"Thôi, thôi. Chúng ta đi ăn!"
Chỉ với câu đó mà các bạn học sinh như kiểu: \'Tao đợi câu này hơi bị lâu.\'
Lớp trưởng đẹp trai đứng lên thay mặt tập thể 12A6 cúi chào thầy và cảm ơn thầy trong suốt thời gian qua.
Chất giọng của lớp trưởng khiến các bạn học sinh cười ầm. Thật ra, ban sáng lớp trưởng thổi hết 6 túi bong bóng. Cũng chỉ nhờ thằng Kiên quên mua máy thổi nên giọng anh bây giờ nói mới như này nè. Chả hiểu sao, giọng con trai cũng chẳng phải, con gái cũng không.
"Giọng lớp trưởng sao thế?"
Bị các bạn học liếc, Phong lớp trưởng nào dám nói sự thật: "Em uống nhầm nước mắm thầy ạ."
"Tội tham, coca đấy mà húp!"
Thằng Vương nói khiến các bạn cười ha hả.
Phong lớp trưởng lườm nguýt thằng Vương. Đã bao che cho rồi còn không biết điều, hứ!
Phong lớp trưởng à một tiếng, nhìn thằng Vương nháy mắt: "Hắc Kim? Phạm Gia Vương muốn nói cái gì với thầy ấy."
Hắc Doãn nhìn thằng Vương gật gật đầu.
Thằng Vương ngay lập tức muốn Ϧóþ cổ tên lớp trưởng kia. Ủa? Anh muốn nói lúc nào?
Không dám để thầy chờ lâu. Chả lẽ bây giờ bảo thằng Phong nói phét hả?
"À, em chỉ muốn nói là thầy có người yêu chưa?"
Các bạn gái sốt ruột nửa muốn nghe câu trả lời nửa không. Bởi vì nhé, nếu thầy có bạn gái rồi thì không phải các cô hết cơ hội hả?
Triết Đinh Bảo bĩu môi: "Mày thích lão Hắc hay gì? Được đấy! Tao cũng muốn thử cảm giác có em rể." Triết Đinh Bảo dứt lời liền bật cười. Liếc lão Hắc, cái tội nãy không đèo anh?
Cả lớp đồng loạt "ồ" một tiếng.
Thằng Vương giận đỏ cả mặt cãi: "Mày đin à?"
"Chứ không mày hỏi chi?"
Hắc Doãn biết Triết Đinh Bảo là đang trả đũa nên liền giải tán "Bạn gái thì chưa. Nhưng người trong lòng thì rồi." Không muốn học sinh bàn tán câu chuyện này nữa, Hắc Doãn nhìn Triết Đinh Bảo nói tiếp: "Nghe bảo Bảo Ca hát hay lắm. Hay lát nữa hát một bài cho thầy cùng các bạn thưởng thức?"
"Được đấy, được đấy!"
Triết Đinh Bảo không còn đường lui. Tên Hắc Doãn này là muốn gài bẫy anh mà. Chẳng lẽ bây giờ bảo mình không biết hát? Mặc dù không biết hát thật nhưng nói ra câu đó mất mặt ૮ɦếƭ.
"Đi ăn được chưa? Đói ૮ɦếƭ Khả Gia đây rồi."
"Khi*p, trẫm tưởng ngươi ăn no rồi?"
Tiểu Khả cười hì hì, thì trong lúc bọn họ đấm đá nhau cô mới ăn được vài miếng, cũng chưa thấm vào đâu mà.
Cả bọn cưởi ầm lên xong ai cũng nháo nhào mời mọi người dùng bữa. Không ngại ngần ăn hăng say.
Tiểu Khả nhìn đĩa tôm chẹp chẹp: "Ước gì bây giờ có người bóc tôm nhỉ?"
Hắc Doãn nghe cô thở dài thì buồn cười.
"Ngươi có tay chân mà? Không bóc thì nhịn thôi." Triết Đinh Bảo như trêu chọc cô, đẩy dĩa tôm gần phía mình, cầm từng còn bóc lột.
Tiểu Khả trừng mắt nhìn Triết Đinh Bảo. Tên này, đáng ૮ɦếƭ!
Ơ nhưng khoan đã? Cái bát trống không của cô giờ đây có 4 con tôm nho nhỏ được bóc vỏ. Sướng, chả cần biết ai bóc cứ vậy mà chấm tương bỏ vào miệng. Cứ quay xuống bát là lại thấy tôm. Đấy! Thích ૮ɦếƭ mất.
Hắc Doãn lột vỏ tôm cho cô nên cũng chưa bỏ gì vào miệng. Mấy bạn ngồi gần bây giờ cũng để ý, thấy thầy không ăn thì hỏi: "Sao thế thầy? Không hợp khẩu vị ạ?"
Tiểu Khả bĩu môi ςướק lời của anh: "Thầy đang giữ eo đấy các mày."
Hắc Doãn cùng các bạn bật cười. Cái lý do gì vậy? Con gái các cô mới gọi là giữ dáng chứ anh đàn ông con trai ai lại thế.
Hắc Doãn thản nhiên lấy con tôm cuối cùng ở dĩa, bóc bóc: "Ai bảo người nào đó ăn nhanh, sợ người ta ăn hết?"
"Ai vậy thầy?" Tiểu Khả tò mò nhìn quanh một lượt. Ai lại kiểu thế nhỉ?
Triết Đinh Bảo bĩu môi, nhìn dĩa sạch tinh không còn lấy một con tôm. Lườm cô: "Còn không phải nhà ngươi thì là ai? Ngươi xem, một dĩa tôm chỉ có mình ngươi ăn thôi."
Tiểu Khả há hốc miệng, quay sang lão Hắc vừa vặn lão đang bỏ con tôm cuối cùng vào bát cô. Vậy là từ nãy giờ là thầy bóc tôm cho cô ý hả?
Hắc Doãn nhìn mặt cô bối rối mà bật cười.
"Thầy?"
"Hửm?"
"Em mời thầy ăn tôm."
Hắc Doãn cười cười nhìn cô gắp con tôm anh vừa cho vào bát cô sang bát anh. Áy náy! Đúng! Nhìn xem, cũng vì lột vỏ cho cô mà tay anh bắt đầu đỏ đỏ xưng xưng rồi. Nhìn mà đau lòng...
"Đút tôi!"
"Hả?"
"Đút cho tôi." Hắc Doãn há miệng đợi cô đút.
Tiểu Khả có hơi ngại nhưng vì muốn cảm ơn thầy nên quét tý tương rồi đưa vào miệng "Á."
"Ấy ૮ɦếƭ, tôi xin lỗi, không may." Lại còn cười hi hi nữa mới ૮ɦếƭ chứ.
Không may cái khỉ gì cơ chứ, ăn thì cứ ăn thôi. Đã đút cho rồi còn cắn tay cô nữa chứ. Tên ૮ɦếƭ tiệt này! Tức mình, ở dưới gầm bàn, cô nhấc chân giẫm mạnh vào chân của anh xong cười hì hì.
Anh bị đau nhưng không nói gì, chỉ cười.
Học sinh: Cứ tiếp tục đi, coi như chúng tôi tò tí te rồi đi.