Thiếu Gia Phong Lưu - Chương 401

Tác giả: Dạ Thải Hoa

- Phật nói: Đồng ý tức là không đồng ý! Thường Nhạc nhìn mặt Thiên Diện Hồ Ly, khóe miệng treo lên nụ cười nghiền ngẫm!
Thiên Diện Hồ Ly yên lặng liếc nhìn Thường Nhạc, hắn và kẻ đã nói với mình một câu kia, bản than đều cảm thấy mệt. Có lúc, ngay cả bản thân Thiên Diện Hồ Ly cũng cảm thấy buồn bực!
Loại người có nhân phẩm như Thường Nhạc, cá tính háo sắc, sao có thể trở thành lão đại của Điểm G, có bao nhiêu nhân vật kiệt xuất đi theo sao hắn, tên nhóc này thật sự là chó đi đường gặp vận may!
- Nếu tôi có được hạt châu kia, thì tôi được lợi gì?
Tư Đồ Lôi Minh ánh mắt lạnh lung nhìn người phụ nữ xinh đẹp dị thường trc mắt!
Trong số những người phụ nữ mình gặp, ngoại trừ Thánh nữ Hắc Ám và Thánh nữ Quang Minh, chỉ sợ có rất ít người có thể vượt qua người phụ nữ trc mắt này. Đương nhiên, thân phận của người phụ nữ này cũng rất thần bí.
Thánh giáo Quang Minh và Thánh giáo Hắc Ám mạnh mẽ đều v ô cùng quỷ dị, làm cho người ta không dám dễ dàng đắc tội, hơn nữa người phụ nữ trước mắt này có thế lực gì chống lưng?
Cô ta tại sao lại tin tưởng như vậy? Tại sao lại tìm tới mình? Lại còn mời mình đến tham dự trận đấu giám định châu báu cao nhất thế giới?
Trong mắt Tư Đồ Lôi Minh, loại trận đấu này không khác gì trò chơi tập làm người lớn của trẻ con, bất luận là tinh anh nào trong số bộ hạ của mình đều có thể đánh bại thứ gọi là chuyên gia giám định kia.
Sao cứ phải tự mình động thủ?
- Chỉ cần anh có thể đạt dc hạt châu kia, anh sẽ có được sự ủng hộ của một người hung mạnh! Trong ánh mắt của người phụ nữ xinh đẹp lộ ra ánh hào quang đẹp đẽ.
- Người ủng hộ hùng mạnh!
Đồng tử Tư Đồ Lôi Minh co rút lại, gã từ từ mở miệng nói: - Không bày ra thế lực của cô. Chỉ bằng những lời nói này, chỉ sợ không có bao nhiêu sức hấp dẫn đối với tôi!
- Nếu anh tin, chúng ta liền hợp tác. Nếu anh không tin, đó chính là tổn thất của anh! Cô nhẹ nhàng lắc đầu, căn bản không để cho Tư Đồ Lôi Minh có thời gian nói tiếp, trực tiếp đi ra ngoài.
- Được, tôi đồng ý!
Nhìn bóng lung dần biến mất kia, trên mặt Tư Đồ Lôi Minh lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.
Paris Pháp, trận đấu giám định cấp Thế giới chính thức khai mạc. Dự thi ngoài 8 vị trong top 3 người chiến thắng ở cửa thứ bar a, còn có Chủ tịch của Ngũ đại giám định Thế giới.
Trong tay bọn họ đều có một lá phiếu, mười hai giám khảo trong đó mỗi người cũng có một lá phiếu. Trừ phi có được trong tay số phiếu của giám khảo chiếm được thế thượng phong, nếu không lá phiếu của Ngũ đại giám định ở thời khắc mấu chốt sẽ có tác dụng mang tính quyết định.
Mà ngoại trừ tám tuyển thủ tham gia trận đấu, năm Chủ tịch giám định ra, còn có gần bốn vạn người xem thi đấu. Toàn bộ quá trình dùng hình nổi để hiển thị.
Đám người Kim Hye sau khi hiểu được chuyện này cũng âm thầm vui mừng. Dù sao dưới loại tình huống này, cơ hội xảy ra chuyện tặng mỹ nữ ít đi rất nhiều.
Cho nên Nguyệt kêu gọi rất nhiều chị em đến Pháp để giúp Thường Nhạc trợ uy, trừ việc đó, tiền đặt cược ở bên ngoài cũng vô cùng kịch liệt. Trong đó 90% mua thần giám định Lôi thắng!
Đương nhiên, cũng có một nhóm người mua Thường Nhạc thắng, tuy nhiên người mua Thường Nhạc thắng ít càng them ít. Khi đám người Thường Nhạc tới hiện trường, trận đấu vừa lúc bắt đầu.
- Tư Đồ Lôi Minh!
Tiếp xúc với khuôn mặt phong độ dán người khôi ngô kia, đồng tử Thường Nhạc co rút. Hắn như nào cũng không ngờ tới lại gặp được Tư Đồ Lôi Minh ở đây.
Trận đấu giám định lần này không phải trò giải trí, nếu như không phải chiều theo nguyện vọng của con nhóc Nguyệt kia, cũng là muốn thuận tiện đến Pháp, Thường Nhạc căn bản cũng không tham gia trận đấu nhàm chán này!
Tư Đồ Lôi Minh cũng nhìn thấy Thường Nhạc. Có lúc, hiểu bản thân nhất thường không phải là bản thân mình, mà chính là địch của mình, sắc mặt gã khẽ đổi.
Nhưng trong nháy mắt đã khôi phục lại vẻ bình thường.
Tư Đồ Lôi Minh gần như không chút do dự đi nhanh về phía Thường Nhạc, bình tĩnh đưa tay ra nói: - Tôi là Tư Đò Lôi Minh, hân hạnh gặp mặt!
- Tay của thằng nhóc này rất trắng, rất nhỏ! Thường Nhạc tiếp xúc với bàn tay kia, mắt hơi sang lên, hắn lập tức bước lên trước hai bước.
Ôm một cái ôm nhiệt tình với Tư Đồ Lôi Minh, thuận tiền cười nói: - Tôi là Thường Nhạc, hân hạnh gặp mặt. Ha ha thằng nhóc anh thật trắng, có thời gian chúng ta bàn luận một chút!
Trong nháy mắt buông tay, Thường Nhạc có thể cảm giác rõ ràng thân hình Tư Đồ Lôi Minh cứng ngắc, điều này đối với Thường Nhạc đã đủ rồi.
Hai người phân biệt đi về hai vị trí của mình.
Đương nhiên, giờ phút này tâm cảnh của Thường Nhạc hoàn toàn không giống với lúc bắt đầu. Hai người trẻ tuổi nhất, kiệt xuất nhất Trung Quốc không gặp nhau trên chiến trường, mà lại gặp nhau trong cuộc thi đấu giám định.
Lần đối chọi đầu tiên giữa bọn họ mở đầu bằng phương thức nho nhã này, chỉ sợ bất kỳ kẻ nào cũng không ngờ tới!
- Chẳng lẽ lần giám định này trong trận đấu cất giấu bảo bối gì? Trong đầu Thường Nhạc theo bản năng phản ứng nói, đương nhiên chẳng sợ quán quân có được chính là cái bạt tai, chỉ cần là chỗ có ông anh Tư Đồ Lôi Minh tham gia, mình nhất định phải dành thắng lợi!
- Mỗi người ở đây đều là đại sư giám định cấp thế giới, trận đấu lần này cũng vô cùng ngoạn mục, các vị đã chuẩn bị xong chưa? Giọng nói trong trẻo dễ nghe làm rối loạn tâm tư của Thường Nhạc.
- Là cô ấy! Thường Nhạc không ngờ, trong trận trung kết ở Pháp, mỹ nữ ngọt ngào ở Hàng Châu kia vẫn làm nhân viên phục vụ cho trận đấu giảm định này, đồng tử hắn hơi co lại.
Mình dường như đã quá đơn giản hóa vấn đề
Thiếu nữ xinh đẹp ngọt ngào đi đến trước mặt tám vị chuyên gia giám định, sau đó mở ra một cái hộp hình chữ nhật.
- Oa!!
Khán giả ngồi xem phía dưới nhìn thấy đồ vật trong hộp cũng không nhịn được mà phát ra âm thanh ngạc nhiên than phục, tia sáng chói mắt kia gần như khiến bọn họ hung phấn tới cực điểm.
Đám con gái yêu cái đẹp trong đó, trình độ yêu thích kim cương của bọn họ đã vượt qua bất kỳ thứ nào. Giờ khắc này, ánh sáng của kim cương đã hoàn toàn hấp dẫn ánh mắt xinh đẹp của các cô.
- Trong số hơn năm mươi viên kim cương này, có một phần là giả, mọi người chỉ cần chọn ra những viên giả trong đó, ai chọn được ra nhiều nhất chính là người thắng lợi cửa này. Đồng dạng, ai chọn r aba viên, trong đó có một là thật, vậy người đó nhất định phải dình hai viên giả trong tay giảm đi một viên thật, cuối cùng đồng nghĩa với việc chọn ra một viên.
Nghe lời này, gần như tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh, kỳ thật trong châu báu ngoại trừ giám định rubi ra, giám định kim cương coi như là khó nhất. Hơn nữa hiện tại có hơn năm mươi viên kim cương, từ trong số đó chọn ra được viên giả tương đối khó khan, hơn nữa, trong hơn năm mươi viên này rốt cuộc là có bao nhiêu viên giả?
Những thứ này đều không biết bao nhiêu, đồng dạng khiến khó khăn giám định tăng lên.
Thiếu nữ ngọt ngào sau khi nói xong thì chủ động lui qua một bên, còn tám chuyên gia giám định thì cùng đi lên trước, tất cả đều quây xung quanh cái hộp đựng các viên kim cương để tìm ra những viên giả.
Người trung niên trong đó là người đầu tiên hành động, đi lên trước lấy bốn viên kim cương, mà những người khác cũng theo thứ tự cầm lên, Thường Nhạc cẩn nhận nhìn một lúc lâu rồi mới chọn hai viên.
Bọn họ tách biệt đưa kim cương đến tay của thiếu nữ ngọt ngào, khi Thường Nhạc đưa tới, thiếu nữ ngọt ngào đột nhiên làm mặt quỷ với hắn.
- Xong rồi!
Vừa nghĩ tới mấy bình dấm chua ở trước măt, Thường Nhạc âm thầm kêu không ổn.
Nhưng hắn lại không ngờ khi đám người Nguyệt thấy thiếu nữ ngọt ngào làm mặt quỷ với Thường Nhạc, bọn họ đều mỉm cười: - Thường Nhạc quen cô ấy, cô ấy có nhường Thường Nhạc không!
Tám chuyên gia giám định yên lặng ngồi một chỗ chờ kết quả.
Khoảng chờ hai giờ đồng hồ, khi quần chúng đều không còn kiên nhẫn chờ đợi nữa, thiếu nữ kia kéo chiếc hộp đi ra: - Vị tiên sinh số 3 giám định ra 4 viên giả, nhiều nhất!
Người trung niên chọn kim cương đầu tiên mỉm cười đắc ý vẫy vẫy tay.
Nhưng thiếu nữ lại khẽ nháy mắt một cái, câu tiếp theo nói: - Nhưng tổng cộng ông ta lựa chọn 9 viên, trong đó có 5 viên thật, bởi vậy điểm cuối cùng bị chia ra một phần!
- Ngã!
Nghe nói như thế, người ở phía dưới mỉm cười.
Những chuyên gia giám định khác đồng thời thở phào một hơi.
Tiếp theo thiếu nữ lại nói ra tình hình của những người khác, nhưng ngoài một ông gia giám định một viên ra, những người giám định khác giám định ra đều là thật.
- Trò hay đến rồi!
Khi thiếu nữ đi đến trước mặt Tư Đồ Lôi Minh, trong lòng mọi người đồng thời đột ngột nói ra một câu như vậy.
- Lôi tiên sinh, Thường Nhạc tiên sinh đều giám định ra hai viên kim cương gia, vì vậy cùng đứng thứ nhất!
- Ô!
Nghe được tiếng hoan hô từ phía dưới, Thường Nhạc lập tức nhận ra tiếng nói hẳn là thuộc về Nguyệt, Thường Nhạc và Tư Đồ Lôi Minh không hẹn mà cùng nhìn nhau, trong mắt cả hai bên đều không chút để ý.
- Sau đây mời hai vị nói ra đặc thù của kim cương giả! Thiếu nữ điềm nhiên cười, đem hai viên kim cương đặt vào tay hai người.
Tư Đồ Lôi Minh nghiền ngẫm liếc nhìn Thường Nhạc, sau đó đi tới phía trước, cầm một viên kim cương bên trong lên: - Vật liệu làm ra kim cương giả là đá, còn kim cương chính là thứ đồ tốt nhất. Phương pháp giám định là đá Zircon, bởi vì có tính ánh sáng phân cực và khúc xạ, đương nhiên sau khi thông qua quan sát dưới ánh mặt trời, đá Zircorn sau khi gia công đỉnh của viên kim cương khi nhìn xuống có thể thấy ở đáy có song ảnh rõ ràng, mà kim cương thật thì tuyệt đối không có hiện tượng này.
Thoáng dừng lại một chút, nhìn người phía dưới đang yên tĩnh nghe gã giải thích, Tư Đồ Lôi Minh đưa cái tay còn lại lên: - Đây chính là một viên thủy tinh!
- Thủy tinh? Người phía dưới hoàn toàn choáng váng, tia sáng chói mắt như thế so với kim cương cơ bản không có gì khác biệt, vì sao lại là thủy tinh chứ.
Tư Đồ Lôi Minh tiêu sái cười: - Chiết quang dẫn của thủy tinh rất thấp, không có ánh sáng màu sắc khi lóe lên của kim cương, nhất là khi chìm vào trong nước. Chế phẩm từ thủy tinh đều không lộ ra được dấu vết sáng rọi! Vừa nói vừa lấy ra một viên kim cương làm bằng thủy tinh vào trong nước, quả nhiên là không có ánh sáng.
- Oa, Lôi thật lợi hại!
Trong đôi mắt của những cô gái kia tràn đầy ánh sáng hâm mộ, Tư Đồ Lôi Minh bề ngoài anh tuấn, kỹ thuật giám định cao đã hấp dẫn trái tim các cô gái một các sâu sắc!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc