Tôi không thích con heo ngốc! Nhưng...(p.1)Hắn lái xe mà cái đầu thì để đâu đâu á! Hắn cứ suy nghĩ mãi về nó, thế này là thế nào?thích nó rồi chăng? Không phải vậy chớ?!^^ chứ còn gì nữa, lúc trước hắn cứ tưởng Jen là con trai, cứ ghét cái tên nhóc đó mà không biết lý do, còn giờ thì biết Jen là con gái nên cảm thấy tâm trạng tự nhiên vui hẳn lên,"ây da!không biết mình bệnh gì nữa!có khi nào mình thích con heo đó rồi không?ui!chắc hông đâu!"hắn ngồi lái xe mà cứ tự biên tự diễn,tự nói tự trả lời!haiz..
Quay lại bệnh viện, nó đang ngồi ăn trái cây do Jenny gọt(từ nay gọi bà là này là Jenny nhé!)vừa ăn vừa nói chuyện với Jenny
-Ê!2 chừng nào làm đám cưới ?-Nó chọc Jenny, Jenny thì cứ tưởng nó hỏi thiệt nên cười tươi trả lời
-Sau khi mình tốt nghiệp 12 xong, đó là ý của Kelvin chứ mình lúc nào cũng đc!hí hí..nhưng thôi kệ, còn có năm nữa thui hà!-Nói rồi cô típ tục gọt trái táo , nó thì suýt sặc
-ư...th..iệt.. hả?
-yes!-cô cười tươi
A 2 nó thì đang mua bánh nướng cho nó, nó thích ăn bánh này lắm!mua xong, a nó quay lại bệnh viện
-đây!bánh nóng hổi-a giơ gói bánh lên, mùi thơm của bánh khiến bụng nó biểu tình
-a!đúng lúc đang đói!hí hí-nó xoa xoa cái bụng, rồi cầm ngay chiếc bánh ăn ngon lành-ở?a hổng nhua nhước lola ò?nhoăn cí nì thí phở nhuống nhó ớ nhon!(a hổng mua nước coca à?ăn bánh này phải uống đó mới ngon)
-ơ!a quên!-điện thoại a khẽ rung-chờ a chút!-nói rồi a bước ra ngoài!
-thôi để mình xuống kia mua cho bồ!-Jenny nói rồi đứng lên đi
-nhanh nhanh đó!
ngoài kia,
-Jenny e chăm sóc B.ngọc giúp a nhé, ở công ty có việc gấp, a phải đi đây!
-dạ vâng!a đi đi!
nói rồi a vội vã khoác áo đi, Jenny thì xuống kia mua nước! Nó ăn xong, đứng dậy đi lại cửa sổ,tém bức màng sang một bên,mở cánh cửa sổ ra, trời đã xế chiều, thành phố bắt đầu hiện lên những ánh đèn, xe cộ vẫn thế, vẫn tấp nập, nghĩ lại sáng nay, lúc đó nó sợ lắm, nó ghét cái bóng tối, cái nơi ẩm ướt không chút ánh sáng, bởi cái quá khứ trước kia nó không thể quên được,lúc nó 8 tuổi, nó bị bọn ςướק bắt cóc tống tiền, chúng trói nó vào nơi tối lắm, lúc đó, cánh cửa mở ra, một người phụ nữ bị chúng đẩy vào,là bà năm,người nó yêu thương và như người mẹ thứ 2 chăm sóc nó những lúc mẹ nó đi xa, tên đầu đàng ra lệnh chúng ђàภђ ђạ bà, máu văng tung toé,nó khóc rống lên, nhưng bị tấm vải buộc miệng nên không thành lời, chỉ nghe tiếng ấm ức của nó, bà chạy lại ôm nó vào lòng,người bà toàn là máu, nó chỉ nhìn thấy ánh mắt bà nhìn nó âu yếm rồi bà đi mãi mãi, nó ngất đi, lúc đó hình như a nó xông vào cứu nó...cũng từ lúc đó nó sợ máu và bóng tối...hai thứ đó cứ ám ảnh nó suốt! Thoát khỏi dòng kí ức, nó mỉn cười,cái gì cũng đã qua thì hãy để nó thuộc về quá khứ thì tốt hơn, nhưng mãi mãi nó sẽ không quên được!
Cạch..tiếng mở cửa kéo nó về hiện tại
-làm gì mà đâm chiêu dữ vậy?nhớ ai kia à?-Jenny đưa nước cho nó, cười và chọc nó
-bậy không hà!có ai đâu mà nhớ!
-Chớ không phải nhớ a Hoàng Tú rồi à?
-không có!mà thật sự phải cảm ơn cậu ta đã cứu mình!
-ờ!mời đi ăn một bữa ế?
-ok!vậy cũng đc!
Nhớ lại hồi sáng, hắn cứu nó, nó lại mỉn cười một mình!nó cũng không biết mình bệnh gì nữa!thật là!chỉ cần nghĩ tới là tim nó đập khá nhanh..ây da cùng chung 1 bệnh!
-Jenny ơi!tớ bệnh rồi!hình như là bệnh tim!-nó lay người Jenny
cô giật mình nói
-gì cơ?cậu bệnh tim?
-ờ..!không biết nữa!
-nói xem?
-thôi!không nói đâu!-nó đứng dậy đi về cửa sổ, nó thật đáng yêu làm sao!
-nè!dấu tui chuyện gì hả?-Jenny chạy theo nó, thế là 2 đứa cười đùa rất vui
Hắn lại đến bar ngồi một mình nhăm nhi ly rượu,Thái bước tới ngồi đối diện hắn,hỏi hắn
-Cu e!sao lại ngồi 1 mình nữa vậy?thế nào rồi?
-thế nào là thế nào?-hắn ngước nhìn tên đối diện, mắt Thái sáng long lanh, hắn định nói không muốn nữa nhưng thấy vẻ mặt đắc chí thì hắn nói
-cứ từ từ đi!
-chu choa!đc thôi!mà mày ơi!tao chuyển trường mà con bồ tao vẫn cứ đi theo thì sao giờ?
-ai biết!-hắn đáp một câu khiến Thái chẳng muốn nói chuyện vs tên này luôn!
thế là 2 tên đó cứ ngồi uống uống và uống, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng, Thái thì tìm cách để rút qua trường đây mà không bị cái đuôi bám theo, còn hắn...ây da!suy nghĩ gì mà cứ lâu lâu cười chúm chím một mình!hé hé..