Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 445

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Nếu là trước kia, vì thanh danh Tô gia, bà sẽ cố nhịn bởi vì bọn nhỏ chưa đứa nào cưới gả, còn cần sự có mặt của ả.
Nhưng giờ, Tô Trì định sắp cưới công chúa, Nhu nhi hôn sự cũng xong, huống gì Tần Nguyên Quân còn mê mang không rõ. Mẹ ruột bọn chúng có gì cũng không ảnh hưởng được, mà thế lực Tô gia bây giờ cũng không ai dám khinh khi.
Hơn nữa, lão phu nhân đoán Vương gia chắc chắn sẽ không đem Vương phu nhân về. Nữ nhân trong gia tộc lớn mà bị hưu, chỉ có đường ૮ɦếƭ. Bà làm vậy chỉ muốn chặn miệng nhà họ Vương, để họ không xen vào chuyện bà xử trí con dâu.
Tô Nhân Vũ nặng nề: “ Nàng ta không phải bị nhốt ở hậu viện sao? Nàng ra ngoài bằng cách nào?”
Mắt lão phu nhân càng tối hơn: “Còn một chuyện mẹ vẫn chưa có dịp nói với con.”
Trống иgự¢ Tô Nhân Vũ đập thình thịch, không phải Mạt nhi xảy ra chuyện chứ? Một đứa con gái như nó, tham gia cái gì diệt thổ phỉ?
Ông nhìn thằng mẹ mình: “Mẫu thân, còn chuyện gì nữa?”
Lão phu nhân sắc mặt càng phát ra âm trầm:“Nhị nha đầu......”
Tô Nhân Vũ nhẹ nhàng thở ra:“Nó sao nữa?”
Đại tỷ nó còn chưa gả, không lẽ nó còn gấp hơn
Lão phu nhân cả giận:“Nha đầu này quá lớn gan, dám cùng người làm chuyện bại hoại, giờ bụng cũng gần hai tháng.”
Tô Nhân Vũ choán váng, đầu ong ong như bị ai lấy cây đập xuống. Nhà mình lại xảy ra loại chuyện này?
иgự¢ ông như bị ai Ϧóþ chặt, hít thở không thong, vụt đứng dậy sải bước ra ngoài.
Lão phu nhân thấy vậy quát:“Đứng lại!”
Tô Nhân Vũ trở lại:“Mẫu thân!”
Trong nhà không có chủ mẫu quản lí tốt mọi chuyện, ông ở bên ngoài lo việc triều chính, không đủ sức lực lo chuyện nhà, kết quả xảy ra bao nhiêu thứ, hỏi ông sao bình tĩnh nổi?
“ Con ngồi đó cho ta!”Lão phu nhân vỗ bàn.
Tô Nhân Vũ đờ đẫn ngồi xuống, sắc mặt âm tình bất định.
Lão phu nhân nói:“Nếu bị người làm bẩn, bỏ đứa nhỏ trong bụng, cho nó xuống tóc đi tu. Nếu nó dám tư thông, coi như con không có đứa con này, dù sao con cũng còn trẻ, còn có con khác được. Nhưng mà, mẹ thấy nó không chút gì sợ hãi. Có thể, mọi việc không đơn giản.”
Tô Nhân Vũ mị mị con ngươi:“ Bất kể chuyện gì, nó vẫn là con cháu Tô gia, xử trí nó ra sao là quyền của Tô gia.”
Lão phu nhân từ từ đứng dậy:“ Sáng mai ta sẽ nói chuyện với nó, con cứ lo việc của mình đi. Con là nam tử, chuyện nữ nhi hậu viện vẫn nên để bà già này ra mặt hợp lí hơn. Cũng tại mẹ chưa kiếm được con dâu tốt cho con mới xảy ra nhiều chuyện như vậy. Mọi việc cứ giao cho mẹ.”
Tô Nhân Vũ vén vạt áo, quỳ xuống:“ Con bất hiếu khiến mẫu thân vất vả.”
Lão phu nhân run rẩy đỡ ông dậy, đột nhiên như già đi mấy tuổi: “ Có hậu viện gia tộc nào được bình an đâu, con đừng để ý quá.”
Tô Nhân Vũ thở dài, tự mình đưa lão phu nhân trở về
Sáng sớm ngày thứ hai, lúc Trương ma ma vào hầu, lão phu nhân dựa vào đệm, ra lệnh: “ Đi mời một đại phu tới, đáng tin một chút
Trương ma ma đã hầu hạ bên người bà mấy chục năm, tự nhiên hiểu ý chủ tử, im lặng ra ngoài làm việc.
Trương ma ma vừa đi khỏi, bên ngoài có nha đầu truyền lời: “Lan cô nương bên người Ngũ tiểu thư cầu kiến lão phu nhân.”
Nghe Xuân Thủy nói vậy, lão phu nhân vui vẻ nói:“Mau, mời nàng ta vào.”
Lăng Nhược vào trong, cúi đầu thỉnh an lão phu nhân, sau đó đứng dậy nói: “ Lão phu nhân, tiểu thư sai chúng thuộc hạ để ý mọi việc trong nhà. Chúng thộc hạ điều tra được Hỉ Thước di nương bị phu nhân hạ dược, thuốc là do nhị tiểu thư cho người đem tới, nhị tiểu thư thường lén lút qua lại với Tống gia.”
Lão phu nhân “A” một tiếng, vậy mà bà lại không biết chút gì.
Xuân Thủy bước lên phía trước đỡ bà, một bên nói:“ Nhị tiểu thư thân với thập tam công chúa, tứ tiểu thư và bát tiểu thư của Tống gia từ lâu, hồi ở Vạn Xuân uyển ai cũng nhìn ra được.”
Lão phu nhân gật đầu nhìn về phía Lăng Nhược, Lăng Nhược nói:“Nhị tiểu thư nay được Tống gia giúp đỡ. Nô tì phát hiện có hai cao thủ thường xuyên lui tới viện của nàng.”
Chuyện này, mấy ngày trước Lăng Nhược mới tình cờ phát hiện. Hai người kia hình như nàng đã từng gặp họ ở Vạn Xuân uyển, chỉ là hai ngày nay không thấy họ nữa.
Nàng cũng nhờ mấy người Lưu Vân điều tra kĩ, chứng minh được trên giang hồ đúng là có cặp vợ chồng ngoại hệu “Thư Hùng Song Sát”, sát thủ nổi tiếng độc ác trong giới giang hồ.
Lão phu nhân tức run người:“Phản , phản rồi. Nó muốn làm gì? Cõng rắn cắn gà nhà sao?”
Để nha hoàn qua loa 乃úi tóc, bà sai Xuân Thủy: “ Đi, bắt ả lại, để bà già ta đây nhìn kĩ thứ ác độc đó.”
Xuân Thủy vâng lời, chạy đi.
Lão phu nhân chỉ uống hai miếng cháo tổ yến, sai người nói đại tiểu thư với tam tiểu thư ở trong phòng thêu thùa may vá, không cần qua thỉnh an bà. Riêng Tô Việt đã tới nha môn từ sớm.
Rất nhanh, Xuân Thủy chạy về báo nhị tiểu thư đã bị giải tới phòng chứa củi.
Lão phu nhân đứng dậy, dẫn theo một nhóm nha đầu, bà tử, người nào người nấy khỏe mạnh, lực lưỡng, cùng với Trương ma ma tới phòng chứa củi.
Tới nơi, bà sai Lăng Nhược cùng những bà tử lực lưỡng giữ bên ngoài, không cho ai tự ý ra vào.
Nhị tiểu thư bị hai bà tử tráng kiện ấn quỳ trên mặt đất, miệng bị nhét vải, , còn ô ô kêu, dùng sức giãy dụa.
Thấy lão phu nhân đến, nàng liền bò tới, lập tức tất đi tiến lên, cầu xin nhìn lão phu nhân,cầu nàng tha thứ.
Một cái bà tử chuyển ghế dựa đến cho lão phu nhân ngồi. Bà lạnh lẽo nhìn Tô Văn Nhi.
“Nha đầu, thành thật khai cho ta, là tự một mình ngươi làm hay có người ép ngươi?”
Cho đến bây giờ, lão phu nhân vẫn hy vọng là do Hoàng quý phi hoặc Tống gia ép buộc nàng, chứ bản thân nàng vẫn chưa đến mức đó, hơn nữa, một cô nương chân yếu tay mềm như nó thì làm được gì?
Vải bố vừa lấy ra, Tô Văn Nhi đã khóc rống: “ Tổ mẫu, con sai rồi, con không dám nữa đâu, xin người tha cho con.”
Lão phu nhân mặt trầm như nước, lạnh lùng: “ Nói cho ta nghe, nghiệt chủng trong bụng ngươi là của ai?”
Tô Văn Nhi tái mặt, hoảng hốt im lặng.
Lão phu nhân hừ lạnh: “ Sao đại phu còn chưa tới?”
Tô Văn Nhi liên tục dập đầu:“Lão tổ mẫu, xin người tha cho, đừng Gi*t con cùng đứa nhỏ. Đừng mà…”
Lão phu nhân tiếp tục hỏi:“Ai sai ngươi giao Tђยốς קђá tђคเ cho phu nhân để hại Hỉ Thước?”
Tô Văn Nhi vội lắc đầu,“Không, không, ta không có. Ta luôn luôn tại trong viện, làm sao có thể......”
……………….
Tô Văn Nhi thấy bà lạnh lẽo nhìn nàng, vội liếc quanh tìm cách trốn tội, vừa thấy Lăng Nhược, ả đã nói:“Lão tổ mẫu, nhất định là có người hãm hại con. Mạt nhi vốn ghét con từ lâu, chỗ nào cũng kiếm cách gây khó dễ. Lúc ở trong cung, nó ghen tỵ con được bệ hạ cùng quý phi sủng ái, ở Vạn Xuân uyển thì đi khắp nơi nói xấu con, còn tìm đủ cách để phá bánh ngọt con cực khổ làm ra.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc