Chương 195: Chỉ nguyện được sống trong cơn mê đắm
Trans+Edit: wattpad.com/pinoneverdie
- ------
Hạ Diệu lúc này xấu hổ, cảm giác như mình không còn mặt mũi nữa, nhưng cậu ta hết lần này tới lần khác vừa mềm xuống được chút xíu thì ý chí chiến đấu lại liền sục sôi. Cái chân còn bị Viên Tung gập lại, đẩy ngược ra đằng trước, nâng cái ௱ôЛƓ lên, khiến rảnh ௱ôЛƓ của bản thân lập tức rơi vào tầm mắt của chính mình, nhìn nó bị Viên Tung lấy danh nghĩa là lau để mà dày vò làm nhục, đầu óc lúc này bị kích thích đến hoa mắt.
Ngón tay của Viên Tung lại bắt đầu tập trung ở "mật miệng" chà xát lộng hành, giống như là muốn đem nếp thịt kia nghiền nát.
௱ôЛƓ của Hạ Diệu hung hăng run rẫy, bàn tay kịch liệt muốn đẩy Viên Tung ra, mang theo tiếng ՐêՈ Րỉ nức nở.
"Đừng... nhột quá... A a a..."
Viên Tung đột nhiên đem ngón tay đang bọc cái khăn lông thọc vào bên trong Hạ Diệu, bao nhiêu cảm giác tiêu hồn sung sướng ngày trước lại ùa về tập kích vào đại não của cậu ta, không kiềm được la hét một tiếng, cái eo ưỡn lên, cái đầu lắc lư điên cuồng.
"Ách... Bắn... Bắn..."
Hạ Diệu hơn ba tháng này đã "nín nhịn" quá nhiều, cho nên bây giờ đang rơi vào trạng thái giống như là trai đồng trinh lần đầu tiên được kích thích, Viên Tung còn chưa làm gì, Hạ Diệu đã bắn ra hai lần.
Viên Tung đem khăn mặt từ trên người Hạ Diệu lấy xuống, trêu chọc một câu.
"Xem ra tôi hầu hạ cậu đủ rồi."
Nói xong, bưng chậu nước vào nhà vệ sinh.
Hạ Diệu tuy rằng đã đạt được sự sung sướng, nhưng "mật miệng" vẫn còn chưa được "ăn" mà? Mắt nhìn thấy Viên Tung đi vào nhà vệ sinh, giặt lại khăn lông nửa ngày chưa đi ra, trong lòng lên tiếng oán hờn.
Chỉ vậy thôi sao? Bịp bợm với tôi à?
À không...nói không chừng là anh ta đang tắm, chuẩn bị cùng mình làm thêm một trận nữa....
Nghĩ như vậy, Hạ Diệu lại bắt đầu xoa tay đắt chí.
Kết quả, Viên Tung trở ra, đứng trước mặt Hạ Diệu chỉ chỉ vào đũng quần đang cương cực lớn của mình, sau đó trực tiếp tự chui vào ổ chăn.
Hạ Diệu nhìn hắn, tôi thao, anh đó nha thật giỏi! Anh giữ lại cái dương v*t của anh để làm gì? Dùng để thao cái chăn hay là thao cái tấm trải giường?!
Trong lòng bực bội, trực tiếp tắt đèn.
Kết quả tắt đèn xong cũng không khá hơn, lăn qua lăn lại ngủ không được, nhưng lại không thể chủ động mở miệng đề nghị cái chuyện này, dù sao Viên Tung cũng đang có thương tích trong người, thân thể bất tiện.
Mà lúc nãy mình cũng đã bắn hai lần, bây giờ đề nghị làm tiếp khác nào không biết xấu hổ tự nhận mình nghiện?Cái dạ dày tham ăn của Hạ Diệu rốt cục không chịu nổi sự yên lặng tĩnh mịch, bắt đầu nói bóng nói gió.
"Chuyện là... Buổi chiều lúc tôi rượt anh, anh chạy rất hăng hái! Cái chân không sao chứ?"
Viên Tung nói: "Không sao, chỉ là có chút không linh hoạt."
"Không linh hoạt như vậy thì có gì đáng lo ngại không?"
"Không có gì đáng ngại, động tác gì cũng có thể làm được."
Hạ Diệu vừa nghe thấy câu này, lập tức có chút hy vọng, lúc này dùng khẩu khí tà đạo: "Anh có muốn làm động tác gì không?" (câu này thâm lắm nha mấy bạn =)))))
Viên Tung nói: "Chạy nhảy, chạy đạp sau, đá chân trước cũng không tệ."
Hạ Diệu "..."
Viên Tung cố ý hỏi: "Làm sao vậy?"
"Không có gì, chỉ là tùy tiện hỏi một chút."
Một lát sau, Hạ Diệu đột nhiên lừa gạt một tiếng.
"Tôi nghe được tiếng anh thở hổn hển, anh đó nha...có phải là đang thủ dâm không?"
Viên Tung hơi thở trầm ổn mà nói: "Không có, cả hai tay của tôi đều nằm ở bên ngoài mà."
"Ít giả bộ đi, chịu không nổi cứ việc nói thẳng, tôi cũng không phải là loại người không biết đạo lý. Anh nếu thực sự có nhu cầu, tôi cũng có thể suy nghĩ một chút."
Hạ Diệu nói đều đã nói đến mức này, Viên Tung vẫn là nằm bất động.
"Không có gì, cậu tốt nhất ngủ đi, hôm nay để cậu yên giấc một lần."
Hạ Diệu trong người khói thuốc súng nổi lên bốn phía, trên mặt mây đen bao phủ, lại bắt đầu châm chọc khiêu khích.
"Khinh, đáng khinh, chưa thấy ai đáng khinh như anh."
Viên Tung hỏi: "Cậu mắng ai đó?"
"Tôi mắng ai trong lòng anh tự biết."
Viên Tung liền giả vờ không biết.
Hạ Diệu còn nói: "Tôi thấy cái đó của anh tám mười phần là bị đông lạnh đến hư luôn rồi, đúng không?"
Viên Tung "..."
" \'Hàng họ\' của lão già đúng là của lão già, biết vậy đã kiếm ai đó trẻ trung hơn."
Viên Tung "..."
Chiêu thức dùng từ "lão già" để chọc hắn cũng đã thất bại, Hạ Diệu rốt cục bạo phát, đèn vừa mở, con ngươi phun ra hai ngọn hỏa diễm hướng về ổ chăn của Viên Tung thiêu đốt.
"Anh thao tôi một phát thì anh sẽ ૮ɦếƭ hả?!!!"
Viên Tung cầm cự gương mặt cứng rắn hơn mấy chục phút đồng hồ, cuối cùng chịu không được nữa.
Hạ Diệu so với hắn còn chịu đựng mãnh liệt hơn, mắng xong lập tức bung xả, trực tiếp nhảy lên giường của Viên Tung, vén chăn lên tuột lấy cái quần, banh chân của Viên Tung ra, ngắm nhìn cự vật của hắn một lúc, đột nhiên nhào tới ngậm vào miệng.
Viên Tung gân xanh ngay cổ lộ ra ngoài, tròng mắt giương lên một mảnh huyết hồng.
Hạ Diệu đang ngậm được phân nửa, lại chậm rãi tống cái thứ trong miệng ra ngòai, sau đó tiếp tục dùng môi mỏng trơn trợt bao trùm lấy lớp da nhạy cảm kia của Viên Tung một lần nữa. "Phốc" một tiếng, vật nằm trong miệng lại tuột ra, lúc này tiện thể lè lưỡi quấn lấy bộ lông sinh dục rậm rạp của Viên Tung, sau đó lại chuyển sang liếm gốc dương v*t, liếm qua liếm lại, đầu lưỡi chuyển động linh hoạt, cứ thế mà liếm 乃ú mê say.Dòng điện lưu va chạm ngày càng kịch liệt tấn công vào não bộ của Viên Tung, khiến hắn phát sinh ra một tiếng thở dốc hùng hồn. Cự vật của bản thân bị Hạ Diệu làm cho dồn máu phình trướng, toát ra hương vị nam nhân tràn đầy cương cường.
Đầu lưỡi của Hạ Diệu trượt tới "cái lỗ nhỏ phun nước" ngay đầu cự vật của Viên Tung, bắt đầu liếm sạch "nước nhầy" đang rỉ ra, vừa liếm vừa liếc mắt lên nhìn hắn. Khóe mắt mị hoặc, dã tính, phóng đãng gợi cảm như muốn nói... - Lão tử tôi đây muốn lột sạch vẻ giả tạo của anh, bắt anh phải lộ ra bộ mặt cuồng vọng thật sự của một người đàn ông -. Lเế๓ láק chưa đã, bắt đầu dùng môi phủ lấp "cái lỗ nhỏ" kia, dùng sức hút sạch "nước nhầy".
Viên Tung nhịn không được hùng tráng rống một tiếng, thịt ngay bắp đùi một mực run rẫy.
Hoàn toàn bị công hãm! Bộ đội đặc chủng thì thế nào? Thủ lĩnh giới bảo tiêu thì thế nào? Toàn bộ linh hồn của Viên Tung đều đã thần phục dưới chân của Hạ Diệu. Không còn quan tâm đến thế gian, chỉ nguyện được sống trong cơn mê đắm này.
Viên Tung vốn là người ăn nói gọn gàng sắc bén, nhưng bây giờ từ ngữ đã bắt đẩu rối loạn
"... Nào... Nhanh lên một chút... ra sức mà 乃ú cho lão công..."
Hạ Diệu không tuân theo, - Tôi phải khiến cho anh trông thật đáng thương -, đầu lưỡi vẫn cứ tiếp tục lê la ngay đầu khấc cự vật của Viên Tung.
Viên Tung ngứa ngáy chịu không được đẩy đầu của Hạ Diệu ấn xuống, khí tức ồ ồ ép buộc Hạ Diệu phải nuốt vào toàn bộ.
"Ngoan ngoãn đi vợ à..."
Hạ Diệu rốt cục đem cự vật đã đói khát từ rất lâu của Viên Tung nuốt xuống, sau đó liền một trận phun trào cuồng dã, "long trời lở đất", lực bắn mạnh mẽ khiến toàn bộ "tinh khí" đàn ông của hắn ta bắn thẳng vào miệng Hạ Diệu.
Sung sướng khoái cảm cực đại, nghị lực và ý chí của Viên Tung đã hoàn toàn sụp đổ, trong miệng gầm gừ liên tục, bàn tay nắm chặt dộng vào giường gây chấn động.
"Nhanh lên... quay nửa thân dưới lên đây, muốn chơi đùa với cái ௱ôЛƓ của cậu..."
Hạ Diệu ngoan ngoãn nghe theo, đem nửa thân dưới nằm lên người Viên Tung tạo kiểu 69, đưa cái ௱ôЛƓ khiêu gợi xông thẳng vào mặt hắn. "Mật miệng" dâm đãng gần trong gang tấc, Viên Tun liền bị kích thích quá độ, lửa trong cự vật lại bùng cháy, một cái tát vào ௱ôЛƓ Hạ Diệu.
"Cho cậu dâm đãng này..."
Hạ Diệu bị đánh, cái miệng đang bao trùm cự vật của Viên Tung ngao lên một tiếng, tiếp theo sau đó bắt đầu cảm thấy khó nhịn mà chuyển động cái eo, chắc có lẽ là do mỗi buổi tối đều tự cọ xát vào ra giường, cho nên lúc này cọ xát vào Viên Tung chuyên nghiệp hơn rất nhiều, cái ௱ôЛƓ cứ từng đợt từng đợt đập vào mặt Viên Tung.
Viên Tung thô lỗ đem cái háng của Hạ Diệu tách ra, khiến "miệng huyệt" nằm ở giữa ௱ôЛƓ hoàn toàn bại lộ trước mắt của hắn, dùng ánh mắt hạ lưu cháy bỏng mà ngắm nhìn thưởng thức, thưởng thức cái lỗ khiến tâm can và thân thể của hắn mỗi đêm đều phải chịu đủ mọi sự tàn phá của Dụς ∀ọηg.
Sau đó, ở ngay "đồn biện" của Hạ Diệu dụng sức nhào nắn, nhiều lần đem kẽ ௱ôЛƓ tách ra ngắm nhìn, chán rồi thì dùng tay tát vào thịt ௱ôЛƓ, lực tát rất có tiết tấu và lực đạo.
Cặp ௱ôЛƓ của Hạ Diệu bị tần suất đánh tát của Viên Tung làm cho run rẩy kịch liệt, trong miệng mơ hồ phát sinh ra những tiếng nức nở không rõ ràng.
"... đau... đừng tát nữa..."
Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng cái ௱ôЛƓ vẫn còn một mực hùa theo sự "ngược đãi" của Viên Tung. "Mật miệng" nhạy cảm vẫn đang tìm kiếm đầu lưỡi của hắn. Rốt cục nhẫn nại không nổi nữa, liền thẳng thắn ngồi lên mặt Viên Tung, áp sát cái ௱ôЛƓ đè lên mặt hắn ta.
Đầu lưỡi của Viên Tung bắt đầu tiến tới, Hạ Diệu la lên những tiếng ՐêՈ Րỉ cao ✓út, khóc nức nở.
Viên Tung lại càng đem háng của cậu ta banh ra thật rộng, bắt đầu dùng một lực thật lớn ngay đầu lưỡi mà 乃ú liếm.
Cặp ௱ôЛƓ của Hạ Diệu bị kích thích run rẩy, cái miệng đang ngậm cự vật của Viên Tung liền nhả ra, tay Ϧóþ vào bắp đùi của hắn, gương mặt chôn vào bộ lông sinh dục của hắn mà khóc oa oa, giống như là tâm tình hạnh phúc lẫn chua xót nín nhịn bao lâu nay trong phút chốc liền phát tiết.
Viên Tung tùy ý mà "yêu thương cưng chìu" cậu ta. La hét cầu xin thế nào, không chịu nổi thế nào, lăn lộn vùng vẫy thế nào, đầu lưỡi vẫn một mực đi vào trong, khoét vào phần thịt phiếm hồng mềm mại kia, dùng lực mà 乃ú ʍúŧ kêu lên những tiếng "chóc chóc" "chụt chụt".
Hạ Diệu đưa tay ra nắm giật tóc Viên Tung, cố sức đẩy hắn ra, sau đó phát hiện mình đã làm chuyện vô ích, một tiếng cầu xin buông tha liền tan vỡ.
"Viên Tung... tôi không chịu nổi..."
Viên Tung cũng không chịu nổi, thế nhưng không có dầu bôi trơn, lại lâu như vậy không có làm, dương v*t mà cứng lên nhất định làm sẽ đau. Nghĩ như vậy, trực tiếp leo xuống giường, đem Hạ Diệu khiêng lên vai, dùng lực cực mạnh đem cậu ta đi vào nhà vệ sinh.
Không có dầu bôi trơn, chỉ có thể dùng dầu tắm để thay thế.
Viên Tung áp Hạ Diệu nằm xuống sàn, mân mê cái ௱ôЛƓ, kiên nhẫn "mở rộng" cho cậu ta.
"Hạ thắt lưng xuống một chút nữa, tiếp tục vểnh cái ௱ôЛƓ lên."
"Hạ thấp không nổi nữa." Hạ Diệu nói.
Bàn tay to lớn của Viên Tung ở trên lưng Hạ Diệu cố sức ấn xuống một cái, khiển trách: "Cậu không nghe lời, tôi bẻ lưng cậu gập thành góc chín mươi độ, cậu tin hay không?"
Hạ Diệu nghe như vậy, đành phải tiếp tục bẻ cái eo xuống, nhấc cái ௱ôЛƓ tuyệt đẹp lên, mặc cho Viên Tung thao túng.
Một ngón tay được dầu tắm làm trơn ướt của Viên Tung bắt đầu thọc vào, lâu ngày không được khai thông, lỗ hậu môn của Hạ Diệu lại trở nên chặt cứng như lúc ban đầu. Lúc này ngón tay của Viên Tung đều bị ép đến nóng rát, иgự¢ như lửa đốt, mắt hổ lóe lên thú tính man rợ.
Ngón tay thứ hai đi vào, cái eo của Hạ Diệu sợ đến phát run, liên tục kêu đau.
"Đau..."
Viên Tung chồm lên tấm lưng của Hạ Diệu, đầu gác lên vai sau của của ta, nghiêng qua hôn vào làn môi mỏng, tận lực giúp cậu ta thả lỏng.
Đợi cho ba ngón tay rút ra đưa vào được thuận lợi, Viên Tung đột nhiên dùng một cánh tay xốc cái eo của Hạ Diệu lên, xách cậu ta đi tới một nơi.
"Anh định làm gì?" Hạ Diệu kinh ngạc.
Viên Tung chỉa chỉa vào cái gương.
Hạ Diệu con ngươi trợn tròn, ý thức phản kháng mãnh liệt từ con ngươi bắn ra tứ phía.
"Không được... Tuyệt đối không được... Anh đừng làm càn... A..."