Thiên Trương Nhục Cốt Đầu - Chương 19

Tác giả: Mặc Ngân

Bạch Thiên Trương chỉ biết suy nghĩ của ba cô lúc đặt tên cho cô đúng là không khác gì người ngoài hành tinh, vì lúc mang thai cô, mẹ cô thích ăn đậu phụ khô (Thiên Trương) cho nên khi sinh cô ra lấy luôn tên là Thiên Trương; nhưng cô lại không biết, hóa ra năng lực đặt tên kinh hãi này của ba cô lại không di truyền cho cô, mà lại kì quái di truyền chéo nhảy cách sang cho Thư Nhất Nhuận.
Sự việc này phải nói từ một ngày nào đó cách đây rất lâu, ngày ấy, đầu óc Bạch Thiên Trương như trúng gió tư duy hỗn loạn, đột nhiên hỏi Thư Nhất Nhuận: “Này, nếu muốn đặt một cái tên khác cho băng vệ sinh thì em sẽ lấy tên gì?”
Thư Nhất Nhuận trả lời mà đầu cũng không thèm ngẩng lên: “Nữ Nhi Hồng.”
Ba chữ đó đã hoàn toàn hạ gục Bạch Thiên Trương, một thời gian rất lâu sau đó, trong lòng cô sinh ra một loại tâm lý sùng kính bất thường đối với Thư Nhất Nhuận, cho nên khi nhìn thấy tên trên đỉnh đầu nhân vật mới đăng kí của Thư Nhất Nhuận trong Viêm Hoàng Kỳ Tích, cô vui mừng phát hiện rốt cục thì cô ấy cũng bình thường.
Cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, trên đỉnh đầu là bốn chữ: Thiên Sứ Khát Máu.
Đúng vậy, Thiên Sứ Khát Máu, một cái tên đặc biệt sau Nữ Nhi Hồng. Lời giải thích chính thức của Thư Nhất Nhuận là thế này: “Khát Máu là màu đỏ, Thiên Sứ là màu trắng, chị không thấy là rất hình tượng à?”
Bạch Thiên Trương giật giật khóe miệng, gật đầu: hình tượng, rất hình tượng.
Thư Nhất Nhuận không cảm thấy được sự yên lặng của Bạch Thiên Trương, hưng phấn kéo Thiên Sứ Khát Máu đi làm nhiệm vụ. Cô đã đến cấp 30, có thể làm phụ bản Lâm Nghi cấp thấp nhất, đang chờ Bạch Thiên Trương đưa cô đi đánh.
“Bạch Thiên Trương, Bạch Thiên Trương, mau đưa em đi đánh phụ bản Lâm Nghi, cấp độ cao thì mới được vào Thượng Thiện Nhược Thủy!”
Bạch Thiên Trương rơi lệ, hóa ra ngay từ đầu em chỉ vì mục đích này mới tham gia hay sao?
Thư Nhất Nhuận trừng mắt: “Nói thừa, bà đây muốn một đường vượt ải chém tướng, loại bỏ tất cả những tên tôm tép cản đường, Thần cản thì Gi*t Thần, Phật cản thì Gi*t Phật, cho đến khi không còn sức mạnh nào địch nổi nữa, để giải cứu các chàng trai của em, chuẩn men, chuẩn men!”
Bạch Thiên Trương trầm ngâm hồi lâu: “Không phải em thích gay[1] sao?”
[1]Gay: Đồng tính nam.
Thư Nhất Nhuận cũng trầm mặc hồi lâu: “Trò chơi với ngoài đời khác nhau, gay với chuẩn men em đều thích.”
Bạch Thiên Trương cảm thấy không còn gì để nói, sự sùng bái đối với Thư Nhất Nhuận lại tăng lên một tầng cao mới, cô nói tiếp: “Bây giờ không được, Vũ Thoa Phong Lạp muốn dạy chị PK.”
Với lá gan to hơn con kiến một chút của Bạch Thiên Trương, đương nhiên cô chưa bao giờ dám đến khu PK tìm tai vạ, cho nên hôm đó khi Vũ Thoa Phong Lạp đưa cô đi vào sâu trong khu PK, cô mới thật quê mùa phát hiện ra rằng bên trong khu PK lại rộng lớn như vậy, hai người họ đi vào sâu bên trong, hoàn toàn ngăn cách với những người phía bên ngoài. Giống như là không gian của riêng hai người vậy.
Ngôn Mạch nói: “Mở tu Ma. Gọi thú nuôi, tăng thêm trạng thái. Đừng gọi Toàn Cơ Ảnh, chỉ cần gọi Địa Ngục Thú và Xiêm La Miêu.”
Sau đó anh cũng mở tu Ma, tăng thêm phòng ngự.
“Trước tiên dùng Vu Độc Hóa Công làm giảm công kích của anh. Sau đó dùng Thực Bì Hủ Cốt làm giảm phòng ngự của anh. Tiếp theo dùng Sách Mệnh Độc Vụ và Bạo Liệt Độc Vụ, nhớ kỹ phải làm giảm tốc độ của anh. Sau khi thi triển xong những kĩ năng này, hãy dùng Can Đảm Câu Liệt khiến cho anh bị choáng, trong khoảng thời gian đó, em gọi Toàn Cơ Ảnh ra, tăng thêm cho nó trạng thái Bạo Liệt Cuồng Ma, cơ bản thì là như vậy. Toàn bộ quá trình PK phải không ngừng làm giảm công kích và phòng ngự của anh. Được rồi, em cứ theo đó, làm thử một lần xem.”
Bạch Thiên Trương luống cuống tay chân, trừng lớn mắt tìm phím tắt thực hiện kỹ năng trên bàn phím, theo trình tự đó, lấy Ngôn đại thần làm bia ngắm để thử một lần, sau đó lại trừng mắt, nước mắt đầm đìa nhìn cột máu của Ngôn Mạch chỉ giảm đi một phần ba.
Ngôn Mạch cười khẽ trên IS: “Phòng ngự của anh tương đối cao, cho nên cột máu chỉ bị giảm một ít. Nhưng sau này em thành thục rồi thì bình thường đều có thể đối phó được với những người chơi khác. Các kĩ năng cao cấp của Vu sư đều thuộc dạng triệu hồi, cho nên có nhiều người cho rằng đẳng cấp của Vu sư càng cao thì lại càng không ra gì, thao tác thì khó, nhưng thực ra nó rất hữu dụng. Ví dụ như Địa Ngục Thú của em, phòng ngự và máu của nó không một Chiến sĩ nào có thể só sánh được, nó có thể dẫn dụ điểm thù hận với một mức lớn nhất, nó còn có thể cắt ngang quá trình thi triển pháp thuật, cho nên Pháp sư khi gặp phải Địa Ngục Thú thì quả thật sẽ rất đau đầu đó. Còn cả Toàn Cơ Ảnh của em, tốc độ công kích của nó là nhanh nhất, bình thường em thi triển một kĩ năng Ám Ảnh, thì nó đã công kích được 2.5 lần, hơn nữa tỉ lệ chính xác lại rất cao. Cho nên những lúc PK đơn lẻ nó sẽ có tác dụng rất lớn. Em nhớ kỹ những điều này, phải tập luyện nhiều, rồi sẽ phát hiện những điểm thú vị trong PK của Vu sư.”
Bạch Thiên Trương nghe xong mà mắt tròn mắt dẹt, một lúc sau mới thấy có phản ứng, cô nuốt nước miếng, vô cùng bái phục: “Ngôn Mạch, anh hiểu những kỹ năng của em còn hơn cả em ấy chứ. Anh không phải là Chiến sĩ à, sao lại hiểu rõ các kĩ năng của Vu sư vậy?”
Ngôn Mạch trầm ngâm một hồi, hết sức chân thành thật thà nói: “Thực ra, kỹ năng của tất cả nhân vật anh đều hiểu rõ.”
Bạch Thiên Trương rớt nước mắt, đây chính là sự khác biệt giữa đại thần và gà, đây chính là biết người biết ta, đây chính là bụng dạ đen tối.
Thế là, sau khi bị kích thích đã quyết tâm phấn đấu để trở nên mạnh hơn Bạch Thiên Trương vẻ mặt dữ tợn, liền tung ra một đống kĩ năng lên người Ngôn Mạch, anh vẫn không hề nhúc nhích, trên đỉnh đầu liên tục bay lên các chỉ số máu nhỏ, đột nhiên anh nói: “Chú ý, anh bắt đầu đây.”
Ngay sau đó là một chiêu Địa Liệt Trảm, lập tức Bạch Thiên Trương hoảng sợ phát hiện cô không thể động đậy, đúng lúc này Ngôn Mạch lại một chiêu Thật Phong Lạt tiến sát đến gần bên cô, ánh sáng màu đỏ của Diệt Thiên Trảm đột nhiên lóe lên mãnh liệt. Bạch Thiên Trương cam chịu chờ ô phục sinh xuất hiện, nhưng chợt thấy Vũ Thoa Phong Lạp thu hồi đao, sau đó Ngôn Mạch ở trên IS vô cùng trìu mến nói: “Làm sao anh nỡ Gi*t phu nhân đây.”
Bạch Thiên Trương buồn bã hồi lâu không nói nên lời, tại sao cô luôn bị đày vào hoàn cảnh bị ức Hi*p đáng thương, sao cô lại không sớm nhận ra bản chất lòng dạ đen tối của Ngôn Mạch chứ.
Ngôn Mạch chờ mãi không thấy Thiên Trương trả lời trên IS, trong lòng anh thấp thỏm không yên, dè dặt hỏi: “Thiên Trương, em còn ở đấy không? Giận anh à?”
Bạch Thiên Trương thu lại cảm xúc, nghe thấy câu nói này, tức giận đến nỗi mặt nổi đầy gân xanh, công nhận cô đúng là không tim không phổi, hoàn toàn không có tâm tư nhạy cảm mà những nữ sinh thường hay có, loại cảm xúc hờn dỗi này, đã từ rất lâu rồi không viếng thăm cô. Cô vội vàng nói: “À, đâu có, tất nhiên là không!”
Ngôn Mạch cười nhẹ một tiếng, anh càng tiếp xúc với Bạch Thiên Trương, càng cảm thấy cô thực sự ngốc nghếch, lần nào cũng mở to đôi mắt vừa ngây thơ vừa vô tội lại vừa mơ hồ, không phải loại mỏng manh yếu đuối khiến người ta nảy sinh ý muốn bảo vệ, trái lại là một hình tượng mà khiến người khác khi nhìn thấy cô lại nảy sinh ý đồ xấu muốn bắt nạt. Anh khẽ nheo mắt: Ừm, đương nhiên, cũng chỉ có anh mới được phép bắt nạt cô.
Nếu như Bạch Thiên Trương có thể nghe được tiếng lòng của Ngôn Mạch, có lẽ không thể không phát điên. Thế nhưng cô lại không hề biết, vì vậy vẫn ngây ngốc, vui vẻ đi tìm Vũ Thoa Phong Lạp tiếp tục PK.
Từ đó về sau, Vũ Thoa Phong Lạp còn bảo mấy người trong Thượng Thiện Nhược Thủy cùng PK với Bạch Thiên Trương, vì vậy cô đã trải qua những trận đánh cùng với Pháp sư, Chiến sĩ, Mục sư, chợt nghĩ đến một từ: trải qua trăm trận.
Người của Thượng Thiện Nhược Thủy đều là những cao thủ danh tiếng trên bảng xếp hạng PK, dư sức đối phó với đẳng cấp thấp như Bạch Thiên Trương, lần nào cũng khiến cô thua te tua hết sức thảm hại, may mà mỗi lần cô chuẩn bị ngã xuống dưới đao của đối phương, Vũ Thoa Phong Lạp đang ở bên cạnh xem trận chiến đột nhiên rút Diệt Thiên Trảm ở sau lưng, giống như vô tình vung vẩy vài cái, thế là đám người trong Thượng Thiện Nhược Thủy chẳng ai dám hạ xuống một nhát cuối cùng. Tiếp đó Bạch Thiên Trương được một Mục sư giấu mặt ở bên ngoài tăng cho đầy máu, lại tiếp tục một trận chiến ác liệt tuần hoàn vô hạn…
Vào mỗi tối thứ Bảy nào Viêm Hoàng Kỳ Tích cũng đều có sự kiện, ví dụ kiểu như ngư trường, cây may mắn, sự kiện của buổi tối hôm nay chính là đắp người tuyết. Bạch Thiên Trương ђàภђ ђạ Vũ Thoa Phong Lạp xong, cảm thấy hả hê rồi mới kéo Thư Nhất Nhuận đi làm phụ bản Lâm Nghi, đợi cho đến sự kiện lúc 8 giờ tối.
Người của Thượng Thiện Nhược Thủy đương nhiên sẽ không bỏ qua sự kiện mỗi tối thứ Bảy, phần thưởng của sự kiện đắp người tuyết, nói không chừng vận may bộc phát lại có được Võ Hồn, lệnh bài và linh thú. Cho nên đến 8 giờ kém 10 phút, mọi người trong Gia tộc đã tụ tập đông đủ ở bình nguyên phía Bắc. Khi sự kiện đắp người tuyết bắt đầu sẽ xuất hiện một đám Tuyết Quái, đánh bại Tuyết Quái sẽ nhận được các khối tuyết, cà rốt, khăn quàng cổ, mũ, cùng như các loại đồ vật dùng để trang trí người tuyết, sau đó người chơi có thể tự đắp cho mình một người tuyết nhỏ, đắp được một người tuyết sẽ nhận được một Tuyết Chi Linh, tập hợp đủ năm Tuyết Chi Linh thì có thể đắp một người tuyết cực lớn. Trong lúc đắp người tuyết, nếu như cùng tổ đội với người khác và đắp giúp người tuyết cho thành viên trong đội thì điểm tích lũy sẽ càng cao.
Người của Thượng Thiện Nhược Thủy ăn ý với nhau từ lâu, lập tức chiếm một khoảnh đất lớn, tìm thành viên cho đội của mình, mọi người vừa chờ Tuyết Quái xuất hiện, vừa nói chuyện phiếm.
Ngôn Mạch nhíu mày nhìn Thiên Trương Nhục Cốt Đầu kéo theo một Mục sư ăn mặc hở hang tới, trên đầu còn có một cái tên vô cùng thô tục: Thiên Sứ Khát Máu.
Anh hỏi trên IS: “Thiên Trương, người này là…”
Thiên Trương không trả lời, trái lại có một giọng nữ khác ςướק lời nói chen vào: “Chào anh rể! Em là Thư Nhất Nhuận đây! Em họ của chị Thiên Trương!”
Bạch Thiên Trương tái mặt: “Thư Nhất Nhuận! Em gọi lung tung cái gì vậy!”
Ngôn Mạch lại cười đắc ý: “Không việc gì đâu.” Vì một câu “anh rể” kia mà anh đột nhiên cảm thấy Thư Nhất Nhuận rất ưng mắt, đặc biệt chào đón cô, mở miệng bắt đầu giảng giải cho cô về sự kiện này.
Rất nhanh sự kiện đã bắt đầu, Ngôn Mạch phân công rất rõ ràng, vì thế không có hiện tượng ςướק quái xuất hiện. Bạch Thiên Trương nhìn thấy Tuyết Quái béo ục ịch, một đao hạ xuống liền biến mất, cô chạy tới chạy lui, không lâu sau đã thu thập được một bao đồ vật, sau đó cô mang số đồ này do dự đứng trước ba người tuyết, rốt cuộc nên giúp Ngôn Mạch hay là giúp Thư Nhất Nhuận đây. Cuối cùng vẫn là trái tim thiếu nữ dạt dào xuân ý đã chiến thắng lý trí của tình thân đang cố ngoi lên giãy ૮ɦếƭ, cô quyết định giúp Ngôn Mạch đắp người tuyết.
Ngôn Mạch đang giúp Bạch Thiên Trương đắp người tuyết, chợt thấy hệ thống hiện ra thông báo: “Thành viên Thiên Trương Cốt Nhục Đầu giúp người tuyết của bạn tăng thêm 6 điểm tích lũy.” Anh nở nụ cười vui vẻ: “Vẫn là bà xã tốt với anh nhất.”
Thư Nhất Nhuận nhìn hai bên, hai người này đang thân mật giúp đối phương đắp người tuyết, giống như đang tưới tắm cho bông hoa tình yêu, còn người tuyết của cô thì lẻ lọi trơ trọi, dì không thương chú không yêu, liền ngửa mặt lên trời hét lớn: “Bạch Thiên Trương, chị muốn ૮ɦếƭ à! Kéo em đến đây làm nền cho hai người, phải trả công đấy!”
Bạch Thiên Trương hiếm khi xấu hổ, chợt nghe Ngôn Mạch nói: “Thư Nhất Nhuận, chị họ của em xấu hổ, em nghe lời đi, đợi lát nữa anh rể cho em một bộ trang bị không giảm độ bền.”
Thấy thu được lợi lộc Thư Nhất Nhuận bắt đầu nịnh nọt Ngôn Mạch, mở miệng ra là một điều anh rể, hai điều anh rể. Bạch Thiên Trương ở bên cạnh im lặng nghẹn lời.
Chẳng mấy chốc đã tập hợp đủ mười cái Tuyết Chi Linh, Ngôn Mạch chạy tới giao lộ, trước tiên đắp một cái, sau đó ra hiệu cho Bạch Thiên Trương cũng đắp một cái song song ở bên cạnh, sau đó hô lớn trong Gia tộc: “Bình nguyên tọa độ 165, 230, người tuyết lớn của tôi và Thiên Trương, có nguyên liệu thì tới đắp giúp.”
Người của Thượng Thiện Nhược Thủy lưng đeo một bao lớn nguyên liệu, khí thế hừng hực chạy tới, vừa giúp Ngôn Mạch và Bạch Thiên Trương đắp, vừa sung sướng nhìn điểm tích lũy tăng vùn vụt, rất nhanh hai người tuyết mập trắng lớn vô cùng xuất hiện trước mắt mọi người, trước иgự¢ đeo hai tấm bảng gỗ: Người tuyết lớn của Vũ Thoa Phong Lạp; Người tuyết lớn của Thiên Trương Nhục Cốt Đầu.
Tên của người tuyết có thể đổi, Ngôn Mạch không đợi Bạch Thiên Trương có phản ứng đã sửa tên người tuyết của mình thành: Vợ Yêu Thiên Trương.
Bạch Thiên Trương trầm mặc chốc lát, nói: “Ngôn Mạch, anh không thấy là Vợ Yêu Thiên Trương rất giống tên đề trên bia mộ sao?”
Ngôn Mạch: “…”
Vì vậy qua vài ngày sau, những người đi qua bình nguyên đều giương mắt nhìn hai người tuyết cực lớn đứng chắn giữa con đường chính, bảng gỗ trước иgự¢ viết: Sữa đậu nành của Vũ Thoa Phong Lạp, Cháo quẩy của Thiên Trương Nhục Cốt Đầu…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc