Chẳng trách rất nhiều người đều nói: Phụ nữ иgự¢ to mà không có não, bây giờ nhìn lại, quả nhiên có vài phần đúng.
- Không thành lập quốc gia, vậy anh thành lập căn cứ quân sự làm gì? Như Vân nhìn Thường Nhạc không hiểu, cô cảm thấy người trước mắt chính là quái thai, tâm tư của hắn người thường căn bản không đoán ra được.
Ánh mắt của Thường Nhạc bỗng nhiên trở nên sâu sắc hơn, hắn nhìn xa xôi, khóe miệng lộ ra một nụ cười nhạt, nói: - Xã hội đen vĩnh viễn không có phần cuối, Điểm G cần thành lập căn cứ của nó.
Như Vân thần sắc cổ quái một hồi, đem Tam Giác Vàng xây dựng thành căn cứ địa Điểm G, mức độ khó rất lớn, nhưng người này hẳn là có năng lực để làm ra được.
Đương nhiên, Thường Nhạc hiểu rõ, tiến vào phía trước Tam Giác Vàng, nhất định phải giải quyết vấn đề trong nước, nếu không hậu phương không ổn định, quân ở tiền phương sẽ tan rã.
Tiêu Tiêu vội vàng đi đến, chần chừ liếc mắt nhìn Như Vân, rõ ràng, có điều cố kỵ, Thường Nhạc không có cách nào xua tay, tà tà cười nói: - Có phải cá đã cắn câu rồi phải không?
- Lần này gần như tất cả xã hội đen ở phía Nam đều bắt đầu lên đường, phân tứ được chuẩn tiến vào Chiết Giang, đã vây quanh chúng ta, trừ điều đó ra, người của Linh Hồ lại hướng về bên ngoài Triết Giang, bọn họ dường như đã có được kế hoạch ăn ý nào đó Tiêu Tiêu sắc mặt nghiêm nghị, nói.
- Lão rùa quả nhiên là chịu không nổi, thiếu gia ta chờ chính là ngày này. Thường Nhạc nghe được những lời này từ Tiêu Tiêu, tinh thần hắn chấn động, vì muốn tiêu diệu toàn bộ thế lực của Sở Thiên Hùng, hắn dẫn dắt Cao Tiếu, Huyết Hổ bọn họ một mình xâm nhập vào chính là muốn khiêu khích Sở Thiên Hùng.
Chỉ cần Sở Thiên Hùng không kìm nổi mà ra quyền, như vậy mình sẽ cho lão ta biết thế nào mới là thợ săn thực thụ.
Ở phía Bắc, cha nuôi đã chuẩn bị sắp xếp ổn thỏa, tin rằng Sở Thiên Hùng để lại cũng đủ người chống đỡ nghĩa phụ rồi, răng nanh của Tả Thủ cũng bắt đầu phát triển lộ rõ ra.
Làm một người đứng đầu xã hội đen phía Nam, Sở Thiên Hùng khẳng định cũng dự tính đến cả tình huống này, thậm chí bao gồm thế lực trong trường của Cổ Tư Văn, nhưng Sở Thiên Hùng vẫn không để mắt đến mấy thế lực khác.
Trong đó bao gồm cao thủ gia tộc Tây Môn, quỷ hút máu Quang Minh mang về từ Anh, tinh anh của gia tộc Công Tôn, cao thủ gia tộc Đông Phương, thậm chí còn bao gồm một phần cao thủ trong tổ dị năng của Công Tôn Liệt và cao thủ của Lãnh thị.
Nếu không phải suy xét các nhân tố khác, mình còn muốn mời Mafia Châu Âu. Koinu ở Nhật Bản tham dự vào, nhưng là đơn thuần dựa vào những điều này đã đủ rồi.
Gia tộc Tây Môn, gia tộc Đông Phương, gia tộc Công Tôn, cao thủ Lãnh thị Bọn họ bất luận là thế lực nào cũng đủ nuốt chửng Sở Thiên Hùng, huống chi là mọi người cùng nhau xông vào.
Theo lời Huyết Hổ nói, chuyện này có vẻ như là chuyện bé xé ra to rồi, nhưng đối với Thường Nhạc mà nói, sớm hay muộn bọn họ đều là thuộc hạ của mình, bây giờ chẳng qua là diễn tập trước mà thôi.
Quang Minh tức đến mức suýt chút mũi méo lệch, bản thân mình đang thoải mái, kết quả là bom ném che trời phủ đất, bốn phía xung quanh mình thì nổ tung. Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Những cao thủ đều chạy ra xa, một bữa ăn ngon như vậy mà bị phá hỏng rồi. Nhìn Kerri từng bước một đi với phía mình , mặt Quang Minh cười còn khó coi hơn cả khóc: - Người anh em, vừa rồi ném bom, ném có thú vị không?
Kỳ thật vừa rồi nổ đến vài người, nhưng mục đích của Kerri đã đạt được, chỉ cần cứu được Quang Minh ra, những chuyện khác đều thứ yếu.
Anh ta quơ quơ tài liệu trong tay, bất đắc dĩ nhún vai nói: - Người anh em à, không có cách nào cả, tôi cũng hy vọng anh có thể thấy thoải mái hơn một lúc, nhưng mệnh lệnh của Lão Đại, tôi không dám không nghe.
Việc gì cũng đều đổ hết lên đầu Thường Nhạc, đây chính là cách ứng phó tốt nhất với Quang Minh, quả nhiên, Quang Minh nghe được câu này, tinh thần lập tức trở nên uể oải.
Anh ta thần sắc cổ quái nhìn Kerri nói: - Người anh em, Lão Đại làm sao biết hoạt động của hai chúng ta?
Quả thật, chuyện Kerri cùng mình đến Việt Nam được giữ bí mật, anh ta và Kerri cũng giao hẹn, chuẩn bị đưa lão Đại một phần niềm vui bất ngờ, nghĩ đến đây, anh ta bắt đầu thấy nghi ngờ.
Chẳng lẽ tên nhóc Kerri này sợ mình tranh công, cho nên mới ở cạnh lão Đại buông lời gièm pha, muốn đưa mình đi? Càng nhìn vẻ mặt Kerri, càng thấy có lẽ mọi việc là như vậy.
- Muốn, muốn dần cho hắn một trận! Quang Minh nắm tay lại, nhưng trong lòng vẫn thản nhiên như cũ không ngừng nói thầm: - Bình tĩnh, không được kích động, kích động là ma quỷ!
Mà lúc anh ta bắt đầu mở giấy ra để viết thư, sắc mặt vốn bất mãn lập tức trở nên cổ quái, đây là tin tức gia tộc Arthur truyền đến, mình phải trở về để tiến hành đại lễ cao nhất dành cho người quản lý quỷ hút máu. - Amen!
Quang minh thống khổ ՐêՈ Րỉ lên một tiếng, TMD, đám người đó làm chuyện của người có văn hóa, sao lão đại lại để một người thô lỗ như anh ta đi làm? Em gái anh ta chẳng lẽ không phải người sao?
Ai dà, cô cao quý như vậy, xinh đẹp như vậy, làm nữ vương hút máu cũng không tệ nhỉ, tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng lại không dám nói ra, dù sao uy lực của Lão Đại, không phải là thứ tiểu đệ như mình có thể chống lại.
- Người anh em, bảo trọng nha!
Kerri cũng nhìn nội dung trong thư, anh ta hưng phấn, kiểu tâm trạng lúc này và lúc trước hoàn toàn bất đồng, rõ ràng, bản thân chờ mong Quang Minh cùng mình đi Việt Nam chinh chiến. Nhưng bây giờ nhìn lại, người kia đi rồi kia so với ở lại trong này còn thoải mái hơn.
Quang Minh tà tà mỉm cười, vỗ vỗ vai Kerri nói:
- Người anh em, cậu cũng phải tự bảo trọng nha!
- Tôi tự bảo trọng sao?
Kerri sửng sốt, trong khoảng thời gian ngắn vẫn không hiểu được có ý gì.
Tục ngữ có câu, vận mat đến, muốn tránh cũng không được, khi Thường Nhạc bên này ở tính kế đối phó với Sở Thiên Hùng, thì Đường Bạch Hổ lại đưa cho mình một phần đại lễ.
Thực nghiệm thành công rồi, một lần vận chuyển được ba mươi người cao thủ cuồng hóa ở đây, có những cao thủ này và thuộc hạ dị năng của mình, ví dụ như: Tiêu Tiêu, Cao Tiếu đám người đó không phải cùng cấp bậc .
Nhưng bọn họ so với tay cao thủ xã hội đen này, lại lợi hại rất nhiều, điều này làm cho Thường Nhạc thấy có hy vọng, chỉ cần tiếp tục cố gắng, mỗi định kỳ chuyển một số cao thủ tiến vào, như vậy toàn bộ Điểm G dần dần sẽ được nâng lên một tầm cao mới.
- Lộ Đức, em nói xem người sống là vì điều gì?
Nhìn cơ thể trưởng thành của Lộ Đức, Thường Nhạc cảm thấy vô cùng buồn bực, một miếng thịt béo bở đặt ở trước mắt, bản thân nhìn thấy được nhưng không động vào được, chẳng lẽ đây điều ông trời trừng phạt mình sao?
Dựa theo ý tưởng của Thường Nhạc, đối với phụ nữ trước tiên phải nắm được trái tim của đối phương, sau đó mới có thể chậm rãi chạm vào thân thể cô ta, đương nhiên, có một số vài trường hợp ngoại lệ.
Lộ Đức vẻ mặt kỳ lạ nhìn Thường Nhạc, người kia vẫn muốn giữ mình ở đây, nói cái gì là cần giúp phát triển tương lai của gia tộc hút máu, lại nói cái gì vì giúp anh trai, tóm lại mọi lý do gì đều đưa ra .
- Tôi không biết, cũng không thể trả lời, tôi chỉ cần biết là phải trở về, lập tức trở về Nam Phi! Lộ Đức đôi mắt chăm chú liếc nhìn Thường Nhạc, rất bất mãn nói.
- Đương nhiên, em trở về tôi dơ hai tay đồng ý, nhưng em có suy nghĩ đến cảm nhận của tôi không! Thường Nhạc nói lời thành khẩn, tình ý sâu xa.
Hắn nói như vậy, Lộ Đức choáng váng, cô phiền muộn, nói: - Tôi và anh có quan hệ gì, sao tôi lại phải suy nghĩ đến cảm nhận của anh chứ?
- Lộ Đức, em là người của hoàng tộc hút máu, mà tôi và gia tộc hút máu đã thành mối quan hệ đồng minh, vì sự nghiệp chung của chúng ta, tôi mỗi ngày đều phải trải qua cuộc sống lo lắng đề phòng À, hiện tại Điểm G đang đứng ở thời kỳ phát triển tốc độ cao, cần rất nhiều nhân tài, mà em vừa là đồng minh của tôi, lại vừa là em của Quang Minh, lại là hội trưởng hội Chữ Thập Đỏ của tôi, bất kể là điểm nào, em đều nên ở lại giúp đỡ tôi. Thường Nhạc nghiêm trang nói.
Lộ Đức miễn cưỡng hít một hơi, cố ngăn mọi kích động lại, lông mày lá liễu của cô dựng lên nói: - Đàn ông các anh chém chém Gi*t Gi*t, đâu có chuyện gì liên quan tới tôi, nói cho anh biết, ngày mai tôi sẽ phải trở về.
- Ha ha, chỉ sợ là đã muộn.
Thường Nhạc lẽ nào vật ngon đưa tới miệng lại vứt đi, giờ phút này, vẻ mặt ôn hòa của hắn đã sớm biến mất, thay vào đó là vẻ mặt không chút ý tứ gì hết.
- Đã muộn?
Lộ Đức sửng sốt, rõ ràng vẫn không hiểu có ý gì đây.
Thường Nhạc cười hì hì gật gật đầu: - Đương nhiên, căn cứ vào liên minh lần này của tôi và gia tộc hút máu, giữa song phương tất nhiên phải có một ràng buộc, aizzz, Lộ Đức em cũng biết, toàn bộ Điểm G ngoại trừ Thường Nhạc tôi ra, thì chỉ sợ những người khác đến làm ràng buộc giữa hai bên đều không có tư cách.
- Ràng buộc? Anh và ta làm gì có bất cứ ràng buộc nào?
Lộ Đức thần sắc cổ quái nhìn Thường Nhạc, cảm giác, cảm thấy điệu cười của hắn rất là kỳ lạ.
- Ràng buộc chính là đám cưới của chúng ta, ai dà, kỳ thật tôi kiên quyết không đồng ý đấy chứ, nhưng không có biện pháp nào cả, vì tương lai gia tộc hút máu của các người, tôi không thể không đồng ý yêu cầu của bọn họ. Thường Nhạc vẻ mặt vẻ bất đắc dĩ, dường như việc kết hôn giữa hắn và Lộ Đức, đó là việc đau khổ.
Lộ Đức lại hoàn toàn choáng váng, cô giật mình nhìn Thường Nhạc: - Anh và tôi?
- Đương nhiên!
Thường Nhạc gật gật đầu khẳng định.
- Tôi mặc kệ, dù sao tôi cũng không đồng ý, đừng nghĩ đến chuyện đó. Lộ Đức nói xong câu đó, thở phì phì đi về phòng.
Thường Nhạc kinh ngạc, không kìm nổi nói thầm: - Mình kém cỏi như vậy sao?
- Hừ, trừ tôi ra, có rất ít người nhìn trúng em đấy.
Âm thanh âm dương quái khí kia đột ngột địa vang lên, cho dù nhắm mắt lại, đều có thể đoán được là ai đến đây, cái bánh quẩy Tiểu Bảo này, khiến người ta đau đầu.
Thường Nhạc thật hy vọng ở bên cạnh mình không phải là Tiểu Bảo, mà là Đệ Nhị Mộng, nhưng Đệ Nhị Mộng lại ở nước Pháp không thể chạy tới, huống chi, Điểm G ở Pháp thành lập chưa lâu, cần sự ổn định.
Đệ Nhị Mộng tiếp tục lưu lại, chờ sau khi nơi đó ổn định sẽ cùng Thường Nhạc hội hợp, nhưng Thường Nhạc trong lòng rõ ràng, hoàn cảnh ở Pháp phức tạp hơn ở Tam Giác Vàng rất nhiều.
Nhưng chính là vì phần này phức tạp, cho nên mỗi một thế lực, không có tuyệt đối nắm chắc, bọn họ cũng không dám dễ dàng động thủ, hiện tại Điểm G, Tổ chức Lãng mạn Pháp, Giáo hội, Kỵ sĩ thần thánh, Tân Long Nha, Mafia Châu Âu, Thánh điện Quang Minh, mấy thế lực lớn đều bị vây chặt.
Ai cũng không muốn làm con chim đầu đàn xui xẻo kia!