp học có 3 của sổ hành lang hai cửa ra vào, giờ bị vậy kín bởi biển hủ nữ và máy ảnh, điện thoại chụp lia lịa khoảnh khắc hiếm có khó tìm. Vậy cảnh tượng đó là gì ? Sói gay hách dịch biến thái đang kéo tay tôi đứng lên, tôi theo đà mà đứng dạy theo, tiếp đó là một cái hôn vào bàn tay. Rồi tiếp là một nụ hôn vào trán, dần dần là má... Cuối cùng là... CỐP. Vẫn như mọi khi , lại một đập vào đầu bằng quyển sổ bìa cứng để tên sói gay này tỉnh ra vài phần trước khi giở trò biến thái.
" Đã nói bao nhiêu lần rằng không được làm trò biến thái rồi ? " Tay vẫn đang cầm hung khí là quyển sổ bìa cứng màu đen, tôi nhẹ nhàng ngồi xuống ghế rồi uống lon Pepsi mà mắng hắn. Còn nạn nhân giờ đang ôm đầu đau đớn ngồi dưới sàn nhà.
" Khi các bà vợ nổi giận thật đáng sợ a ~ " Cái con người hợp tác với sói hại bạn mình cuối cùng cũng lên tiếng. Chỉ có điều cách nói này lại làm người nghe muốn thổ huyết vì uất hận.
" VỢ cái đầu lâu.Diệu Anh giờ bà muốn sao?"
" Nói vu vơ trúng ai thì trúng đâu nói ông đâu Minh ! ". Giận đến run cầm cập nhưng tôi chả thế nói lại với nó, đành ngậm đắng nuốt cay nhìn con nhỏ bước đi khỏi lớp.
" Ui da ! Hôm nay đau hơn mọi ngày nhá " Sói gay bò dậy rồi lấy hai tay quàng vào cổ tôi từ phía sau rồi thì thầm. " Thỏ không thể nhẹ nhàng hơn sao?Đau lắm đó ! Thỏ không đau lòng sao?"
" Nhắc lại nhé tôi LÀ ANH ... ANH đấy. Từ ANH đâu rồi ?"
" Bị Thỏ đánh rơi mất rồi !" Tôi phát điên mất. Hắn luôn nghe lời mà hôm nay lại dám cãi lại, có khi nào đánh mạnh tay nên não bị hỏng một số chỗ không?
"... Run ... Run..." Giận đến không thể nói nổi. Một cảm giác thật khó chịu.
" GYAAAAAAA....Hai anh thầm thì với nhau kìa...Hai ảnh back hug (ôm từ phía sau) kìa...Hai người cãi yêu nhau kìa..." . Cái đám vô tích sự thích rình mò từ nãy đến giờ vẫn lảng vảng đầy hành lang lại càng làm tôi điên máu.
" BIẾN ... BIẾN hết ngay trước khi tôi bực bội nhaaaaaa" Tôi gỡ hai cách tay to khoẻ của con sói gay rồi đi ra cửa lớp đuổi đám tà ma hủ nữ này.
" AHHHH ... Anh uke giận kìa... Khi các bà vợ hành động kìa...Ảnh muốn ở riêng với CHỒNG kìa bọn mày...Blah blah blah " Sao một câu nói của tôi lại thành cái ý xiêu vẹo này được chứ, có phải tại tôi học dốt văn? Nhưng ít ra bọn chúng ( fangirl) đã đi hết trả lại khoảng bình yên cho tôi.
" Tình Tinh Tính..." đó là tiếng báo hiệu hết giờ ra chơi, và giờ thì tên sói gay lại phải quay lại khu nhà D.
" Chán thật lại phải về rồi ! Chút đợi rồi về chung nhá " hắn nhăn nhở chống tay vào cổ rồi đi ra khỏi lớp
" Gật ". Nói rằng suốt một tháng mà không có chút cảm tình với nhau thì cũng không hẳn. Nhưng cảm tình của tôi giành cho hắn đến chính tôi xũng không hiểu nổi. Tôi coi hắn như bạn? Không phải, vì đối với Diệu Anh tôi yêu-ghét rõ ràng không bao giờ giận mấy việc đùa cợt kiểu này. Tôi coi hắn là thù? Lại càng không ! Vì tôi chỉ nói chuyện với người tôi muốn, còn không thì chỉ là tiểu tiết không đáng quan tâm. Vậy hắn là gì ?
" Ê ! Về thôi". Tiếng nhỏ Diệu Anh nói.Ngập chìm trong đống suy nghĩ ૮ɦếƭ tiệt về sói gay mà trường đã tan học từ lúc nào không biết. Từ khi quen hắn khái niệm thời gian với tôi thật mơ hồ. Một ngày, tôi mong bình yên không gặp hắn, nhưng nếu không gặp thì lại thiếu chút gì đó, gặp rồi lại chỉ muốn đuổi đi. Thật đau đầu.
" Ờ đợi tôi chút, dọn sách vở đã "
" Minh này ! Tôi hỏi ông một chuyện được không? " Nhỏ Diệu Anh tiến gần đến phía tôi rồi ngồi cạnh .
" Lịch sự gì nữa ! hỏi gì hỏi đi "
" Có bao giờ...Ông...Ông... thấy cảm tình với Andree không ? " Hôm nay kì lạ thật. Con nhỏ đanh đá này nói nhẹ nhàng thật đấy.
" Cảm tình theo kiểu gì ? " Tôi cau mày hỏi ngược lại , thật sự là muốn né tránh câu hỏi hơn.
" Theo kiểu mà khiến người ấy hạnh phúc là đủ á "
"Nghĩ đi đâu vậy ! tôi chỉ coi hắn là bạn. Bạn bè ấy "
" Thật không ? " Nó ngước lên nhìn tôi. Lần đầu tôi thấy trong mắt nó là sự vui mừng khôn siết.
" Gật...T..Thật! Không thể thật hơn "
" Cảm ơn ông ! tôi cứ tưởng ông cũng có cảm tình với Andree."
" Ý bà là... Bà...Hắn...? "
" UHM ! tôi thích cậu ấy. Tôi cứ sợ sẽ xen vào chuyện hai người" Lần đầu tôi thấy nó ngượng ngùng khi nói về một tên con trai.
" Ờ..U..Uhm... Không có chuyện đấy đâu! Mà sao bà cứ thích làm truyện tình cảm giữa tôi và hắn lắm mà."
" Tại... Tôi thấy như thế sẽ được bên cạch cậu ta nhiều hơn !"
" A ! Hắn hẹn tôi cùng về nhưng thôi bà về cùng hắn đi tôi lấy xe về trước cho hai người nói chuyện...Bye." Tôi vội giật lấy khoá xe và vé ở tay Diệu Anh rồi bỏ đi thẳng ra khỏi lớp.
Kể ra thì cũng đúng. Sói gay đẹp trai, thông minh, có tài, giàu có, vẻ ngoài lạnh lùng , đứa con gái nào chả điên đảo vì hắn. Còn tôi quá tầm thường, khi đi cạnh hắn thật chẳng xứng. Hắn cao ráo và con nhỏ Diệu Anh cũng đâu có lùn, rất hợp là khác. Hắn đẹp trai, nhỏ Diệu Anh cũng thuộc dạng hot girl, hoa khôi ấy chứ. Và Diệu Anh nó thích con trai ít tuổi hơn, còn hắn theo tôi cả ngày chắc thích người lớn tuổi hơn.Một mớ suy nghĩ hỗn loạn làm tôi không thể nhớ nổi bất cứ việc gì. Tôi đã không đợi hắn, không đưa Diệu Anh về , vì hai người họ cần khaongr thời gian riêng, để Diệu Anh có thể nói thật lòng mình. Suốt quãng đường, trời thật u ám, gió thổi cảnh vật chả đẹp mắt chút nào. Về đến nhà, tôi chạy vội vào phòng rồi nằm xuống giường, mọi thứ thật hỗn loạn.Mọi suy nghĩ đều bế tắc rồi mặt tôi nóng ran lên khi nhớ về những nụ hôn, cảm giác đau thắt Ⱡồ₦g иgự¢ xuất hiện, khó thở và hồi hộp. Tôi tự trấn an bản thân: "chả có gì đáng phải lo lắng hết. Họ yêu nhau thì thật đẹp đôi, sẽ ủng hộ hết mình mà. Sẽ lại tự do không bị Sói gay uy Hi*p, không bị con nhỏ đanh đá kia ђàภђ ђạ. Cuộc đòi sẽ sang trang mới tươi đẹp hơn." Nhưng tại sao càng nghĩ lại càng thấy chóng mặt, đau đầu,mọi thứ cứ mơ hồ dần.