Thiên Thần Hai Mặt - Chương 37

Tác giả: La Thùy Dương

“ Trương Cẩm Tú, cô là con gái của đại ca sao có thể làm ra chuyện tày trời này? Muốn tạo phản sao?”
“ Chúng tôi thật không biết nên cảm ơn hay nên đánh ૮ɦếƭ bọn cảnh sát đây. Nếu như không nghe tin sẽ có cảnh sát tới mai phục vị trí giao dịch lô hàng cấm đó, thì làm sao chúng tôi có thể quay trở về đây kịp lúc và biết được nội gián lại chính là cô???”
“ Tôi ...”
Tim Cẩm Tú như lệch một nhịp. Là cô đã nói với Phương Nhã địa điểm giao dịch, hòng muốn cô ta báo lại với cảnh sát, tới nơi tóm trọn ổ bọn chúng. Nhưng không ngờ lại có người biết được tin báo lại với Một Mắt, rốt cuộc là toàn bộ bang hội đều đã trốn thoát chạy về đây, và bắt được tại trận cô muốn đưa Mỹ Lệ rời khỏi nơi này.
Đáy mắt Một Mắt sáng rực, khóe môi nhếch thành một đường cong nguy hiểm, giọng nói lạnh như băng cất lên, ngăn chặn những tên đàn em xung quanh mình làm lộng:
“ Cẩm Tú, rõ ràng là con giả điên? Có đúng vậy không?”
Cô cảm nhận được luồng sát khí tỏa ra trên người ông ta, đôi mắt nheo lại nhìn cô trừng trừng, hệt như muốn kiểm tra thực hư xem có đúng là như vậy hay không?
Nếu đúng là như vậy, Một Mắt nhất định sẽ không tha!
Nhất định sẽ không tha thứ cho kẻ nào phản bội lại mình, kể cả đứa con gái ruột!
“ Nói ba biết, con đã hồi phục lại từ lúc nào?”
“ Đại ca, rõ ràng cô ta ...”
Những tên đầu gấu đứng bên cạnh sắc mặt đen xì, khi nghe thấy lời Một Mắt nói đều không tránh khỏi ngạc nhiên. Nhưng dường như ông ta rất bình tĩnh khi nói ra những lời này, sắc mặt cũng không biểu lộ cảm xúc nào, chỉ đưa tay ngăn các hành động lời nói của bọn đàn em.
Không chỉ riêng bọn chúng ngạc nhiên, mà ngay cả Cẩm Tú cũng rất bàng hoàng.
Làm sao ông có thể biết cô không hoàn toàn giả điên. Mà là đã hồi phục lại trí nhớ như bình thường từ sớm rồi?
Cơ thể cô cứng đờ, bàn tay lạnh ngắt vô thức nắm chặt lấy tay Mỹ Lệ khiến bà cũng phải giật mình. Bà thật sự cảm nhận được nỗi sợ hãi trong lòng cô gái này, vì không những Cẩm Tú mà ngay cả bà cũng như bị một tảng băng lớn đè lên иgự¢, căng thẳng đến ngộp thở.
Mỹ Lệ sợ bản thân sẽ không còn toàn mạng trở về gặp lại con gái của mình, nhưng chừng đó cũng không thấm thía gì so với nỗi sợ bị bọn chúng phát hiện được đoạn băng ghi âm bà đang giữ trong người. Nếu như bị mất đi manh mối duy nhất, thì cuộc sống của hai mẹ con bà và cả thế giới này sẽ không có ngày nào được bình yên.
Nhưng vấn đề đáng nói hơn, người con gái ngày xưa từng hủy hoại gương mặt con gái của bà nay lại quay ngược mũi giáo phản bội lại người cha ruột của chính mình.
Cổ họng bà khô khốc, ngay cả nuốt nước bọt cũng trở nên khó khăn. Từng lời từng chữ Cẩm Tú đều nói tất cả cho bà nghe cả rồi. Rốt cuộc bà cũng có thể hiểu được lý do vì sao một người ích kỷ nham hiểm như cô lại có thể lột xác thay đổi hoàn toàn hệt như lúc này.
Một người con gái có thể bất chấp tất cả vì người mình yêu, từng coi mạng sống của người khác không ra gì, tạt axit cũng đã làm, cả việc xúi giục người khác Gi*t người cũng đã từng. Hơn thế nữa, nạn nhân gián tiếp bị Cẩm Tú hại ૮ɦếƭ lại là người chồng cùng chung chăn gối với bà – Mai Hữu Nghĩa.
Một người độc ác như vậy, sống trên đời là thiên lý bất dung. Nhưng rốt cuộc thứ mà cô ta phải đánh đổi, phải trả giá lại chính là tình yêu mà bản thân luôn cố gắng hết sức để giành lấy.
Quốc Thịnh không còn sống trên đời này cũng vì Cẩm Tú gián tiếp hại ૮ɦếƭ. Và người thật sự Gi*t ૮ɦếƭ Quốc Thịnh, cũng chính là ba ruột của cô ta – lão cáo già Một Mắt.
Chính vì không thể chịu nổi sự thật rằng bản thân đã trả cái giá quá đắt như thế, Cẩm Tú đã thật sự biến thành một cô bé mang trí óc tám tuổi.
Đáng lý ra, căn bệnh này sẽ theo đuổi Cẩm Tú đến suốt cuộc đời nếu như cô không trông thấy quyển nhật ký của Quốc Thịnh ngay trước mắt mình.
Trái tim Cẩm Tú đập thình thịch liên hồi, cảm giác chua xót dâng tràn trong lòng. Cô đang đối mặt với toàn bộ anh em trên dưới trong bang hội trong khi đang có ý định giúp Mỹ Lệ trốn ra ngoài. Thử hỏi xem, tính mạng của cô lúc này sẽ như thế nào???
“ Ba, con xin lỗi!”
Vừa dứt lời, Một Mắt đã đấm một phát vào bức tường đằng sau lưng Cẩm Tú, trừng mắt nhìn cô đầy giận dữ, vừa chửi thề vừa đe dọa:
“ Mẹ kiếp, nói mau!”
Cô sợ hãi thu lại ánh mắt, hoàn toàn không đủ can đảm để nhìn vào đôi mắt lạnh lẽo của ba mình, đầu cúi gập xuống đất, bất giác cô có thể thấy được cổ tay mình đang phát run:
“ Năm ngày trước, khi ba đốt quyển nhật ký ...”
Trong tích tắc, từ cuối cùng “ của Quốc Thịnh” chưa kịp thốt ra khỏi môi thì cô đã bị Một Mắt tát một cái như trời giáng ngã vật xuống đất, khóe miệng bắt đầu hiện lên vết tím bầm mờ mờ.
Dưới ánh đèn neon trong phòng, đôi mắt còn lại của Một Mắt càng thêm sắc lạnh, bàn tay vừa tát Cẩm Tú còn giữ yên trên không trung, khóe môi co giật như đang cố sức khắc chế cảm xúc của mình. Dường như cô có thể nhìn ra được sự do dự trong đôi mắt tàn ác đó.
“ Không ngờ Một Mắt như tao lại có ngày này, bị chính đứa con ruột của mình phản bội!!!” - Ông ta gầm lên khiến toàn bộ người trong bang hội đều khi*p sợ, không ai dám hó hé câu nào – “Người bất chấp mọi thủ đoạn chỉ để được ở bên thằng đó cũng là mày, và người vì nó mà từ bỏ tất cả cũng là mày. Rốt cuộc là nó cho mày ăn thuốc lú gì? Tại sao cả việc phản bội lại tổ chức mày cũng làm? Tại sao hả?”
Đôi môi Cẩm Tú mím chặt, nước mắt đua nhau tuôn rơi xối xả, hai tay ôm lấy mặt, hoàn toàn không đủ can đảm để nhìn ông nữa.
“ Mày biết tao đã Gi*t thằng đó, vì chấp nhận không nổi sự thật nên mới phát điên phát dại, đầu óc suốt ngày chỉ như một con nhóc tám tuổi. Nhưng tao thật không ngờ, chỉ một hành động trông thấy tao tận tay đốt quyển nhật ký thôi ... lại khiến mày nhớ hết tất cả, thậm chí phản lại cả ba ruột mình!”
Từng giây từng phút trôi qua hệt như một quả bom nổ chậm, không khí xung quanh trở nên căng thẳng đến mức ai cũng nín thở, cả người căng cứng như dây đàn. Mỹ Lệ nhìn chằm chằm Một Mắt, thấy ông ta hướng đôi mắt lạnh lẽo nhìn Cẩm Tú, lặng im một hồi, sau đó mới từ từ hạ cánh tay xuống, giọng ồ ồ nói với đàn em sau lưng mình, sắc mặt không hề thay đổi:
“ Tuấn Anh, Tuấn Vũ!”
Ông kêu hai tên anh em tóc vàng tóc xanh kế cạnh, hất hàm về phía Mỹ Lệ. Chỉ với một động tác nhỏ đó thôi, bọn đàn em đã hiểu được đại ca chúng muốn gì, liền nhào đến kẹp hai bên cánh tay bà, hành động vô cùng тһô Ьạᴏ.
“ Mấy người muốn làm gì? Thả tôi ra!!!”
Mỹ Lệ tứ chi mềm nhũn nhưng vẫn ra sức vùng vẫy khỏi bọn chúng, tuy nhiên càng chống cự bọn chúng càng siết chặt hơn, đến mức bà có thể nghe được tiếng xương tay mình đang vỡ vụn.
“ Á!! Đau quá!!”
Tiếng thét của bà khiến Cẩm Tú phát hoảng, cô lồm cồm bò dậy, hai tay ôm lấy chân ông mà van xin, đôi mắt đỏ hoe vì đã khóc quá nhiều:
“ Con xin ba, tha cho dì đi! Đừng làm hại dì nữa, con xin ba!”
Cạch!
Một Mắt nhìn Cẩm Tú đầy chán ghét, một tia khinh bỉ lóe lên trong ánh mắt. Chẳng nói thêm lời nào, ông rút trong người cây súng, dí vào đầu Cẩm Tú, điềm tĩnh cất lời:
“ Tao cho mày cơ hội. Một, là mày cầm cây súng này bắn vào đầu mụ già đó. Hai, là chính tao dùng cây súng này Gi*t ૮ɦếƭ mày!”
Mây mưa mù mịt, bầu trời dường bị những áng mây đen che khuất, hoàn toàn không thấy được mặt trăng hay bất cứ ngôi sao nào. Cẩm Tú như tê dại, trong đầu chỉ ong ong những lời khiêu khích giễu cợt của cả bang hội.
“ Con đàn bà này là mẹ của tình địch cô đó, không phải xưa kia ngay cả ba Phương Nhã cô cũng có thể Gi*t sao? Chuyện này có đáng là gì???”
“ Một phát súng xóa đi mọi hành động phản bội lại tổ chức, vậy là quá lời cho cô rồi còn gì???”
“ Sao còn không làm đi! Mau làm đi chứ! Cầm súng và siết còi, Gi*t ૮ɦếƭ bà ta đi chứ???”
“ Hoặc lựa chọn thứ ba, cả hai người ... đều phải ૮ɦếƭ!”
Trong khi Cẩm Tú đờ đẫn nhìn cây súng chĩa thẳng vào đầu mình, thì Một Mắt đã bắt đầu siết còi, âm thanh lạnh lẽo cẩn thận lặp lại lời nói:
“ Lựa chọn thứ ba, hai đứa mày ... đều phải ૮ɦếƭ!!!”
Đoàng!!!
Tiếng súng nổ như trời gầm, vang lên thật lớn giữa ngôi nhà nguy nga tráng lệ của bọn tổ chức. Cẩm Tú tê buốt toàn thân vài giây, sau đó liền mở mắt ngạc nhiên. Cô vẫn chưa ૮ɦếƭ!
Ngón tay siết cò của Một Mắt chợt khựng lại, đôi mắt đáng sợ hướng về phía phát ra tiếng súng.
Là ai?
Toàn bộ những người trong tổ chức đều đồng loạt nhìn về phía nhà kho ngay gần lối ra vào – nơi lưu trữ gần 5 tấn hàng Mα túч, đồng thời cũng là đồng tiền xương máu của tất cả anh em trong bang hội.
Đám đông trong bang lập tức tách ra hai bên, tạo thành một lối đi. Một Mắt nhíu mày, hai tay siết chặt thành nắm đấm khi bóng một người từ phía cánh cửa nhà kho bước ra, đứng trước mặt họ – trên tay cô ta còn cầm một khẩu súng chỉa về phía họ như đang khiêu chiến.
“ Một Mắt, người tính không bằng trời tính! Ông không ngờ phải không, không ngờ tôi đã lẻn vào đây và dùng xăng châm ngòi toàn bộ những số hàng trong kho của ông, có phải không???”
Người con gái trước mặt, mái tóc rối bời bù xù, bộ quần áo hàng hiệu rách tả tơi đen sì, thân thể nhỏ nhắn gầy gộc ngoại trừ đôi mắt to chiếm đầy bản lĩnh, không hề yếu đuối mà ngược lại rất mạnh mẽ, cương quyết. Ngay cả Cẩm Tú cũng thật sự không thể tin nổi vào mắt mình. Đó có phải là ...
“ Mai Phương Nhã!!!!”
Một Mắt và tất cả những anh em trong bang hội đồng loạt gào lên, đôi mắt rực lửa hệt như muốn thiêu sống người con gái đằng trước. Một Mắt sắc mặt như dã thú, khóe môi giật liên hồi, buông khẩu súng khỏi thái dương Cẩm Tú, lập tức chỉa mũi súng về phía Phương Nhã, nghiến răng:
“ Con khốn, thì ra là mày! Dám đến địa bàn Một Mắt tao gây sự, mày chán sống sao?”
Phương Nhã trán ướt đẫm mồ hôi, quắc mắt nhìn ông ta, gằng từng câu từng chữ:
“ Một phát súng của tôi , toàn bộ 5 tấn Mα túч của ông sẽ chìm trong biển lửa.Một Mắt, ông sẽ không nghĩ đến việc tôi đã canh nơi này được một tiếng trước rồi. Chỉ cần một ngọn lửa bén vào, thì không những ông mất đi hàng, mà toàn bộ ngôi nhà này đều sẽ như ‘ xăng chìm trong ngọn lửa’!!!!”
Trời nổi cơn giông, gió ngày một lớn. Phương Nhã giơ khẩu súng về phía nhà kho, lấy toàn bộ hơi từ trong khí quản ép ra ngoài, dõng dạc nói lớn một lần nữa:
“ Một là ông thả người, hai là mất đi 5 tấn hàng và chúng ta cùng ૮ɦếƭ!!!!”
---------
Ngoài trời mưa trút xối xả, hàng loạt chiếc xe cảnh sát nối đuôi nhau chạy dọc theo con đường dài tiến đến địa bàn Một Mắt. Chiếc xe của Kevin lại ở hàng dẫn đầu, người ngồi trong xe lại không ngừng bấu chặt vào đùi mình, mồ hôi lạnh dầm dề trước trán:
“ Em không được làm gì dại dột nhé Jessica! Em nhất định không được xảy ra bất cứ chuyện gì, nhất định không!!!” – Người con trai cà vạt đã lệch, sắc mặt tái mét liên tục lẩm bẩm không ngừng, thần kinh căng lên như dây đàn, từng giây từng phút đối với anh lúc này hệt như ngàn mũi kim đâm vào иgự¢ vậy, rất nhức nhối, đau đớn không thể chịu đựng nổi – “ Tăng tốc độ đi, mau chạy nhanh lên cho tôi!!!”
“ Kevin, con bình tĩnh đi! Lúc này ngoài đường trơn ướt, chạy nhanh hơn nữa sẽ có tai nạn đấy! Có đội cảnh sát ở đây, nhất định lão cáo già Một Mắt sẽ không thoát được đâu. Con đừng lo lắng quá, con bé nhất định sẽ không có chuyện gì!!!”
Giọng Justin Nguyễn đầy chua xót, dù cố gắng kềm chế nhưng vẫn bị vẻ mặt sắp phát điên của thằng con trai làm cho đau lòng. Thái độ này của anh lúc này là lần đầu tiên ông nhìn thấy trong đời.
Thằng con trai ngốc nghếch của ông đã quá yêu con bé đó rồi!
“ Phải! Cô ấy sẽ không có chuyện gì đâu. Nhất định không! Nhất định!!!”
Mây đen vần vũ trên trời.
Tiếng sẩm nổ rền vang, ầm ĩ trên đầu bọn họ.
Sắc mặt tên trùm xã hội đen ngày càng sa sầm, khóe môi bắt đầu co giật, lại chĩa súng vào thái dương của Cẩm Tú, đôi mắt vô cảm sắt đá gằng lên từng chữ:
“ Là mày báo với nó nơi này?”
Cổ họng Một Mắt phát ra âm khàn, một tay chắp sau lưng vừa nắm chặt lại vừa buông ra,hệt như đang cố gắng khắc chế cảm xúc của mình, tuyệt nhiên sắc mặt vẫn không hề thay đổi:
“ Cũng là mày, lén lút báo tin cho cảnh sát để bọn nó tới địa điểm giao dịch lô hàng? Có đúng không?”
Đôi môi Cẩm Tú tái nhợt, môi run run chưa kịp thốt ra tiếng nào thì đã bị Một Mắt dùng mũi súng đập vào đầu, khiến cô đau đớn kêu lên thất thanh, hai cánh tay dồn sức đỡ lấy thân người đang gục xuống đất, mắt nổ đom đóm, cơn đau bổ nhói lên ở đầu rồi tí tách chảy xuống trán những giọt máu tanh nóng hổi.
Bốp! Chát!
Một Mắt hung hãn cầm khẩu súng lục trên tay đánh vào mặt, vào đầu Cẩm Tú tới tấp, âm thanh chứa đầy sự phẫn nộ tích tụ bấy lâu:
“ Khốn kiếp! Mày không phải là con tao sao? Mày không phải là người của tổ chức à? Đứa con gái lòng dạ mưu mô hiểm độc như loài rắn đâu mất rồi, hả? Dăm lần bảy lượt, hết lần này đến lần khác phản bội lại tao, tại sao hả?????”
Ánh đèn sáng nhức mắt.
Ngón tay siết cò của Phương Nhã cũng chợt cứng đờ, mắt trợn trừng kinh hãi nhìn cảnh tượng trước mặt mình.
Người đàn ông này còn kinh khủng hơn cả loài rắn độc, thẳng tay đánh đập đứa con gái ruột của mình không thương tiếc như thế sao? Cô cả người phát run, nhịn không được liền hét lên:
“ Dừng tay!”
“ Mày lợi dụng ngày hôm nay chúng ta có cuộc giao hàng quan trọng, biết rằng cả tổ chức sẽ tập họp đông đủ nên mày mới thông báo cho bọn chúng để bắt trọn ổ chúng ta? Và vì mày biết tao sẽ lơ là cảnh giác nên mới kéo con khốn này tới tận đây, để nó đứng ngay tại nơi này – chĩa mũi súng vào kho hàng lậu và đe dọa tao????”
Không khí xung quanh âm ỉ mùi máu tanh nồng, âm thanh ՐêՈ Րỉ của Cẩm Tú không ngừng vang lên đầy tuyệt vọng, những cú đánh vào mặt không thương tiếc của Một Mắt vẫn cứ tiếp diễn, hoàn toàn không coi sự có mặt của Phương Nhã ngay tại nơi này.
“ Tôi bảo dừng tay!” – Giọng Phương Nhã cao ✓út lên – “ Trương Thái Minh, tôi cho ông biết. Nếu ông không thả người thì chúng ta sẽ ૮ɦếƭ chung tại nơi này!”
Một Mắt sầm mặt, bàn tay cầm súng chợt khựng lại, xoay người nghiến răng trợn mắt nhìn đứa con gái vừa thốt ra câu nói kia, bất giác khóe môi khó tránh khỏi nụ cười khinh miệt:
“ Mai Phương Nhã! Mày nghĩ tao sẽ tin lời con nhóc ranh như mày nói sao?”
Đoàng!
Không do dự, không nói thêm một lời phản kích nào. Vì phát súng tiếp theo của Phương Nhã đã là câu trả lời thích đáng nhất cho Một Mắt.
Cây súng cô đang cầm vẫn giữ nguyên trên không trung, hướng về phía bên phải nơi bọn họ đứng, nghĩa là đối diện chỗ nhà kho chứa lô hàng – nơi những ngọn lửa bắt đầu bốc cháy dữ dội, chẳng mấy chốc lan rộng khắp xung quanh ngôi nhà.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc