Những ánh đèn trong suốt lấp lánh trước mắt như những vì sao rơi xuống ở phía chân trời, đã vẽ nên bức tranh đẹp nhất mà Minh Dao từng thấy trong đời.
MARRY ME.
Minh Dao nhìn thẳng vài giây, nước mắt rơi xuống không thể kiểm soát, thấm ướt mu bàn tay.
Dường như là bị nhắc nhở, Minh Dao cúi đầu, tiếp tục đọc nội dung nhật ký của Kỳ Tự ở trang sau.
[Vì vậy hôm nay, tôi muốn cùng em bước vào một mối quan hệ mới, nếu em đọc được những điều này, mời quay đầu lại]
Minh Dao run lên, vội vàng xoay người lại.
Quả nhiên, người đàn ông mười mấy phút trước còn cùng mình khoá móc khoá tình yêu, không biết đã lặng lẽ đứng ở phía sau từ lúc nào.
Dáng người anh cao ráo, bộ tây trang cắt may chỉnh tề, gương mặt dịu dàng, đẹp trai hào hoa lại bắt mắt.
Tình cảm của người diễn viên rất phong phú, nhất thời Minh Dao không khống chế được, vừa khóc vừa cười nói: “Kỳ Tự sao anh lãng mạn đến vậy! Lớp trang điểm của em trôi mất rồi hu hu hu!”
Kỳ Tự không trả lời cô, khoé môi khẽ mỉm cười, từ từ quỳ một gối xuống, mở chiếc hộp nhung được giấu ở trong tay ra, vẻ mặt nghiêm túc lại chân thành:
“Minh Dao, gả cho anh”.
Dừng một chút, bắt chước giọng điệu trước đây của cô, “Đồng ý mời chọn 1”.
Minh Dao cười thành tiếng, vừa cười vừa lau nước mắt, “Không đồng ý thì chọn 2 sao?”
Kỳ Tự lắc đầu: “Không có lựa chọn số 2 này, chỉ có 1”.
“………Anh vô lại”.
Cuối cùng Minh Dao cũng nhịn không được, chạy đến kéo Kỳ Tự dậy, bổ nhào vào trong lòng anh.
Sau cái ôm thắm thiết, Kỳ Tự đeo nhẫn cho Minh Dao.
Cũng vào lúc này, không biết từ đâu, một nhóm người xông ra vỗ tay rầm rộ.
Có Giang Mẫn Nguyệt, có Điền An Ni và Lâm Kế Huy, còn có Giản Ninh, Quản Tinh Địch, trợ lý Nhuế Nhuế, thậm chí ngay cả Kỳ Yến cũng tới.
Bạn thân, người thân và bạn bè của Minh Dao, tất cả đều đang ở đây.
Minh Dao nhìn họ, vừa kinh ngạc lại vui mừng: “Sao mọi người đều ở đây vậy? Hu hu hu mọi người hợp lại lừa tôi phải không?”
Điền An Ni cười nói: “Gì mà lừa hay không lừa, cái này gọi là nói dối thiện ý, bất quá chỉ là phối hợp với Kỳ tổng mà thôi”.
Hai cô bạn thân ngờ nghệch Giản Ninh và Quản Tinh Địch vẫn luôn đang ngắm suối nước nóng. Đặc biệt là Giản Ninh, đi một vòng quanh suối nước nóng, không ngừng nhìn lên dòng suối đang liên tiếp dâng lên sùng sục, tấm tắc khen ngợi: “Đệch, suối nước nóng thuần tự nhiên này nhìn thôi là đã thấy sướng, muốn có quá đi mất”.
Kỳ Yến đặc biệt tự hào nói với mọi người:
“Đây là lúc khai phá giai đoạn 2 thì vô tình phát hiện, là suối nước nóng hoàn toàn tự nhiên duy nhất ở núi Thanh Vân, nghe nói chứa nhiều nguyên tố phong phú, có thể làm đẹp và dưỡng da. Anh trai tôi trực tiếp phong toả mảnh đất này, chưa chạm vào gì hết, ngoại trừ những bức tường bên ngoài và đồ trang trí bên trong, còn lại tất cả đều là dáng vẻ nguyên thuỷ của suối nước nóng, cần phải giữ lại một hồ Dao Trì chân thật nhất ở trần gian cho chị dâu”.
“Hơn nữa đến lúc đó sẽ xây một căn biệt thự bên cạnh suối nước nóng, để lúc chị dâu đóng phim mệt mỏi thì đến đây nghỉ ngơi”.
“Oa…..666”.
Trên mặt mọi người tràn đầy hai chữ “hâm mộ”.
Rong chơi trong tình yêu hao hết tâm tư, còn có nhiều người thân và bạn bè chứng kiến như vậy, Minh Dao cảm thấy, bây giờ mình là người hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Sau khi ổn định lại cảm xúc, cô tò mò hỏi: “Mẹ, không phải mẹ về quê sao? Sao mẹ cũng tới đây?”
Giang Mẫn Nguyệt nhìn Kỳ Tự với ánh mắt mang theo ý cười: “Con rể tự mình cho người về quê mời mẹ đến đây làm chứng, dù bận thế nào mẹ cũng phải đến”.
“Vậy chuyện giải toả xong rồi hả mẹ?”
“Ừ”, Giang Mẫn Nguyệt dừng lại, nhìn về phía Kỳ Tự: “Nếu các con đã quyết định kết hôn, vậy thì hãy tìm thời gian, sắp xếp cho dì và ba của con gặp mặt đi”.
Biểu tình của Kỳ Tự hơi ngưng trọng, nhưng vẫn bình tĩnh: “Con có thể làm chủ chuyện của mình”.
“Dì biết”, Giang Mẫn Nguyệt nói, “Nhưng Minh gia của dì gả con gái, cần phải thoải mái hào phóng, không thể không có phép tắc, cho nên gặp mặt là cần thiết”.
Một lúc sau, Kỳ Tự gật đầu: “Vâng, con sẽ sắp xếp”.
Sau khúc nhạc dạo ngắn gọn, mọi người tản đi, phòng suối nước nóng cũng chỉ còn lại hai người Minh Dao và Kỳ Tự.
Minh Dao vẫn còn đắm chìm trong hạnh phúc, dựa vào phiến đá bên cạnh suối nước nóng, hỏi Kỳ Tự: “Không phải Vách Núi Tình Nhân không mở cho bên ngoài sao?”
“Anh đã xin phép trước rồi, chúng ta là cặp đôi cuối cùng có thể đi vào”.
“………….”
Đọc Full Tại Thichtruyen.vn
Minh Dao cười hai tiếng thoả mãn, dựa sát vào anh: “Anh thật tốt”.
“Tốt cỡ nào?”.
“Tốt đến……”, bỗng nhiên Minh Dao chớp chớp mắt, khoác tay Kỳ Tự, “Anh lại đây, em nói cho anh biết”.
Kỳ Tự biết chắc chắn đi qua sẽ không có chuyện tốt, nhưng vẫn cam tâm tình nguyện đi đến bên cạnh Minh Dao, “Nói đi”.
“Anh thật tốt, tốt đến nỗi em muốn —“, vừa dứt lời, bất thình lình, Minh Dao đẩy Kỳ Tự vào suối nước nóng.
“Bùm” một tiếng, nước bắn tung toé.
Kỳ Tự: “……….”
Sói mắt trắng vẫn là sói mắt trắng.
Dĩ nhiên anh sẽ không bỏ qua cho cô, cũng trở tay kéo cô xuống nước.
Một làn hơi nóng ấm áp xộc vào trước mặt, Minh Dao cười khúc khích, tóc ướt nhẹp, cô dứt khoác cởi bỏ tất cả áo ngoài phức tạp ra, hoàn toàn ngâm mình trong đó.
“Em rất thích chỗ này, còn thoải mái hơn giường thủy liệu kia nữa”.
Dừng một chút, cô bơi đến bên cạnh Kỳ Tự giống như một tiểu yêu tinh, tay níu lấy cà vạt của anh: “Đàn ông khốn ở trần gian, bổn tiên nữ hạ phàm rồi đây, chàng còn không mau chóng sủng thi*p?”
Kỳ Tự nhìn cô: “Sủng thế nào?”
Bàn tay đang đặt dưới mặt nước của Minh Dao cởi bỏ thắt lưng của người đàn ông, sau đó nhẹ nhàng cười: “Làm chuyện mà người phàm thích nhất trước đi”.
Kỳ Tự: “……..”
Dao Trì dưới nhân gian, là pháo hoa nở rộ xinh đẹp nhất của đêm nay.
Còn trong lòng của Minh Dao, cuối cùng thì nhật ký thế thân của Lâm Vân Vân cũng hoàn thành.
Trong toàn bộ kịch bản, ngoại trừ cảnh diễn thân mật của tập 6 chưa trải nghiệm với Kỳ Tự trước đây, còn một tình tiết khác vẫn chưa trải qua, chính là cảnh tắm suối nước nóng của Lâm Vân Vân và Cố Viễn.
Thời gian đầu quen biết, Minh Dao từng lỡ miệng đổi tắm suối nước nóng thành thổi bong bóng, nhưng Thiên Đạo luân hồi, vậy mà bây giờ trời xui đất khiến bọn họ vẫn đi xong toàn bộ cốt truyện.
Trình tự không giống nhau, kết quả không giống nhau, số phận của cô và Lâm Vân Vân cũng hoàn toàn khác nhau.
Minh Dao là may mắn.
__
Hai ngày sau, Minh Dao đã hoàn thành việc quay phim quảng cáo.
Cứ tưởng rằng độ hot khi chuyện tình cảm bị phơi bày sẽ dần dần lắng xuống, không nghĩ rằng chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới.
Chuyện mà Minh Dao lo lắng vẫn xảy ra.
Cuối cùng thì người hâm mộ kia vẫn đăng bức ảnh mà cô ấy chụp cùng Minh Dao lên Weibo của cô ta, rất phấn khích nói rằng nhìn thấy Minh Dao ở khu resort.
Cư dân mạng hợp lại, khu resort trên núi Thanh Vân còn không phải là sản nghiệp dưới trướng SG sao?
Lần này có đủ các loại phân tích suy đoán ghê gớm:
[Tiểu sư muội đây là âm thầm nghỉ phép với bạn trai à?]
[Là nghỉ phép hay là tránh đầu ngọn sóng đây ha ha ha, tuy vậy nhưng mà, Minh Dao đội chiếc mũ lông xù xù thật đáng yêu]
[Tôi cược một xu chắc chắn hai người này có quan hệ mờ ám, ngồi chờ thông báo chính thức đây]
[Chạy xa đến kim ốc tàng kiều?]
[??? Tôi hoang mang quá, bây giờ đã chứng minh nữ chính ven đường kia là Minh Dao phải không? Đâu phải mọi người không biết người đại diện Điền An Ni của cô ấy là ai, siêu cấp lăng xê. Đến bây giờ tôi còn nhớ rõ lúc Minh Dao ra mắt thì có một video mở quà, nói có một món quà do tiền bối thần bí nào đó tặng, dáng vẻ vừa muốn khóc vừa không. Cho nên mọi người cũng đừng đặt tình cảm thật vào làm gì, chỉ là làm quá lên để lăng xê thôi]
[Thật ra tôi cũng thấy vậy, lui một bước, cho dù nữ chính kia là Minh Dao, nhưng Kỳ gia là gia tộc lớn, sẽ chấp nhận cô ấy sao? Chơi chơi thì có thể, nữ minh tinh muốn gả vào nhà giàu cũng không dễ như vậy đâu]
[Ê, mọi người đừng gán ghép cặp này nha, đừng để đến lúc đó lòi ra Minh Dao là tiểu tam thì vả mặt rồi, dù sao thì bức ảnh bóng đen của vợ sắp cưới trong lời đồn vẫn còn đó]
……….
Nói cái khác thì cũng thôi, nói video mở hộp của mình là lăng xê thì hơi quá đáng rồi.
Lúc đó Minh Dao nhìn thấy chiếc cúp mà Giang Mẫn Nguyệt đưa cho cô nên nhất thời có chút xúc động, không kìm được cảm xúc mà thôi, sao vào mắt cư dân mạng lại biến thành lăng xê?
Khó trách Kỳ Tự không thích nghe phản ứng của dư luận, nghiêm túc đấu võ mồm với kiểu phỏng đoán này là mình thua ngay.
Minh Dao dứt khoát không đọc những bình luận đó nữa, sau khi kết thúc quay phim, thì nghỉ dưỡng ở resort thêm vài ngày nữa với Kỳ Tự như một cặp thần tiên quyến lữ (1)
**(1): thần tiên yêu nhau
__
Ngày trở về Bắc Kinh thời tiết rất đẹp, lúc ra sân bay, vốn dĩ ban đầu Minh Dao và Kỳ Tự sẽ tay trong tay đi ra từ lối đi VIP, sau đó Điền An Ni gọi điện thoại đến báo có trạm tỷ (1) đang ngồi canh nghệ sĩ ở bên ngoài, Minh Dao vội không kịp mà bỏ tay của Kỳ Tự ra ngay.
**(1): người đứng đầu fansite, chuyên dùng những máy ảnh thuộc loại cao cấp để theo chân thần tượng ra sân bay, đến địa điểm làm việc, quay phim của họ để chụp ảnh rồi đăng lên mạng.
Kỳ Tự nhíu mày: “Làm gì vậy?”
Minh Dao nhỏ giọng nói: “Lỡ như lát nữa bị chụp lại lên hot search đó, sẽ gây phiền toái cho anh”.
Dù sao ban đầu Kỳ Tự cũng không đứng ra làm sáng tỏ chuyện tình cảm bị bại lộ, nhưng Minh Dao có thể lý giải, không phải tất cả mọi người đều sẵn sàng đem chuyện tình cảm của mình ra cho công chúng bình luận, Kỳ Tự người này tự cao lại kiêu ngạo, khinh thường tham gia cũng là bình thường.
Nhưng cô nghĩ sai rồi.
Đọc Full Tại Thichtruyen.vn
Bàn tay bị nắm chặt lại, mang theo ý kiên định nào đó, 10 ngón tay của Kỳ Tự siết chặt tay Minh Dao, bước ra khỏi lối đi VIP.
Quả nhiên, trạm tỷ nhạy bén phát hiện ra điều gì đó, nhanh chóng khiêng các khẩu đại bác lên, đèn flash tách tách rơi xuống liên tục.
Minh Dao kéo cao khẩu trang, cúi đầu không biết phải làm thế nào, tay thì được Kỳ Tự nắm lấy và dẫn đi, mơ hồ nghe thấy đủ loại âm thanh gào thét chói tai và cảm xúc khác nhau.
“Nữ chính kia chính là Minh Dao? Tôi không nhìn lầm chứ?”
“Con mẹ nó, ven đường là Minh Dao! Mọi người thấy chiếc túi kia không? Minh Dao đã từng xách đó!”
“Bằng chứng thép bằng chứng thép a a a a a tiêu đề lớn a ha ha ha ha”.
…………
Cho đến khi lên xe của Kỳ Tự, cửa sổ xe được đóng lại để ngăn cách mọi âm thanh.
Tuy rằng giây phút vừa rồi thật hào hứng và sôi động, nhưng kết thúc xong thì lại như hư không.
Minh Dao nhìn Kỳ Tự: “Bởi vậy tại anh đó, lát nữa hai chúng ta lại lên hot search cho xem”.
Xe chưa di chuyển, Kỳ Tự nói gì đó với Hà Chánh đến đây đón người, Hà Chánh gật đầu, sau đó xuống xe.
Minh Dao: “? Trợ lý Hà đi đâu vậy?”
Kỳ Tự thản nhiên xoa xoa mặt cô: “Đi làm một số việc giúp anh”.
Minh Dao mở to miệng, thông minh như cô, tức khắc hiểu được ý của anh ngay.
Hẳn là anh kêu Hà Chánh đi xử lý những bức ảnh đó và trạm tỷ.
Minh Dao biết Kỳ Tự không thích lên Hot Search, không thích để lộ cuộc sống riêng tư của mình trước ống kính.
Cô ngồi thẳng cười cười, dáng vẻ giả vờ như cái gì cũng không biết, “Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?”
Kỳ Tự vẫn luôn nắm chặt tay cô không buông ra: “Đưa em về trước. Anh còn có chút việc cần xử lý, buổi tối gặp”.
Minh Dao cho rằng ý Kỳ Tự nói chính là tối nay cùng nhau ăn cơm, hiểu chuyện gật đầu: “Dạ”.
Xe ngừng ở tầng dưới của căn hộ, Minh Dao về nhà một mình trước.
Giang Mẫn Nguyệt đã sớm trở về đây, bây giờ đang thu dọn đồ đạc, nhất thời Minh Dao nhìn không ra bà mới vừa về hay lại chuẩn bị đi.
“Mẹ, mẹ đây là?”
Giang Mẫn Nguyệt không chút hoang mang: “Chuyển nhà, mẹ đã mua nhà, muốn đưa công chúa nhà ta trở về nơi mà công chúa thuộc về”.
Minh Dao: “?”
Khoan đã, mua nhà gì á?
Mẹ, tuy rằng chúng ta nhận được một khoản tiền nhỏ từ việc giải toả nhưng cũng không cần ngang tàng như vậy được không!
Minh Dao có hơi mất hồn: “Con còn chưa kịp hỏi mẹ. Rốt cuộc khoảng bồi thường giải toả được bao nhiêu ạ?”
Cuối cùng Giang Mẫn Nguyệt cũng giáp mặt trả lời lại vấn đề này: “Ai nói với con giải toả? Đó là nhà ba con đã từng ở, làm sao có thể bỏ?”
Minh Dao: “?????”
“Vậy trước đó tiền của mẹ là từ đâu ra? Không đúng, vậy mẹ nói trở về làm chuyện giải toả là làm gì? Mẹ, mẹ không có phạm pháp gì chứ?”
Giang Mẫn Nguyệt nhìn con gái một đầu đầy dấu chấm hỏi, nhịn không được cười: “Đừng hỏi, đồ đạc của con mẹ thu dọn cũng gần hết rồi, đi thôi”.
“……….”
Minh Dao đi theo Giang Mẫn Nguyệt với vẻ mặt thật sự hoang mang.
Cô không biết vì sao chỉ trong một đêm mà mẹ mình bỗng trở thành quý bà giàu có, thậm chí đi trên đường còn hoài nghi có phải mẹ mình bị đội ngũ bán hàng đa cấp gì đó tẩy não hay không, có phải đang dẫn mình đến hang ổ bán hàng đa cấp luôn không?
Nhưng nghĩ lại thì không thể, chỉ số thông minh của mẹ rất cao, sẽ không bị lừa đâu.
Đang suy nghĩ lung tung thì xe ngừng lại.
Giang Mẫn Nguyệt nói: “Bảo bối nhìn xem, con có hài lòng với ngôi nhà mới của chúng ta không?”
Dòng suy nghĩ của Minh Dao bị cắt ngang, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó trừng to mắt không tin được.
Căn biệt thự trước mặt này, tương lai chính là nhà của mình, những cũng không phải là điểm khiến cho Minh Dao kinh ngạc.
Điều khiến cô kinh ngạc nhất chính là, cách một bãi cỏ, căn biệt thự bên cạnh kia, lại là nhà của Kỳ Tự…
Sững sờ một lát, bỗng nhiên Minh Dao chợt hiểu ra: “Là Kỳ Tự mua cho mẹ dưỡng lão đúng không?”
“Cậu ta?”, Giang Mẫn Nguyệt cười khẽ, “Mẹ cần cậu ta mua sao? Ngôi nhà này mẹ đã sớm để mắt tới, chờ chuyện của hai đứa được ổn định rồi mẹ mới tới mua”.
Minh Dao: “Hả?”
“Mẹ đã không còn ba con nữa, chỉ còn lại mình con, tuy không muốn quấy rầy con với Kỳ Tự, nhưng vẫn sẽ luôn ở bên trông coi con, nếu ngày nào đó chịu ấm ức, mở cửa đi 2 bước thì tới chỗ của mẹ rồi”.
“……….”
Một câu nói bình thường, nhưng đã nói lên tình thương sâu xa và vĩ đại của mẹ. Mũi Minh Dao cay xè, nhịn không được bổ nhào vào trong lòng Giang Mẫn Nguyệt, nghẹn ngào nói:
“Mẹ con vẫn sẽ luôn hiếu thảo với mẹ, Kỳ Tự cũng vậy, nếu anh ấy không hiếu thuận với mẹ thì con cũng không cần anh ấy nữa”.
“Ngoan”.
“Nhưng trước đó, mẹ có thể nói cho con biết mẹ lấy đâu ra tiền để mua nhà không?”
Chời ơi sợ quá đi mất, khu biệt thự được mệnh danh là cao cấp nhất Bắc Kinh này ít nhất cũng phải năm sáu bảy tám ngàn vạn một căn đó chứ?
Mi mắt Giang Mẫn Nguyệt khẽ cong, lấy ra một thứ giống như bản hợp đồng từ trong túi xách: “Con xem cái này thì sẽ rõ”.
Thế là hai mẹ con vui vẻ vào nhà mới ở.
Minh Dao là người vui hơn hết so với ai khác, chỉ trong nháy mắt mình lại có nhiều thêm 2 ngôi nhà, Dao Trì trần gian ở khu resort, ở đây có nhà mẹ đẻ đại nữ vương chống lưng, đi ra cửa 10 bước thì đến nhà bạn trai.
Minh Dao nằm ở trên giường nghĩ ngợi, nếu đột nhiên đi gõ cửa nhà của Kỳ Tự, có khi nào sẽ doạ cho anh ấy nhảy dựng không?
Thú vị thú vị.
Minh Dao lập tức xuống giường, đi qua bãi cỏ hình vuông rộng rãi, cô lặng lẽ đi đến trước cửa nhà của Kỳ Tự, len lén nhìn nhìn mấy lần, không gõ cửa ngay mà gọi điện thoại cho anh trước.
Kìm nén niềm vui đang nhảy nhót trong lòng, Minh Dao làm bộ nghiêm túc: “Anh đang ở đâu?”
Kỳ Tự: “Còn ở công ty”.
“……….”
Mấy chữ cứng ngắc đã đánh vỡ niềm vui của Minh Dao trong nháy mắt
“Vậy không có gì, bái bai”.
Cô chán nản quay về nhà, nằm trên sofa lướt Weibo, phát hiện đã qua một buổi chiều, quả nhiên, trên mạng gió êm sóng lặng, không có tin tức nào cả.
Mình suy đoán không sai, nhất định là Hà Chánh đi giúp Kỳ Tự xử lý những bức ảnh kia.
Tuy rằng không giận, nhưng Minh Dao thừa nhận, rốt cuộc trong lòng vẫn có một chút hụt hẫng nhỏ.
Phái nam và phái nữ không giống nhau, ngoài vai trò là một diễn viên, Minh Dao cũng là một cô gái bình thường, yêu đương cũng muốn thoải mái công khai với người thích cô.
Nhưng Kỳ Tự không thích, thì thôi vậy.
Minh Dao xem lại ảnh chụp lúc hai người rong chơi ở resort, chọt chọt lên mặt Kỳ Tự lẩm bẩm lầu bầu: “Ai kêu bổn tiểu tiên nữ thích anh chứ, cái tên đàn ông khốn ở trần gian này cũng thật là có phúc khí đó”.
Cứ tự mình giải trí như vậy, cảm xúc nhỏ của Minh Dao cũng tự mình giải toả.
Cô nhìn thời gian, hơn 6 giờ rồi, Kỳ Tự vẫn chưa gọi điện thoại đến.
Xì, không phải nói buổi tối gặp sao.
Minh Dao đang muốn gửi Wechat hỏi Kỳ Tự một câu, mới vừa cầm điện thoại lên, điện thoại lại cứ như canh giờ mà đến, bỗng nhiên tiếng chuông thông báo tin nhắn Wechat mới vang lên dồn dập.
Minh Dao giật nảy mình.
Mới đầu còn tưởng rằng có khi nào điện thoại bị dính virus gì không, chờ cầm điện thoại lên Minh Dao mới phát hiện, một ít bạn tốt trong vòng kết nối đồng loạt gửi cho cô một vấn đề tương tự.
[Minh Dao! Mình phát cuồng vì vẻ đẹp của cậu, khi nào đi quay quảng cáo?]
[Bảo bối, cậu làm mình cũng thấy đẹp lây!]
[Dao Dao, vừa mới xem quảng cáo bom tấn của cậu, cậu đúng là tiên nữ tuyệt thế. Này này này hôm nào cùng nhau đi ăn được không? Nhiều người bạn của mình muốn làm quen với cậu đấy]
[Darling mẹ nó bây giờ mình muốn nhảy dựng lên ba giây cho cậu thổi 7985 cái rắm cầu vồng (1) nhưng cái gì cũng không nói ra được, thật sự tuyệt vời, rất tuyệt vời]
**(1): rắm cầu vồng: khi một thần tượng đánh rắm, nó có thể so sánh với cầu vồng, người hâm mộ thích tung hô thần tượng của họ.
Minh Dao giống như hoà thượng sờ mãi không thấy tóc (1), quảng cáo gì?
**(1): mơ hồ, không hiểu gì
À, là video quảng cáo của núi Thanh Vân sao?
Chiếu rồi à? Sao không ai nói cho mình biết hết vậy?
Minh Dao hoài nghi thoát khỏi Wechat, mở Weibo ra, lướt hot search từ dưới lên trên, cũng không nhìn thấy tiêu đề nào liên quan đến núi Thanh Vân.
Ôi không.
Khoan khoan.
Bỗng nhiên tầm mắt của Minh Dao dừng lại.
Hot search đầu tiên, hình như là người quen cũ?
#Tập đoàn SG chính thức công bố người phát ngôn toàn cầu#
Những ngón tay của Minh Dao dừng lại trên màn hình.
Trong đầu lập tức nhảy ra rất nhiều suy nghĩ lung tung rối loạn, loáng thoáng, cô nhớ lại, hình như mình từng ký qua một hợp đồng phát ngôn như vậy.
Chẳng lẽ……là mình?
Tim Minh Dao đập nhanh hơn, thậm chí còn có chút run tay lúc nhấp vào tiêu đề.
6h đúng, Weibo chính thức của tập đoàn SG đã đăng một bài viết:
@tập đoàn khách sạn SG V: nụ cười tươi tắn của cô ấy giống như ngân hà đêm đông, lộng lẫy ấm áp, độc nhất vô nhị, chữa lành tất cả những ai đang khao khát tình yêu. Thật vinh dự khi mời được quý cô @Minh Dao trở thành đại sứ thương hiệu trọn đời của SG, để tập đoàn SG đồng hành cùng cô trong suốt bốn mùa, bất kể khi nào, chúng ta sẽ cùng đồng hành trên mọi nẻo đường.
Một văn bản thông báo chính thức cực kì đơn giản và tinh tế.
Cả người Minh Dao đều choáng váng, chưa kịp chuẩn bị, không biết phải làm sao.
Không phải quay video quảng cáo danh lam thắng cảnh cho chính quyền thành phố H sao? Sao lại biến thành quảng cáo cho khu resort?
Rốt cuộc cô bị tên đàn ông Kỳ Tự đáng ghét này lén lút lừa gạt bao nhiêu rồi?
Minh Dao lắc lắc đầu, mờ mịt nhấp mở khu bình luận.
Ông nội ơi, mới có vài phút trôi qua thôi, mà đã có sáu bảy vạn bình luận, nhóm cư dân mạng kích động giống như đang ăn Tết vậy.
Đọc Full Tại Thichtruyen.vn
[૮ɦếƭ tiệt! Đây có phải là thông báo chính thức không?]
[Má nó bây giờ tôi kích động đến nỗi không biết nói gì cho phải, nhốt tôi đi!!! Nhốt tôi lại ngay lập tức]
[Đọc mấy câu lẳng lơ này nè, nụ cười ấm áp, độc nhất vô nhị? A a a a a tôi nổi da gà rồi nè, cầu xin hai người mau công khai đi]
[Viết đúng trọng tâm, đại sứ trọn đời, trọn đời, là trọn đời! Mọi người đọc xong đã hiểu chưa?]
[Vẫn chưa ai khen một câu quảng cáo này Minh Dao quá tuyệt vời sao? Trèo nóc nhà, vượt tường, tiên nữ hạ phàm hành tẩu giang hồ, rồi lại biến thành người đẹp đô thị không chút kẽ hở. Tôi đã xem đi xem lại 20 lần………Thật sự đẹp quá, tôi là con gái mà còn mê mẩn trang phục cổ trang của cô ấy, giống như một nàng tiên chân thật vậy…..”]
[Đừng nói nữa tôi vừa mới gọi qua khu resort ở núi Thanh Vân đặt phòng, thì được thông báo là trong vòng 10 phút đã full phòng cho cả tháng rồi muốn khóc ghê]
[a a a a a a a a a a a a a a a a a Thái tử Kỳ anh nói gì đi, anh có bản lĩnh cưng vợ cũng phải có bản lĩnh nói chuyện chứ!]
Minh Dao đang bị cuốn theo các dòng bình luận, nên không biết Giang Mẫn Nguyệt đã tựa vào cửa từ khi nào, trên tay cầm điện thoại di động, xem ra cũng đang đồng thời lướt sóng.
“Mẹ thấy tiếc cho ba con thật, không sống lâu thêm mấy năm, nhìn con rể của ông ấy tài giỏi đến thế nào”.
Minh Dao có chút ngượng ngùng: “Làm gì có mẹ, chỉ là thông báo hợp tác chính thức mà thôi”.
“Hợp tác mà thôi?”, Giang Mẫn Nguyệt cười cười, “Hình như con ăn dưa còn không nhanh bằng mẹ thì phải”.
Hả?
Minh Dao sửng sốt, lập tức cúi đầu xem.
Cập nhật lại hot search một lần nữa, số một vừa rồi đã nhảy xuống số hai.
Còn số một hiện giờ, chói lọi doạ cho Minh Dao nhảy dựng lên.
#Bà Kỳ Minh Dao#
???????
Minh Dao đã không thể theo kịp tiết tấu, hít sâu một hơi, che lại trái tim của mình nhấp mở hot search.
Không biết Kỳ Tự đã tạo tài khoản cá nhân từ khi nào, còn được xác nhận.
Anh trực tiếp chia sẻ lại thông báo của tập đoàn trên Weibo —
@Kỳ Tự V: Tập đoàn SG sẽ đồng hành cùng mọi người qua bốn mùa, còn em, tất cả xuân hạ thu đông sau này, đều có anh ở đây. Chào em, bà Kỳ @Minh Dao.