Reng...Reng...Reng...
Sáng sớm đầu tiên trên đất Mĩ,nó mơ màng tỉnh dậy,với tay tắt đi chiếc báo thức đang kêu inh ỏi kia.Nó ngáp một cái thật dài rồi uể oải bước vào nhà vệ sinh.
15\' sau,nó bước ra trong một chiếc quần jeans rách ôm sát đôi chân dài cùng với chiếc áo sơ mi tay dài màu bộ đội.Đi kèm với bộ quần áo đó là một đôi boot cao 10 phân và chiếc kính mát màu đen.Hôm nay chính là ngày đầu tiên nó đi học tại đất nước xa lạ này.Tâm trạng khá hồi hộp nhưng cũng không khỏi lo lắng.Nó đi đến bàn học,lấy chiếc túi xách rồi xuống dưới nhà.
- Ken,mau lại đây ăn sáng rồi đi học.- Jack thấy nó xuống liền nói.
Anh mặc chiếc tạp dề,một tay cầm đũa,một tay cầm dao trông đến buồn cười.Nhìn anh như vậy,nó lại thấy khá thú vị.Nụ cười đã mất nay lại xuất hiện trên môi nó.
- Em biết rồi.- Nó kìm nén lại cảm xúc,nhẹ nhàng gật đầu rồi đi đến ngồi xuống bàn ăn lớn.Jack cũng ngồi xuống chiếc ghế đối diện nó.
Sau khi chén xong bữa sáng,Jack đưa nó đến trường mới ở New York,gần khu biệt thự mà nó đang ở.Con xe của nó dừng lại trước cổng học viện tạo nên tiếng động lớn thu hút hàng ngàn ánh mắt của học sinh nơi đây.
Từ trên xe,nó ảm đạm bước xuống rồi mở chiếc kính mát ra,đưa mắt nhìn xung quanh một lượt rồi dừng lại trước hàng chữ Học viện Packer Collegiate.Nhìn sự đồ sộ của học viện này,nó không khỏi ngỡ ngàng.Qủa không hổ danh học viện lớn và nổi tiếng ở New York.
Nó chậm rãi bước vào trong học viện.Những ánh mắt đầy sự tò mò luôn luôn hướng về phía nó không dời cho đến khi nó khuất dần sau hành lang.
Sau khi lên phòng hiệu trưởng để nhận lớp thì nó ngay lập tức gặp một cô nàng lớp trưởng khá đẹp gái.Nó và cô gái đó làm quen và nói chuyện rất vui vẻ.Chẳng mấy chốc,lớp 11- 8 đã hiện ra trước mặt cả hai.
Đứng trên bục bảng,nó run run nhìn một lượt tất cả mọi người rồi bắt đầu giới thiệu về mình.
- Hello everyone.My name is Ken.I\'m from Viet Nam.Nice to meet you.
Bụp...Bụp...Bụp...
Sau màn chào hỏi của nó là hàng loạt tiếng vỗ tay vang lên.Tất cả mọi người thay nhau hỏi này hỏi nọ về nó.Nó chỉ biết mỉm cười ái ngái rồi trả lời họ.Nó cứ nghĩ,ở những trường học quý tộc này thì sẽ lại bị khinh bỉ,bị bắt nạt.Ai ngờ học sinh ở đây lại tốt và thân thiện như vậy chứ.Không cần có sự hiện diện của cô giáo mà vẫn rất nghiêm túc.Qủa thật không ngờ đến.
- Ok,stop.Ken,you come here.- Cô nàng lớp trưởng Alissa ổn định đám hổn loạn đang vẫn không ngừng hỏi nó kia lại.Cô nhìn lên nó,mỉm cười ngoắt ngoắt rồi nói.
- Okay.- Nó đi về phía Alissa rồi yên vị.
Đang bắt đầu tiết tự học thì đám đông ở bên dưới sân trường nhốn nháo hết cả lên.Tất cả mọi người ùa nhau ra ngoài để xem cái thứ đã làm náo loạn trường.Lớp nó cũng nhốn nháo không kém.Mặc sự ngăn cản của lớp trưởng,Kang Min
- Cậu bạn Hàn lanh chanh phóng vụt ra ngoài.
5\' sau,cậu ta trở lại cùng một tin tức nóng hổi.Cậu ta đứng trên bục,oai phong nói:
(Min sẽ viết bằng tiếng việt luôn nha)
- Này...Tin nóng đây...Nóng đến 1000 độ hét le đây.Nóng đến phỏng người đây.
- Có gì thì nói đi.- Một cô bạn người Mĩ sốt ruột hỏi.
- Đúng vậy.- Cả lớp đồng thanh.
- Demon đã trở về rồi.Theo dự tính thì tối nay,chúng ta sẽ đập phá một bữa thật hoành tráng chào mừng sự trở lại của cậu ta.Hú...Hú...- Kang Min nhảy tưng tửng lên.Cả lớp cũng không kém.
- Hú...Hú...So great...- Trong khi nó đang ngơ ngác thì cả lớp lại không ngừng hò hét vì sự trở lại của cậu bạn tên Demon.
- Hey,...Demon là ai vậy???- Nó kéo cô lớp trưởng của mình lại rồi hỏi.
Câu hỏi của nó khiến toàn bộ cả lớp chấn động.Ở cái học viện này,không ai là không biết Demon.Về thành tích phá hoài thì cậu ta đã đấp vỡ tổng cộng 20 mảnh kính của trường.Pha tan nát vườn hoa bách hợp.Quậy căn tin thành bãi chiến trường.Đánh bị thương hơn 50 học sinh trong học viện....V...v.v.
- Demon là một học sinh của lớp ta.Tên đầy đủ của cậu ấy là Rick Martin Simpson.Thường gọi là Demon vì thành tích phá hoại đầy vĩ đại của cậu ấy.Những gần một năm nay,cậu ấy đã trở về Việt Nam rồi.- Lớp trưởng Alissa cặn kẽ giải thích cho nó hiểu.
Nó mặc dù ngôi nghe như vậy nhưng cũng chẳng thể nhét nổi cái gì vào đầu.Nó cứ gật gật cho có vậy thôi.
- Hú...Hú...DEMON...
Tiếng hò hét lại bộc phát lên khiến đầu nó lại đau nhức.Nó mơ màng đứng dậy,bước từng bước ra khỏi lớp tìm chỗ thoáng để hít thở.
Đúng lúc đó,Demon bước vào.Thấy bóng lưng quen thuộc.Demon toan đuổi theo thì bị Kang Min níu lại.
- Hello.Lâu ngày quá mới gặp lại.Khỏe không???- Kang Min khoác vai,ra vẻ thân mật hỏi.
- Ổn.- Demon lạnh nhạt trả lời.
- Oh...Bạn bè mới gặp lại mà đâu cần phải thờ ơ như vậy chứ.- Kang Min buồn tủi.
- Nào,Rick.Mau vào lớp đi.Lâu rồi mới gặp lại cậu.Cậu trông phong độ hơn đó nha.- Lớp trưởng Alissa nhìn một lượt từ trên xuống dưới người của Rick rồi đánh giá.
- Lớp chúng ta có bạn mới sao???Tôi thấy cậu ấy vừa ra ngoài.- Rick nhìn bóng dáng đã khuất dần nơi hành lang rồi hỏi.
- Đúng vậy.Bạn ấy tên Ken.Từ Việt Nam chuyển đến.- Alissa giới thiệu về nó.
- Ken???
- Đúng vậy.Tên tiếng việt của bạn ấy là Hoàng Thiên Bảo Trâm.Là con gái của Hoàng Kỳ đấy nhé.- Alissa thản nhiên.
Còn khuôn mặt của Rick thì dần biến sắc.Rick suy nghĩ,tính toán gì đó rồi quay sang Alissa và cả lớp rồi nói:
- Tôi nhờ cả lớp việc này nhé!!!
- Nói đi.Bạn bè mà khách sáo gì.
.....
Nó sau khi đã bình tĩnh trở lại thì vội vàng quay về lớp.Ánh náng chói chang chiếu xuống sân trường làm in bóng của nó.Nó vội vàng quay về lớp để bắt đầu buổi học thì ở trước mặt nó,Kang Min đang cầm một tấm poster cỡ lớn rồi mỉm cười.Trên tấm poster là hàng chữ "Welcome to US.You are happy people!!!"
Trên đầu nó xuất hiện một vạch đen cùng với con quạ bay qua.Kiểu chào đón học sinh mới của Mĩ đúng là lạ thật.
Nó không thèm chú ý đến cậu ta nữa mà tiếp tục đi.Đến dãy hành lang thứ nhất thì một tấm poster khác xuất hiện với dòng chữ cùng hình ảnh quen thuộc.Đột nhiên,nước mắt nó thi nhau rơi xuống.
Hình bóng người con trai mà nó đang cố quên lại hiện ra rành rành trước mắt khiến nó đau đớn không thôi.Tình yêu đã ngủ yên của nó bỗng chốc tỉnh giấc.
"Hoàng Thiên Bảo Trâm,em trả
Nó bước qua tấm poster,nhẹ nhàng lau đi nước mắt rồi đi tiếp.Nó mệt mỏi bước vào lớp học 11- 8.Lớp học không một bóng người khiến nó hơi ngạc nhiên.Nhưng rồi lại nghĩ chắc họ đi ăn mừng ngày cậu bạn Demon trở về nên không có mặt ở đây.Nó uể oải ngồi thừ xuống bàn thì đột nhiên,điện trong lớp đều bị tắt đi.Trên máy chiếu,hình ảnh hắn và nó hiện ra.Nụ cười đầy mê hoặc của hắn khiến nó không thể nào rời mắt được.
"Hello.Ngạc hiên lắm đúng không???Anh trở về với em đây.Chào mừng em đã đến Mĩ.Em có biết,đây là ngôi trường mà anh từng học không.Em qua Mĩ để chạy trốn phải không???Anh biết mà.Đừng đau khổ nữa.Vì anh sẽ mãi ở bên cạnh em.Anh hứa,anh sẽ đeo bám em đến suốt cuộc đời.Làm gì vậy???Sao lại khóc.Anh không thích em khóc đâu nhé!!!Hãy mãi cười vì anh sẽ không bao giờ biến mất nữa đâu.Anh hứa đấy.Ken,I LOVE U VERY MUCH....MOA~."
Nước mắt lại một lần nữa không nghe lời chủ mà rơi xuống.Hắn ૮ɦếƭ rồi mà.Tại sao lại có thể làm những thứ này???Nó đưa mắt xung quanh để tìm kiếm hắn.Đúng lúc đó,điện lớp bật sáng,chiếc hộp nhạc với bản nhạc Beautiful in white phát lên.Hắn từ bên ngoài với bó hoa hồng trắng tiến vào.
Nó ngơ ngác nhìn chằm chằm vào hắn.Là nó mơ phải không???Có ai làm ơn nói cho nó biết đây là sự thật đi.Tim nó đau lắm rồi.
Hắn nhẹ nhàng bước đến bên cạnh nó,quỳ một chân xuống rồi đưa bó hoa ra trước mặt nó rồi nói.
- Ken,anh xin lỗi.
Nó đưa tay sờ sờ mặt hắn như để kiểm chứng đây là sự thật.Đúng...Hắn chính là bằng xương bằng thịt quỳ trước mặt nó.Nhưng...Nhưng tại sao hắn lại có thể...
- Em nhận đi.Anh mỏi lắm rồi.- Hắn dụi bó hoa vào trong tay nó.
Nó cầm lấy bó hoa,nước mắt rơi lả chả xuống.Nụ cười trên môi mà lâu nay mất đi bây giờ lại xuất hiện.Mặc kệ tất cả,nó chỉ biết,hắn còn sống là đủ rồi.
- Đừng khóc.Anh đã ૮ɦếƭ đâu.- Hắn đưa tay lau đi nước mắt của nó rồi nhẹ nhàng an ủi.
- Anh...Anh còn sống thật sao???Không phải là mơ chứ???- Nó ngơ ngác hỏi.
- Tất nhiên rồi.Anh còn sống sờ sờ trước mặt em đây.- Hắn mỉm cười,nắm lấy tay nó.
- Nhưng...Nhưng...Không phải anh ૮ɦếƭ rồi sao???
- Tất cả chỉ là vở kịch thôi.