Tên Sở Khanh Ta Ghét Ngươi - Chương 20

Tác giả: Voi

Đính hôn
Chia tay mọi người, nó vẫn còn buồn ngủ nên bảo Jenny mau chóng đưa nó về nhà, Jenny cũng chào thua nó luôn. Về tới cổng thì cũng vừa gặp xe a nó ngừng trước cửa.
-Ủa a hai, a cũng mới về à? _Nó hỏi.
A nó mỉn cười.
-Cả tuần hai đứa chơi vui vẻ chứ?
Nó chưa kịp trả lời thì Jenny chạy lại ôm cánh tay a nó.
-Trời ơi, nhớ a muốn ૮ɦếƭ hà!
-Vậy sao? Nhớ nhiều không nè?
-Thôi dùm! Sởn cả da gà!_Nó nhăn mặt vờ xoa xoa hai cánh tay.
-Mấy đứa vào nhà hả nói! Jenny con cũng vào nhà chơi đi._Một người phụ nữ rất trẻ trung, xinh đẹp bước xuống xe.
Nó ngạc nhiên nhưng nhanh chóng chạy lại ôm mami nó.
-Mami về hồi nào vậy? Con nhớ Mami quá à!
-Mẹ về tuần rồi! Thôi vào nhà hả nói.
Rồi cả gia đình nó bước vào nhà, lâu rồi không khí trong nhà mới vui như vậy. Hỏi thăm sức khỏe một hồi rồi bà nói.
-Con trai, con và Jenny chừng định chừng nào đám cưới đây?
-Dạ tụi con định chờ Jenny tốt nghiệp 12 ạ!_A nó nói.
Rồi cả nhà lại trò chuyện vui vẻ. Lúc này Baba nói lên tiếng.
-Ngọc nè! Ta và mẹ con vừa mới đi ăn tối cùng gia đình nhà Nguyễn đấy con, ta thật sự hài lòng lắm._ông cười tươi.
Nó ngơ ngác hỏi Baba nó.
-Ủa thì sao hả Baba? Con không hiểu.
_Con bé, còn định giấu tới bao giờ hả? Cả nhà biết hết rồi! Bên họ có ý và thích con như vậy thì ta cũng rất vui, ta nghĩ có lẽ tuần sau con phải dọn qua nhà họ Nguyễn rồi đấy!_Mami nó lên tiếng, rồi cười khoái chí.
-Ơ..là sao?_Nó vẫn ngơ ngác.
-Há há..tuần sau đi rồi hả e gái!a vui quá! Baba và Mami đã chấp nhận hôn ước cho e rồi. A thấy Hoàng Tú cũng rất tốt đấy chứ!
-GÌ CƠ??? Hoàng Tú??? "Bà cao tay ghê!ra tay trước mình luôn! Giờ làm sao??"_Nó hét lên, trong lòng khóc thầm.
-Ờ..họ muốn con tập làm quen trước cuộc sống và muốn bồi đắp tình cảm của hai đứa thêm thôi!_Baba nói vẫn cười tươi nói.
-Nhưng con không muốn..._Nó nhăn nhó.
-Được mà!_baba, Mami a hai nó đòng thanh, Jenny không nói gì chỉ cười.
Nó yểu xìu, nhưng trong lòng lại cảm thấy hơi vui, không phải hơi là lạ.
Cả nhà cười nói vui vẻ trừ nó, nó xin phép lên phòng. Ngả người trên chiếc giường, nó suy nghĩ.
-"Haizz..Mami về chắc là vì dụ này rồi, sống với tên đó sao? Trời ơi! Mình mới có 17 t đầu hà, phải tìm cách gì đó,không thể ngồi yên để họ muốn đặt đâu thì đặt được, đời còn dài, ít nhất phải 30 t mới lấy chồng chứ?chơi chưa đã gì hết, hức..hức.."
(30 tuổi mà chưa có chồng thì ế nặng rồi!)
Đang suy nghĩ ௱ôЛƓ lung thì Jenny bước vào.
-E gái, suy nghĩ gì đó?_Cô cười.
-Chưa gì đã muốn làm chị người ta à?_Nó chọc Jenny.
-Thì trước sau gì cũng vậy thôi! Mà nè! Bà Tú hay thiệt nha! Lo làm trước hết luôn! Giờ thì mẹ và bố cũng đồng ý luôn rồi thì bồ chấp nhận đi.
-Ớ..đâu có được, tui phải suy nghĩ cách chứ, dễ gì mà bảo Ngọc tui đây chịu thua được!_Nó ngồi dậy nói.
-Vậy chớ bà định làm gì đây? Tuần sau là bà phải dọn qua bên kia ở rồi!
-Dọn thì dọn! Nhưng tui nhất định không thể ngồi theo sự sắp đặt của họ được! Phải đấu tranh giành tự do cơ!_Nó đứng phắt dậy, làm bộ dáng y hệt nữ thần tự do vậy.
Jenny cười to.
-Rồi! Tui sẽ chờ! Ngồi xuống kể bà nghe chuyện này nè!_Cô kéo tay nó ngồi xuống, rồi hai đứa trò chuyện vui vẻ.
Ở nhà hắn, hắn bước vào đã thấy bố và dì Kim đang ngồi, hắn bước lại ngồi.
-Ba, dì có chuyện gì vậy?_Hắn bưng tách trà lên uống một ngụm.
-À! Bà đã.._Bố hắn ấp úng, làm hắn giật mình.
-Ơ..bà sao?bà bị gì à?_Hắn lo lắng hỏi.
-Không! Ý ta là vụ đính hôn bà con đã làm xong hết rồi! Và tuần sau con bé sẽ dọn qua ở chung với con._Bố hắn nói.
-Hả? Bảo Ngọc đó à?_Hắn ngạc nhiên.
-Ừ, bà đã gặp gia đình con bé và họ đã chấp nhận hôn ước._Dì mỉn cười nói.
-Trời! Sao bà...bà...ashii.._Hắn lắc đầu đứng dậy.- Thôi, con xin phép con về ạ!
Rồi hắn láy xe về khu biệt thự có Huy và Thái đang chờ. Tối hôm đó, hắn rủ cả hai đi nhậu cho tới gần sáng mới về.
Sáng hôm sau, tại lớp học, hắn nằm ngủ, nó thì cứ ngồi bắt hắn suy nghĩ cứ giải quyết nhưng hắn nhăn mặt bảo nó tự nghĩ, rồi ngủ tiếp, ngủ bù cho tối hôm qua. Nó thở dài, thật là, nó cũng úp mặt xuống ngủ, tối hôm qua suy nghĩ mà quên luôn ngủ.
Rồi cả tuần trôi qua nhanh chóng, đến lúc nó phải sống chung với hắn, trời ơi, nó không thể tưởng tượng được thời gian bỗng nhiên trôi qua một cách nhanh chóng như vậy. Sáng chủ nhật hôm nay, hắn lái xe qua rước nó, là vì bà hắn ép. Hắn chở nó tới chỗ bà và Kiyoko đang ở, cô nhóc đang học ở học viện âm nhạc nên chưa về chỉ có bà và những người hầu trong một ngôi biệt thự cổ kính.
Bà rất vui khi thấy nó, trò chuyện, hỏi thăm nó đủ điều. Ăn cơm trưa với bà xong thì hắn đi đâu đó, còn nó thì bị bà dẫn đi shopping, spar, và thăm những nhà bạn bà,rồi ăn tối.., cho tới chiều tối, nó mệt lử. Về tới nhà bà cũng mệt nên ngủ. Ngồi nói chuyện với Kiyoko trước chiếc xích đu được một lát thì hắn tới đón nó. Tạm biệt cô nhóc, nó đến biệt thự hắn đang ở.
Và ở đó có một kẻ rất vui khi biết tin nó đến ở, tuy nhiên cậu rất buồn vì nó và hắn đính hôn, cậu nghĩ mà cảm thấy hụt hẫng, có lẽ cậu thua ông a rồi nhưng tình cảm cậu dành cho nó vẫn như vậy. Rồi sau này cậu sẽ tìm một nửa thực sự thôi, nên bây giờ tới đâu thì hay tới đó. Vậy đi, như vậy là tốt nhất, tương lai vẫn còn phía trước mà!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc