“Làm sao có thể? Đại tỷ lại thay người khác gánh tội?”
“Vậy hung thủ thật sự là ai? Chẳng lẽ là…”
Ánh mắt nhạy cảm của mọi người ở đây nhất tề nhìn về phía Vân Mạch Thiên, có thể làm cho Đại tiểu thư bất chấp tất cả như vậy, lấy bản thân bảo vệ, cũng chỉ có thể là hắn.
Chân mày thanh tú của Vân Mạch Thiên phút chốc nhíu lại, chợt từ từ giãn mở ra, mặt lộ ra một tia vui vẻ.
Bị nhìn thấu thân phận hung thủ Gi*t người, hắn không phải là khẩn trương, không phải là sợ, ngược lại là thoải mái cùng vui vẻ, làm người ta không thể tưởng tượng nổi.
“Gi*t người chính là ta! Đại tỷ là giúp ta gánh tội thay!” Một thanh âm đột ngột, chặt đứt lực chú ý của mọi người, để cho mọi người đem tầm mắt nhất tề từ Vân Mạch Thiên chuyển dời sang trên người của chủ nhân thanh âm vừa rồi, nàng không phải là người nào khác, chính là Nhị tiểu thư.
Sao lại là Nhị tiểu thư?
Đại tiểu thư lại thay Nhị tiểu thư gánh tội?
Mọi người càng thêm hồ đồ.
Trán Vân Mạch Thiên giãn ra, lại lần nữa nhăn lại, ánh mắt từ từ thâm thúy.
Sắc mặt cung chủ hơi trầm xuống, chất vấn: “Lão Nhị, lời con nói là thật? Con thật sự là hung thủ Gi*t người?”
Khí thế cường đại ầm ầm lan ra, mang theo vài phần tức giận, để cho mọi người ở tràng diện này hoàn toàn không tự chủ được run lên một cái.
Cung chủ nổi giận.
Chẳng qua là không biết nàng tức giận vì chính Nhị tiểu thư Gi*t người, hay là Nhị tiểu thư tiếp tục thay người khác gánh tội.
Nhị tiểu thư phát thông một tiếng quỳ xuống trước chánh điện, cúi người dập đầu: “Mẫu thân, lời con nói là thật, con mới chính là hung thủ Gi*t người. Bệnh của con thật ra từ lâu đã sớm tốt lên rồi, con một mực giả bệnh, chính là vì để Đại tỷ và tỷ phu đau lòng, con nghĩ muốn đoạt lại tỷ phu từ trong tay Đại tỷ!”
Cả đại điện không khí lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
Những công tử tiểu thư khác cũng không có lên tiếng, mọi người kinh ngạc nhìn lên Đại tiểu thư, khó phân biệt thật giả.
Ánh mắt Vân Khê thật lâu rơi vào trên mặt Vân Mạch Thiên, nàng có chút tức giận, có hai nữ nhân ở phía sau gánh tội thay, vô oán vô hối, mà hắn lại có thể thờ ơ, nam nhân như vậy tâm không khỏi quá lạnh lùng, độc ác đi!
Nàng thay hai vị tiểu thư thấy không đáng giá!
“Lão Nhị, con cũng đã biết sát hại anh em ruột thịt, thân tỷ muội của mình thì kết quả sẽ như thế nào, nên đeo lên cái tội danh gì trên lưng?” Cung chủ thanh âm nén giận, lần nữa vang lên.
“Con biết, con nguyện ý tiếp nhận bất kì trừng phạt gì.” Nhị tiểu thư ngẩng đầu, kiên quyết nói.
Cung chủ đánh lên tay vịn Phượng ỷ, căm tức Nhị tiểu thư, nàng ẩn nhẫn trên khuôn mặt ẩn chứa bão táp, nhưng chậm chạp không có lên tiếng thêm.
Tại chỗ những người khác, mọi người câm như hến, không dám lên tiếng.
Không khí như vậy kéo dài chừng nửa thời gian uống cạn chun trà, cung chủ bỗng nhiên thu hồi tất cả vẻ mặt, bình tĩnh nhìn về phía Vân Khê: “Vân Khê cô nương, ngươi nghĩ gì về chuyện này? Miệng ngươi nói là có người gánh tội thay, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ngươi có căn cứ gì?”
Cung chủ hỏi như thế, chính là không tin lời giải thích của Nhị tiểu thư, thậm chí cũng không tin tưởng Đại nữ nhi của mình lại là hung thủ.
Cũng đúng, đường đường một cung chủ, thống soái mấy vạn người Vân tộc, nếu thật sự là một hạng người ngu ngốc, vô năng, sợ rằng Vân tộc đã sớm diệt vong. Lấy cơ trí của nàng, làm sao sẽ không nhìn thấu chân tướng sự tình, làm sao sẽ tùy tiện kết luận con gái của chính mình là hung thủ?
Giờ khắc này, Vân Khê hoàn toàn hiểu.
Cung chủ hôm nay cho đòi mình lưu lại, sợ là có một nguyên nhân khác, thực sự là muốn thông qua nàng để tra ra hung thủ thật sự, vì con gái nàng rửa sạch oan tình. Đều nói hổ dữ không ăn thịt con, cung chủ cũng không ngoại lệ, nàng làm sao có thể trơ mắt nhìn con gái mình chịu ૮ɦếƭ?
Thật ra thì ca ca nói không đúng, cung chủ đúng là đủ ngoan độc tàn nhẫn, nhưng nàng tuyệt đối sẽ không đối với máu mủ ruột thịt của mình mà hung ác tàn nhẫn.
Bởi vì, nàng dù sao cũng là một người mẹ.
Vân khê hít sâu một hơi, nhanh hơn một bước nói: “Đầu tiên, ta muốn bắt đầu nói từ việc tượng đồng Cửu Sát xuất hiện nói đến…”
“Tượng đồng Cửu Sát tại sao lại xuất hiện, là ai đã đem nó đẩy đến trước mặt mọi người?”
“Là tỷ phu!” Nàng vốn là đặt câu hỏi giả thuyết, vì gợi ra manh mối cho mọi người, ai ngờ Vân Trung Báo lại dứt khoát đáp lại nàng.
“Như vậy truyền thuyết xưa về Cửu Sát, lại là xuất phát từ miệng người nào?”
“Đương nhiên là tỷ phu!” Vân Trung Báo rất phối hợp đáp lại.
Vân Mạch Thiên sắc mặt khẽ trở nên trắng bệch, ngoài mặt vẫn như cũ bất động như núi.
“Không sai! Từ khi tượng đồng Cửu Sát xuất hiện, sự kiện Gi*t người này cũng bắt đầu.” Thanh âm Vân Khê lạnh lẽo, như bang trùy rơi xuống đất, “Buổi chiều đầu tiên, trước hết chạm đến tượng đồng Cửu Sát, chính là Ngũ công tử cùng Lục tiểu thư. Lúc hai người bọn họ tử vong, cơ hồ không có gì sai sót, ở chúng ta xem ra, một hung thủ không thể nào đồng thời xuất hiện ở hai cái địa phương, sau đó đồng thời Gi*t ૮ɦếƭ hai người, cho nên tự nhiên chúng ta sẽ tự nhiên đem nó đổ lỗi cho lời nguyền Cửu Sát Gi*t người.”
“Vấn đề thứ hai, vì để một lần nữa chứng thực lời đồn đãi lời nguyền Cửu Sát Gi*t người, Thất tiểu thư chủ động đi chạm tượng đồng chứa kỳ thú, lúc ấy, chúng ta tại chỗ mỗi người xoay người đi qua, theo lý thuyết cũng không ai biết Thất tiểu thư đến tột cùng là chạm phải loại kỳ thú như thế nào. Sau khi Thất tiểu thư chạm vào tượng đồng, liền lập tức một mình chạy tới Vân Huyễn điện, đem việc nàng tiếp xúc kỳ thú thông tri cho cung chủ….”
Nói tới đây, cung chủ không tự chủ gật đầu.
Vân Khê tiếp tục nói: “Đến buổi tối, mọi người chúng ta cơ hồ đều tập trung tại phủ đệ của Thất tiểu thư, vì Gi*t thời gian, ta đề nghị mọi người cùng chơi trò chơi. Bởi vì mọi người chúng ta đều tập trung tại một chỗ, hơn nữa hung thủ vô cùng có khả năng ẩn nấp ở trong số chúng ta, bất luận có kẻ nào hơi dị động, sẽ khiến cho mọi người hoài nghi, cho nên hung thủ rất khó hạ thủ. Nhưng là, vì xác minh lời đồn đãi về tượng đồng Cửu Sát, hắn không thể không Gi*t Thất tiểu thư, bởi vì nếu như Thất tiểu thư bình yên vô sự, như vậy lời nguyền Cửu Sát tựu sẽ được phá giải, cũng là nói rõ Ngũ công tử cùng Lục tiểu thư ૮ɦếƭ đi cũng không phải là do bố trí của tượng đồng Cửu Sát, mà là có nguyên do khác! Phải biết rằng, một khi chuyện này bị xác định bởi sự kiện này, như vậy đứng mũi chịu sào, người sẽ bị hoài nghi là ai? Người nào có thể táng tận lương tâm như thế, đích thân Gi*t ૮ɦếƭ thân huynh muội ruột thịt của mình?”
“Hay là tỷ phu!” Vân Trung Báo nghĩa phẫn điền ưng (phẫn nộ vì việc trái đạo nghĩa), lửa giận ngút trời, “Nếu như vừa bắt đầu mọi người hoài nghi người trong sự kiện kia, đầu tiên ta sẽ nghĩ tới là tỷ phu cùng Vân Khê ngươi! Phải biết rằng, ૮ɦếƭ ba người, cũng là anh em tỷ muội ruột của chúng ta, cho dù huynh đệ tỷ muội trong lúc đó thật sự bất hòa, cùng lắm cũng là một hai người ở giữa mâu thuẫn, như thế nào lại có gan lớn Gi*t ba người như vậy? Huynh đệ tỷ muội nhà mình, tuyệt sẽ không hạ thủ ngoan độc như vậy! Chỉ có ngoại nhân mới làm như thế! Cho nên ta hoài nghi ngươi cùng tỷ phu! Bất quá từ sau khi Đại tỷ, Nhị tỷ lần lượt đi ra ngoài thừa nhận mình là hung thủ, cũng đủ để chứng nhận các nàng cùng tận lực bảo vệ một người, mà người đó tuyệt đối không phải kẻ mới đến Vân tộc như ngươi, mà chỉ có thể là tỷ phu!”
Ánh mắt của mọi người lần nữa lại quăng về hướng Vân Mạch Thiên.
Vân Mạch Thiên cười nhạt, nụ cười không nhìn ra được là loại ý vị gì.
Vân Khê không để ý đến phản ứng của mọi người, tiếp tục cẩn thận thăm dò: “Chúng ta nói tiếp chuyện tình phát sinh đêm đó… Hung thủ muốn chứng minh lời đồn đãi về lời nguyền Cửu Sát thật sự tồn tại, cho nên phải nghĩ cách Gi*t ૮ɦếƭ Thất tiểu thư. Mà mọi người chúng ta tụ tập ở chung một chỗ, hắn không có cơ hội hạ thủ, cho đến khi…. Một cơn gió đột nhiên tới, đem tất cả đèn trong hành lang thổi tắt đi….”
“Trên thực tế, trận gió này thực sự kì hoặc, chỉ tiếc là không ai chú ý tới, bởi vì đối phương đem thời cơ nắm bắt quá khéo, không chê vào đâu được.”
“Cũng chính vào thời khắc đại đường mất đi ánh sáng, hung thủ xuất thủ.”
“Đúng vậy, thật sự là hắn có xuất thủ! Thất tiểu thư từ chỗ ngồi rời đi, thời điểm nàng xông về Tam công tử, nàng cảm thấy phía sau cổ đánh tới một trận lạnh lẽo, chính là lúc này, hung thủ đối với nàng xuất thủ. Hung thủ muốn thừa dịp náo loạn Gi*t Thất tiểu thư, chế tạo ra hình tượng kỳ thú Gi*t người, để cho tất cả mọi người đều cho rằng lời nguyền Cửu Sát thật sự tồn tại.”
“Hắn rất mạo hiểm, chọn lựa một thời cơ như vậy. Hắn chỉ có thời gian cực ngắn để hoàn thành nhiệm vụ ám sát, cho nên sau khi tính toán tốt phương hướng hành động, cho dù là ở trong bóng tối, hắn cũng có thể tính toán chuẩn xác việc thành công Gi*t người, hắn phải một kích thành công.”
“Hắn tính toán rất chuẩn xác, chỉ tiếc, lúc ấy ta đột nhiên gào to một tiếng, để cho tất cả mọi người an tĩnh lại, không nên cử động, không nên lên tiếng…. Chính là câu hô lớn này, làm cho kế hoạch của đối phương rối loạn, hắn phải thu tay lại. Nếu không mặc dù hắn ám sát thành công, bản thân hắn cũng tất bại lộ, dưới tình thế cấp bách, hắn bỏ qua nhiệm vụ ám sát, một lần nữa trở lại vị trí hắn vốn đứng.”
Mọi người thật tình lắng nghe, Vân Khê cũng phân tích tận tình.
“Còn nhớ rõ không? Ngày đó ta hỏi thăm vị trí của mỗi người, từ chỗ ngồi của các ngươi cho đến vị trí cuối cùng các ngươi đứng lại, chia ra làm cái gì, trong lúc đó ᴆụng phải người nào?. Ta thông qua giải thích của mọi người lẫn bằng chứng, suy đoán ra hung thủ là một trong ba vị khả nghi nhất, bọn họ chia ra chính là Nhị tiểu thư cùng vợ chồng Đại tiểu thư, điểm này, Thịnh công tử cũng đã nghĩ ra.”
Vân Khê nhìn Vân Trung Thịnh một cái, Vân Trung Thịnh gật đầu cam chịu.
Vân Khê tiếp tục nói xuống: “Ta sở dĩ hoài nghi Nhị tiểu thư, là bởi vì lúc ấy chỗ ngồi của nàng ở bên trái đại đường, song khi ánh nến trên đại đường toàn bộ bị dập tắt ngay khi ánh sáng sáng lên một lần nữa, nàng lại thoáng cái từ bên trái đại đường chạy vội tới bên phải đại đường. Thử hỏi một người bệnh thể chất kém, thì như thế nào có thể có tốc độ mau lẹ như vậy?”
“Ta lúc ấy hoài nghi Nhị tiểu thư căn bản không có bệnh, bệnh của nàng là giả vờ… Nàng vì sao phải giả bộ bệnh tật, cùng hung thủ Gi*t người thật sự có quan hệ gì không? Ta lúc ấy căn bản không xác định được.”
“Bất quá, hiện tại ta biết rồi, Nhị tiểu thư sở dĩ giả bộ bệnh, đích xác là có nguyên nhân, là nguyên nhân riêng tư, cũng là cùng hung thủ Gi*t người có liên quan.”
“Sau đó là vợ chồng Đại tiểu thư…..Hai người bọn họ chỗ ngồi cách Thất tiểu thư gần nhất, trong hai người bọn họ có ai ngờ được sẽ động thủ với Thất tiểu thư, bằng thời gian bằng thời gian ngắn ngủi, dùng tính toán chính xác nhất, đi tới phía sau Thất tiểu thư, muốn hạ thủ đối với nàng, cũng là có thể làm được.”
“Nhưng là, thời điểm ánh sáng trong hành lang được thắp lên lần nữa, hai người bọn họ cũng là ôm lấy nhau một chỗ, hơn nữa còn công bố bọn họ vẫn đứng nguyên tại chỗ, chưa từng rời đi. Bởi vậy có thể thấy được, trừ phi là hai người bọn họ hợp mưu Gi*t người, nếu không, một người trong đó có thể ngoài sáng có dị động rời đi, một người khác nhất định sẽ phát giác ra được. Nói cách khác, từ một khắc bắt đầu kia, trong bọn họ đã biết rốt cuộc ai mới là hung thủ thật sự.”
Ánh mắt Vân Khê sắc bén khóa định trên khuôn mặt nghiêng Vân Mạch Thiên, một khắc đó, nghiêm túc mà sắc bén.
Đúng vậy, từ khi bắt đầu, Đại tiểu thư cũng đã biết trượng phu của mình chính là hung thủ Gi*t người.
Biết được trượng phu của mình Gi*t ૮ɦếƭ đệ đệ cùng muội muội ruột của mình, tâm tình của nàng lúc ấy nên thế nào?
“Lúc sau đó, Đại tiểu thư cùng Tứ tiểu thư phụng bồi Thất tiểu thư cùng nhau trở về phòng ngủ, mà ta cùng Thịnh công tử thì canh gác ở ngoài cửa phòng bọn họ. Ở thời điểm mọi người mỏi mệt, hung thủ lại xuất hiện một lần nữa, chúng ta từ bên ngoài cửa sổ gian phòng thấy được trên giấy lộ ra bóng dáng kỳ thú, hơn nữa bóng dáng kỳ thú lúc đó cùng kỳ thú Thất tiểu thư ᴆụng chạm giống y như đúc, như thế, lần nữa xác minh truyền thuyết về lời nguyền Cửu Sát. Mọi người càng có niềm tin kiên định hơn, đích xác là Lời nguyền Cửu Sát đang tác quái.”
“Nhưng mà, ta lại phát hiện ra có rất nhiều điểm nghi vấn, ngược lại càng làm ta tin chắc chắn hơn, cõi đời này căn bản không có cái gì gọi là lời nguyền Cửu Sát, mà là có người che mắt chúng ta thôi. Nghi vấn thứ nhất, thời điểm ta xông vào phòng đầu tiên, kỳ thú lập tức biến mất, vô ảnh vô tung. Thử hỏi, nó vì sao lại biến mất đúng dịp như thế? Chẳng lẽ nó còn sợ thoát ra không được? Nghi vấn thứ hai, ta ngửi được không khí trong căn phòng có hương vị của mê hương, mà Đại tiểu thư cùng Tứ tiểu thư lúc ấy ngủ rất sâu, hiển nhiên cũng là bởi vì hít phải mê hương, nên họ mới ngủ mê man. Kỳ thú Gi*t người, vì sao phải sử dụng mê hương, làm như thế chẳng phải là giấu đầu hở đuôi, vẽ rắn thêm chân? Nghi vấn thứ ba, ta nhìn qua vết thương ở cổ Thất tiểu thư, lúc mới nhìn đúng là rất giống là kỳ thú lưu lại, nhưng nhìn kỹ, ta lại phát hiện vết thương chỗ sâu rất kỳ quái, nói không ra đến tột cùng là không đúng chỗ nào, tóm lại chính là kỳ quái......”
Đến tột cùng nơi nào kỳ quái, nàng nói không ra, dù sao chính là vết thương lộ ra vẻ mất tự nhiên, giống như là có người cố ý gây ra. Muốn giải khai đáp án này, sợ rằng trướcphải giải khai bí mật tượng đồng Cửu Sát.
“Thời điểm Thất tỷ ૮ɦếƭ, trong phòng cũng chỉ có Đại tỷ cùng Tứ tỷ, như vậy hung thủ rất có thể đang ở các nàng trong hai người, các nàng hai người hiềm nghi rất lớn.” Cửu công tử đột nhiên chen vào nói, phân tích nói, “Các nàng trước tiên có thể chế tạo ra kỳ thú giả Gi*t người, đợi đến chúng ta xông vào thời điểm, các nàng làm bộ hít vào mê hương hôn mê, nói như vậy, nếu không nghe lời, nếu như bên trong gian phòng còn có người thứ tư, như vậy hắn là như thế nào biến mất?”
“Đúng vậy, nhưng nếu không phải là Đại tỷ cùng Tứ tỷ Gi*t người, như vậy bên trong gian phòng hẳn là còn có người thứ tư đi? Hắn lại là như thế nào biến mất?” Vân Trung Báo cũng tò mò nói.
“Các ngươi nói nhăng gì đó? Làm sao hoài nghi đến trên đầu ta tới?” Tứ tiểu thư không vui, giận trách nói, “Ta nằm ngủ say, rất nhanh liền ngủ mất rồi, sau đến tột cùng xảy ra chuyện gì, ta hoàn toàn không biết gì. Dù sao chờ khi ta…tỉnh lại, thấy tất cả mọi người ở trong phòng.”
“Trong phòng, người thứ tư cùng chúng ta ở trên cửa sổ nhìn qua kỳ thú bóng dáng, những thứ này chúng ta tạm thời để một bên, sau đó bàn lại...... Ta trước tiên nói một chút về, vì sao tất cả mọi người không nhìn tới Thất tiểu thư chạm tới kỳ thú rốt cuộc là cái gì, nhưng hết lần này tới lần khác thời điểm Thất tiểu thư bị Gi*t, chúng ta nhìn qua bóng dáng kỳ thú nhưng cùng Thất tiểu thư tiếp xúc động vào kỳ thú có giống nhau không, chẳng lẽ là đúng dịp, hoặc là thật sự có lời nguyền trong truyền thuyết? Thật ra thì thật sự không phải!” Vân Khê quả quyết lắc đầu, “Mọi người còn nhớ rõ lớn nhỏ phủ đệ trong đại điện bố trí sao? Ở đại điện bên trái có một chuyện đồ sứ, đại điện phía bên phải cũng là một Kim khí, Khi ta quan sát, đồ sứ mặt ngoài dị thường bóng loáng, giống như mặt kính, làm như ta đứng ở mặt hướng đồ sứ vị trí, ta phát hiện trong đại điện đầy đủ mọi thứ cũng có thể thấy rất rõ ràng, nó giống như một mặt gương, có thể phản xạ tất cả các hình ảnh trong đại điện.”
“Bởi vậy có thể thấy được, ở thời điểm Thất tiểu thư chạm tới kỳ thú, cũng không phải là không có bất kỳ người đã gặp nàng sở động vào kỳ thú, mà là có người thấy được, hơn nữa nhìn được dễ dàng. Người này, chính là người đứng ở phương hướng đồ sứ!”
Mọi người mỉm cười ngây ngốc, sau đó nhất tề tỉnh ngộ lại, từng đạo ánh mắt như mũi tên bắn về phía Vân Mạch Thiên.
Không sai, đêm đó người đứng ở hàng trên, chính là hắn!
Chỉ có hắn, có cơ hội thấy Thất tiểu thư tiếp xúc vào kỳ thú!
Vân Mạch Thiên dời ánh nhìn, nguy nga bất động, kì thực đáy lòng phòng ngự đã bị một tầng một tầng đánh tan.
Nàng lại phát hiện, phát hiện điều bí mật này, quả nhiên không đơn giản a!
“Tốt! Chúng ta bây giờ bắt đấu ngược lại, giả thiết Vân Mạch Thiên có thể là hung thủ Gi*t người, như vậy vừa mới bắt đầu, hắn lấy ra tượng đồng Cửu sát, để cho mọi người xem xét, chính là một lí do để Gi*t người. Hắn cố bố trí nghi trận, đẩy ra Cửu sát nguyền rủa nói đến, chính là vì che dấu cho hành động Gi*t người của hắn, để cho mọi người đem lí do người ૮ɦếƭ ૮ɦếƭ đi, đổ lỗi cho Cửu sát nguyền rủa, mà hắn có thể dễ dàng trối tội trạng Gi*t người.”
“Thất tiểu thư ૮ɦếƭ, hắn thừa dịp đại đường mất đi ánh sáng, tính toán tinh chuẩn, muốn đối với Thất tiểu thư hạ sát thủ, kết quả bởi vì tiếng la của ta, hắn mất đi cơ hội tốt nhất, hắn quay trở về tới chỗ ngồi của hắn. Song lúc này, Đại tiểu thư lại phát hiện hành động dị thường của hắn, do đó đoán ra hắn chính là hung thủ sát hại Ngũ công tử cùng Lục tiểu thư.”
“Ta nghĩ, cũng là bắt đầu từ lúc này, Đại tiểu thư liền quyết định chân chính một tấc cũng không rời đi theo ở bên cạnh Thất tiểu thư, cùng ở cùng ngủ với nàng, vì chính là phải bảo vệ nàng, không để cho trượng phu của nàng có cơ hội thương tổn nàng.”
“Cuối cùng, vì phá giải Cửu sát nguyền rủa, ta cùng con trai của ta, còn có Thịnh công tử, ba người chúng ta đồng thời chạm tới tượng đồng, hung thủ nếu muốn tiếp tục duy trì lời đồn đãi về Cửu sát nguyền rủa, nhất định phải đồng thời Gi*t ba người chúng ta. Nhưng là, khó khăn quá cao, lần này, hắn không cách nào làm được.”
“Đại tiểu thư biết, trượng phu của nàng rất nhanh sẽ bại lộ, cho nên bí quá hoá liều, giả mạo hung thủ tới ám sát ta, để cho tất cả mọi người nghĩ nàng mới là hung thủ, thay trượng phu của nàng gánh tội thay, bảo toàn trượng phu của nàng.”
Vân Mạch Thiên thần sắc rốt cục động dung, nhìn ra được hắn đối với Đại tiểu thư tình cảm thật sự, cũng chỉ có ở thời điểm nhắc tới Đại tiểu thư thay hắn gánh tội thay, vẻ mặt lạnh nhạt tự nhược của hắn mới có thể xuất hiện một tia vết rách.
“Như thế suy tính, rất nhiều chuyện cũng có thể nói thông. Như vậy còn dư lại nghi vấn chính là, một, Vân Mạch Thiên là như thế nào đồng thời Gi*t người được vây quanh chặt chẽ như Ngũ công tử cùng Lục tiểu thư? Hai, hắn là làm thế nào đến vô thanh vô tức xuất hiện ở phòng ngủ Thất tiểu thư, lại không tiếng động phát ra, hơi thở biến mất? Ba, động cơ hắn Gi*t người, hắn vì sao phải Gi*t người, hơn nữa Gi*t cũng đều là con gái cung chủ?”
Cung chủ ánh mắt lạnh lùng nheo lại, thần thức hung hăng khóa ở trên người Vân Mạch Thiên, khí tràng chấn động, tràn đầy tức giận. Nàng tình nguyện tin tưởng chính là con rể của mình Gi*t người, cũng không nguyện ý tin tưởng là hai nữ nhi của mình Gi*t người, Vân Mạch Thiên mới là hung thủ, đối với nàng mà nói, không thể nghi ngờ là kết cục tốt nhất!
Vân Khê nhưng còn không có dừng lại, tiếp tục nói: “Trở lại ba nghi vấn, muốn giải khai trước hai giờ, thì phải giải khai bí mật tượng đồng Cửu sát trước. Tượng đồng Cửu sát nếu là thượng phẩm Bảo khí, khẳng định không chỉ là bị lấy ra xem xét đơn giản như vậy, nó nhất định diệu dụng riêng (hiệu quả kì diệu)......”
Tiểu Mặc cần thời gian luyện chế tượng đồng, ít nhất còn phải một ngày, nàng tin tưởng, một khi Tiểu Mặc đem tượng đồng luyện chế thành công, như vậy bí mật tượng đồng cũng là tự nhiên giải khai.
Lúc này, từ Ngọa Long Cư, truyền đến thanh âm Tiểu Mặc: “Mẫu thân, con luyện chế thành công rồi!”
“Nhanh như vậy?” Vân Khê thật to kinh ngạc, “Không phải nói ít nhất phải một ngày rưỡi sao?”
“Là một ngày rưỡi không sai, ta đem thời gian ngủ buổi tối cũng cộng thêm vào, nhưng là tối hôm qua đến bây giờ, ta cũng không có ngủ qua, cho nên làm liền một mạch hoàn thành a.” Tiểu Mặc ở địa phương nàng không thấy được, khả ái nhướng mắt, hơi có vẻ mỏi mệt.
Vì có thể mau sớm đến giúp mẫu thân, bé thật sự là hợp lại mạng nhỏ rồi, làm liền một mạch, lúc mẫu thân giúp bé lau mồ hôi,bé cảm thấy vướng chân vướng tay, thời gian không phụ lòng người, bé cuối cùng thành công.
Vân Khê không biết nên nói gì rồi, thì ra là đêm qua sau khi nàng xem thấy nhi tử nằm ngủ, bé lại lặng lẽ bò dậy, tiếp tục luyện khí, nàng cũng không biết......
Nội tâm nho nhỏ cảm động, đau lòng rất lớn.
“Tiểu Mặc, con nói cho mẫu thân biết, bí mật tượng đồng rốt cuộc là cái gì?”
Hai mẹ con ngầm trao đổi, trong ánh mắt của mọi người tại đây, Vân Khê trong lúc bất chợt yên lặng, để cho bọn họ có chút không biết nàng suy nghĩ cái gì.
Một lúc lâu, cung chủ lên tiếng, thanh âm lãnh khốc nói: “Vân Khê cô nương, bí mật Cửu sát tượng đồng đến tột cùng là cái gì? ngươi nói đến hai nghi vấn lại có cái gì quan hệ?”
Bên này, Vân Khê từ trong miệng Tiểu Mặc biết được đáp án nàng muốn, khẽ phác thảo thần, lộ ra nụ cười thoải mái.
“Mọi người xem, đây là cái gì?” Tay nàng nhẹ nhàng phất qua chiếc nhẫn trữ vật, rất nhanh, một bảo vật xuất hiện ở trong đại điện. Thuộc về thượng phẩm bảo khí mũi nhọn sâu kín phát tán, tự có một cổ khí tức nghiêm trang, tự nhiên đã có.
Cửu chỉ kỳ thú, duy diệu duy tiếu, nhưng phàm là người đã từng thấy qua tượng đồng Cửu sát nguyên dạng, không khỏi nhận định trình độ bọn họ giống nhau rất lớn, thậm chí hoài nghi bọn họ căn bản là cùng một cái.
Trong đại điện, có người lên tiếng kinh hô: ” tượng đồng Cửu Sát?!”
Này một lần, Vân Mạch Thiên vẻ mặt xảy ra biến hóa cực lớn, không nhịn được bật thốt lên: “Làm sao có thể? Cõi đời này làm sao có thể sẽ có pho tượng tượng đồng Cửu sát thứ hai? Chẳng lẽ là......” Hắn đột nhiên nhớ tới, hôm qua khi ở phủ đệ hắn, từng có một thằng bé, chính miệng đã nói,nó có thể luyện chế ra một pho tượng giống tượng đồng Cửu sát như đúc. Ngay lúc đó hắn hoàn toàn không tin, chỉ cho là đồng ngôn vô kỵ (lời nói trẻ con không phải là thật), mà bây giờ, sự thật bày ở trước mắt, hắn không thể không tin rồi, bởi vì tượng đồng Cửu sát chân chính giờ phút này giấu ở trên người của hắn.
Thằng bé đó thật luyện chế được một pho tượng giống tượng đồng như đúc, hơn nữa còn là chân chính phẩm chất thượng phẩm bảo khí!
Đứa bé này, tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài!
Tim của hắn bắt đầu có chút bối rối, một khi bọn họ biết rõ bí mật tượng đồng Cửu sát, như vậy hắn......
Cung chủ ánh mắt phút chốc lớn hơn, tràn ngập tò mò.
Vẫn lười biếng, gục trên mặt đất ngủ gà ngủ gật Thủy Quy cự thú, lúc này tinh thần cũng rung lên, thăm dò quan sát cái này thượng phẩm bảo khí mới xuất lô.
Dùng lò luyện đan thần cấp cùng ngọn lửa thần cấp luyện chế thượng phẩm bảo khí, kia phẩm chất tuyệt đối là nhất lưu, thậm chí ngay cả tượng đồng Cửu sát nguyên dạng phẩm chất, chưa chắc bì kịp được với cái này.
Hưởng thụ ánh mắt ngạc nhiên mọi người, Vân Khê cảm giác rất tự hào, bởi vì … chút ít vinh quang này cũng là thuộc về Tiểu Mặc.
Đợi mọi người thấy được kha khá, Vân Khê khụ một tiếng, lên tiếng nói: “Mọi người không phải là muốn biết bí mật tượng đồng Cửu sát sao? bí mật Tượng đồng ở chỗ này!”
Tay Vân Khê ngoắc một ngón tay, chỉ ở vị trí rất không thu hút của tượng đồng khác, khí thế kia, giống như chỉ điểm giang sơn.
Ánh mắt mọi người căng lớn, rối rít đang đợi chứng kiến kỳ tích phát sinh một khắc......
Đang lúc trong, tầm mắt mọi người tay Vân Khê nhẹ nhàng đè xuống, sau đó......
Người của nàng, tính luôn tượng đồng Cửu sát cũng cùng nhau biến mất!
“Di? Làm sao không thấy? Người đâu?”
Mọi người ngạc nhiên vạn phần, song, lúc này mới chẳng qua là bắt đầu.
Trong đại điện, có một đoàn bóng đen khổng lồ, ở trên tường từ từ ẩn hiện, kia đoàn bóng đen giương nanh múa vuốt, rõ ràng chính là một con kỳ thú trong tượng đồng Cửu sát đó.
Chỉ một thoáng, mọi người kinh ngạc, rối loạn.
Cửu sát kỳ thú trong truyền thuyết!
Xuất hiện!
Vân Mạch Thiên sắc mặt đột nhiên trắng xanh! Làm sao có thể, lại cùng hắn tượng đồng Cửu sát giống nhau như đúc!
Cửu sát tượng đồng sở dĩ được gọi là thượng phẩm bảo khí, cũng là bởi vì nó có thể chở chủ nhân của nó, vô thanh vô tức di động đến địa phương nào chủ nhân nhận chức, đúng như Vân Khê hiện tại, trước một khắc nàng còn đang trong đại điện, rồi sau đó một khắc thì xuất hiện ở ngoài đại điện, mọi người xem đến là không không hẹn đều cùng nghĩ nàng thông qua điều khiển tượng đồng Cửu sát cùng quang ảnh kết hợp chế tạo mà thành bóng dáng thôi.
Nói cho cùng, tác dụng chính của tượng đồng Cửu sát chính là thay thế Na Di thuật của Tàn Hoa bí lục, có thể căn cứ ý nghĩ chủ nhân của nó, tùy ý di chuyển vị trí. Bất đồng chính là, Na Di thuật không cần mượn bất kỳ ngoại lực, mà Cửu sát tượng đồng cũng là phải tùy thân đeo mới có hiệu quả.
Trên tường bóng dáng đang không ngừng biến ảo hình dáng, hình ảnh chín kỳ thú khác nhau hiện ra, lành lạnh rợn người.
Trong đại điện, có người bắt đầu phản ứng kịp, bóng dáng này rõ ràng chính là từ bên ngoài phản xạ vào, nói cách khác Vân Khê giờ phút này đang ở ngoài điện!
Vân Trung Thịnh là người đầu tiên chạy ra đại điện, cửa đại điện, Vân Khê đang giơ tượng đồng trong tay, không ngừng chuyển động phương vị, độc cao, góc độ của tượng đồng tạo ra những hình ảnh kỳ thú dữ tợn.
Thì ra là như vậy!
Thì ra là như vậy!
Hóa ra chín con kỳ thú chỉ để dọa người, chỗ lợi hại nhất của tượng đồng Cửu Sát chính là Na Di thuật.
Sau Vân Trung Thịnh, những người khác cũng lần lượt đi ra khỏi đại điện, bao gồm cả cung chủ, tới quan sát Vân Khê biểu diễn, rối rít bừng tỉnh đại ngộ.
Giải khai bí mật tượng đồng Cửu sát, như vậy hai nghi vấn cũng được làm rõ.
Tại sao Vân Mạch Thiên đồng thời Gi*t được Ngũ công tử cùng Lục tiểu thư được bảo vệ cẩn mật? Tại sao hắn vô thanh vô tức xuất hiện ở phòng ngủ của Thất tiểu thư, sau đó lại vô thanh vô tức biến mất?
Với tượng đồng Cửu sát, hoàn toàn có thể giải thích hết thảy!
Như vậy, cuối cùng một nghi vấn, động cơ Gi*t người của hắn là gì? Hắn vì sao phải Gi*t người, hơn nữa lại toàn Gi*t con của cung chủ?
Vấn đề này lần lượt hiện lên trong đầu mỗi người, Tứ tiểu thư tình cờ đang lúc quay đầu, nhìn về trong điện, trong đại điện chỉ có Vân Mạch Thiên cùng Thủy Quy cự thú chưa cùng bọn hắn đi ra ngoài. Vừa nhìn liền thấy Vân Mạch Thiên chuẩn bị trốn chạy, nàng kinh hô lên: “Hắn muốn chạy trốn!”
Cung chủ sắc mặt lạnh lẽo, xoay người mạnh mẽ xuất chưởng hướng Vân Mạch Thiên.
“Muốn chạy? Đem mệnh lưu lại!”
Chưởng phong bài sơn đảo hải, uy không thể đỡ!
Một chưởng này, nếu Vân Mạch Thiên vẫn bất động tại chỗ, hoặc là thoát chậm một nhịp, hắn hẳn phải ૮ɦếƭ không thể nghi ngờ!
Đáng tiếc, Vân Mạch Thiên cũng không phải là người ngu, bị Vân Khê vạch trần hắn trước mặt mọi người, nếu hắn còn không nghĩ đến việc chạy trốn, như vậy tên này cũng quá trì độn rồi.
Cung chủ hạ thủ mau, tốc độ chạy trốn của Vân Mạch Thiên cũng không chậm, cơ hồ chính là đồng thời, Vân Mạch Thiên bí mật lấy tượng đồng Cửu sát trong người ra, biến mất.
Cung chủ tức giận ngất trời, một chưởng lại một chưởng tùy ý đánh vào trong đại điện, nếu Vân Mạch Thiên còn chưa chạy ra đại điện, thì nhất định phải lưu lại!
Nghe được tiếng động cuồng bạo trong đại điện, Vân Khê khóe miệng hơi cong lên, ánh mắt chợt lóe, ngẩng đầu nhìn về chân trời nơi nào đó.
Mới vừa, sở dĩ nàng chuyển ra ngoài cửa, mục đích đúng là muốn cho Vân Mạch Thiên cơ hội, để cho hắn thuận lợi chạy thoát. Bởi vì từ lúc ca ca nói về thân thế của Vân Mạch Thiên, nàng đã hoài nghi rằng động cơ Gi*t người của Vân Mạch Thiên có liên quan đến nàng, nếu không hắn sẽ không đúng dịp nàng đi tới Vân tộc thời điểm, đem Cửu sát tượng đồng lấy ra, khiến nó xuất hiện ở trong mắt thế nhân.
Khi còn không có xác định mục đích thực sự của hắn, nàng không muốn để hắn ૮ɦếƭ ở trong tay cung chủ, nếu có cơ hội, nàng nhất định phải hỏi cho rõ ràng, mục đích của hắn đến tột cùng là cái gì? Cùng nàng có quan hệ hay không?
Vạch trần diện mục của hắn, giải khai lời nguyền của Cửu Sát, Vân Khê cũng không hối hận, bởi vì cho dù không có nàng, cũng sẽ có người tiếp tục tra xét, rồi sẽ có một ngày mọi chuyện được làm rõ ràng, hơn nữa nàng không muốn liên luỵ người vô tội. Đại tiểu thư thay người gánh tội thay, đạo đức tốt, nàng làm sao có thể trơ mắt nhìn nàng ấy chịu ૮ɦếƭ? Mặc dù nàng ấy có thể là nữ nhi của kẻ thù.....
Trước khiến Vân Mạch Thiên lộ chân tướng Gi*t người, sau đó mượn cơ hội để hắn rời đi, đây chính là tính toán của Vân Khê.
“Đuổi theo! Đuổi theo cho ta! Nhất định phải bắt được Vân Mạch Thiên, bổn tọa muốn đem hắn bầm thây vạn đoạn!” Cung chủ tức giận cực độ, nghĩ đến ba đứa con của mình đều ૮ɦếƭ trong tay của Vân Mạch Thiên, hai đứa con gái lớn biết rõ mọi chuyện lại bao che, nhận tội thay cho hắn, nàng hận Vân Mạch Thiên vô cùng!
Thấy tình huống hiện giờ, có lẽ Cung chủ cũng không có tâm tình chào tạm biệt nàng, Vân Khê cũng không ở Vân Huyễn điện lâu, đi theo các vị công tử, tiểu thư rời khỏi Vân Huyễn điện.
“Chờ ta một chút!” Thủy Quy cự thú lại một đường đi theo Vân Khê, cũng rời khỏi Vân huyễn điện, nhảy xuống từ trên sườn núi cao mấy trăm trượng.
Ầm!
Kèm theo một tiếng vang thật lớn, nơi Thủy Quy cự thú rơi xuống, mặt đất bắt đầu nứt nẻ, lưu lại một cái hố thật to.
May là mấy người Vân Khê chạy trốn mau, nếu không liền trực tiếp bị nó đè ૮ɦếƭ.
Bị một con Thủy Quy đè ૮ɦếƭ, ૮ɦếƭ như vậy, thật sự là...... quá mất mặt!
“Tiểu nha đầu, ngươi chờ ta một chút! Không biết lão nhân gia lớn tuổi, hành động không được nhanh nhẹn sao? Chẳng hiểu cái gì là kính trọng người già cả, người trẻ tuổi bây giờ thật là… thói đời thật là….” Thủy Quy vừa bò từ dưới hố lên, vừa lầu bầu lầm bầm cằn nhằn.
Vân Khê không nhịn được trợn mắt: “Khó trách Cửu cô cô không có hứng thú với ngươi, người già rồi, chân tay chậm chạm, sao xứng với Phượng cô cô trẻ trung kiều mỵ xinh đẹp chứ?”
“Ngươi nói cái gì?” Thủy Quy chỉ một thoáng nổi giận, duỗi dài cổ, nhìn chằm chằm Vân Khê nói, “Không cho ngươi làm bẩn tình yêu thuần khiết của ta đối với A Cửu muội muội.”
Vẻ mặt tức giận kia giống như Vân Khê đã làm chuyện xấu xa ghê tởm vậy.
“Nôn!” Vân Khê thật muốn ói, trên người một trận ác hàn, “Lão nhân gia, kính nhờ! Ngươi cùng Cửu cô cô căn bản không phải một chủng tộc, làm sao yêu nhau? Ta xem lão nhân gia ngài hay là nhanh đi tìm một con rùa cái, thừa dịp tay chân còn động đậy được thì sớm một chút sanh con dưỡng cái, thành gia lập nghiệp đi!”
“Ngươi......” trên người Thủy Quy nếu có lông, thì giờ phút này nhất định là bộ lông dựng đứng lên, nếu là trên đầu có quan, nhất định tức sùi bọt mép, “Tiểu nha đầu đáng giận! Ngươi muốn làm ta tức ૮ɦếƭ sao?”
Thân thể Vân Khê co rụt lại về phía sau, nghĩ rằng nó sẽ đánh nàng, nhưng nàng nghĩ sai rồi. Thủy Quy cự thú một khắc trước còn nổi giận lôi đình, một khắc sau lại khóc lóc ỉ ôi, thân thể vừa động, thật vất vả mới bò ra khỏi hố lại bị rơi vào lần nữa. Nó rụt cả tứ chi lại, giống như ăn vạ, nằm luôn trong hố không chịu chui ra nữa.
“A Cửu muội muội, muội làm ta tổn thương quá! Nhớ ngày đó chúng ta thanh mai trúc mã, cùng nhau làm bạn ở bên người chủ nhân, cùng tiến cùng lùi, cùng nằm cùng ngủ, đã sớm tuy hai mà một.”
Cửu cô cô ở bên trong linh châu nổi da gà, run lên ba cái, cái gì thanh mai trúc mã? Cái gì cùng tiến cùng lùi, cùng nằm cùng ngủ, đã sớm tuy hai mà một? Sao ngươi có thể làm một con rùa ghê tởm như vậy chứ?
“Sau lại biết được muội bị hại, bị trọng thương, chủ nhân phải đem muội đóng băng ở chỗ an toàn, ta thương tâm khổ sở thật lâu, nước mắt đều chảy khô.”
“Vì chờ muội trở lại, ta nghe chủ nhân phân phó, vẫn canh giữ ở Vân Huyễn điện, một bước cũng không có rời đi, ta dễ dàng sao?”
Ngươi không phải là mỗi ngày đợi ở trong đầm nước, cũng không nhúc nhích, đã có người nuôi ngươi, cung phụng ngươi, mỗi ngày cho ngươi ăn đấy sao? Ta xem ngươi rất hưởng thụ!
Cửu cô cô khinh bỉ trợn trắng mắt với nó, nhưng nó nói những lời này cũng có chút tác động đến trí nhớ của Cửu cô cô. Trong đầu loáng thoáng xẹt qua một chút hình ảnh ngày xưa cùng Thủy Quy ở chung một chỗ, trong đó tựa hồ còn có một cô gái kinh tài tuyệt diễm...... Chẳng lẽ nàng kia chính chủ nhân ngày xưa của nó?
Dung mạo nàng kia trước mặt ở trong đầu nó chợt lóe lên, nó toàn thân nhiệt huyết lập tức sôi trào lên.
Chủ nhân! Chủ nhân của nó!
Nó nhất định phải tìm được chủ nhân của nó!
Nó có loại dự cảm mãnh liệt, chủ nhân của nó ở phụ cận nơi này, đang gọi nó về, chờ nó đi tìm.
“A Cửu muội muội, ta chờ muội, chờ gần vạn năm, không có công lao cũng có khổ cực đúng không? bất kể thế nào muội cũng không thể bỏ lại ta a!”
“Câm miệng!” Cửu cô cô thật sự không nhịn được nó, đột nhiên hiện ra người thật, hướng nó quát chói tai, “Không cho gọi ta là A Cửu muội muội nữa, có nghe hay không?”
Thủy Quy cự thú thấy Cửu cô cô rốt cục hiện thân, trong mắt lóng lánh mừng rỡ, ngoan ngoãn ngậm miệng lại, lấy ánh mắt cầu mong được nhìn nàng.
Cửu cô cô vẻ mặt phiền não, chín đuôi vẫy loạn, suy tư hồi lâu, nó dùng giọng nói thương lượng, đối với Vân Khê nói: “Ngươi cùng nó khế ước đi, có lẽ thông qua nó, ta có thể tìm được tung tích của chủ nhân ta.”
Giọng điệu kia rõ ràng là ra lệnh.
“Nó?” Vân Khê ánh mắt sáng lên.
“Nàng?” Thủy Quy cự thú khinh thường, bởi vì nó thật sự cảm thấy Vân Khê thực lực chưa ra hình dáng gì, bảo nó nhận nàng làm chủ, nó đúng là nhân tài không được trọng dụng a.
Vân Khê thấy Thủy Quy vẻ mặt có một ít khinh thường, đáy lòng cũng nổi giận, ngươi không vui, ta còn chẳng thèm ngó tới đây. Dù sao người trong lòng của ngươi ở chỗ này của ta, ta không tin ngươi dám công kích ta.
Vân Khê bây giờ là không có sợ hãi, cho nên căn bản không sợ nó.
“Ta nghĩ hay là thôi đi, nó già như vậy, cùng lắm chỉ sống được mấy năm nữa thôi. Cùng nó khế ước, ta còn phải chiếu cố lão nhân gia nó, nhiều phiền toái nhiều phiền lụy. Thôi bỏ đi!”
Vân Khê trên mặt đều là vẻ hiềm nghi khinh bỉ, thật giống như Thủy Quy cự thú kia là rau quả, thức ăn bán ngoài chợ, nàng căn bản không nhận ra có gì hơn.
Thủy Quy cự thú nhất thời tức giận điên rồi, lại ghét bỏ nó già?
“Tiểu nha đầu, ngươi có hiểu giá thị trường hay không? Tuổi thọ quy tộc chúng ta, cho tới bây giờ cũng là dài nhất cõi đời này, ta hiện tại cũng bất quá mới lên vạn tuế, tuổi thọ còn dài mà, ít nhất còn có thể sống lâu mấy vạn năm. Mấy vạn năm a, chờ thời điểm ta muốn vào hoàng thổ, tiểu nha đầu lông vàng ngươi không biết đã đầu thai bao nhiêu lần.”
“Già chính là già, đây là sự thật không thể thay đổi. Hơn nữa thân thể già nua của ngài lại nặng nề như thế, có thể tham gia chiến đấu sao? Ta cũng không muốn nuôi một con rùa vô dung.” Vân Khê tiếp tục khinh bỉ.
“Chiến đấu? Không phải lúc trước ngươi đã nhìn thấy rồi sao? Mấy người các ngươi còn cả thú sủng xông lên cũng chỉ đánh ngang tay với ta mà ngươi còn dám hoài nghi năng lực chiến đấu của ta sao? Các ngươi mọi người cùng thú tăng lên, cũng mới cùng ta đánh ngang tay, ngươi lại hoài nghi năng lực chiến đấu của ta?” Đầu xanh của Thủy Quy đần dần biến thành màu đỏ tím.
“Tốt, ta thừa nhận năng lực chiến đấu của ngươi không tệ! Nhưng ngươi lười như vậy, cao ngạo như thế, nếu ta kí khế ước với ngươi cũng chẳng thể sai sử ngươi, đến lúc đó ngộ nhận thực lực của mình, chẳng may rơi vào hiểm cảnh đây chẳng phải là rất tồi tệ sao? Lại nói, dù sao ta có Cửu cô cô là đủ rồi, chờ ngày nào đó ᴆụng phải một con hồ ly công (đực) xinh đẹp, ta liền đem thu, khiến nó đến với Cửu cô cô. Cứ như vậy, Cửu cô cô tâm tình tốt, tâm tình của ta cũng tốt, tất cả đều vui vẻ. Cửu cô cô, chúng ta đi thôi, đừng để ý tới nó!”
Vân Khê xoay người, vui sướng hài lòng mà thẳng bước đi.
Nàng biết, có Cửu cô cô ở trong tay nàng, chẳng khác nào là bắt được nhược điểm Thủy Quy, không sợ nó không ở lại.
Nàng muốn là một con thú sủng có thể giúp nàng chiến đấu, không phải là một con hết ăn lại nằm, thú sủng không phục, nuôi một Cửu cô cô cao ngạo vô cùng đã đủ rồi, nếu lại thêm một, nàng thật không biết rốt cuộc ai là chủ tử, ai là thú sủng đây.
Vân Khê cất bước đi về phía trước, không có ý tứ muốn lưu lại, cho đến phía sau rốt cục truyền đến thanh âm “Chờ một chút” gọi lại, một nụ cười đắc ý trong nháy mắt đọng ở bên miệng của nàng.