Quyển 8 - Chương 19: Phiên ngoại 19. Mắt của ngươi bị mù

Tác giả: Bắc Đằng

Edit: Mị
Beta: Sakura
Một chỗ ở sơn cốc, từ trên cao nhìn xuống, người đông nghịt trong một mảng bụi mù, Vân Khê sơ lược nhìn ở bên dưới rõ ràng còn khoảng chừng dưới hai trăm đầu dã thú, trong đó sói hoang chiếm đa số, thứ hai là báo, cuối cùng chính là một ít lợn rừng có thể tích to lớn. Lẽ ra những dã thú cấp bậc thấp này, võ giả bình thường cũng có thể đối phó được chúng, nhưng sự thật không phải như thế, những dã thú ngày thường có sức chiến đấu bình thường này không biết hôm nay bị cái gì kích thích, một đám vô cùng hung hãn, thực lực không chỉ tăng trưởng gấp mười lần. Kỳ quái hơn nữa chính là, từ nơi này Vân Khê có thể nhìn thấy được trong mắt dã thú có chút ít hung quang, giống như đã từng gặp ở đâu đó.
”Viện trưởng, nhìn kìa! Đường ca và đường tỷ đang ở đó!” Chiến Thiên Lâm chỉ một ngón tay ra xa xa, theo hướng nhìn lại, Chiến Thiên Dực, A Lý, và Bách Lý Băng Tuyền ba người bị bao vây trong đàn thú, xem tình huống của ba người, di chuyển trong đàn thú, dường như khá thành thạo, nhưng lại không vội vàng ly khai, dường như đang tìm kiếm cái gì đó.
”Đại ca, đã xảy ra chuyện gì?” Vân Khê ở xa truyền âm đi qua, nàng tin tưởng dùng thực lực của Bách Lý và Đại ca, đối phó với những dã thú này căn bản không thành vấn đề, nhất định là bọn hắn bị chuyện gì khác ràng buộc.
Chiến Thiên Dực nghe tiếng, ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười tươi sáng:” Muội tử, ngươi tới vừa đúng lúc! Chúng ta phát hiện trong sơn cốc có ba con yêu thú, một con lẫn vào trong đàn đã thú này, hai con khác bỏ chạy thục mạng theo hướng khác rồi!”
Vân Khê lập tức hiểu rõ, hóa ra bọn hắn muốn tìm con yêu thú xen lẫn vào trong đàn dã thú này, muốn bắt được con yêu thú đó, biện pháp tốt nhất là hốt gọn một mẻ!
Chẳng qua nếu cứ như vậy, những cao thủ khác cũng sẽ ào ào tranh đoạt, đến lúc đó thứ bọn họ muốn đối phó không phải là dã thú mà là những cao thủ khác cũng đến bắt yêu thú.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Chiến Thiên Dực và các nhóm cao thủ khác không chuyên tâm săn thú.
Như đoán được tâm tư loài người, đàn dã thú tấn công bọn họ càng thêm liều lĩnh, cũng chiến đấu càng có tổ chức hơn, hoặc hợp nhau cùng tấn công, hoặc thay nhau ra trận, thời gian dần trôi qua, những cao thủ kia dần có chút ngăn cản không nổi.
Trong đám người, Vân Khê loáng thoáng thấy được bóng dáng Hồng Vũ, trong một cái nháy mắt, nàng ta lại biến mất không thấy đâu.
”Đại ca, ta tới giúp các ngươi!”
Vân Khê vừa ra tay, không khí xung quanh trảo của nàng bị vặn vẹo, không khí mỏng manh giống như giấy cửa sổ, căn bản ngăn không nổi trảo lực của nàng.
Mọi người thấy một trảo lăng không của nàng, không khí bốn phía lập tức liền bị xói mòn, nơi không khí bị vỡ ra, năng lượng mãnh liệt ập đến không thể ngăn cản.
Những năng lượng kia, ầm ầm trùng kích xuống, trầm trọng vô cùng, có xu thế huỷ thiên diệt địa, công kích hướng về phía đàn dã thú.
Toàn thân tất cả mọi người rét run, bị lực công kích cường hãn bậc này làm cho kinh hoàng không thôi.
Thủ đoạn cỡ này, Huyền tôn cao thủ bình thường đều khó có khả năng làm được, Vân Khê, nàng không ra tay thì thôi, vừa ra tay giống như vạn quân lôi đình, không người nào có thể ngăn cản!
”Thật là lợi hại! Ta cảm giác mình không có cách nào thở nổi!”
” Thực lực cỡ này, có lẽ gần đạt tới Huyền tôn đỉnh phong a!”
” Lão thiên a! Rốt cuộc nàng ấy  là thần thánh phương nào?”
Lực lượng thi triển dễ như trở bàn tay, cường hoành, bá đạo, có thể nghiền nát hết thảy tồn tại ngăn cản trước mặt nàng!
Những cao thủ kia thấy tình thế không ổn, vội vàng thoát li khỏi vòng chiến. Bọn hắn trốn, dã thú truy đuổi, nguyên bản vốn là tiến hành chiến đấu tập trung, thoáng cái liền bị chia năm xẻ bảy!
Chiến Thiên Dực thấy một màn như vậy, đập vào đùi một cái rõ mạnh, thốt ra ”Muội tử, ngươi xác định là đến hỗ trợ, không phải là đến phá hư đấy chứ?”
Bách Lý Băng Tuyền hé miệng mỉm cười:” Muội tử ngươi đây là đang lập uy đây!”
” Ca ca, ta nhận ra nàng, nàng là Vân tỷ tỷ!” A Lý cười lên vui vẻ nói.
Tinh thần Chiến Thiên Dực lập tức hoảng hốt, cho rằng muội muội thực sự khôi phục trí nhớ.
Làm sao có thể? hắn lắc đầu.
Vân Khê híp mắt cười cười, thần sắc lập tức lạnh xuống” Tất cả mọi người nghe đây, toàn bộ thối lui ra bên ngoài, ngăn chặn đường đi của đàn thú, ta tự mình có biện pháp hàng phục yêu thú. Các ngươi yên tâm, mọi người có mặt ở đây hôm nay, phàm là người giúp ta vây yêu thú, ta sẽ thưởng cho hắn một viên Tủy Nguyên Đan!”
Vân Khê nhận thức rất rõ ràng, muốn nhanh chóng tìm ra yêu thú, đầu tiên phải tập hợp đủ người, nếu tiếp tục từng người tự chiến đấu, chẳng những để cho nàng ngộ thương mà bó tay bó chân, hơn nữa sẽ để cho yêu thú lợi dụng cơ hội hỗn loạn mà chạy mất.
Lúc nãy nàng ra tay, mục đích đúng là vì chấn nhi*p lập uy, nàng muốn cho mọi người biết rõ, nàng muốn Gi*t người, thì những người ở đây không ai có thể thoát khỏi lòng bàn tay của nàng. Cho nên, ngàn vạn lần đừng trêu chọc đến nàng, đừng gây cho nàng thêm phiền toái!
Trước lập uy, sau khen thưởng!
Vì muốn bắt được yêu thú, nàng không tiếc vung tay rộng rãi.
”Tủy Nguyên Đan! Trời ạ, đan dược lục cấp! cái này có thật không vậy?”
Mọi người sôi trào.
Bọn hắn đến vây bắt yêu thú, vốn là chỉ ôm tư tưởng nhìn xem, có thể bắt được thì tốt, không bắt được coi như là một lần lịch lãm rèn luyện.
Hiện tại chỉ cần hổ trợ ngăn chặn chổ hổng, có thể nhẹ nhõm đạt được đan dược lục cấp Tủy Nguyên Đan, cớ sao không làm?
”Vân viện trưởng, ngươi cứ yên tâm đi! có chúng ta tại đây, tuyệt đối không để một con dã thú chạy đi!”
Vân viện trưởng?
Có ít người thông minh, nghe Chiến Thiên Dực và Vân Khê nói chuyện, cùng với sau khi chứng kiến được thực lực của Vân Khê, đã đoán được thân phận của nàng, có ít người lại không kịp phản ứng, thấy mọi người làm gì thì liền làm theo, cùng một chỗ vây thành một cái vòng tròn cực lớn.
Buồn cười, sau khi chứng kiến thực lực của nàng rồi còn ai dám đi trêu chọc nàng, trừ phi chán sống. Nhưng mà cũng có những người hết lần này đến lần khác không có mắt nhìn người, vào lúc đó xuất hiện ” Tất cả mọi người đừng nghe nàng ta nói, nàng ta tính là cái rắm ấy, Đan minh cũng không phải do nhà nàng mở, làm sao nàng có thể có nhiều đan dược như vậy? Nếu như nàng ta thật có thể lấy ra nhiều đan dược như vậy, sẽ  chặt đầu ta xuống.. a aaaa—-”
Không đợi đối phương nói xong, một cỗ chưởng phong đột nhiên xuất hiện trước mắt, nhanh gọn đem Lôi Chấn Thanh đang nói chuyện đánh cho hôn mê.
Quá bưu hãn rồi!
Những người khác trong Lôi gia ngây người, nguyên một đám căng tròn mắt, phát hiện ánh mắt bất thiện của Vân Khê một lần nữa quét tới, bọn hắn đâu còn dám chần chừ, vội vàng nâng đại công tử nhà mình lên thối lui qua một bên.
Đại công tử a, Đại công tử, ngài làm sao lại không có mắt như vậy chứ? chọc ai dễ chọc không chọc, hết lần này đến lần khác gây với một người đàn bà bưu hãn cỡ đó?
Vân Khê mặc kệ đám người Lôi gia, nàng phân phó Chiến Thiên Dực mang Tiểu Nguyệt Nha qua một bên, tay nàng giơ lên một chút, trên bầu trời đột nhiên có tiếng rồng ngâm hổ khiếu, xuất hiện mấy con quái vật khổng lồ!
Theo thứ tự là Hoàng kim cự long, Hổ vương, Huyền dực, Cửu cô cô,còn có Thuỷ quy thần thú!
thân thể  Hoàng kim cự long cao lớn xoay quanh một vòng, như một cái kim cô, bao phủ hạ xuống, Huyền dực theo sát bên cạnh Hoàng kim cự long, vòng thành một cái giống như Ⱡồ₦g giam, chậm rãi di động, Hổ vương vững vàng đứng trên cao, nhìn đàn thú chằm chằm.
Về phần Cửu cô cô cùng Thuỷ quy thần thú…
”A Cửu muội muội, tại đây không có chuyện gì cho bọn mình, không bằng đi nơi khác dạo chơi? ta thấy phong cảnh bên kia không tệ, rất thích hợp làm chút hoạt động phong hoa tuyết nguyệt..a không, là chuyện phong hoa tuyết nguyệt..”
”Câm miệng! Nói thêm một câu nữa, ta cắt lưỡi rùa của ngươi!”
A cửu muội muội, a.. a..a..a..a (ta không nói lời nào là được)..”
Năm thần thú vừa có mặt, mắt mọi người đều muốn hỏng a, đây không phải là thật a?
Chỉ cần lấy tuỳ tiện một con trong số đó, đều có thể đem bọn họ ђàภђ ђạ mấy trăm lần, huống chi là cùng lúc xuất hiện năm con a…
Mặt đất bắt đầu kịch liệt rung động, không phải địa chấn, mà là lũ dã thú nhận ra được mối nguy hiểm cực lớn, hoảng sợ bỏ chạy thục mạng.
Nói thì chậm, nhưng làm thì nhanh, trong đàn thú bạo động đó, một con báo phóng lên trời, có ý định phá vòng vây.
”Cửu cô cô, bắt nó!”
Vân Khê đợi đúng là thời khắc này!.
Không đợi Vân Khê ra lệnh, Cửu cô cô sớm một bước bay vọt tới, một đuôi quấn lấy thân thể, đem nó một mực khống chế.
Con báo giãy dụa không có kết quả, trong miệng nó đột nhiên phát ra một tiếng gầm rú kỳ quái, ngay sau đó một đám khói màu tím từ trong thân thể con báo đi ra, xoay quanh rồi phóng thẳng lên trời.
”Nó muốn chạy trốn!” Vân Khê hô nhỏ một tiếng, phi thân ra, đuổi theo yêu thú kia.
Yêu thú bình thường ở nơi này? vừa có thể biến ảo thành hình dạng kỳ dị, còn có thể phụ thân vào trong thân thể của con báo, Vân Khê càng thêm tin tưởng sâu sắc, suy đoán của mình đúng, chỉ cần bắt được chúng, liền có thể tìm ra nguyên nhân Hách Liên đại ca đột nhiên khác thường.
”Đóng băng thuật!”
”Thu cho ta!”
Hai thanh âm đồng thời vang lên.
Vân Khê ngẩng đầu, ở chỗ ngược sáng, có một nam tử tóc vàng từ trên trời giáng xuống, tay cầm kim hoà tháp, thu được yêu thú bị nàng đóng băng, người đến không phải ai khác, chính là trượng phu Long Thiên Tuyệt của nàng!
Giờ phút này, Long Thiên Tuyệt đã khôi phục diện mạo như cũ, một bên thu hồi kim hoà tháp, một bên ra vẻ kinh hỉ hỏi ”Khê nhi, sao nàng cũng ở đây? Thật là trùng hợp!”
Vân Khê nghe hắn nói vậy, suýt nữa phì cười ” Đúng vậy a, thật sự là trùng hợp, giống như kịch bản được sắp xếp xong xuôi a!” nàng nén cười đến mức có chút chịu không được, vốn đang còn có chút không xác định, hiện tại thì xác định. Thị vệ che mặt mấy ngày nay đi theo mẹ con nàng chính là hắn!
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Long Thiên Tuyệt xoẹt qua nét đỏ ửng có chút khả nghi, hắn ho nhẹ, cố ý dời mục tiêu ” Tiểu Nguyệt Nha, nhanh đến cho phụ thân ôm một cái! đã thật nhiều ngày không gặp con rồi, phụ thân nhớ con muốn ૮ɦếƭ rồi đây này!”
”Phụ thân!” tung chân chạy ra, Tiểu Nguyệt Nha ngọt ngào kêu, nhào vào trong иgự¢ phụ thân.
Vẫn là con gái mới là tri kỷ a, trong lòng cũng không có ý nghĩ nghi ngờ hắn!
Long Thiên Tuyệt phát hiện được thần sắc của Vân Khê có chút khác thường, đoán được nàng đã biết được hơn phân nữa, hắn không muốn thừa nhận, cho nên đành phải tạm thời lảng tránh, theo trên người nữ nhi tìm một chút an ủi.
”Vân, Vân viện trưởng, yêu thú hiện tại đã bị bắt rồi, vậy Tủy Nguyên Đan của chúng ta đâu?” có người đánh bạo hỏi, đó là hắn hỏi tiếng lòng của mọi người ở đây, sợ sau khi Vân Khê đắc thủ sẽ nuốt lời. Dù sao thực lực người ta cường đại như vậy, cho dù nuốt lời, cũng không có ai dám đi cường đoạt.
Lúc này, Lôi Chấn Thanh lâm vào hôn mê vừa tỉnh lại, mơ mơ màng màng, hắn còn cho là mình hôn mê lúc trước chỉ là một cái nằm sấp.
” Ta đã sớm nói với các ngươi rồi, nàng căn bản không có cái gì là Tủy Nguyên Đan. Vậy mà các ngươi còn tin tưởng nàng, các ngươi cũng quá ngu xuẩn a?”
Minh trưởng lão ở một bên, dùng sức kéo tay áo hắn, ám chỉ hắn đừng nói thêm gì nữa. Đáng tiếc Lôi Chấn Thanh lúc này không thèm nghe lời hắn nữa ”Ngươi kéo ta làm cái gì? Lúc trước chính vì ngươi cản ta, nên chúng ta mới bị thua thiệt, lần này, ta nói cái gì cũng phải lấy lại.!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc