Trên người của Thiện Huy có mùi nước hoa mặc dù nó thơm và không gắt mùi nhưng cớ gì lòng tôi lại chán ghét đến thế ?!
Còn cả ... vết son môi trên cổ áo anh nữa . Thật là chói mù mắt tôi .
Người đàn ông này có phải là đói quá ra ngoài ăn vụn đi nhưng cớ gì lại không chùi mép ! Dù gì tôi cũng là vợ trên danh nghĩa của anh cơ mà , thật mất mặt mũi .
Tôi thấy anh muốn bước vào phòng mình thì đứng chặn cửa lại , khoang tay nói “ Anh ngủ ở phòng của anh đi “
“ Anh muốn ngủ ở đây “
Giọng của Thiện Huy khàn khàn giọng điệu trong câu trả lời vừa nãy rõ là chắc nịch . Nhưng tôi không quan tâm , thứ tôi mong muốn là không để mùi hương trên người Thiện Huy làm bẩn không khí trong phòng tôi .
Tôi kiên nhẫn nói lại “ Anh ngủ ở phòng anh đi !”
Lần này Thiện Huy chỉ cười nhạt rồi đẩy tôi ra một bên , sức tôi làm sao bì được với anh nên dễ dàng bị anh gạt ra . Tôi tức đến nổi gi chân tại chổ trừng mắt với Thiện Huy .
Hận không thể một cước đá anh ra khỏi phòng mình . Ô uế ! Quá ô uế !!!
Tôi muốn quay lưng bước ra khỏi phòng đề sang phòng khách ngủ thì bị Thiện Huy nắm cánh tay kéo lại anh cũng đóng chột cửa phòng .
Tôi cảnh giác nhìn anh “ Anh muốn gì ? “
Thiện Huy “ Muốn em “
Chỉ có hai chữ này thôi mà tim tôi đập mạnh liên hồi không rõ là vì sợ hãi hay hưng phấn ... ừm có lẽ là vế đầu .
Tôi thấy anh bắt đầu cởi cà vạt ra rồi đi đến bên cạnh tôi , tôi thầm cảm thấy không tốt liền muốn co giò chạy đi nhưng bị anh áp chế xuống giường , Thiện Huy bắt hai tay tôi để lên đỉnh đầu anh dùng cà vạt buột chặt tay tôi rồi buột cố định vào đầu giường .
Tôi hoảng hốt không thôi , không ngừng dãy dụi nhưng không được , nước mắt tôi bắt đầu trào ra tôi hét lên “ Anh điên rồi mau buông tôi ra !! Anh còn không buông tôi ૮ɦếƭ cho anh xem “
Thiện Huy động tác vẫn không ngừng lại , tôi cảm thấy da thịt mình mát rượi quần áo trên người tôi chỉ còn mỗi đồ lót .
Tôi mắng chửi anh vô sỉ dùng hết lời nhục mạ để mắng anh nhưng thấy anh vẫn khôn chịu ngừng lại tôi hoảng đến nổi muốn cắn lưỡi tự sát .
Cơ thể tôi nóng hổi cơ thể của Thiện Huy còn nóng hơn , anh áp người lên người tôi , tôi cảm nhận rõ được vật cứng rắn kia đang cọ vào đùi mình . Tôi vừa xấu hổ vừa tức giận hít thở không thông “Ngừng lại ! Anh mau ngừng lại cho tôi ! Vô sỉ , lưu manh ! “
Thiện Huy đưa tay vuốt nhẹ nước mắt trên mặt tôi , giọng anh khàn khàn “ Em là vợ của anh . Nghĩa vụ giường chiếu này em phải có trách nhiệm !”
Tay của anh áp lên bầu иgự¢ của tôi không ngừng xoa Ϧóþ , tay còn lại vuốt ve đùi tôi . Tôi cứng rắng không được nhẹ giọng cũng không xong . Trong thấy anh muốn cởi đi chiếc ҨЦầЛ ŁóŤ ngăn cản cuối cùng trên người tôi đầu tôi bùng nổ . Tôi không mím môi một lúc rồi quyết định cắn lưỡi tự sát cho anh vừa lòng .
Nhưng Thiện Huy lại ngăn được hành động điên rồ đó của tôi , anh tách môi tôi rồi không ngừng ʍúŧ liếm , không ngừng dây dưa môi lưỡi với tôi . Đầu óc tôi mơ hồ lâng lâng như ở trên mây nhưng sau đó nhưng cũng ngăn lúc đó Thiện Huy tách chân tôi ra . Tôi muốn phản kháng nhưng bị nụ hôn của anh áp đảo . Nước mắt tôi lăn dài tình cảm bao năm chôn dấu của tôi tự dưng lại trổi dậy , tôi bắt đầu đáp trả lại anh . Thiện Huy hơi cứng người ngay đó đó là đè gáy tôi lại hôn càng sau hơn .
Từ trên thiên đường rơi xuống địa ngục . Tôi chỉ cảm thấy đau ! Rất đau !
Dường như cơ thể của tôi như bị tách ra làm hai , tôi một mặt nước mắt nhìn Thiện Huy cũng đang nhăn mày ... ừm ít nhiều không phải có mỗi mình tôi là đau .
*hihi lần đầu viết cảnh giường chiếu được tầm nhiêu chữ này ! Chương sau tuỳ hứng thôi nha .. thích thì tiếp tục còn tâm trạng không tốt thì dừng lại ở đây .