“ Em có ý gì ? “ Khuôn mặt Thiện Huy lạnh đi , anh nhìn chăm chăm vào đôi mắt của tôi dường như muốn xem lời nói vừa nãy của tôi có phải là đang nói dối hay không .
Nhưng lời nói của tôi hoàn toàn là sự thật .
Tôi chính là nguyên nhân vì sao ba tôi Gi*t bác Thiện .. không phải .. nói đúng hơn ba của tôi không phải là ba của tôi . Bác Thiện không phải là Bác Thiện .
Tôi cười nhạt một tiếng , hất tay Thiện Huy ra khỏi mặt mình . Híp mắt đáp lại “ Không phải anh giỏi nhất là phán đoán là điều tra sao ?! “
Việc của quá khứ tôi có thể chắc chắn chỉ có thể phán đoán để biết chứ không hề có một nhân chứng hay bất kì một cầu nối nào đi đến quá khứ . Tôi biết được đều là dựa vào quyển nhật kí của mẹ tôi và chính tôi .
Thiện Huy biết hay không ?! Tất nhiên anh biết nhưng vì sao người đàn ông này còn cố ý thân mật với tôi ?! Tôi cũng không rõ thâm ý của anh .
Chỉ có thể dặn lòng tuyệt đối đừng bao giờ để thứ tình cảm kia chiếm trọn con tim này .
Tôi - Lâm Nghiên Dương tuyệt đối không thể yêu Thiện Huy !
Cái vai trò chủ tịch kia tôi ngồi đến nóng ghế rồi nhưng hoàn toàn là ăn hại . Tôi không hề thích cái cảm giác bị người khác điều khiển thà rằng buông thả còn hơn .
Tôi cứ tưởng rằng đã nói cho Thiện Huy tỉnh táo nhưng người đàn ông này hình như chạm mạch rồi thì phải . Anh .. muốn kết hôn với tôi .
“ Anh có biết anh đang làm trò gì không ?! “ Tôi không giữ nổi chút bình tĩnh nào của mình nữa .
Anh biết tất cả nhưng vẫn muốn kết hôn với tôi sao ?!
“ Em chỉ cần ngày hôm lễ tham gia là được còn nhiêu anh sẽ lo hết “
Không nhận được câu trả lời của mình tôi điên tiết lên , hét về phía anh “ Anh điên rồi sao ?! Thiện Huy ! À không là anh trai mới đúng ! Anh muốn kết hôn với em gái mình ? Muốn loạn luân sao ?”
Vén màn quá khứ ...
“Ba”tôi với Thiện Chân cùng một lúc đem lòng yêu mẹ tôi là Gia Lệ , mẹ tôi năm đó 20 tuổi đã chọn lựa Thiện Chân nhưng khác nhau về gia cảnh đó chính là khoảng cách lớn nhất qua lại không được bao lâu mẹ tôi với Thiện Chân hiểu lầm và kết thúc . Thiện Chân ông ấy sau đó kết hôn với một người phụ nữ khác , mẹ tôi đau lòng khôn xiết lúc đó người bên cạnh bà là “ba” tôi Lâm Ngân , ông bên bà xuống 7 năm trời ròng rã cứ ngỡ sẽ hạnh phúc vì chỉ còn vài ngày nữa là kết hôn thì Thiện Chân ông ta quay về . Ông ta muốn nối lại mối quan hệ với mẹ tôi nhưng bà lúc ấy đã một lòng với “ba” tôi .
Rốt cuộc thì sao ?! Vào ngày hôn lễ ông ta - Thiện Chân đã bắt cóc mẹ tôi rồi ૮ưỡɳɠ ɓứ૮ bà ....
“Ba” tôi biết hết nhưng ông một lòng yêu mẹ tôi nên xem như mọi chuyện đều không xảy ra nhưng mẹ tôi thì không như thế .
Bà lúc nào cũng day dứt không thôi . Bà có thai nhưng không biết rằng cái thai là của ai . Lúc đó Thiện Ngân ông ta một mực muốn ςướק mẹ tôi ra khỏi tay Lâm Chân . Khi ấy “ba” tôi và bà không ngày nào là sống yên lòng . Cho đến khi Thiện Ngân gặp tai nạn mất trí nhớ tốt cuộc bà với ông mới thả phào nhẹ nhoãng . Nhưng trời lại trớ trêu tôi lại là con gái của Thiện Ngân rồi khi tôi 7 tuổi Thiện Ngân lại một lần nữa xuất hiện ông đã nhớ lại hết thảy ông ta muốn ςướק tôi với mẹ tôi đi .
Mẹ tôi bị bức ép đến nổi phải tự vẫn ... ba tôi cũng vì thế mà Gi*t ông ta ...
Hết thảy mọi chuyện cũng đều là vì một chữ “tình”
Thiện Huy sầm mặt , anh im lặng không nói .
Tôi cười cười phung trào “ Anh trai anh muốn loạn luận thật sao ?! “