Edit: Thùy DươngBeta: Tiểu MộngLời nói Trúc trưởng lão, sắc bén mà cay độc.
Sắc mặt Cung chủ tuy bị vải trắng bao phủ nhưng vẫn có thể thấy rõ biến hóa, nàng tức giận, bực bội vô cùng. Trúc trưởng lão rõ ràng chính là ở mượn cơ hội châm chọc nàng, trách cứ nàng Gi*t người không chớp mắt.
“Tốt, Vân Khê, vậy ngươi tới trả lời một chút vấn đề của Trúc trưởng lão. Trả lời làm cho người khác vừa lòng, thì ngươi thông qua thi văn, nhưng nếu trả lời được không đủ ý người hỏi, thì coi như ngươi bị loại.” Cung chủ nghiến răng nghiến lợi nói.
Vân Khê bất đắc dĩ cười khổ, cái vấn đề này trả lời thật là khó khăn vậy, suy nghĩ một chút, nàng mở miệng nói: “Trúc trưởng lão mới vừa hỏi vấn đề là, cung chủ rốt cuộc thi triển thủ đoạn gì ở trong vòng một ngày tiêu diệt cấm kỵ nhất tộc, Gi*t ૮ɦếƭ cấm kỵ nhất tộc bao gồm người già sức yếu, phụ nữ và trẻ em mấy trăm miệng ăn ở bên trong…… Ta nghĩ, nếu ý Trúc trưởng lão khảo nghiệm ta có thể trở thành cung chủ tài năng cùng quyết đoán hay không, mà không phải là chân chính muốn hiểu cung chủ mười mấy năm trước đến tột cùng là tru diệt tộc nhân cấm kỵ nhất tộc như thế nào, như vậy ta còn là nói một chút, nếu ta là cung chủ, đổi chỗ cho nhau, sẽ xử lí chuyện này như thế nào chăng.”
“Dĩ nhiên có thể.” Trúc trưởng lão cho nàng một ánh mắt tán dương, hướng nàng gật đầu mỉm cười.
Ánh mắt kia ôn nhu từ ái, khiến cho Vân Khê cứ như vậy trong nháy mắt hoa mắt thất thần, sinh ra ảo giác, phảng phất đứng ở trước mắt nàng chính là người phụ thân của nàng kiếp trước đã qua đời nhiều năm.
Nhưng là, làm sao có thể đây?
Nàng hất đầu, rất nhiều… gạt những ý nghĩ không thực tế trong đầu kia đi, ổn định tập trung tinh thần, nói: “Nếu như ta là cung chủ, thủ lĩnh cao quý của Vân tộc Ngoại Tông, ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng đi tiêu diệt cấm kỵ nhất tộc. Ngược lại, ta sẽ tìm cách chiêu hàng bọn họ, để cho bọn họ trở lại Vân tộc, cùng Vân tộc bách tính hòa hợp thành một thể, tạo thành một lực lượng mạnh mẽ hơn nữa, tăng cường thực lực Vân tộc ta!”
Giả thuyết của Vân Khê…, giống như là một viên đá rơi vào trái tim mọi người, tạo nên tầng tầng rung động.
Cấm kỵ nhất tộc cho tới bây giờ cũng là chuyện đau đầu nhất của cung chủ Vân tộc qua các thời kì, mỗi một thời đại cung chủ đều lấy tiêu diệt cấm kỵ nhất tộc làm nhiệm vụ của mình, nhưng lại chưa bao giờ có người nghĩ tới muốn chiêu hàng bọn họ. Bởi vì, đây là quy củ mấy ngàn năm truyền thừa xuống, là không thể phá vỡ!
“Cấm kỵ nhất tộc không nên trở thành đối thủ Vân tộc, bởi vì trên người bọn họ chảy chính là huyết mạch cao quý tổ tiên truyền lại Vân tộc chúng ta, nhất mạch tương thừa (cùng một huyết mạch được thừa hưởng). Đối thủ chân chính của chúng ta, hẳn là những gia tộc khác ngoài Vân tộc, Vân tộc muốn cường đại, muốn vững vàng chiếm ngôi vị đệ nhất gia tộc Long Tường đại lục, nhất định phải ngày càng cường đại, thực lực bản thân lớn mạnh, khiến cho Vân tộc ta trở nên bất khả chiến bại!”
Mọi người từ từ lâm vào trong trầm tư, đối thủ chân chính bọn họ, đến tột cùng là người nào?
Là cấm kỵ nhất tộc có nguồn gốc dòng máu cùng bọn họ, hay là những gia tộc khác ngoại trừ Vân tộc?
“Nếu ta là cung chủ, ta sẽ vứt đi hết thảy lề thói cũ chế độ cũ Vân tộc, cho phép tộc nhân cùng người ngoại tộc lấy nhau; nếu ta là cung chủ, ta sẽ định ra chế độ thưởng phạt càng thêm công bình công chính, người có công thưởng, người có tội phạt, vô luận nam nữ, phàm là người có năng lực đều có thể đạt được chức vị và phần thưởng tương xứng; nếu ta là cung chủ, ta nguyện ý lấy tài phú Vân tộc tới bồi dưỡng và nâng đỡ tộc nhân của ta, khiến người người đều có thể tăng lên tiềm lực của mình vô tận; nếu ta là cung chủ, ta sẽ dẫn dắt tộc nhân của ta phạt gian trừ ác, kết hợp tất cả lực lượng chính nghĩa có khả năng đoàn kết, đi chinh phục cả Long Tường đại lục, chinh phục thiên hạ, để cho thiên hạ anh hùng đều theo Vân tộc ta như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!”
Nếu như mới vừa chỉ là một cục đá rơi vào tâm hồ mọi người, như vậy giờ phút này chính là một tảng đá lớn rơi vào trong đó, dậy lên sóng lớn.
Tuyên ngôn, đều là khiêu chiến với những thói xấu tồn tại trong chế độ Vân tộc, chinh phục Long Tường đại lục, chinh phục thiên hạ, đây không phải là chí nguyện to lớn trong lòng mỗi người bọn họ ư?
“Nói rất tốt!” Trúc trưởng lão vỗ tay khen, ” Vân tộc ta muốn chân chính cường đại lên, chính là cần vứt đi hết thảy lề thói cũ chế độ cũ, từ trên căn bản hoàn toàn thay đổi. Đã nhiều năm như vậy, uy vọng Vân tộc ở Long Tường đại lục ngày càng lụn bại, mà có những kẻ vẫn còn tự cho mình là siêu phàm, chìm đắm trong mộng đẹp duy ngã độc tôn
(chỉ mình ta là cao quý nhất). Cứ như vậy thì Vân tộc chỉ có ngày càng suy bại, sớm muộn gì cũng sẽ bị những gia tộc khác đuổi kịp và vượt qua, trở thành hoàng hoa hôm qua, vinh quang cùng huy hoàng ngày xưa một đi không trở lại. Chúng ta cần một vị Thánh nữ mới, cung chủ mới, đến dẫn dắt Vân tộc chúng ta đi lên con đường cường thịnh chân chính!”
“Không tệ, ta cũng tán thành quan điểm của Vân Khê cô nương. Vân tộc muốn thay đổi hiện trạng, phải vứt đi hết thảy lề thói cũ chế độ cũ, thành lập tộc quy càng thêm hoàn thiện, sau đó từ Nội tộc đến Ngoại tộc, từng bước cường đại lên!” Vân Thường Lan hai mắt lóe quang mang nóng rực, kích động nói.
Trái ngược với hai người tán thưởng cùng kích động, Chi trưởng lão phản ứng tương đối bình tĩnh, nàng chính là đang suy tư, bởi vì thân là nội tông cao thủ, bình thường mà nói là rất ít giao thiệp với bên ngoài, Nội tông cao thủ chỉ có Ngoại tông xảy ra đại sự, gặp phải ranh giới sinh tử tồn vong, bọn họ mới cần xuất thủ can thiệp. Làm sao đột phá thiên đạo, tìm được bất tử, mới là chuyện bọn họ chân chính quan tâm. Cho dù là vứt đi lề thói cũ chế độ cũ, vứt đi cũng chỉ là chế độ Ngoại Tông, chỉ là một cung chủ là không có tư cách nhúng tay vào chuyện của Nội tông, nàng tại Nội Tông sinh tồn đã lâu, Lan trưởng lão cùng Trúc trưởng lão vừa mới từ Ngoại Tông tiến vào nội tông không lâu không thể hiểu biết sâu như vậy.
Ánh mắt Cung chủ trầm xuống, lời nói này của Vân Khê rõ ràng chính là đang khiêu chiến mình, cho là mình cung chủ làm được không xứng đáng với chức vụ, muốn lật đổ ta sao? Vậy cũng phải xem xem ngươi có bản lĩnh này hay không!
“Vân Khê, ngươi cho rằng trở thành cung chủ là chuyện dễ dàng như vậy sao? Tùy tiện qua loa vài câu, coi như mình thật là cung chủ rồi? Buồn cười! Có bản lĩnh, ngươi cũng đừng có dựa vào lực lượng thú sủng, thi triển ra thực lực chân chính của ngươi, chiến thắng tất cả những đối thủ dự thi khác, như thế chúng ta mới có thể thừa nhận ngươi có tư cách trở thành Thánh nữ.”
Cung chủ đáy mắt tinh quang chớp động, nàng lúc này nói rõ chính là khích tướng. Bởi vì nàng biết Vân Khê bên cạnh có rất nhiều thú sủng, tùy tiện thả ra một con cũng đủ để đánh bại một gã đối thủ, cửa thứ hai thi võ, Vân Khê cơ hồ có thể không vất vả đoạt đầu khôi. Nhưng mà hiện tại bất đồng, nàng hạn chế Vân Khê mượn lực lượng thú cưng, làm cho nàng một người tới đối chiến ba mươi lăm tên tuyển thủ dự thi còn lại, một đối ba mười lăm a, coi như là một cuộc thay phiên nhau chiến đấu tiếp, nàng không bại cũng sẽ bị hao tổn lực lượng tới ૮ɦếƭ.
Đây là một kế sách hoàn mỹ!
Đối với Vân Khê mà nói, cũng là kế sách ác độc.
Vân Khê cười lạnh một tiếng, nhướng mày nói: “Không cần thú sủng thì không cần thú sủng, không có gì không thể, chẳng qua là hi vọng cung chủ không nên nói lời nuốt lời. Một khi ta chiến thắng tất cả những tuyển thủ khác, như vậy ta chính là Thánh nữ danh chánh ngôn thuận, ai cũng không thể lần nữa dùng bất kỳ lý do gì tới chất vấn cùng phản đối.”
“Dĩ nhiên, nhưng nếu ngươi có thể dùng thực lực chân thật đánh bại tất cả những đối thủ khác, bổn tọa liền thừa nhận ngươi có tư cách trở thành Thánh nữ.” Cung chủ nói.
Vân Khê cong môi, khóe miệng hiện ra một chút ánh sáng, nàng sửa sang ống tay áo, dù bận vẫn ung dung nói: “Tốt, vậy thì mọi người cùng lên đi, tránh cho ta một lần lại một lần đấu, lãng phí thời gian.”
Toàn trường một mảnh xôn xao.
Ba mươi lăm tên tuyển thủ dự thi còn lại nổi giận.
“Ngươi muốn ૮ɦếƭ!”
“Nếu nàng nói khoác mà không biết ngượng, mọi người liền cùng tiến lên, đánh cho nàng hoa rơi nước chảy, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!”
“……”
Chà chà chà chà……
Nhưng mà sau một thời gian, ba mươi lăm tên tuyển thủ dự thi nhất tề rút kiếm, vây quanh Vân Khê tụ thành một vòng chiến, đem nàng bao bọc vây quanh. Mỗi người trong mắt đều toát ra ngọn lửa, là chiến ý, là tức giận.
Các nàng cũng là tới tham gia chọn Thánh nữ tuyển thủ, mỗi người đều có tuyệt kỹ, nàng Vân Khê tại sao dám một người tự mình khiêu khích ba mươi lăm người?
Đánh bại Vân Khê, làm cho nàng xấu mặt, đây là tiếng lòng chung của ba mươi lăm người.
Trúc trưởng lão sâu sắc nhìn Vân Khê một lần, đã thấy đáy mắt nàng tự tin, hắn nhợt nhạt cười một tiếng, trở về thuộc về chỗ ngồi của hắn, mỏi mắt mong chờ. Hắn tin tưởng nàng sẽ mang lại cho mình vui mừng không giống nhau như vậy.
Vân Thường Lan lo lắng đầu mày nhăn nhíu, nàng chưa bao giờ được chứng kiến thực lực chân chánh của Vân Khê, cho nên trong lòng không rõ căn nguyên, âm thầm trách cứ Vân Khê làm việc quá mức lỗ mãng vọng động. Cung chủ rõ ràng là dùng phép khích tướng, mà nàng liền cắm đầu đi vào, người khác muốn kéo nàng trở về cũng không thể, người trẻ tuổi, chính là quá vọng động rồi!
Chi trưởng lão thờ ơ lạnh nhạt, còn tưởng rằng nàng ta có nhiều đặc biệt, nói cho cùng cũng bất quá là một người ngu xuẩn dễ dàng vọng động. Nàng nhìn qua vô số người, một chút cũng không coi trọng Vân Khê, nếu nàng ta có thể đồng thời đánh bại ba mươi lăm vị tuyển thủ dự thi, như vậy nàng gần trăm tuổi coi như là sống vô dụng rồi.
Cả đại điện, ánh mắt của mọi người lại một lần nữa tập trung vào trên người Vân Khê một người, nhìn nàng rốt cuộc muốn như thế nào đồng thời chiến thắng ba mươi lăm vị tuyển thủ dự thi, là chật vật bị thua hay là ngoài ý muốn thắng được? Hết thảy đều đã là tên đã lắp vào cung……
“Ha hả, ta đoán lần này, Vân Khê cô nương nhất định sẽ làm cho mọi người thất kinh.” Nhị chưởng quỹ ánh mắt lóe sáng, cúi đầu cười nói.
Hách Liên Tử Phong không có bất kỳ phản ứng, một tay nắm cằm, giống như là linh hồn thoát ra ngoài, ánh mắt lâm vào dại ra. Hắn vẫn duy trì một cái động tác, không có bất kỳ phản ứng, không có bất kỳ ngôn ngữ, đã một hồi lâu sau.
Nhị chưởng quỹ thỉnh thoảng quay đầu, thấy vẻ mặt hắn quái dị như thế, hắn đầu tiên là sửng sốt, sau đó bừng tỉnh đại ngộ, nghiêng người dựa gần bên cạnh chủ tử, lại gần bảo vệ.
Cung chủ được như ý nhìn Vân Khê, đáy mắt lộ ra ác độc, âm thầm hướng mấy con gái nàng ánh mắt ra lệnh, ý tứ kia là nói, các ngươi hung hăng dạy dỗ Vân Khê như thế cho ta, ngàn vạn không nên hạ thủ lưu tình, có thể Gi*t nàng tốt nhất!
Tứ tiểu thư, Bát tiểu thư chờ nhận được ám hiệu cung chủ, khẽ kêu một tiếng: “Gi*t!”
Ba mươi lăm người ba mươi lăm chuôi bảo kiếm, cùng lúc động.
Chỉ một thoáng, cả trên bầu trời đại điện Kiếm khí như bão tố dâng lên, vạch lên độ cong lạnh lẽo, cùng một phương hướng hướng trung tâm kích sát. Có thể tưởng tượng, đối thủ ở vị trí trung tâm, sau một khắc tình cảnh phải bi thảm như thế nào. Ba mươi lăm đạo kiếm khí, ầm ầm xuống, kiếm vũ như thoi đưa, thử hỏi có ai có thể ngăn cản được?
Song, Vân Khê phản ứng cực kỳ ngoài sự lường trước đắc ý của mọi người, nàng không có xuất kiếm, cũng không có thoát đi, mà là hai tay thần tốc động tác kết ấn, khi ba mươi lăm đạo kiếm khí sắp từ hướng trên đỉnh đầu nàng đánh xuống, nàng trấn định bình tĩnh niệm thanh: “Đóng băng thuật, cố định toàn bộ cho ta!”
Khách khách Khách khách……
Thanh âm hơi nước ngưng kết thành băng, giống như là một đạo phù chú, dán tại trên người mỗi vị tuyển thủ.
Giờ khắc này, thời gian dừng lại.
Một pho tượng pho tượng sống hình người tượng đá, dựng lên ở trong đại điện, các loại vẻ mặt, các loại hình thái, cao gầy mập lùn, cái gì cần có đều có!