Vân Khê không nhận thấy được sự khác thường của bọn họ, bởi vì lực chú ý đã bị một giọng nói hô giá phía dưới hấp dẫn.
“Giọng nói này có vẻ quen tai? Giống như là...... Giống như là Đinh Ngọc? Không đúng, Đinh Thụ? Hay là...... Dù sao cũng phân không rõ, hẳn là một trong bốn Ngọc Thụ Lâm Phong.” Vân Khê bĩu môi, đối với huynh đệ Ngọc Thụ Lâm Phong, nàng không có tìm hiểu nhiều: “Quái, bọn họ làm sao cũng tới buổi đấu giá này? Ta hôm nay không có báo cho bọn họ tới a.”
Long Thiên Tuyệt sờ sờ lỗ mũi, đuôi lông mày khẽ nhướng, không nói gì.
Vân Khê từ cửa sổ thăm dò, rất nhanh liền phát hiện vị trí đối diện cách một ghế lô, Côn Luân lão giả cùng bốn vị đồ nhi đang ở trong đó, chịu trách nhiệm theo giá đúng là lão Tứ- Đinh Phong.
Thấy nàng nhìn qua, Đinh Phong giơ tấm bảng vẫy nàng.
Vân Khê hơi kinh ngạc, chẳng lẽ năm thầy trò này thật muốn mua bảo khí? Vấn đề là, bọn họ có nhiều như bạc vậy sao?
Lầu dưới đấu giá đã bắt đầu gây cấn, một thượng phẩm bảo khí giá quy định một trăm vạn lượng mới quá mấy hiệp giá thoáng chốc tăng đến mười triệu lượng, tốc độ tăng giá khiến Vân Khê chắc lưỡi hít hà không dứt.
Thầy trò Côn Luân lão giả không ngừng kêu giá. Đến thời điểm giá tiền tăng đến ba trăm ngàn hai, lầu một trên căn bản đã không có người kêu giá, lầu hai cũng chỉ còn dư lại thầy trò Côn Luân lão giả, lầu ba ghế lô còn lại vài khách nhân đang kêu giá, trong đó một vị lắm tiền nổi danh Cừu Mộ Dã. Hắn tựa hồ đối với bảo khí này cảm thấy rất hứng thú, người khác tăng giá một trăm vạn một lần, hắn trực tiếp thêm là năm trăm vạn mỗi lần, ngay cả những khách nhân lầu ba khác cũng nhịn không được thầm mắng hắn kẻ điên.
“Chàng nói xem, bảo khí này ít nhất có thể bán được giá bao nhiêu?” Vân Khê âm thầm tính ra, nàng ước gì có người cùng Cừu Mộ Dã hảo hảo nâng giá, để cho hắn tốn thật nhiều tiền, đợi đến ngày đấu giá nửa tấm bản đồ, hắn cũng không còn nhiều khả năng theo chân bọn họ đấu.
Vì mục đích này, nàng thỉnh thoảng hướng Đinh Phong đối diện ra hiệu, để cho hắn kiên trì. Bởi vì nàng biết, công tử tiêu tiền như nước giống như Cừu Mộ Dã một khi nhìn trúng đồ nào đó sẽ không dễ dàng buông tha cho. Trên thực tế, nàng càng muốn tự mình ra mặt, cùng Cừu Mộ Dã đấu một trận, nhưng y theo quy củ Thịnh Bảo Trai, nếu ngày đó ở buổi đấu ngươi có đồ muốn giá đấu giá, như vậy ngươi thì không thể tham gia đấu giá tất cả vật phẩm ngày đó, để tránh ngươi cố ý nâng giá tiền vật phẩm đấu giá của mình, phá hư quy tắc đấu giá. Mặc dù Vân Khê lấy danh nghĩa Tống chưởng quỹ đem Mỹ Nhân Lộ nhờ Thịnh Bảo Trai đấu giá, nhưng vì tránh tạo thành phiền toái không cần thiết, nàng quyết định không tự mình tham gia đấu giá hôm nay. Mình không thể tham gia, không có nghĩa là nàng không thể tìm người tới nâng giá, Long Thiên Thần mấy người chính là nàng tìm đến, chẳng qua là nàng không ngờ rằng thầy trò Côn Luân lão giả cũng tới, làm cho nàng có chút ngoài ý muốn.
“Ba trăm ngàn, không sai biệt lắm.” Long Thiên Tuyệt hướng Vân hộ pháp chuyển tới một cái ánh mắt, bí hiểm nói.
Vân hộ pháp tiếp thu đến ánh mắt của hắn, âm thầm rời đi.
Rất nhanh, năm thầy trò Côn Luân lão giả ngưng ra giá, mấy người khách lầu ba hô mấy vòng sau, thanh âm rối rít tiêu tan, thật sự là vị Cừu Mộ Dã này người giàu có kêu giá quá mãnh liệt, vô luận người nào kêu giá, hắn không chút do dự cho ngươi thêm năm trăm vạn, thử hỏi người nào chịu nổi? Cuối cùng, bảo khí rốt cục bị Cừu Mộ Dã mua với giá bốn ngàn sáu trăm vạn, mọi người đang ngồi phải thở dài với khoản ra tay phóng khoáng của Cừu Mộ Dã.
Cừu Mộ Dã cũng không thấy bạc chi không đáng giá, vừa vặn ngược lại, hắn cho là lấy bốn ngàn sáu vạn lượng bạc trắng mua bảo khí này, vô cùng giá trị! Công phu của hắn tuy nói không thấp, nhưng là cùng cao thủ chân chánh so sánh vẫn là xa xa không kịp, nhu cầu cấp bách của hắn chính là một món đồ phòng thân vừa có thể phòng ngự vừa có thể công kích như vậy, kể từ đó, an toàn tánh mạng của hắn có bảo đảm. Bạc nhiều hơn nữa, nếu là mạng giữ không được thì bạc dùng làm gì? Cho nên, hắn cảm thấy bảo khí này vô cùng đáng giá. Ngay khi người Thịnh Bảo Trai đem bao cổ tay đưa vào phòng, hắn khẩn cấp đeo thử, trùng hợp chính là bao cổ tay giống như chế tác cho hắn, lớn nhỏ vừa vặn, hắn yêu thích không buông tay, thưởng không ít bạc cho người làm Thịnh Bảo Trai.
“Thật tốt quá! Có bao cổ tay này, thực lực Bổn thiếu gia sẽ tăng nhiều, hơn nữa còn có thể bảo vệ tánh mạng, ha ha...... Bất quá, chỉ tiếc chỉ có một cái, nếu là còn có một … khác, vậy thì càng tốt hơn.”
Cừu Mộ Dã nhìn bao cổ tay đối với nó rất là mãn nguyện.
Vân Khê nhìn Cừu Mộ Dã dùng bốn trăm ngàn lượng bạc trắng, mua bao cổ tay kia, ánh mắt của nàng chớp động, bỗng nhiên rất muốn biết tiểu tử này trên người rốt cuộc mang bao nhiêu ngân lượng, Cừu Mộ Dã giờ phút này dưới mắt nàng như một ngân hàng di động, tùy thời tùy chỗ cũng có thể lấy ra rất nhiều bạc, không nắm chắc, không đoán trước. Nàng thật rất muốn biết điểm mốc hắn đến tột cùng ở nơi đâu.
“Kỳ quái! Luyện khí sư kia nếu muốn luyện chế bao cổ tay, làm sao lại chỉ luyện chế một chiếc? Luyện chế một đôi tốt hơn?” Nàng chợt nghĩ đến.
Long Thiên Tuyệt nghe vậy, ánh mắt chợt sáng, xẹt qua vẻ tinh quang: “Làm sao nàng biết, vị luyện khí sư kia không có luyện chế thêm một chiếc bao cổ tay đây?”
Vân Khê quay đầu, kinh ngạc nhìn về phía hắn, mơ hồ có ảo giác thật giống như hết thảy đều ở trong lòng bàn tay của hắn.
Lúc này, từ lầu dưới truyền đến thanh âm người chủ trì: “Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một chiếc bao cổ tay đồng dạng, xuất từ cùng một luyện khí sư. Ứng yêu cầu của vị luyện khí sư này, chúng ta đem hai chiếc bao cổ tay tách đi ra đấu giá, cho nên khách nhân mới vừa không có đấu giá được, không cần nổi giận, cơ hội của các ngươi lại tới nữa......”
Vân Khê nghe vậy, phun cười tại chỗ.
“Không chịu được! Luyện khí sư này lòng dạ thật hiểm độc đi? Quá hãm hại người mà.” Nàng không khỏi thay Cừu Mộ Dã mặc niệm, hắn xài nhiều ngân lượng mua một chiếc bao cổ tay, chỉ sợ sẽ không nghĩ đến phía sau còn có một bao cổ tay khác đang chờ hắn đi? Bốn ngàn năm trăm lượng bạc trắng đủ để mua trọn một đôi bao cổ tay. Liên tưởng đến vẻ mặt của hắn lúc này chắc đang đỏ đến 乃úng ra máu đi, vừa nghĩ, nàng vừa cười như điên.
Long Thiên Tuyệt một bên cúi đầu ho khan mấy tiếng, vẻ mặt có chút quái dị, cái gì gọi là luyện khí sư lòng dạ hiểm độc? Thật ra thì cũng không có đen như vậy, tâm tính của hắn rất thiện lương, rất tốt nha!
Mấy vị hộ pháp đứng ở phía sau bọn hắn, cũng bắt đầu cúi đầu cười, dùng từ lòng dạ hiểm độc nói hai người này thật quá đúng, nhưng nếu phu nhân biết chân tướng, đem tôn chủ anh minh vĩ đại bọn họ xưng là luyện khí sư lòng dạ hiểm độc, vẻ mặt không biết sẽ thú vị như thế nào.
Người hộc máu nhất đúng là Cừu Mộ Dã, thời điểm khi hắn nghe được vật vật phẩm đấu giá tiếp theo vẫn là bao cổ tay, hắn quả là muốn chém người. Có âm mưu a! Luyện khí sư kia có phải hay không có cừu oán với hắn? Có chủ tâm hại hắn a? Hắn bắt đầu tinh tế nghĩ lại, mình đời này đến tột cùng đắc tội quá những ai là luyện khí sư, nghĩ tới nghĩ lui hắn thật sự nghĩ không ra có một người như thế tồn tại. Hoặc là, đối phương chính là muốn kiếm nhiều bạc cho nên mới đem một đôi bao cổ tay tách đi ra bán. Đầu năm nay, người nghĩ bạc muốn điên thật đúng là nhiều.
Trong một phòng VIP khác, nam tử áo đỏ đứng bên cửa sổ không nhịn được chê cười: “Cừu Mộ Dã đã mua một con bao cổ tay, các ngươi đoán hắn còn có thể hay không mua một chiếc nữa?”
“Theo tính tình của hắn, khẳng định còn có thể mua, chuyện tốt thành đôi đi!” Một gã nam tử áo đỏ khác đáp lời, hai người đều thần sắc xem kịch vui, “Bất quá nói trở lại, vị luyện khí sư thần bí này cũng quá hại người, rõ ràng là một đôi bao cổ tay, hết lần này tới lần khác không lấy ra đấu giá một lần, không nên chia làm hai lần đấu giá, ha ha, rất có thủ đoạn, rất có tâm kế!”
Hách Liên Tử Phong ngồi ở tự rót uống một mình, nghe đến đó, động tác trên tay rõ ràng dừng lại, trong đầu bỗng nhiên hiện ra thân ảnh một người. Hắn khẽ ngoắc ngoắc, trong lòng đã đại khái đoán được người này là ai.
“Như thế khi đấu giá vừa bắt đầu, các ngươi liền kêu giá, một lần kêu lên năm trăm ngàn.”
“Cái gì?” Chợt nghe Tử Phong thiếu gia mở miệng, hai người đều có chút ít kinh ngạc, một người trong đó hoài nghi mình có nghe lầm hay không, một lần nữa hỏi một lần, “Thiếu gia, ngài mới vừa nói gì?”
“Ta nói, đấu giá vừa bắt đầu, các ngươi liền kêu giá, một lần kêu lên năm trăm ngàn.” Hách Liên Tử Phong lặp lại.
“Năm trăm ngàn?” Hai người đồng loạt sững sờ, thiếu gia không phải điên rồi sao? Cầm năm trăm ngàn đi mua một bao cổ tay?
“Chiếu lời của ta mà làm!” Hách Liên Tử Phong lạnh lùng nói, cắt đứt các loại suy đoán cùng chần chờ.
“Dạ!” Hai người nhìn sắc mặt hắn bất thiện, không dám lại tiếp tục hỏi tới.
Lúc này, người chủ trì đấu giá chính thức tuyên bố đấu giá bắt đầu, giá quy định giống nhau hai triệu lượng, mỗi một lần kêu giá ít nhất 50 vạn lượng.
“Hai trăm năm mươi vạn!”
“Ba trăm vạn!”
“......”
Mặc dù tất cả mọi người đoán được Cừu Mộ Dã mới vừa mua một chiếc bao cổ tay chắc chắn sẽ không bỏ qua bao cổ tay này, bọn họ ôm tâm tư thử nhìn một chút, nói không chừng Cừu Mộ Dã cảm thấy mất mặt, không muốn bị lừa gạt lần nữa rút lui rồi, như vậy bọn họ chẳng phải là có cơ hội lấy giá thấp đấu giá được bao cổ tay thứ hai? Ôm một chút hi vọng trong lòng, cũng là có không ít người lần nữa gia nhập vào quá trình kêu giá.
“Năm trăm ngàn!”
Một cái thanh âm từ trên trời giáng xuống, đem tất cả mọi người còn đang ôm thử trong lòng một chút hi vọng choáng váng. Điên rồi sao? Lại một lần kêu năm trăm ngàn?! Vật này dù tốt mà không phải là xuất đạo khí, làm sao coi cũng không đáng năm trăm ngàn. Năm trăm ngàn lượng bạc, cũng có thể mua hai kiện xuất đạo khí chân chính.
Năm người thầy trò Côn Luân lão giả đang muốn đi theo nâng giá, nhưng ai biết không đợi bọn họ nâng giá, lại đột nhiên có người thoáng cái đem giá tiền nhắc tới năm trăm ngàn, bọn họ không khỏi hoài nghi, có phải hay không Long tôn chủ còn tìm người khác giúp hắn nâng giá?
Long Thiên Tuyệt nghe tiếng, cũng khẽ sửng sốt, khi phát hiện thanh âm kia từ phòng lầu ba truyền ra, sắc mặt của hắn khẽ có biến hóa, ánh sáng lạnh ở đáy mắt dâng lên.
Vân Khê cũng phát hiện, ghế lô kia rõ ràng chính là chỗ ghế lô Hách Liên Tử Phong, nghĩ thầm hắn chẳng lẽ là váng đầu? Cầm năm trăm ngàn đi mua một bao cổ tay? Hắn rốt cuộc là muốn làm gì? Thật sự là vô cùng muốn bao cổ tay kia, hay là hắn cùng Cừu Mộ Dã có cừu oán, cố ý muốn cùng hắn phân cao thấp?
Buồn bực nhất hộc máu chính là Cừu Mộ Dã. Hắn vốn đang do dự, có nên mua hay không chiếc còn lại, ai ngờ không đợi hắn suy nghĩ cẩn thận giá tiền đã tăng đến năm trăm ngàn. Thời điểm hắn mua con thứ nhất cũng mới xài bốn ngàn năm trăm vạn hai, ai ngờ chỉ chớp mắt, giá tiền chiếc thứ hai so với con thứ nhất cao hơn – năm trăm ngàn. Có chủ tâm phá hắn? Hắn liếc thăm dò về phía ghế lô đang kêu giá vừa vặn ᴆụng phải mặt nam tử áo đỏ. Đây không phải là người từ Đông Nam tới, Tông Chính gia tộc sao? Hắn không nhớ rõ mình từng có ᴆụng chạm bọn họ? Bọn họ đến tột cùng là thật muốn mua bao cổ tay, hay là cố ý phá hắn? Cúi đầu nhìn một chút bao cổ tay trên tay mình, lớn nhỏ như vậy thích hợp, rõ ràng là chế tạo cho hắn, nếu bỏ qua, hắn thật là có chút ít không nỡ. Thôi, bất cứ giá nào đi! Dù sao cũng đã xài bốn ngàn năm trăm vạn hai rồi, cũng không quan tâm dùng nhiều gấp đôi giá tiền.
“Ta ra năm trăm ngàn một trăm!” Hắn hô lớn.
Hiện trường chỉ một thoáng hoàn toàn yên tĩnh, bởi vì tất cả mọi người đang đợi nam tử áo đỏ tiếp tục kêu giá, song ngoài ý muốn mọi người, nam tử áo đỏ lại cũng không nói gì, xoay người rời đi cửa sổ, bỏ qua.
“…” vẻ mặt mọi người toàn trường thật quái dị. Gặp một khách nhân quái dị như vậy, muốn không biểu hiện thần sắc quái dị rất khó.
“Năm trăm ngàn một trăm, lần một! Năm trăm ngàn một trăm, lần hai! Năm trăm ngàn một trăm, lần ba...... Dứt giá!” Người chủ trì giải quyết dứt khoát, một chiếc bao cổ tay khác cũng rốt cục có chủ nhân.
Cừu Mộ Dã ngơ ngác nhìn cửa sổ nam tử áo đỏ biến mất, cả người cứng đờ như lỡ nuốt vào nửa con ruồi, nuốt cũng không được, nhả ra cũng không xong, thân hình của hắn lay động, như muốn sụp đổ. Hai người tùy tùng phía sau muốn đi lên vịn, bị hắn đẩy ra. Cừu Mộ Dã giơ tay lau mồ hôi lạnh, đến bây giờ hắn cũng không biết rõ mình rốt cuộc là bị người nào ám toán. Hắn chỉ biết mình thoáng cái tựu tổn thất gần một vạn lượng bạc trắng, con số lớn như vậy, cho dù hắn tiêu tiền như nước cũng không khỏi không đau lòng.
“Cừu Mộ Dã, bao cổ tay của ngài đến.” hạ nhân Thịnh Bảo Trai lần nữa đem bao cổ tay thứ hai đưa vào đến trong phòng Cừu Mộ Dã.
Song phương giao dịch xong, Cừu Mộ Dã đem bao cổ tay thứ hai đeo lên trên tay của mình, như cũ là lớn nhỏ vô cùng thích hợp, hắn nhẹ thở dài, cuối cùng trong lòng có chút an ủi.
Nhìn sắc mặt thiếu gia chuyển biến tốt đẹp rất nhiều, tùy tùng vội vàng nịnh nọt nói: “Chúc mừng thiếu gia, chúc mừng thiếu gia, này một đôi bao cổ tay quả thực chính là vì thiếu gia chế tạo, thiếu gia có nó, thực lực tăng thật nhiều rồi!”
Cừu Mộ Dã cúi đầu cười mấy tiếng, người người thích nghe nịnh nọt, hắn cũng không ngoại lệ.
“Ta xem hôm nay thu hoạch không nhỏ, cũng không xê xích gì nhiều, chúng ta đi thôi!”
Khó được thời điểm Cừu Mộ Dã thấy mua hài lòng, tùy tùng kinh ngạc nói: “Thiếu gia, vật phẩm đấu giá tiếp là mỹ nhân lộ trong truyền thuyết, chẳng lẽ thiếu gia không có ý định tiếp tục xem sao?”
Cừu Mộ Dã hừ lạnh một tiếng, vẩy đầu nói: “૮ɦếƭ tiệt… mỹ nhân lộ nọ, bổn thiếu gia một chút hứng thú cũng không có!” Nhớ tới hôm đó cùng Vân Khê đánh cuộc, cũng bởi vì vậy nên mất mỹ nhân lộ, để cho hắn thua năm trăm ngàn lượng bạc trắng, hắn đến bây giờ còn canh cánh trong lòng, nơi nào còn có hứng thú đi chú ý cái gì mỹ nhân lộ? Vừa nói, xoay người đã muốn đi.
Lúc này, dưới lầu người chủ trì lại bắt đầu tuyên bố vật phẩm đấu giá thứ tư hôm nay, vật thoáng chốc sẽ làm cho hắn dừng bước: “Mọi người chú ý, vật phẩm đấu giá thứ tư cũng xuất từ tay vị luyện khí sư kia, nó là một khôi giáp lưng cùng nguyên bộ với bao cổ tay, nước lửa bất xâm. Mấu chốt chính là nếu không có khôi giáp lưng này, đôi bao cổ tay không cách nào phát huy ra lực công kích lớn nhất của nó.”
“Phốc” một tiếng vang thật lớn, cả người Cừu Mộ Dã ngã xuống đất, hắn thật muốn hộc máu. Nếu hắn mới vừa chỉ hoài nghi là có người hay không cố ý hại hắn, hiện tại có thể hoàn toàn khẳng định, xác xác thật thật là có người cố ý hại hắn. Nếu là một bộ đầy đủ khôi giáp và bao cổ tay, tại sao không đấu giá cùng lúc, lại chia làm ba lần? Người này dụng tâm sao mà ác độc? Cừu Mộ Dã hận ૮ɦếƭ vị luyện khí sư thần bí này, cũng hận người chủ trì Thịnh Bảo Trai một chút cũng không có lương tâm.
Mọi người tại chỗ nghe được lời người chủ trì, không hẹn mà cùng nở nụ cười, cả đám đều đem ánh mắt xem cuộc vui hướng chỗ ghế lô Cừu Mộ Dã, hắn cũng đã mua đôi bao cổ tay rồi, như vậy nguyên bộ khôi giáp này, hắn là không phải là còn muốn tiếp tục mua đi?
“Ha ha ha ha......” Vân Khê gục ở cửa sổ, nhìn chỗ Cừu Mộ Dã, không nhịn được cười lớn, “Ta thật sự quá bội phục vị luyện khí sư này rồi, hắn làm sao lại thiên tài như vậy? Có cơ hội, ta nhất định phải làm quen hắn ha ha ha ha......”
Người có thể nghĩ ra cách sửa người quỷ quái như vậy nhất định là thiên tài, nàng khẩn cấp muốn biết một chút vị này. Không nói đến tài nghệ của hắn đến tột cùng cao bao nhiêu, nàng đối với luyện khí là thường dân thuần túy cho nên căn bản không có cách nào phán đoán phẩm chất bảo khí, chân chính làm cho nàng bội phục chính là tâm kế đối phương. Hắn tựa hồ là sớm bỏ xuống bẫy rập, từng bước đem Cừu Mộ Dã dẫn vào, tâm cơ sâu thẳm, thật là đáng sợ.
Long Thiên Tuyệt bình tĩnh phất phất tóc mai trên trán, nhìn nàng vui vẻ như thế, tâm tình của hắn cũng vui theo.
Mấy người hộ pháp đang đứng một bên thật sự là cực khổ nhịn cười, nếu phu nhân biết được chủ nhân ba bảo khí này chính là tôn chủ, không biết vẻ mặt sẽ như thế nào, bọn họ rất mong đợi. Về mặt khác, bọn họ cũng vô cùng đồng tình Cừu Mộ Dã, ai bảo hắn luôn thích khoe khoang tiền tài? Hiện tại tốt lắm, để cho tôn chủ nhắm vào rồi, không để cho hắn hộc máu, cũng muốn lột da hắn!
Hách Liên Tử Phong hí mắt, khóe môi khẽ câu khởi: “Long Thiên Tuyệt, nếu bàn về giảo quyệt cùng tính toán, trên đời này sợ rằng thật đúng là không có mấy người có thể thắng được ngươi. Ngươi có phải chính là dựa vào những thứ giảo quyệt này, mới bắt trọn tâm Khê Nhi hay không?”
Ánh mắt của hắn từ từ nhìn xa xăm, như có điều suy nghĩ.
Hai gã nam tử áo đỏ kinh ngạc nhìn hắn, không hiểu ý tứ trong lời hắn nói, chẳng qua là cảm thấy người có thể được đến Tử Phong thiếu gia tán thành nhất định là có tài phi phàm.
Cừu Mộ Dã ở tùy tùng đỡ vịn, thật vất vả mới bò dậy, hai tay hắn vịn cửa sổ, hít thở thật sâu. Bỗng nhiên cắn răng, hướng về phía Thịnh Bảo Trai rống lớn: “Các ngươi nói rõ ràng cho Bổn thiếu gia! Phía sau rốt cuộc còn có bao nhiêu vật bảo khí?”
Người chủ trì cùng quản sự trao đổi ánh mắt, ho nhẹ thanh âm, trả lời hắn: “Cừu thiếu gia, đây là bảo khí đấu giá cuối cùng hôm nay, tại hạ bảo đảm đây tuyệt đối là cuối cùng.”
Mọi người cúi đầu buồn cười, xem ra Cừu Mộ Dã thật sự bị kích thích, nếu trừ khôi giáp này, phía sau còn xuất hiện những bảo khí khác cùng bộ thì hắn sẽ phát điên mất.
“Các ngươi nghe kỹ cho ta! Ta ra sáu trăm ngàn lượng bạc trắng! Các ngươi ai cũng không cho cùng Bổn thiếu gia tranh đoạt, nếu không nghe lời, Bổn thiếu gia sẽ cùng các ngươi xử lý!”
Cừu Mộ Dã rống to, dù sao đôi bao cổ tay cũng đã mua, bất cứ giá nào cũng phải đem khôi giáp cùng bộ mua. Bằng không… hắn nhất định sẽ bị tâm bệnh, cảm thấy thiếu chút gì, có lưu lại tiếc nuối.
Hiện trường yên tĩnh không tiếng động, mọi người cũng biết Cừu Mộ Dã nổi giận, lúc này không dám đi trêu chọc hắn. Đều nói có tiền có thể ma xui quỷ khiến, Cừu gia giàu có một phương, nếu xem ngươi không vừa mắt, tùy tùy tiện tiện ra ít tiền, đi mời thích khách với sát thủ tới đuổi Gi*t ngươi, vậy cũng đủ khiến ngươi khó sống.
Đinh Phong đứng nơi cửa sổ, không ngừng hướng ghế lô Vân Khê nháy mắt, tựa hồ là hỏi cái gì.
Vân Khê bắt đầu còn không có nhận thấy được cái gì có cái gì không đúng, nhưng khi nhìn đến Đinh Phong vẫn hướng bên này nháy mắt, nàng âm thầm nổi lên nghi ngờ, không lên tiếng liếc về phía sau. Chỉ thấy Long Thiên Tuyệt hướng về phía đối phương lắc đầu, Đinh Phong thu hồi tầm mắt, xoay người rời đi.
Hiện trường không một người cùng Cừu Mộ Dã đấu giá, Cừu Mộ Dã lấy sáu trăm ngàn bạc trắng, thuận lợi mua khôi giáp. Vẻ mặt nửa ૮ɦếƭ nửa sống, một chút cũng không khoái cảm có được vật phẩm đấu giá, ngược lại là các loại buồn bực cùng không thoải mái. Thử nghĩ, một xuất đạo khí chân chính cao nhất cũng chỉ bốn năm trăm vạn lượng bạc trắng. Hắn mua một bộ bảo khí đầy đủ, nhưng giá tiền thanh toán gấp ba nhiều đích, hắn oan không oan?
Vân Khê nhìn Cừu Mộ Dã căm giận đóng cửa sổ ghế lô, nàng cũng thu hồi tầm mắt, con ngươi quay một vòng, trong đầu mơ hồ toát ra một cái ý nghĩ. Chẳng lẽ… Nàng quay đầu lại, ánh mắt lộ vẻ kỳ quái, đánh giá Long Thiên Tuyệt từ trên xuống dưới. Hí mắt, để sát vào trước mặt hắn, hỏi: “Chàng nói cho ta biết, chàng một mình trong phòng mấy ngày qua, rốt cuộc là làm cái gì?”
Long Thiên Tuyệt nhàn nhạt mỉm cười, cũng không trả lời.
“Ba bảo khí kia sẽ không phải chính là kiệt tác chàng mấy ngày qua cực khổ sao?” Vân Khê càng xem hắn càng thấy được mình suy đoán không sai, không nói đến ánh mắt Đinh Phong có chút quái dị, riêng mưu đồ giảo quyệt, nàng cảm thấy rất giống phong cách hắn.
Nàng ngẩng đầu nhìn một vòng vẻ quái dị trên mặt tứ đại hộ pháp, nàng càng thêm khẳng định suy đoán của mình.
Cũng không lâu lắm, bên ngoài phòng có người gõ cửa, cửa mở ra, tới là quản sự Thịnh Bảo Trai.
“Long công tử, đây là ngân lượng ba vật bảo khí đấu giá được, trừ phí tổng cộng là một triệu bốn ngàn tám trăm vạn lượng bạc trắng. Xin kiểm tra và nhận!”
Quản sự trực tiếp đem một chiếc nhẫn trữ vật Thịnh Bảo Trai chuyên dụng dâng lên, bởi vì con số ngân lượng Thịnh Bảo Trai mua bán giao dịch tương đối lớn, nếu là dùng rương để chứa đựng năm bạc trắng mà nói… như vậy một ức vạn lượng bạc trắng, cũng không biết cần bao nhiêu rương gỗ để chứa, cho dù toàn bộ đổi dùng ngân phiếu cũng là vô cùng phiền toái, phương pháp tốt nhất chính là dùng nhẫn trữ vật. Cho nên bọn họ chuyên dùng nhẫn trữ vật tồn trữ ngân phiếu cùng ngân lượng, từng cái có con số cụ thể, có thể tùy thời lấy dùng, vô cùng dễ dàng.
“Không cần nghiệm thu, ta tin tưởng Thịnh Bảo Trai các ngươi tuyệt sẽ không nuốt riêng bạc của khách nhân.” Long Thiên Tuyệt hướng Vân hộ pháp ra hiệu, Vân hộ pháp tiến lên, đón lấy chiếc nhẫn trữ vật, đưa đến trước tôn chủ.
Quản sự nhìn Long Thiên Tuyệt hảo hảo thu về chiếc nhẫn trữ vật, cười híp mắt nói: “Long công tử sở luyện chế bảo khí phẩm chất thật là hạng nhất, không biết Long công tử có còn hay không những bảo khí khác muốn đấu giá?”
Quản sự thấy mấu chốt buôn bán, sao dễ bỏ qua? Cùng hắn quan hệ tốt, để ngày sau tiếp tục hợp tác.
“Tạm thời không có, nếu có, ta sẽ báo cho ngươi.” Long Thiên Tuyệt dừng một chút nói, “Bất quá, về chuyện bảo khí, ta hi vọng Thịnh Bảo Trai các ngươi có thể giữ nghiêm bí mật với khách nhân, nếu không ngày sau ta cũng sẽ không ghé các ngươi.”
“Đó là dĩ nhiên! Đó là dĩ nhiên!” Quản sự vội vàng cười làm lành, liên tục trấn an, mới ngượng ngùng rời đi.
Vân Khê từ mới vừa bắt đầu vẫn đang nhìn Long Thiên Tuyệt, lúc quản sự vừa mới đi, nàng tiến lên mấy bước, đem chiếc nhẫn trữ vật trong tay của hắn chiếm tới, nâng trong tay, lay mấy cái: “Hiện tại mọi chuyện đã rõ rồi, chàng nói thật mau. Hừ, chuyện lớn như vậy, sao chàng lại gạt ta?”
Tuy là giọng nói giận trách, đáy lòng Vân Khê là vui mừng. Thì ra là hắn nhiều ngày nhốt mình trong phòng chính là nghĩ luyện chế ra vài món bảo khí, để đổi lấy đầy đủ ngân lượng, thật dụng tâm lương khổ.
“Đừng tức giận. Ta muốn gây bất ngờ cho nàng!” Long Thiên Tuyệt đứng dậy, ôm nàng từ phía sau, cười đến mị người.
“Vậy chàng có thể trực tiếp nói cho ta biết a, đây là chuyện tốt! Chàng không nói cho ta, cái gì cũng không nói, ta tự nhiên là phỏng đoán lung tung, tâm tình thấp thỏm. Chẳng lẽ chàng không biết ta đây mấy ngày nay, vẫn rất lo lắng cho chàng sao?” Vân Khê nói.
Long Thiên Tuyệt ôm nàng thật chặt, cằm đặt tại cổ nàng, thở dài nói: “Khê Nhi, nàng biết không? Là trượng phu nàng nhưng ngay cả một viên hạt châu cũng mua không nổi, nội tâm của ta là sao có thể chịu được?”
Thê tử của hắn thích hạt châu, nhưng muốn cho tình địch của hắn đưa tới, đây đối với hắn mà nói là đả kích cùng tổn thương lòng tự ái cỡ nào? Hắn cũng là lần đầu tiên ý thức được tầm quan trọng ngân lượng đối với hắn. Mặc dù hắn cho tới bây giờ vẫn coi kim tiền như cặn bã, nhưng đối mặt tình cảnh như vậy, hắn cũng là phải khom lưng dưới kim tiền. Nếu ngay cả ý nguyện trong lòng phụ nữ mình yêu mến đều không thể thỏa mãn, hắn còn nói cho nàng hạnh phúc?
“Khê Nhi, ta biết là ta làm sai rồi, là ta không đúng, là lòng tự ái của ta quấy phá, để nàng suy nghĩ lung tung, thấp thỏm bất an. Ta hứa với nàng ngươi, ta sau này sẽ không bao giờ như vậy nữa, nàng tha thứ cho ta đi?”
Ngữ khí của hắn thành khẩn, hơi thở ấm áp phun ở cần cổ của nàng, làm cho tâm nàng cũng ấm áp dần, cũng không giận nỗi hắn. Nói cho cùng, cũng là bởi vì Hách Liên đại ca xuất hiện, mới có thể để cho tâm tình của hắn nổi lên gợn sóng. Hắn cũng là bởi vì quá yêu nàng, quá quan tâm nàng, cho nên mới phải ra vẻ dị thường. Đổi vị trí, nếu đổi lại là nàng, nàng sợ rằng có thể so với hắn biểu hiện càng thêm kịch liệt đi?
“Muốn ta tha thứ cho chàng cũng có thể, như thế trở lại khách sạn, ta muốn chàng trước mặt mọi người, hát tình ca cho ta nghe, cho đến ta hài lòng mới thôi!” Vân Khê giảo hoạt cười nói.
“Khụ khụ, Khê Nhi, không phải chứ? Ca hát không phải là sở trường của ta.” Long Thiên Tuyệt thật khó khăn, muốn trước mặt thuộc hạ hát tình ca, điểm này hắn có chút làm không được.
Tứ đại hộ pháp cúi đầu cười khẽ, lộ vẻ hứng thú tràn trề, bọn họ đi theo tôn chủ lâu như vậy, còn chưa bao giờ thấy tôn chủ ca hát, bọn họ rất là mong đợi.
Long Thiên Tuyệt hướng về phía bốn người nhàn nhạt nhìn quét tới một cái, bốn người bị làm cho sợ vội vàng quay lưng đi, mọi người đứng yên, làm cây nhỏ, vờ không tồn tại.
Vân Khê hừ lạnh một tiếng, ra vẻ tức giận trở mặt: “Không hát sẽ không tha thứ! Một chút thành ý cũng không có.”
Long Thiên Tuyệt thở dài, cắn răng, gật đầu nói: “Được rồi, ta đáp ứng! Vì phu nhân, mất mặt một lần, không là cái gì.”
Thần sắc chí khí không khác gì như muốn đi chịu ૮ɦếƭ.
Vân Khê mím môi, cười trộm, nàng đã bắt đầu từ từ mong đợi.
Nói đến Cừu Mộ Dã được một bộ bảo khí đầy đủ, nguyên khí tổn thương nặng nề, cũng không đợi nổi nữa, mang theo tùy tùng rời Thịnh Bảo Trai, hắn còn phải giữ lại chút tài lực trừ bị chờ quá vài ngày đấu giá nữa.
Ghế lô VIP lầu ba, hôm nay tới trừ Tông Chính gia tộc tôn quý, đại thiếu Cừu gia, đại thiếu Hoa gia Hoa Ức Phong, còn có rất nhiều khách quý thân phận địa vị hiển hách đến từ nơi khác, trong đó bao gồm Bách Lý gia tộc đến từ Thiên Long Thành, Bách Lý Băng Tuyền cùng mấy nhi tử phủ thành chủ, ngoài ra còn có một vài khách quý không muốn tiết lộ thân phận, cũng không thấy bọn họ kêu giá, chính là chỗ này lặng yên quan sát buổi đấu giá.
Một cái thanh âm từ ghế lô Hoa gia truyền ra: “Đi hỏi thăm xuống, luyện khí sư luyện chế bộ bảo khí này rốt cuộc là người nào? Nếu như có thể nói, hết sức lung lạc hắn, cho Hoa gia chúng ta sở dụng.”
Hoa Ức Phong đối với vị luyện khí thần bí này hiện ra hết sức hiếu kỳ, muốn lung lạc người này.
Đi theo Hoa Ức Phong cùng ghế lô, còn có hai vị trưởng lão đến từ Độc Cô Lĩnh, nghe được hắn nói như thế, một người trong đó không khỏi lên tiếng lấy lòng: “Hoa Đại thiếu, ngài nếu là cảm thấy hứng thú luyện khí sư mà nói…, Độc Cô Lĩnh chúng ta cũng có mấy vị luyện khí luyện khí sư, tài nghệ có lẽ không như thế, nhưng bọn hắn tuyệt đối nguyện ý nghe Hoa Đại thiếu phân phó, vì ngài tận tâm tận lực.”
Trên mặt Trưởng lão đều là vẻ nịnh hót.
Hoa Ức Phong đắc ý cười cười, giơ tay nói: “Tâm ý lần này Độc Cô Lĩnh các ngươi, tại hạ cũng không từ chối, các ngươi yên tâm, về hôn sự Độc Cô Kiêu cùng muội muội ta, ta sẽ cố gắng thúc đẩy. Ngày sau Độc Cô Lĩnh cùng Hoa gia ta chính là người một nhà, tuy hai mà một, ha ha ha…”
Nhị vị trưởng lão nghe vậy, sắc mặt rối rít lộ ra vui mừng: “Có những lời này Hoa Đại thiếu, bọn ta an tâm!”
Trong phòng lân cận bọn họ, chính là Bách Lý Băng Tuyền cùng sáu huynh đệ Bách Lí Thanh Hoa, Bách Lý Băng Tuyền nghe tin tức nửa tấm bản đồ Phiêu Miểu Địa phủ, cố ý từ Long Thành ngàn dặm xa xôi chạy tới, mà sáu huynh đệ Bách Lí Thanh Hoa còn lại là cùng nàng đến.
“Đại ca, ta vừa vặn giống như có thấy thân ảnh Vân cô nương, ngươi nói Thất muội có thể hay không cũng đi theo nàng đi tới Hoa Tây thành?” Bách Lí nhị ca nói.
“Ngươi nói là Vân Khê của Vạn Hoàng học viện?” Bách Lý Băng Tuyền nghe vậy, sóng mắt rõ ràng ba động, “Các ngươi đi xem một chút, Song nhi có hay không theo chân bọn họ, thuận tiện xem một chút, bọn họ tới có người nào?”
Khi nói đến hai chữ”người nào”, tinh thần của nàng rõ ràng hoảng hốt, tựa hồ là liên tưởng đến người nào, lòng của nàng một trận quấn chặt.
“Tốt, ta đây phải xem một chút.” Bách Lí nhị ca đứng lên, rời đi ghế lô.
Dựa vào trí nhớ, hắn tìm được chỗ Vân Khê ở ghế lô khách thường, gõ vài cái lên cửa, cửa phòng liền mở ra.
Mở cửa là Phong hộ pháp, kinh ngạc nhìn thoáng qua đối phương: “Tôn chủ, phu nhân, Bách Lý gia Nhị công tử tới.”
Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt nhất tề quay đầu, nhìn về phía Bách Lí nhị ca ngoài cửa.
“Nhị vị, biệt lai vô dạng?” Bách Lí nhị ca trước tiên mở miệng nói.
“Bách Lí công tử, trùng hợp thế?” Long Thiên Tuyệt nói.
“Huynh đệ chúng ta mấy người đi theo bác ta đến đây tham gia buổi đấu giá, xem náo nhiệt. Mới vừa trong lúc vô tình thấy được thân ảnh Vân cô nương, cho nên cố ý tới đây thăm hỏi một tiếng, thuận tiện hỏi thăm, Thất muội ta hiện tại ở chỗ người? Nàng rời nhà đã hơn nửa năm rồi, chúng ta rất là nhớ, không biết nàng tình trạng gần đây đến tột cùng như thế nào.” Bách Lí nhị ca nói.
“Ngươi tìm Song nhi? Nàng đang ở căn ghế lô thứ ba bên trái.” Vân Khê mở miệng nói, cho hắn chỉ dẫn, lường trước hắn cũng không cách nào đem Song nhi mang đi. Huynh muội bọn họ mấy người chia ra đã lâu, thật vất vả có cơ hội đoàn tụ, nàng tự nhiên sẽ không ngăn. Nàng tò mò chính là, Bách Lý Băng Tuyền lại cũng đến Hoa Tây thành, xem ra nàng cũng là vì nửa tấm bản đồ mà đến, dụng tâm lương khổ, nàng thật đúng là người si tình. Chẳng qua là không biết giữa nàng cùng đại ca đến tột cùng xảy ra chuyện gì, khiến cho hai người hữu tình nhưng tựa như vô tình.
“Tốt, đa tạ.” Bách Lí nhị ca lộ ra sắc mặt vui mừng, lập tức liền xoay người rời đi, đi trước tìm Bách Lí Song.
Mấy người Long Thiên Thần, Bách Lí Song đang chờ đặt cược cuối, bất chợt nghe được có người gõ cửa, Triệu Hiểu Mẫn đứng dậy đi mở cửa.
“Xin hỏi ngươi tìm ai?” Triệu Hiểu Mẫn cũng không nhận ra Bách Lí nhị ca.
“Ta tìm…” Bách Lí nhị ca lướt qua nàng, rất nhanh thấy được Bách Lí Song, “Song nhi! Nhị ca có thể tìm được muội rồii!”
Bách Lí Song nghe được thanh âm của hắn, hơi sửng sờ, chợt kích động nhảy lên, hướng hắn chạy nhanh: “Nhị ca!” Nàng nhảy nhảy tới trên người của hắn, rất giống tiểu cô nương, hơn nửa năm không có thấy thân nhân của mình, nàng cũng thật là tưởng niệm bọn họ.
“Ừ? Ngươi không phải là tiểu tử thúi ngày đó đi theo Song nhi cùng nhau bỏ trốn sao?” Bách Lí nhị ca rất nhanh chú ý tới Bạch Sở Mục, hai mắt nhất thời trừng trừng lên, ánh mắt nhìn Bạch Sở Mục trở nên vô cùng sắc bén.
“Tiểu tử thúi, ngươi nói rõ ràng cho ta, ngươi theo muội muội ta rốt cuộc phát triển tới trình độ nào rồi? Ngươi định không cưới nàng, đối với nàng chịu trách nhiệm?”
Trán Bạch Sở Mục nhất thời rơi xuống mấy cái hắc tuyến, bị câu hỏi Bách Lí nhị ca hù đến rồi, hắn làm sao lại cùng Bách Lí Song bỏ trốn?
Người nào tạo tin đồn nhảm? Có còn hay không thiên lý?
Bách Lí Song thật vất vả mới hoàn hồn, tức giận đánh Ⱡồ₦g иgự¢ huynh trưởng, sẳng giọng: “Nhị ca, huynh nói bậy cái gì đây?” Tầm mắt của nàng theo bản năng nhìn hướng Long Thiên Thần, chỉ sợ hắn nghe sinh ra hiểu lầm.
Long Thiên Thần tiếp ánh mắt nàng bay tới, hơi ngẩn ra, đáy lòng không khỏi xẹt qua vẻ khác thường.